"Sư phụ, vậy chỗ này đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Bên trong rừng Sinh Tử vẫn tồn tại một nơi yên bình như thế này sao?", Trần Trường An tò mò hỏi.
"Dĩ nhiên không phải bên trong rừng Sinh Tử tồn tại, là ta mở ra một không gian tạm thời".
"Cũng chỉ có tên nhóc ngươi có thể chất đặc biệt mới có thể đến đây được, nếu đổi thành người khác, thấy được lại không vào được", Mục Vân Dao giải thích.
"À, hóa ra là như thế".
Trân Trường An gật đầu cười, sau đó đi tới bên cạnh Trần Vân Hiên đang hôn mê bất tỉnh.
"Tình hình của hắn ta sao rồi?", Trần Trường An hỏi.
"Có ta ở đây, không chết được, chỉ là cần khôi phục một lúc, khí huyết sát đã gây ra ảnh hưởng quá lớn với hắn ta".
"Thanh Sát Thảo ở chỗ này chắc hẳn sẽ có tác dụng, nhưng mà ta vẫn chưa tìm thấy nó”.
Quả thật, Thanh Sát Thảo có tác dụng vô cùng quan trọng, chỉ là...
Trần Trường An nhìn thoáng qua Trần Vân Hiên, cười nhạt nói: Không tìm thấy thì không cần tìm nữa.
Hả?
Không cần tìm nữa?
Mục Vân Dao nhướng mày, lấy sự hiểu biết của nàng với Trần Trường An, hắn không nên thấy chết mà không cứu Trần Vân Hiên mới đúng.
"Ngươi có biện pháp khác sao?", Mục Vân Dao hỏi.
"Đương nhiên là có".
"Bây giờ ta sẽ giúp hắn ta luôn".
Còn chưa dứt lời, Trân Trường An đã trực tiếp cong ngón tay búng một cái, một kiếm khí chui thẳng vào giữa trán Trần Vân Hiên.
"Ngươi làm cái gì vậy?"
"Trân Trường An ngươi điên rồi, đây là hậu nhân của Trần gia ngươi đấy".
Mục Vân Dao làm sao cũng không nghĩ tới vậy mà Trần Trường An lại trực tiếp ra tay giế t chết Trần Vân Hiên.
Loại biện pháp giải quyết này đúng là khiến người ta không nhìn thấu.
"Trần gia ta có nhiều con cháu như vậy, chết một người thì đáng là gì đâu?”
"Ta thấy hắn ta cũng rất đau đớn, cho nên mới giúp hắn ta một chút".
"Huống hồ... Hắn ta thật sự là hậu nhân của Trần gia ta sao?"
Trần Trường An nhìn về phía Mục Vân Dao, cong khóe miệng cười lạnh, khiến Mục Vân Dao chau mày.
"Trần Trường An, ngươi cho là ta đang lừa ngươi ư?" “Ngươi lại đang gây sự gì vậy?”
"Ngay cả sư phụ mà ngươi cũng không tin ư?", Mục Vân Dao tức giận nói.
"Đương nhiên ta sẽ tin tưởng sư phụ ta, chỉ tiếc... ngươi không phải".
Trân Trường An nhìn đối phương bằng ánh mắt lạnh như băng, điều này khiến Mục Vân Dao càng tức giận hơn, mình cũng đã giải thích rõ ràng rồi mà tên nhóc này vẫn còn dám đối xử với mình như thế?
Quả nhiên là muốn đại nghịch bất đạo ư?
"Trần Trường An, ngươi làm thật muốn khi sư diệt tổ hay sao?"
"Ngươi cũng đừng quên, rốt cuộc ta có thực lực gì".
"Ngươi đang muốn chết đấy", Mục Vân Dao lạnh giọng nói.