Vô Thượng Cửu Tiên

Chương 18:




Chương 18 : Chính Thức Mở Ra

Tạ Vân ngồi trước sảnh được mọi người tới chúc mừng rất nhiều.

-”Chúc Tạ đại công tử tuổi mới tu vi sẽ tăng tiên hơn”-Liễu Thượng Thư nói.

-”Tạ Vân cảm tạ Liễu gia chủ”.

-”Chúng ta không có gì nhiều ở đây là 1 bộ giáp bạch kim do luyện khí sư giỏi nhất làm ra, ta tặng cho Tạ công tử”.

-”Liễu gia chủ quá khách khí rồi”.

-Liễu Thượng Thư sau khi tặng quà liền đưa Liễu Yên Nhiên tới chúc mừng.Vì được Tạ Vân cứu lần trước nên Liễu Yên Nhiên rất cảm kích.

-”Ta không có gì nhiều tặng cho công tử 1 bộ quần áo do tay ta tự thêu”.

-”Liễu cô nương khách khí rồi”.

-Sở Hành thấy vậy liền cảm thấy cháu mình có tiền đồ vì mới mấy tuổi mà đã sắp có nương tử.

-”Sở Chính ngươi xem cháu ngươi kìa ,sắp có nương tử rồi còn ngươi thì sao”.

-”Con chỉ muốn tu luyện nên ít giao lưu với nữ tử”.

-Tạ Vân nghe được liền không hiểu hai ngươi đó nói gì nhưng Liễu Yên Nhiên thì đỏ ửng mặt, Tạ Vân quá nhỏ để hiểu được chuyện này.

– Ba gia tộc cùng nhau tặng quà cho Tạ Vân toàn những thiên tài bảo địa hiếm có.Trong lúc đó Dược Lão liền thốt lên.

-”Cậu có muốn học luyên đan không ?”.

-”Luyện đan ạ nhưng ta chưa từng nghĩ tới chuyện đó”.

– Dược Lão vẫn cố gắng thuyết phục Sở Hành cũng có ý bảo cháu mình theo học.

-Luyện đan dùng độc tấn công , tôi thể đan giúp cho cơ thể khỏe khoắn hơn, những người luyện đan trong đại lục được rất nhiều người tôn sùng.

-”Ngươi có thể học từ từ mà”-Dược Lão nói.

-”Nhưng ta vẫn đang theo học kiếm sao có thể học luyện đan được”.

-”Ngươi có thể học cả 2 mà”.

-”Vậy luôn”.

-”Ngươi không cần bái ta làm sư phụ mà gọi ta là thầy là được rồi”.

-”Vậy ta đồng ý nhưng cha mẹ ta”.

-”Ngươi không cần lo ta sẽ thuyết phục họ”.

-Sở Đào và Tạ Sơn khi nghe tin đó liền nửa vui nửa mừng vì luyện đan là 1 thứ gì đó quá khó khăn mà còn cần có thiên phú cực cao.

-”Liệu con ta có thể học được luyện đan không”-Tạ Sơn nói.

-”Cái đó ngươi không cần quá lo lắng chỉ cần cố gắng là được thiên phú con ngươi cao vậy không cần quá lo”-Dược Lão nói.

-”Mong là vậy”.

-Trong phủ Tạ Gia có rất nhiều người ở đó phần lớn là các gia chủ các gia tộc hay hoàng thất , còn các thế lực lớn nên bố trí bảo vệ bên ngoài rất quan trong.

-Xung quanh Tạ Gia có rất nhiều cường giả nguyên anh bảo vệ chỉ tính riêng Tạ Gia cũng rất đông rồi còn chưa nói đến Sở Gia tới.

-Lúc này Cơ Mọng cùng Cơ Kiến tới phủ Tạ Gia để chúc mừng nhưng bị ngăn lại.

-”Các ngươi là ai mà dám tới gần đây”-Hộ vệ Tạ Gia nói.

-”Ta là Cơ Kiên gia chủ Cơ Gia hôm nay ta cùng con gái Cơ Mộng tới chúc mừng sinh thần Tạ đại thiếu gia”.

-”Thiệp mời của các ngươi đâu ?”.

– Cơ Kiên tim khắp người hỏi Cơ Mộng nhưng cả 2 đã quên mất thiệp mời ở nhà.

-”Chúng ta quên mất thiệp mời rồi”.

-”Các ngươi khả nghi thật, ta nghi ngờ ngươi muốn hạ thiếu gia”.

-”Không có con gái ta và Tạ đại thiếu gia là ở chung 1 tông môn đấy”.

-”Lệnh bài tông môn của ngươi đâu”.

-Cơ Mộng liền lấy lệnh bài ra đưa cho hộ vệ.

-”Đệ tử ngoại môn ! Vậy thì hơi khó đấy vì chúng ta đâu thể biết được chính xác các ngươi”.

-Vì trong Kiếm Hành tông khi ai đột phá cảnh giới luyện khí tới trúc cơ ghì mới được vào làm đệ tử nội môn mà Cơ Mộng mới luyện thể tầng 8. Vì đệ tử Kiếm Hành tông ngoại môn rất đông nên sự quản lí cũng rất lỏng lẻo.

-”Các ngươi mau đi đi ta nể mặt Kiếm Hành tông không truy cứu chuyện các ngươi tới đây gây chuyện”.

-”Nhưng chúng ta tới dự sinh thần Tạ Vân thật mà”.

-”Nếu các ngươi còn lằng nhằng ta sẽ bắt tất cả các ngươi lại , mấy tên hộ vệ của ngươi cũng vậy”.

-”Hỗn xược ta là đệ tử Kiếm Hành tông mà các ngươi không cho vào ư”.

-”Luật là luật đừng cố cãi”.

-”Ngươi”.

-Cơ Kiến quát Cơ Mộng lại và tìm cách khác.

-”Các ngươi làm gì ồn ào ngoài này vậy ?”-Tạ Quân nói.

-”Thưa đội trưởng có 2 tên rất khả nghi tới muốn xin vào tham gia tiệc nhưng không có thiệp mời”.

-”Nếu không có thiệp mời thì đuổi đi nếu còn lằng nhằng bắt lại cho ta”.

-”Vâng”.

-”Chết tiệt mấy tên khốn”-Cơ Mộng nói.

-Lúc này xe ngựa của công tử Lý Gia tới, là Lý Huyền cậu ta cũng là đệ tử ngoại môn của Kiếm Hành tông cũng quen với Tạ Vân.

-”Sư muội sao muội lại ở đây ?”-Lý Huyền hỏi.

-”Ta tới tham gia sinh nhật của Tạ Vân nhưng quên mất thiệp mời nên bị chặn lại”.

-”Ồ vậy đi cùng ta đi ta có thiệp mời”.

-”Vậy đa tạ Lý sư huynh”.

-”Không có gì”.

-Vậy là cả mấy người vào trong Tạ Gia, họ bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của Tạ Gia.

-”Tạ Gia này cũng tráng lệ quá rồi”.

-”Lý Gia các huynh cũng không kém”.

-”Sao có thể so sánh với Tạ Gia chứ,Lý Gia ta chỉ là q gia tộc nhỏ thôi”.

-”Sư huynh khiêm tôn lắn rồi”.

-”Ta nói thật đó Tạ Gia tài sản như núi,cường giả đầy mình lại có Sở Gia Thành Vực chống lực uy thế của họ ngút trời”.

-Cơ Mộng ngẫm nghĩ 1 hồi”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.