Vô Thường

Chương 981: Thà chết chứ không khuất phục




Mọi người xuất hiện, nhìn thấy Đường Phong, không khỏi sửng sờ ở tại chỗ.
- Đại ca!
Đường Phong nhìn Đường Tuấn cười cười.
- Các ngươi đang đi đâu?
Đường Tuấn kinh hỉ, nói:
- Thật thất đệ?
Đường Điểm Điểm thét lên một tiếng kinh hãi, xông tới trước mặt Đường Phong vuốt ve một hồi, niết một lát rồi nói:
- YAA.A.A.. Thật sự là thập thất đệ.
Đường Phong bất đắc dĩ cười khổ:
- Lục tỷ, ngươi niết ta làm gì?
- Ta tưởng rằng mình bị hoa mắt, nguyên lai đúng là ngươi thật.
Vừa nói vứa đi tới niết mặt hắn tiếp, hiển nhiên là muốn nghiệm chứng, Đường Phong vội vàng né tránh.
- Thập thất đệ về thật đúng lúc, chúng ta cũng đi ra nghênh đón địch nhân.
Đường Tử Thư nói một tiếng.
- Địch nhân nào?
Đường Phong nghi hoặc không thôi, vừa rồi mình từ bên ngoài tiến vào, không có nhìn thấy địch nhân . Chợt suy nghĩ cẩn thận, chỉ sợ vừa rồi mình xông vào Đường gia bảo gây ra động tĩnh, cho nên đệ tử phụ trách cảnh giới hô to, làm cho mọi người tưởng rằng địch nhân lại đến.
Đường Phong vội vàng làm sáng tỏ hiểu lầm trong đó, lúc này mọi người mới thở ra một hơi.
- Tình huống bây giờ thế nào?
Đường Phong nhìn Đường Tuấn hỏi, vừa rồi hắn trở về nhìn thấy mọi người trong Đường gia bảo thần hồn nát thần tính, hiển nhiên là vì lo lắng cho thế cục.
Đường Tuấn cười khổ một tiếng:
- Không tốt lắm, người bên ngoài tới không ít người, hiện tại cả Linh Mạch Chi Địa đều lộn xộn, một ít trung đẳng gia tộc và tiểu gia tộc hoặc bị những người đến từ bên ngoài đánh tan, hoặc là bị thu phục, trước đó vài ngày có người nhìn chằm chằm vào Đường gia bảo, bảo gia chủ quy thuận, gia chủ không theo, cho nên xảy ra chiến đấu.
- Thương vong thế nào?
Đường Phong truy vấn.
- Chết mười mấy người.
- Đối phương bao nhiêu người, có địa vị gì?
- Nhân số đối phương không nhiều lắm, đại khái chỉ mười mấy người nhưng có không ít Linh giai, lại có hai Linh giai trung phẩm! Chỉ riêng chiến lực mà nói, chỉ có Ngũ thúc Ngũ thẫm mới có thể chống lại, mà phải dựa vào Thần binh cơ, hôm qua mới vừa đánh lui địch nhân, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ.
Hơn mười người, đã có thể làm cho Đường gia bảo rơi vào tình huống như vậy, không thể nói Đường gia bảo yếu, nhưng số lượng cao thủ đứng đầu trong Đường gia bảo quá ít. Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô thì không cần nói, hai người đều là Linh giai trung phẩm, lại có Thần binh tương trợ, còn lại, cũng chỉ có Đường Ngạo và Đường Duệ là hai cao thủ Linh giai mà thôi, Đường Ngạo đã bị cụt một tay, thực lực không thể nào bằng được thời kỳ đỉnh phong.
Nếu đối phương thật sự hạ quyết tâm, cũng có thể dẹp bằng Đường gia bảo, nhưng vì khiếp sợ uy lực của Thần binh, lúc này mới tạm thời rút đi.
- Ồ, đại ca đã tấn chức Linh giai?
Đường Phong ẩn ẩn cảm thấy Đường Tuấn đã trở nên mạnh hơn, cẩn thận cảm giác một chút mới biết hắn đã tấn chức, cho nên chúc mừng:
- Chúc mừng đại ca.
- Cùng vui!
Đường Tuấn cười nói:
- Chẳng phải thập thất đệ cũng tấn chức Linh giai sao?
- Các ngươi đừng có khen qua khen lại như thế, ta thấy thật khó coi, thập thất đệ đã trở lại, nên dẫn hắn đi gặp gia chủ, cùng Ngũ thúc Ngũ thẩm thương lượng xem nên giải quyết chuyện này thế nào.
Đường Điểm Điểm bỉu môi nói.
Cùng mọi người đi vào trong đại trạch Đường gia, Đường Phong nhìn thấy hai vị gia chủ đứng đợi đã lâu, Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô cũng đã ở đây.
Dù trong trận chiến với Huyết Vụ Thành Đường Ngạo đã bị cụt một tay, nhưng bây giờ nhìn hắn vẫn khí phách mười phần, Đường Duệ trước sau như một, vẫn hòa hòa ái và cơ trí.
Sau khi Đường Phong đã đi vào, Đường Ngạo đang dùng một bàn tay còn lại đập lên bàn, trong miệng phẫn nộ không thôi:
- Khinh người quá đáng, đám người kia khinh người quá đáng, đúng là xem Đường gia bảo của chúng ta là một đám bùn nhão muốn nặn thế nào thì nặn mà, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, tức chết lão phu!
Một đám Đường gia Nhị đại đệ tử cùng các trưởng lão và chấp sự ngồi ở dưới co rúm như con ve, mà ngay cả Đường Đỉnh Thiên hiện giờ cũng im miệng không nói, tuy thực lực của hắn cao hơn Đường Ngạo, nhưng trên bối phận hắn vẫn thấp hơn một bậc, lão gia chủ tức giận, hắn nào dám xen vào?
- Các ngươi đúng là một đám phế vật vô dụng mà!
Đường Ngạo lửa giận ngút trời, bắt đám Đường gia trưởng lão và chấp sự làm nơi trút giận.
- Một đám đều đã hơn mấy chục tuổi đầu, trừ lão Ngũ tấn chức Linh giai, còn lại đều là một thùng cơm, các ngươi còn không bằng cả tiểu Tuấn nhi.
Một phen khiển trách, làm cho cả đám người mặt đỏ tới tận mang tai, phụ thân của Đường Điểm Điểm, Đường Chiến Thiên nhỏ giọng nói một câu:
- Ta cũng không muốn ah, nhưng đành phải kẹt lại ở cảnh giới Thiên giai này...
- Còn dám mạnh miệng!
Đường Ngạo lúc này như một thùng dầu đang bốc cháy.
- Năm đó Huyết Vụ Thành xâm lấn, nếu không là Tiểu Phong nhi mang một đám bằng hữu đến, hiện tại vẫn còn cái gọi là Đường gia bảo à? Có kinh nghiệm chuyện lần trước, còn không biết tỉnh ngủ cố gắng tu luyện. Thiên giai, hiện tại Thiên giai đỉnh phong ngang bằng cái rắm đó. Cho người ta còn không đủ nhét kẻ răng nữa kìa! Nếu tất cả các ngươi đều là Linh giai, hôm qua đã có thể giết sạch đám người cuồng vọng kia rồi, còn có thể để chúng rút lui sao, Đường gia bảo có bị xấu mặt sao?
Đường Duệ ho nhẹ một tiếng, nói:
- Bỏ đi, tu luyện là chuyện không thể nóng vội, bọn hắn không cách nào tấn chức cũng không phải do bọn họ sai.
Mọi người đều biết thời điểm Đường Ngạo nổi giận không có người nào có thể quản được, trừ một người, đó chính là Đường Duệ, Đường Duệ cầu tình, trong lòng mọi người cũng thở ra một hơi, bởi vì chuyện này có ý nghĩa là Đường Ngạo sẽ không tiếp tục trút giận.
- Gia chủ, thập thất đệ đã trở về rồi!
Đường Điểm Điểm xông vào, hô lên.
Tinh thần mọi người đang ngồi ở đây bị chấn động, tất cả ánh mắt đều nhìn ra cửa vào.
Đường Phong tiến lên vài bước, âm thanh cung kính, nói:
- Đệ tử Đường Phong, bái kiến hai vị gia chủ, bái kiến các vị trường lão và chấp sự!
Đường Chiến Thiên đứng bật dậy còn nhanh hơn cả Đường Đỉnh Thiên, vọt tới bên cạnh đỡ Đường Phong dậy, nước mắt lưng tròng, nói:
- Tiểu Phong nhi về là tốt rồi, về là tốt rồi!
Đường Phong bị hắn làm thế cả người nổi da gà lên, nói:
- Tứ thúc, ngươi làm cái gì vậy?
Đường Chiến Thiên vừa vịn Đường Phong, vừa thò đầu nhìn ngó xung quanh, ló đầu ra nhìn phía sau, mở miệng nói:
- Tiểu Phong nhi, lần này ngươi có mang theo bằng hữu trở về không?
Đường Phong cười khổ không thôi, nói:
- Chỉ một mình ta!
Mặt mũi Đường Chiến Thiên còn khó coi hơn cả trái khổ qua:
- Chỉ một mình ngươi?
Lần trước ứng phó người của Huyết Vụ Thành xâm lấn, Đường Phong đã dẫn theo rất nhiều cao thủ bên ngoài tới, lần này Đường Chiến Thiên tưởng vẫn như thế, chỉ cần có những cao thủ kia trợ trận, ứng phó chuyện trước mắt rất dễ dàng, thậm chí có thể chuyển bại thành thắng. Nhưng nếu chỉ có một mình Đường Phong, không thể làm nên đại cục gì.
- Còn chưa cút trở về, mất mặt xấu hổ còn chưa đủ sao?
Đường Ngạo gầm lên giận dữ, mặt mũi Đường Chiến Thiên xám xịt ngồi lại vị trí cũ.
- Chuyện của Đường gia bảo, tự mình giải quyết, làm sao lại kỳ thác vào sự giúp đỡ của người khác được?
- Trở lại là tốt rồi, trở lại là tốt rồi.
Vẻ mặt Đường Duệ tươi cười nhìn Đường Phong, nói:
- Chắc tiểu Phong nhi ở bên ngoài đã được nghe tiểu Tuấn nhi nói qua một chút chuyện rồi phải không?
- Đúng vậy thưa gia chủ!
Âm thanh Đường Phong cung kính, đáp.
- Nói đi, ngươi thấy thế cực hiện giờ như thế nào?
Đường Duệ mở miệng hỏi:
- Đường gia chúng ta nên chiến, hay nên hàng?
Đường Phong khẽ cười một tiếng:
- Lần trước hơn mười tên cao thủ Linh giai của Huyết Vụ Thành xâm lấn, Đường gia bảo đã quyết chiến, Đường gia chúng ta thà chết không lùi, đã có lần đầu tiên, vậy thêm một lần nữa cũng không sao.
- A? Ý ngươi là chiến?
- Vâng!
Lông mày Đường Duệ nhíu lại, nói:
- Nhưng chuyện lần này khác với lần trước, lần trước là tất cả các gia tộc và tông môn trong Linh Mạch Chi Địa cùng đối phó với Huyết Vụ Thành, còn lần này, chỉ có một mình Đường gia bảo chúng ta ứng phó với cục diện trước mắt, nếu là thất bại, Đường gia bảo của chúng ta sẽ vạn kiếp bất phục! Phần trách nhiệm này, ai có thể gánh vác đây?
Đường Phong nói:
- Nếu gia chủ muốn hàng, hôm qua đã hàng rồi! Làm sao mà kéo dài đến hôm nay chứ?
Đường Duệ nhìn Đường Phong, sau đó cười lên, nhìn Đường Đỉnh Thiên, nói:
- Lão Ngũ, nhi tử của ngươi rất được, tâm tư trong lòng của ta đã bị tiểu tử này nhìn thấu cả rồi.
Sắc mặt Đường Đỉnh Thiên tươi cười, khiêm tốn nói:
- Gia chủ quá khen.
Thần sắc nghiêm túc, Đường Duệ nói:
- Cuộc đời tu luyện của ta, đều có một thân ngông nghênh, sao lại có thể khúm núm trước người khác, cuộc đời của ta sẽ do ta quyết định, cuộc sống tự do tự tại không bị trói buộc gì, chỉ cần không thẹn với lương tâm là được! Tuy lần này có cường địch đột kích, chúng ta thà chết chứ không chịu khuất phục! Hắn đến, ta sẽ đánh trở về, người Đường gia, không có bọn hèn nhát!
- Vâng!
Tinh thần mọi người trở nên phấn chấn, chiến ý trong mắt nóng rực, hiện tại hận không thể được liều chết chiến đấu với kẻ địch một phen.
Hiện tại người có thể dùng trong Đường gia bảo không nhiều, cao thủ cấp độ Linh giai, chỉ có Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô là Linh giai trung phẩm, Đường Ngạo Đường Duệ là hai gia chủ có thực lực Linh giai hạ phẩm, trong hàng ngũ hậu bối, chỉ có Đường Phong và Đường Tuấn tấn chức Linh giai, tính cả trong lẫn ngoài, chỉ có sáu mà thôi.
Nhưng hôm qua đối phương xuất động cao thủ Linh giai chừng mười người! Trong đó có hai Linh giai trung phẩm, tám vị Linh giai hạ phẩm! Chỉ riêng số lượng, không thể nghi ngờ đã mạnh hơn Đường gia rất nhiều. Nhưng Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, đơn giản chỉ bằng vào uy lực của Thần binh, đánh lui địch nhân!
Đây vẫn không phải là toàn bộ cao thủ của bọn họ, trong tay bọn họ còn có một nhóm người, ở lại trong Chung Linh Cốc!
Chung Linh Cốc vốn là địa bàn của Chung gia, nhưng vì gia chủ Chung Bố Sở phản bội đầu nhập Huyết Vụ Thành, hiện tại Chung gia đã xóa tên, hiện tại chỗ đó biến thành một nơi vô chủ, mà những kẻ ngoại lai này lại lấy Chung Linh Cốc làm cứ điểm, nhìn chằm chằm vào Đường gia bảo.
Loại tình huống này, chính là hiện tượng thường thấy nhất trong Linh Mạch Chi Địa.
Sau khi phong ấn thiên địa bị phá, có rất nhiều thế lực tông môn gia tộc của thế giới bên ngoài tiến vào trong Linh Mạch Chi Địa, hoặc là chiếm cứ nơi vô chủ, hoặc là thu phục những tiểu gia tộc, coi đây là chỗ đứng, từng bước xơi tái các thế lực xung quanh.
Tình huống bây giờ, còn muốn không xong hơn so với lần Huyết Vụ Thành xâm lấn, tuy số lượng cao thủ Huyết Vụ Thành nhiều, nhưng dù sao chỉ là một thế lực mà thôi, nhưng hiện tại người của thế lực bên ngoài, lại nhiều hơn mười nhà, không ai biết rõ nội tình của bọn họ như thế nào, càng không rõ ràng là có thêm các thế lực nữa hay không... Người nào mà chẳng muốn tranh đoạt cục thịt mỡ thơm ngon như Linh Mạch Chi Địa chứ.
Địch nhân mà Đường gia bảo đối mặt, là một gia tộc có họ là Tư Đồ, từ số lượng cao thủ Linh giai mà thế lực này xuất động, chỉ sợ không phải là một gia tộc nhỏ, dù là ở thế giới bên ngoài, chỉ sợ cũng là một gia tộc có tên tuổi.
Tuy hai vị gia chủ Đường Ngạo Đường Duệ quyết tử chiến không hàng, nhưng vẫn lo lắng về tương lai của gia tộc, dù sao cả gia tộc chỉ có sáu Linh giai, không biết sau chiến đấu người có thể còn sống còn lại bao nhiêu. Ngay cả Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô cũng lo lắng, duy chỉ có Đường Phong không xem chuyện gia tộc lo lắng là chuyện quan trọng.
Luận số lượng và chất lượng của cao thủ trong tay, một mình Đường Phong cũng có thể quét sạch Tư Đồ gia tộc, hai mươi tám tên thuộc hạ dược thi của hắn cũng không phải ăn chay. Nhưng hắn đang suy nghĩ, là mình nên đi tới Chung Linh Cốc giáo huấn bọn chúng một trận, hay là chờ bọn chúng đánh đến tận cửa.
Nhưng mà trước đó, vẫn cần xử lý một số chuyện cần làm trước đã.
Số lượng cao thủ Linh giai của Đường gia bảo quá ít, phải nghĩ biện pháp tạo ra một đám Linh giai mới được, chỉ có như vậy, khi đối mặt với mối nguy hiểm không biết tên, Đường gia bảo cũng có một phần lực lượng để phản kháng.
Đối với người khác mà nói, chỉ sợ đây là lời nói vô căn cứ, nhưng với Đường Phong mà nói, lại dễ dàng, trên tay hắn vẫn còn đến chín khỏa Tinh Thần Thiên Nguyên Đan.
Dùng Thiên Nguyên Quả để luyện chế Tinh Thần Thiên Nguyên Đan, thứ này vốn xuất ra từ Đường gia bảo, trước đó Đường Phong cũng không muốn lãng phí linh dược này, lúc này từ giai đoạn trung gian kiếm lời, cướp đoạt Tinh Thần Thiên Nguyên Đan. Khi đó Đường Phong cũng quyết định, đợi sau này luyện chế thành đan, sẽ đem mấy khỏa đa dược đền bù tổn thất cho Đường gia bảo.
Mà bây giờ, không thể nghi ngờ là thời điểm tốt nhất.
Trong Thính Tiền Cư, Đường Phong lấy chín khỏa Tinh Thần Thiên Nguyên Đan ra, sau đó nói lại chuyện ngày trước hắn cướp đoạt Thiên Nguyên Quả bẩm báo lại với Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô.
Đối với phụ mẫu của mình, Đường Phong không có ý định giấu diếm.
Sau khi nghe Đường Phong tự thuật lại, Đường Đỉnh Thiên cười lớn, nói:
- Đoạt rất tốt, đoạt rất tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.