Vô Thường

Chương 687: Đấm đá lẫn nhau




Mà một người như vậy, ở trong lôi đài chiến toàn lực ứng phó lại dĩ nhiên bị một Thiên Giai hạ phẩm đánh bại chính diện, mà thua lại không hề đẹp mắt tí nào.
Vô số người nhìn về phía Đường Phong, cuối cùng cũng thu lại ánh mắt coi thường và đố kỵ. Không còn ai dám cảm khái Đường Phong đi tới được ngày hôm nay là dựa vào vận khí siêu cấp nữa, một Thiên Giai hạ phẩm như hắn cả Linh Mạch Chi Địa trăm năm không có lấy một người, hắn có thể đạt được thành tích như thể thì không thể có vận khí đơn giản như vậy.
Toàn bộ thời gian trong lôi đài chiến, hắn chiến đấu với lão nhị Lâm gia chưa bao giờ rơi vào thế hạ phong, vẫn luôn nắm chặt quyền chủ đạo tiết tấu trận đấu, đánh cho lão nhị Lâm gia bại lui liên tiếp. Ngay cả đối thủ sử dụng át chủ bài cuối cùng và chiếm ưu thế địa lợi cũng bị hắn lấy kiếm thế vô cùng đánh bại.
Sau khi chấn động đi qua là nghi vấn trùng trùng xảy ra, Đường Phong chính là một Thiên Giai hạ phẩm tại sao có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh như vậy? Hắn đã ẩn tàng thực lực và cảnh giới hay là đang tu luyện công pháp gì?
Không một ai biết, mọi người vẫn cứ chìm đắm trong trận đấu như cũ, hồi lâu không thể tự thoát ra được.
Chủ sự lôi đài nhìn về Đường Phong, trong ánh mắt có thêm một tia sùng bái, hắn sống qua vài chục năm rồi cũng chưa thấy qua một Thiên Giai hạ phẩm nào như thế. Có thể nói Đường Phong xuất hiện không chỉ làm cho hắn mà tất cả mọi người đang có mặt ở Linh Mạch Chi Địa thấy được một kỳ tích, một thần thoại vừa được sinh ra.
- Đường gia, Đường Phong thắng.
Một tiếng nói vang lên không giấu được vẻ phấn khởi, nếu không phải cố kỵ thân phận thì chủ sự lôi đài cũng muốn nâng cốc chúc mừng Đường Phong một phen, xin chỉ dạy một lúc.
Đường Phong gật đầu với hắn, rồi thu hồi Độc Ảnh kiếm, mặc dù một thân lam lũ, dáng dấp chật vật nhưng mà bộ dáng vẫn trầm ổn như cũ bước xuống lôi đài.
Đoàn người tự động phân ra, để ra ở giữa một lối đi, vô số ánh mắt dõi theo thân ảnh của Đường Phong đến khi hắn dần dần biến khỏi tầm mắt.
Đường Phong không đi xem cái lôi đài các thi đấu chủ yếu là do mình hiện giờ quá lôi thôi thật mất hình tượng, thực sự không thích hợp đi xem các lôi đài khác thi đấu cùng mọi người. Sau khi lôi đài chiến chấm dứt, Đường Phong trở về sân của Đường gia tìm quần áo để thay đổi.
Lôi đài chiến lần thứ bốn kết quả rất nhanh đã được xác định, Trang Tú Tú đối chiến Chung Lộ. Hai nữ nhân đánh nhau không thể nghi ngờ Chung Lộ đã bị loại.
Đường Tuấn đấu với Bố Chấn, ở trong đợt tỉ thí đầu tiên thì Đường Tuấn hơn Bố Chấn một bậc đứng hàng thứ bốn. Bố Chấn tự nhiên không phục. Lúc này gặp lại cừu nhân liền đỏ mắt lên, nhưng mà cho dù Bố Chấn có liều mạng toàn lực xuất ra đi chăng nữa cũng không thể chạm tới điểm mấu chốt của Đường Tuấn, bị Đường Tuấn đánh bại dễ dàng, lần cuối cùng này làm cho Bố Chấn rốt cuộc nhận thức triệt để được thực lực chênh lệch của mình cùng với Đường Tuấn.
Kiếm của Đường Tuấn rất quỷ dị, một chiêu đâm tới vô cùng đơn giản lại ẩn chứa kiếm chiêu cực kỳ phức tạp trong đó, làm cho người khác khó lòng phòng bị!
Mà đối thủ của Bố Liên Chu là gã đệ tử hộ Uông, tên đệ tử họ Uông này lâm trận cũng không lùi bước, tuy rằng biết được không thể chiến thắng Bố Liên Chu nhưng mà vì bộ mặt và vinh dự của gia tộc thì cũng chỉ có thể kiên trì mà thôi.
Chiến đấu nghiêng hẳn về một bên, sau thời gian một chén trà, tên đệ tử họ Uông thấy tình thế không ổn liền chủ động hạ đài.
Lần lôi đài chiến thứ tư này, Đường gia cuối cùng lấy hết danh tiếng , trong bốn người thì Đường gia đã chiếm một nửa nhân số, mà Bố gia và chủ nhà thì chỉ có một.
Đêm khuya, Bố Trường Hải hai tay chắp sau lưng, đứng ở ban công tầng thượng của Bố gia nhìn vào hư không, trong đầu hồi tưởng lại chiến đấu ban ngày của Đường Phong.
Nguyên bản Bố Trường Hải cũng không đặt Đường Phong ở trong mắt, nhưng mắt thấy hắn ở bốn lần lôi đài thì hai lần chém tướng vượt ải, dễ dàng vượt qua đối thủ, còn lại lần khác thì đối thủ lại tự động nhận thua mới khiến cho Bố Trường Hải lo lắng đứng không yên.
Như vậy thì phải xử lý thế nào? Tuy rằng hắn rất tự tin đối với Bố Liên Chu nhưng mà cuối cùng vẫn phát hiện mình không rõ được ngọn nguồn của Đường Phong.
Những lời này nếu như nói ra thì thật sự là quá dọa người. Một cao thủ Linh Giai trung phẩm ở trong Linh Mạch Chi Địa có thể nói một tay che trời, là nhân vật mà khi giậm chân một cái khiến khắp nơi run rẩy dĩ nhiên lại không thể nhìn thấu được một Thiên Giai hạ phẩm, thực sự quá mức không thể tin.
Nhưng mà sự thực lại là như thế, từ lúc Bố Trường Hải nhìn thấy Đường Phong chiến đấu cùng với lão nhị Lâm gia thì hắn đã phát hiện Đường Phong còn chưa dùng toàn lực.
Kết quả này khiến cho Bố Trường Hải cảm thấy cực kỳ kinh khủng đồng thời cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
Chẳng qua cũng không khác nhau lắm? Đại bỉ đến bây giờ chỉ còn có bốn người, mà bốn người này chính là đại biểu thanh niên ưu tú nhất của Linh Mạch Chi Địa.
Cho dù Đường Phong gặp phải người nào cũng không dễ dàng gì, nhưng nếu Đường Phong gặp phải người Đường gia thì lại quá hay, để cho bọn họ tranh đấu nội bộ lẫn nhau.
Bố Trường Hải thật ra rất thích thấy cảnh này.
Nếu như không gặp phải người Đường gia, cho dù là gặp phải nữ nhân của Trang gia hay Bố Liên Chu của Bố gia thì khẳng định cũng không hề dễ dàng gì.
Chẳng qua Đường gia lần này đạt thành tích quá cao, để phòng ngừa vạn nhất thì nên động tay chân để hai gã đệ tử này trong vòng lôi đài chiến tiếp theo thua toàn bộ mới là vương đạo.
Vương giả quyết chiến cuối cùng chỉ có thể là hai nhà Bố, Trang tiến hành với nhau, các đệ tử của gia tộc khác không có tư cách mưu đồ ngôi vị này! Huống chi hiện giờ Đường Phong đang bài danh đệ nhất thì cũng phải tính toán cẩn thận một phen.
Nghĩ tới đây, Bố Trường Hải nhẹ giọng nói:
- Đi mời Trang huynh tới đây, nói rằng ta có việc thương lượng.
Ở trong bóng đêm, có người đáp lại.
Sau một lát, Trang Chính Kiền đến đây Bố Trường Hải ngồi ngay ngắn tại một phương viên ở trước bàn, nâng cốc nên mời, Trang Chính Kiền ngồi xuống lúc, hai người mật đàm một lúc lâu sau đó mới đi ra.
Lần lôi đài chiến lần thứ năm, tứ cường đối chiến với nhau toàn bộ đều ở ngoài ánh sáng! Bố gia trang hiện nay náo nhiệt phi phàm, người nào có thể đạt được đệ nhất của lôi đài chiến lần này khiến cho người xem nghi ngờ không ngớt, Đường Phong bằng vào biểu hiện xuất sắc ngày hôm qua cũng được không ít người bênh vực.
Đại bỉ ngay hôm nay, người hữu tâm đều có thể nhìn ra được một chút mấu chốt, người bài danh đệ nhất Đại bỉ sẽ được cấp cho một khối linh thạch đỉnh cấp làm phần thưởng.
Mà người có hy vọng vào phần thưởng này ngoại trừ Đường Phong thì còn có Bố Liên Chu.
Hạng tỉ thí đầu tiên thì Đường Phong nhiều hơn Bố Liên Chu một đồng tiền, ở hạng tỉ thí thứ hai thì Bố Liên Chu lại nhiều hơn Đường Phong tới ba đồng tiền liền, tổng cộng lại hơn hẳn hai quả.
Mà ở lần lôi đài chiến thứ ba, Bố Liên Chu lại kéo dài cự ly ra một lần nữa, cho đến giờ mới đánh qua bốn trận thì đối thủ của Bố Liên Chu đều là Thiên Giai thượng phẩm, tổng cộng thu được một trăm hai mươi đồng tiền mà đối thủ của Đường Phong chỉ có ba người là Thiên Giai thượng phẩm, còn một người là Thiên Giai trung phẩm, tổng cộng thu được kém Bố Liên Chu mười đồng tiền.
Khoảng cách mười đồng tiền này không thể nói rằng thực lực của Đường Phong thiếu mà chỉ có thể nói rằng kỳ ngộ của hắn thấp kém mà thôi.
Nhưng mà vấn đề này cũng không lớn, bởi vì Đường Phong hiện giờ là Thiên Giai hạ phẩm, dựa theo quy tắc của Đại bỉ thì chiến thắng được Đường Phong cũng chỉ có thể thu được mười đồng tiền mà thôi.
Nhưng nếu như để Đường Phong chiến thắng được vòng tiếp theo, cho dù ở tràng quyết chiến cuối cùng hắn bị thua thì bài danh đệ nhất vẫn vào được tay hắn.
Cho nên bài danh cá nhân đệ nhất thì sau một hồi chiến đấu có thể công bố luôn.
Trừ phi là trận chiến kế tiếp của Đường Phong bị thua, không có cách nào vào được vòng cuối cùng, nếu không khối linh thạch đỉnh cấp kia sẽ phải vào tay họ Đường.
Cũng chính là nguyên nhân như vậy cho nên đêm qua Bố Trường Hải mới thảo luận cùng với Trang Chính Kiền một lúc lâu rồi mới quyết định hôm nay để cho Đường Phong đối chiến với Bố Liên Chu, để Bố Liên Chu loại Đường Phong ra khỏi cuộc chiến.
Trang Chính Kiền ít nhiều cũng biết được chênh lệch giữa Bố Liên Chu cùng Trang Tú Tú, hơn nữa mấy ngày nay tâm thần Trang Tú Tú không yên, có chút bộ dáng mất hồn mất vía, hiển nhiên hắn đáp ứng vội vàng.
Thấy rõ được điểm này không chỉ có hai vị cường giả Linh Giai mà đa số người xem đều đã thấy được, trận chiến hôm nay tuy chỉ là vòng đếm ngược thứ hai nhưng lại là một vòng cực kỳ trọng yếu đối với bảng bài danh, cá cược rằng Đường Phong có thể chiến thắng được ở trong Đại bỉ ngày hôm nay hay không cũng hấp dẫn không ít người tham gia.
Người xem náo nhiệt hiên giờ cũng không có việc gì, hiện giờ có người tạo ra cá cược để bọn họ có thể tham gia vào, tất nhiên là chạy theo như vịt, nhất thời hàng tá người chen chân vào để mua, có người mua Đường Phong thắng, có người mua Đường Phong thua, người tạo ra cá cược luôn phải cân nhắc thay đổi tỉ lệ cược liên tục.
Hiện giờ chỉ còn có bốn người cho nên quá trình rút thăm đơn giản hơn rất nhiều.
Bốn người Đường Phong đứng ở quanh một cái rương gỗ lẳng lặng chờ đợi, chẳng qua Đường Phong thấy Trang Tú Tú hôm nay khá kỳ quái, thỉnh thoảng liếc mắt sang mình, quan sát rồi có vẻ như muốn nói điều gì đó xong lại thôi, cảm giác được những chuyện phát sinh cùng nàng khi trước vẫn làm Đường Phong thấy hổ thẹn, vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.
- Bắt đầu.
Bố Trường Hải cao giọng tuyên bố ở trên lôi đài.
Bốn người liếc mắt nhìn nhau, không ai động thủ trước, trầm mặc một lúc, Đường Tuấn nói:
- Nhập gia tùy tục, mời Bố huynh!
Bố Liên Chu âm trầm nói:
- Ở xa tới là khách, các người rút trước đi.
Đường Tuấn tươi cười quay đầu nhìn Đường Phong, nói:
- Thập Thất đệ, đệ rút trước đi.
Ở đây thì thực lực của Đường Phong là yếu nhất, Đường Tuấn cũng đang có ý tứ chiếu cố huynh đệ mình, Đường Phong cũng không khách khí nếu cứ đùn đẩy cho nhau mãi cũng không phải là biện pháp thích hợp, liền mở miệng nói:
- Nếu như vậy, thì tiểu đệ từ chối là bất kính rồi.
Bàn tay cho vào rương, liền rút ra một con số, số một!
Hắn cũng không hề ẩn dấu lấy con số của mình, đằng nào những người khác cũng đều tí nữa thấy được.
Bố Liên Chu vừa mới định cho tay vào thì Trang Tú Tú đã cho vào trước hắn một bước, từ trong rương gỗ rút ra một con số.
Số một! Rút ra được con số này, Trang Tú Tú nhất thời thời thở ra một hơi.
Bố Liên Chu chuyển đầu qua, cặp mắt hằn đỏ bị che dưới mái tóc dài nhìn thẳng vào Trang Tú Tú, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, âm sâm nói:
- Có ý tứ.
Trang Tú Tú không thèm để ý tới hắn, chỉ chăm chú nhìn thẳng vào Đường Phong.
Đường Tuấn nhíu mày, luôn có cảm giác không được thích hợp nhưng mà chỗ nào không thích hợp lại không thể nói rõ ra, nhìn Bố Liên Chu nói:
- Xem ra ta cùng Bố huynh cũng không cần rút nữa.
Tổng cộng có bốn người, hiện giờ Đường Phong đã có số trùng với Trang Tú Tú, hiển nhiên hai người còn lại sẽ đối chiến với nhau.
Ở trên khán đài, sắc mặt Bố Trường Hải đen kịt lại, không khỏi quay sang nhìn Trang Chính Kiền, lại thấy vẻ mặt của Trang Chính Kiền cũng mờ mịt ngạc nhiên, biểu hiện không giống làm bộ làm tịch.
Chuyện gì đã xảy ra? Dựa theo ước định của hai người tối ngay hôm qua, hôm nay rút thăm chính là để cho Bố Liên Chu đến đối phó Đường Phong. Những con số đều đã được sắp xếp sẵn trong đó. Chỉ cần một trong hai người Đường gia lấy trước thì Bố Liên Chu lúc nào cũng có thể chuẩn bị bốc được con số trùng với Đường Phong.
Chẳng qua không hề nghĩ tới rằng Trang Tú Tú dĩ nhiên lại đoạt trước, nguyên bản số một phải thuộc về Bố Liên Chu mới đúng, nàng đang muốn làm cái gì vậy?
Đối mặt với nhãn thần chất vấn của Bố Trường Hải, Trang Chính Kiền đành phải truyền âm lại nói:
- Tâm khí nha đầu nhà ta có chút cao ngạo, đêm qua lúc nói với nó, trong lòng nó có chút không phục, muốn tự thân giải quyết tiểu tử Đường gia.
- Hy vọng là thế!
Bố Trường Hải hừ lạnh một tiếng, kế hoạch cực kỳ hoàn mỹ, tuy rằng thực lực Đường Phong không thấp nhưng mà Bố Liên Chu muốn thắng hắn tuyệt đối không có vấn đề gì. Chỉ làm cho người ta không nghĩ tới chính là Trang Tú Tú dĩ nhiên phá hỏng kế hoạch hoàn mỹ, ít nhiều làm cho trong lòng Bố Trường Hải không khỏi tức giận.
Hiện tại làm trò với những con số trước mặt mọi người đều rút ra rồi, tuyệt không thể bảo rút lại lần nữa, vậy thì Đại bỉ chẳng còn tính nghiêm túc nữa, hiện tại cũng chỉ có thể ký thác vào trên người nha đầu kia, mong rằng nàng có thể đánh cho Đường Phong hạ đài, nếu không thì khối linh thạch đỉnh cấp kia không thể có được nữa.
Lúc bốc thăm xong, Trang Tú Tú xoay người đi đến lôi đài của minh, Đường Phong liếc nhìn Đường Tuấn truyền âm nói:
- Đại ca cẩn thận!
- Ta hiểu rồi.
Đường Tuấn mỉm cười gật đầu đối với hắn, truyền ầm lại.
- Thập Thất đệ, đệ cũng nên cẩn thận một chút.
- Uhm.
Tuy Đường Phong nói như vậy nhưng căn bản không có gì phải cẩn thận cả. Mình đối phó với Trang Tú Tú thực quá đơn giản, chỉ cần nói một câu đầu tiên là có thể làm nàng mất đi sức chiến đấu luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.