Vô Thường

Chương 503: Một cái linh mạch, một phương thiên địa (thượng,hạ)




Vật này vốn chính là của Bạch Đế Thành, Đường Phong không có tư cách thu lấy nó.
Vốn sự việc đến đây là ổn, nhưng khi Đường Phong đem Bạch Đế Ấn thu vào trong Mị Ảnh không gian thì một phiến tiểu không gian này lại đột nhiên chấn động mãnh liệt, Bạch Đế Ấn ở bên trong mất đi khống chế chạy loạn khắp nơi, mang theo một cổ lực lượng cùng uy áp khổng lồ cường hành va đập vào Mị Ảnh không gian.
Một loạt tiếng răng rắc vang lên, Đường Phong tập trung tư tưởng nhìn lại thì không khỏi giật mình, bởi vì Mị Ảnh không gian có vẻ như muốn bị phá nứt, đồ vật bên trong bị nháo loạn cả lên, chuyện này trước kia chưa từng có.
"Chuyện gì thế này?" Đường Phong rất nghi hoặc, mặc dù không quá rõ ràng nhưng hắn cũng lờ mờ đoán được là Bạch Đế Ấn cũng Mị Ảnh không gian không thể dung hợp với nhau được.
Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể đem Bạch Đế Ấn từ trong Mị Ảnh không gian ra ngoài, đang muốn động thủ thì Bạch Đế Ấn lại từ trong Mị Ảnh không gian tự mình phá ra, rồi không ngừng bay vòng quanh Đường Phong mấy vòng, toàn thân một màu noãn ngọc của nó không ngừng tản ra từng vòng hào quang, sau đó nó lại đột nhiên nhào tới chỗ đan điền Đường Phong.
Đường Phong quá sợ hãi định thò tay bắt nó lại nhưng khi bàn tay chạm vào Bạch Đế Ấn lại có cảm giác không chân thật, Bạch Đế Ấn giống như đã hoá thành một đoàn năng lượng khiến Đường Phong không thể nào chụp bắt được.
Chỉ trong thoáng chốc, Bạch Đế Ấn đã vọt tới chỗ đan điền của Đường Phong rồi biến mất không thấy nữa.
Đường Phong toàn thân chấn động, bản năng cảm giác thấy trong đan điền mình có nhiều thêm một thứ, Đường Phong vội vàng xé áo nhìn xuống vị trí bụng mình, chỗ đó làm gì còn bóng dáng của Bạch Đế Ấn!
- Chuyện này ...
Sắc mặt Bạch Khang Nhân cũng đại biến, một loạt sự việc trong chớp mắt vừa rồi hắn đều tường tận chứng kiến. Bạch Đế Ấn lại tự nhiên biến mất?
Bạch Đế Ấn ở trong tay hắn cũng đã vài chục năm, mà hắn cũng không thể nào nhìn ra được chút bí mật nào của nó. Ngoài việc có thể sử dụng nó ra vào Bạch Đế Cảnh cùng sử dụng Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm ra thì không còn biết được thêm tác dụng nào nữa cả.
- Chuyện này là sao?
Đường Phong cũng ngây ngốc không thôi, bản thân hắn nhìn từ bên ngoài thì không có gì thay đổi nhưng nếu nội thị thì có thể thấy được ở trong đan điền hắn hiện tại, Bạch Đế Ấn đang bị Tiểu Khô Lâu cầm trên tay. Mấy giọt chất lỏng ngưng tụ toàn thân thực lực của hắn hiện tại cũng đang không ngừng quay tròn xung quanh Bạch Đế Ấn.
"Nó làm sao có thể chui vào đây mà không tổn thương mình chút nào?" Tình huống này quá mức quỷ dị, mặc dù bản thân không có bất kỳ vết thương nào nhưng Đường Phong vẫn rất bất an.
Bạch Khang Nhân nhìn Đường Phong, Đường Phong nhìn lại hắn, hai người trừng bốn con mắt ngơ ngác nhìn nhau không hiểu ra sao.
Trong giây lát, Bạch Khang Nhân giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, cả kinh hô lên:
- Đường Phong, chẳng lẽ ngươi đã bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới?
Đường Phong không hiểu tại sao lúc này Bạch Khang Nhân lại hỏi vấn đề này, nhưng vẫn gật đầu thành thật trả lời:
- Vãn bối may mắn ở trước đây vài ngày lúc tấn chức Thiên giai xác thực đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
Bạch Khang Nhân hít vào một ngụm lãnh khí nhìn Đường Phong bằng ánh mắt khó có thể tin được, thậm chí trong ánh mắt của Bạch Khang Nhân còn ẩn chứa một chút hâm mộ. Tên thiếu niên này nếu không phải là con rể của hắn, chỉ sợ hắn đã ghen ghét muốn chết, hận không thể đục vô mặt tên này một đấm. Hắn mới bao nhiêu tuổi? Chẳng những tấn chức Thiên giai mà còn có thể bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà biết bao nhiêu người ước mơ! Cái này nên gọi là yêu nghiệt hay là quái thai đây?
Trách không được lúc trước tại sao chính mình lại nhìn không thấy được thực lực của hắn, trách không được vì sao nhìn bề ngoài của hắn không khác gì một người bình thường. Thì ra là do cái cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất này làm nên.
Thiên Nhân Hợp Nhất, thiên chính là ta, ta chính là thiên, tuy hiện tại Đường Phong chỉ mới vừa bước vào cảnh giới này, xem như chỉ mới bước vào đoạn đường đầu tiên, nhưng thời gian qua đi thành tựu của hắn chắc chắn sẽ trở thành truyền thuyết, đến lúc đó cả thiên địa này chỉ sợ không còn ai có thể là đối thủ của hắn rồi.
- Tốt! Rất tốt!
Bạch Khang Nhân nhanh chóng khôi phục thần sắc, phóng tiếng cười lớn:
- Không ngờ được hậu nhân Bạch gia ta lại có ánh mắt tinh tường như thế, chọn người vừa ý lại là một tuấn kiệt trẻ tuổi xuất sắc thế này, lão phu có chết cũng không hối tiếc gì rồi!
- Nhạc phụ đại nhân, cái này cùng Bạch Đế Ấn có quan hệ gì sao?
Đường Phong nghi hoặc hỏi.
Bạch Khang Nhân hít sâu một hơi, sinh cơ trên người so với vừa nãy nhạt nhoà hơn nhiều, xem tình hình có lẽ tia thần thức còn sót lại của hắn cũng không thể tiếp tục chống đỡ quá lâu, bất quá cũng đủ cho hắn giải thích nghi hoặc của Đường Phong.
- Đường Phong, người biết Bạch Đế Cảnh rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra không? Vì cái gì linh khí ở nơi này lại sung túc dư thừa như thế, vì cái gì ở đây lại không có một bóng người? Tài phú lớn nhất của Bạch Đế Cảnh không phải vô số thiên tài địa bảo bên trong nó mà là một thứ khác. Một thứ mà để cho các cao thủ Linh giai cũng vạn phần ước ao!
Thanh âm của Bạch Khang Nhân chậm rãi mà hữu lực:
- Thứ đó chính là linh mạch!
Lịch đại thành chủ của Bạch Đế Thành tương truyền có một ít bí mật sẽ không để nhiều người biết được. Bí mật này liên luỵ quá lớn cho nên tới bây giờ cũng chỉ có các đời thành chủ mới biết được. Như tứ quý thành chủ, mặc dù cũng là nhân vật trọng yếu nhưng cũng chỉ biết được Bạch Đế Cảnh là một nơi tu luyện tốt mà thôi.
- Linh mạch?
Đường Phong lần đầu tiên nghe tới danh từ này.
- Đúng vậy, linh mạch là do linh khí ngưng tụ mà thành, cũng giống như mạch khoáng vậy. Bạch Đế Cảnh này có một cái linh mạch, chỉ tiếc là Bạch gia ta trải qua ngàn năm tìm hiểu cũng không thể tìm hiểu ra được bí mật của Bạch Đế Ấn, do đó cũng không ai tìm được cái linh mạch này nằm cụ thể ở chỗ nào. Nghe nói trong linh mạch có linh thạch, linh thạch chính là tinh hoa do linh khí ngưng tụ lại biến đổi về chất mà hoá thạch. Một khối linh thạch cỡ lòng bàn tay ẩn chứa năng lượng cũng tương đương với tổng lượng cương khí của một cao thủ Thiên giai đỉnh phong cao thủ, mà cái này cũng chỉ là một khối hạ cấp linh thạch mà thôi, những khối linh thạch cao cấp hơn thì năng lượng ẩn chứa trong đó ngươi có thể tưởng tượng.
Đường Phong cũng phi thường khiếp sợ, một khối linh thạch chỉ cỡ lòng bàn tay mà hàm lượng linh khí ẩn chứa bên trong cũng đủ chống đỡ toàn thân cương khí của một cao thủ Thiên giai đỉnh phong, cái nghe nghe thôi cũng thấy quá mức khiếp hãi đi.
- Một cái linh mạch, một phương thiên địa!
Bạch Khang Nhân tiếp tục nói:
- Bạch Đế Cảnh rốt cuộc hình thành như thế nào, không ai biết đươc. Nhưng cái quy tắc này thì sẽ không cải biến. Chính vì có một cái linh mạch như vậy tồn tại cho nên mới có Bạch Đế Cảnh sinh ra đời. Ta cũng không biết ngươi ngươi đã nghe nói qua về Huyết Vụ thành và Thiên Thánh Cung chưa?
- Đã nghe nói qua.
Đường Phong gật đầu xác nhận, hai thế lực này chính là hai thế lực cường đại nhất trên đại lực hiện tại. Âu Dương Vũ cũng là một Linh giai cao thủ đến từ Huyết Vụ thành.
- Theo ta được biết, bản doanh của hai thế lực này cũng là một phương thiên địa giống như Bạch Đế Cảnh, bọn hắn tự mình mỗi bên chiếm lấy một cái linh mạch. Thế nhân đồn rằng hai thế lực là cường đại nhưng, nhưng thật ra trong thiên hạ có vô số linh mạch, loại tiểu thiên địa như Bạch Đế Cảnh cũng có vô số, trong những tiểu thiên địa này sẽ có một số gia tộc sinh tồn, những gia tộc kia mặc dù không có số lượng Linh giai cao thủ nhiều như Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung nhưng cũng không phải không có. Chỉ là họ không muốn xuất hiện trước mặt thế nhân mà thôi, ta từng tại Lý Đường đế quốc vô tình gặp qua hai vị Linh giai cao thủ, tự xưng là đến từ Đào Nguyên Phương gia, đại khái cũng là một trong những gia tộc đến từ một cái tiểu thiên địa như vậy.
- Thực lực đã tới cảnh giới Linh giai thì yêu cầu đối với linh khí phi thường nhiều, linh khí ở ngoại giới đã hoàn toàn không cách nào thoả mãn nhu cầu của họ. Nếu còn muốn tiếp tục tu luyện để tiến thêm một bước cũng chỉ có thể tiến vào những nơi có linh khí đầy đủ như những tiểu thiên địa thế này. Đương nhiên nếu có thể thu được linh thạch dùng để phụ trợ tu luyện thì càng tốt. Đây mới là nguyên nhân để Huyết Vụ Thành cùng Thiên Thánh Cung lớn mạnh. Tiểu thiên địa của bọn chúng hấp dẫn không ít Linh giai cao thủ gia nhập, nhờ đó mới mạnh mẽ như hiện nay.
Nghe Bạch Khang Nhân nói, Đường Phong mới hiểu được vì sao Linh giai cao thủ lại nghe nói đến ít như vậy, trong cả Lý Đường đế quốc càng không có hội chứng kiến. Cái này không phải là không có mà là do những cao thủ này toàn bộ đều ẩn tàng trong các tiểu thiên địa hết.
Linh khí ngoại giới đối với những cao thủ cấp bậc này đã không đủ tác dụng, bọn họ làm sao có khả năng khắp nơi đi lại lãng phí thời gian? Càng nghĩ Đường Phong càm cảm thấy sợ hãi.
Bạch Đế Thành có một phương tiểu thiên địa như thế này chỉ sợ cũng là hoạ phúc tương trùng.
Bạch Đế Cảnh tồn tại nếu để cho một số cao thủ Linh giai khác biết được thì chắc chắn sẽ mang tới tai hoạ ngập trời.
Bạch Khang Nhân giống như nhìn thấu suy nghĩ của Đường Phong, gật gật đầu nói:
- Chính vì tiểu thiên địa quá quý giá, cho nên sự tồn tại của Bạch Đế Cảnh ở trong cả Bạch Đế Thành người biết rõ mới không nhiều, nếu có người biết được cũng chỉ là những người thật sự tin tưởng nhất!
Dứt lời, Bạch Khang Nhân lại thở dài một hơi nói tiếp:
- Chỉ tiếc Bạch Đế Thành ta qua nhiều năm như vậy mà vẫn không có người tấn chức Linh giai, làm phụ kỳ vọng của tổ tiên, làm lãng phí đi một phương tiểu thiên địa như thế này.
Nói tới đây, Bạch Khang Nhân hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Đường Phong nói:
- Nhưng ngươi lại bất đồng, ngươi hôm nay mới bao nhiêu tuổi đã có thể bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, ngày sau nhất định có thể tấn chức Linh giai. Hơn nữa, hôm nay ngươi cũng đã được Bạch Đế Ấn thừa nhận, chẳng khác nào nói ngươi chính là chủ nhân của cả cái tiểu thiên địa này rồi!
- Vì cái gì ta lại được Bạch Đế Ấn thừa nhận?
Đường Phong hỏi.
- Thiên Nhân Hợp Nhất. Ngươi đối với thiên địa linh khí lý giải đã đạt tới nhất định trình độ. Loại cảnh giới này cho dù là Linh giai cao thủ cũng khó mà đạt tới được, Bạch Đế Ấn là chìa khoá của cả cái Bạch Đế Cảnh này, là trụ cột của cả mảnh thiên địa này. Ngươi đã có thể lý giải nó thì nó tự nhiên sẽ thừa nhân ngươi.
Đường Phong nghe xong cũng có chút đầu choáng mắt hoa, vốn rằng hắn chỉ muốn đem Bạch Đế Ấn ra ngoài cho Bạch Nguyệt Dung, nhưng hiện giờ nó lại tự động chạy vào trong đan điềng của hắn, hắn cho dù muốn lấy ra cũng khó khăn.
Bạch Khang Nhân nhìn Đường Phong, trong ánh mắt có chút thất lạc, đại khái có lẽ là do tiếc hận người Bạch gia hắn lại không có năng lực này, bất quá hiện tại cũng không phải xấu, Đường Phong tốt xấu gì cũng là con rể của hắn, cũng coi như là người một nhà.
- Hôm nay, Bạch Đế Ấn đã xem như là vật trong túi ngươi, ngày sau cái tiểu thiên địa này cũng là của ngươi. Đường Phong, ta chỉ hi vọng ngươi có thể hảo hảo đối đãi tốt với Tiểu Lại, nếu có thể thì làm thành chủ của Bạch Đế Thành. Ngươi cầm trong tay Bạch Đế Ấn nên là thành chủ của Bạch Đế Thành!
Nói trắng ra thì Bạch Đế Thành chẳng qua chỉ là một cái để che mắt cho Bạch Đế Cảnh mà thôi, lấy hai thứ ra so sánh, tầm quan trọng của của Bạch Đế Cảnh hơn xa rất nhiều so với Bạch Đế Thành. Hiện tại Bạch Đế Cảnh đã là của Đường Phong, cho thêm hắn một cái Bạch Đế Thành thì có là gì?
Đường Phong vội vàng khoát tay nói:
- Vãn bối thực sự không có phần tâm tư này, cũng không có sức để mà làm, nhạc phụ đại nhân cũng đừng làm khó ta!
Bạch Khang Nhân gật đầu nói:
- Cũng được, nhưng sau này nếu như Bạch Đế Thành có gặp phải nguy hiểm gì, thì hi vọng ngươi có thể ra tay giúp đỡ, ít nhất cũng phải bảo trụ được một tia huyết mạch cho Bạch Đế Thành, để cho bọn chúng tiến vào trong này tránh nạn.
- Chuyện này là tất nhiên!
Đường Phong nghiêm túc gật đầu.
- Ừm, có những lời này của ngươi ta cũng yên tâm.
Sắc mặt của Bạch Khang Nhân càng lúc càn khó coi, tử khí bao trùm càng nhiều, bất quá hắn vẫn kiên trì nói:
- Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết diệu dụng của Bạch Đế Ấn, mặc dù ta lý giải không nhiều nhưng cũng đỡ mất thời gian cho ngươi lục lọi tìm hiểu. Những bí mật này đều là do các đời thành chủ trước khi lâm chung truyền lại cho thành chủ kế nhiệm, nhưng hiện tại Bạch Khang Nhân ta cũng chỉ có thể nói cho Đường Phong ngươi.
Bạch Đế Ấn nếu là chìa khoá của Bạch Đế Cảnh này thì chỉ cần có được nó sẽ tự do xuất nhập Bạch Đế Cảnh, hơn nữa Bạch Đế Ấn cùng một phương tiểu thiên địa này liên kết chặt chẽ, người có Bạch Đế Ấn thậm chí còn có thể điều động một bộ phận linh khí trong Bạch Đế Cảnh cho bản thân sử dụng.
Cũng chính vì vậy mà Bạch Khang Nhân mới có thể dùng thực lực của bản thân tri triển ra Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm, vân dụng đồng thời bốn loại năng lượng bất đồng.
Bạch Đế Ấn có tác dụng không chỉ đơn giản như vậy, nghe nói sử dụng Bạch Đế Ấn còn có thể chưởng quản linh khí cả một khu vực, có thể khiến cho khu vực đó linh khí khô kiệt hoặc là linh khí nồng đậm lên. Thực lực càng cao thì linh khí trong Bạch Đế Cảnh càng giống như cương khí của bản thân, điều động thoải mái dẽ dàng, muốn nó như thế nào sẽ như thế đó!
Trừ những cái đó ra, Bạch Đế Ấn còn là một kiện bảo bối. Chỉ là Bạch Khang Nhân không biết làm cách nào để sử dụng nó mà thôi. Cái này còn phải cần Đường Phong tự mình nghiên cứu kiểm chứng.
Sau một lát, Bạch Khang Nhân đã đem tất cả những hiểu biết của hắn nói cho Đường Phong nghe. Đường Phong cũng rất cẩn thận lắng nghe. Đến lúc này, thân thể của Bạch Khang Nhân đã bắt đầu héo rũ, không có Bạch Đế Ấn bảo hộ, một tia thần thức cuối cùng của hắn cũng đã sắp tiêu hao gần như không còn, cho nên vị thành chủ Bạch Đế Thành này cũng sắp tan theo mây khói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.