Vô Thường

Chương 381: Thuấn sát




Ánh sáng này không khỏi khiến hai hắc y nhân có chút cảnh giác. Bọn chúng nhận ra Đường Phong, cũng biết năng lực của Đường Phong. Mấy tháng trước hắn chỉ là Huyền Giai, thực lực đã khó lường, hiện tại lại mới tấn chức Địa Giai trung phẩm, sức chiến đấu e rằng sẽ kinh khủng đến cực điểm.
Tuy nhiên, bọn chúng cũng là Địa Giai. Lấy Địa Giai đánh với Địa Giai, lại còn lấy hai đánh một, chỉ cần không quá chủ quan, chiến thắng đối phương cũng không thành vấn đề.
Bọn chúng híp mắt, vừa tiến về phía Đường Phong, vừa đề phòng sát chiêu của hắn. Không đợi bọn chúng tới gần, khi còn cách Đường Phong ba trượng, đột nhiên thanh âm xé gió vang lên.
Ám khí! Dù sao hai hắc y nhân này cũng là tinh anh trong Ô Long Bảo, phản ứng tất nhiên không quá chậm.
Trong nháy mắt khi tiếng xé gió vang lên, tên áo đen chặn trước mặt Đường Phong liền mở to hai mắt nhìn, muốn tìm kiếm quỹ tích của ám khí. Tuy nhiên, ngoài dự tính của hắn, trước mắt hắn, căn bản không hề có bất kỳ ám khí gì tồn tại.
Ngược lại, từ phía sau Đường Phong, hai đạo quang mang chợt lóe lên.
- Cẩn thận!
Chỉ là hù dọa! Hắc y nhân vội vàng lên tiếng nhắc nhở đồng bọn, đồng thời, trong lòng hoảng hốt.
Nói như vậy, nếu như Đường Phong muốn phóng ám khí, nhất định sẽ nhằm vào mình đang chắn trước mặt hắn, nhưng lúc này hắn lại dùng phương thức trái ngược, không hề quay đầu lại, phóng ám khí vào địch nhân phía sau.
Càng làm cho người ta cảm thấy quỷ dị chính là, hắc y nhân căn bản không hề thấy Đường Phong có hành động gì, vậy mà hai thanh phi đao lại đột nhiên vụt xuất hiện.
Là một đoàn ánh sáng! Trong nháy mắt, hắc y nhân cẩn thận suy nghĩ tiền căn hậu quả. Tuy rằng thoạt nhìn Đường Phong trẻ tuổi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại vô cùng phong phú.
Hắn quán chú cương khí vào trong đoản kiếm không phải để đánh ra sát chiêu, mà là để mê hoặc đối thủ, trong nháy mắt khi ánh sáng lóe lên, bất ngờ rút ra hai thanh phi đao.
Sau lưng hắn có mắt sao? Hắc y nhân tận mắt thấy hai thanh phi đao lao thẳng đến bộ vị yếu hại trên ngực đồng bạn mình, trong lòng hiện lên vẻ kính sợ.
Tuy rằng thực lực tới trình độ này của bọn họ, nghe tiếng gió phân biệt phương vị là chuyện rất bình thường, nhưng nắm bắt được vị trí chuẩn xác như vậy vẫn có chút khó khăn. Thế nhưng hắn lại có thể phóng chuẩn như vậy…
Tuy nhiên, hai thanh phi đao này chắc chắn không đủ để lấy mạng người khác.
Hắc y nhân biết rõ thực lực của đồng bọn mình, chẳng qua là lên tiếng nhắc nhở một câu, đồng thời chuẩn bị phi thân lên, một tiếng trông làm tinh thần thêm hăng hái bắt Đường Phong.
Thế nhưng, một khắc sau, hai tiếng xé gió lại vang lên. Lần này hắn biết rõ hai thanh phi đao là hướng tới mình.
Phi đao này, rốt cuộc là ở đâu ra? Hắc y nhân chắc chắn mình vẫn nhìn chằm chằm từng động tác của Đường Phong, đối phương có bất cứ hành động gì đều không qua được con mắt của mình, vậy mà vẫn không thấy được vết tích hắn phóng ám khí.
Hầu như chỉ trong nháy mắt sau khi phóng ra bốn thanh phi đao, hai chân Đường Phong chụm lại, lập tức lui về phía sau với tốc độ không thể tưởng tượng nổi. Sức bật cường đại của thân thể trong nháy mắt bạo phát ra, thậm chí tại chỗ cũ chỉ còn lại tàn ảnh mờ nhạt.
Tốc độ phóng đi của bốn thanh phi đao bao hàm lực lượng ngoài sức tưởng tượng của hai hắc y nhân. Tên hắc y nhân chặn phía sau Đường Phong âm thầm kinh hãi, vội vận khởi cương khí hộ thân, đồng thời huy động vũ khí trên tay, chuẩn bị gạt rơi hai thanh phi đao đang lao tới.
Hắn cũng không dám đón đỡ.
Thế nhưng, ngay khi hắn vừa động thủ, thân ảnh của Đường Phong lại đột nhiên biến mất không thấy đâu. Vũ khí của hắn dễ dàng quét qua phi đao. Hai tiếng “leng keng” vang lên, phi đao bị đánh bay sang một bên. Lực đạo khổng lồ khiến vũ khí trên tay hắc y nhân có chút run rẩy.
Nháy mắt sau khi gạt được phi đao, hắn bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Đường Phong ở khắp nơi. Hắn vừa chuyển thân thể, một trận kình phong lại ào tới chỗ cột sống.
Ở sau lưng! Hắc y nhân lập tức phán đoán, đồng thời toàn thân toát mồ hôi lạnh. Hắn không biết tốc độ của một người phải nhanh đến trình độ nào mới có thể trong nháy mắt chạy đến phía sau mình, hắn chỉ biết, nếu như mình không kịp thời có hành động ứng phó, chỗ này mười phần chính là tử địa của hắn.
Hắn muốn chạy, nhưng đã không còn kịp rồi, chỉ có thể cắn răng, chuẩn bị ngạnh tiếp một kích.
Dù sao cương khí hộ thân cũng không phải chỉ là vật dùng để trang trí. Đối phương dù lợi hại cũng chỉ là Địa Giai trung phẩm mà thôi, chỉ cần cương khí hộ thân mạnh mẽ, mình cũng vẫn có thể giữ được một mạng.
Đây không nghi ngờ gì chính là một phán đoán vô cùng ngu xuẩn.
Nếu là một Địa Giai trung phẩm khác đánh lén phía sau hắn, lựa chọn của hắn là hoàn toàn chính xác. Nếu tránh không được, cũng chỉ có thể ngạnh tiếp. Nhưng người đánh lén phía sau hắn lại là Đường Phong.
Một thân thể đã từng rèn luyện cực độ tới ba lần như Đường Phong, thực lực bản thân đã vượt quá cảnh giới Địa Giai trung phẩm này.
Đường Phong không dùng vũ khí, mà trong nháy mắt, đánh tới sau lưng hắc y nhân ba quyền.
Quyền ảnh nhanh mạnh tuyệt luân. Trong nháy mắt mỗi khi nắm tay nện vào sau lưng đối phương, không khí chấn động tạo nên ba vòng sóng mắt thường khó có thể thấy được, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Quyền thứ nhất, hắc y nhân chỉ cảm thấy sau lưng mình như một cây đại chùy ngàn cân đập trúng, cương khí hộ thân trên người tản mảt, thiếu chút nữa tan vỡ.
Quyền thứ hai, hắc y nhân há miệng phun ra một ngụm máu tươi, cương khí hộ thân như bọt biển tan thành hư không.
Quyền thứ ba, cả người hắc y nhân bay ra ngoài, sau lưng lõm vào một mảng lớn, cột sống bị gãy thành hai đoạn, tại lồng ngực và bụng bị xuyên thủng, nếu như quan sát tỉ mỉ có thể thấy giống như một quyền dính ở bụng hắn.
Đang ở giữa không trung, sinh cơ trong mắt hắc y nhân mau chóng tiêu tán. Hắn nghĩ mãi cũng không hiểu được, tại sao cùng cảnh giới Địa Giai, thực lực của mình so với tên Đường Phong kia chỉ cao không thấp, mình lại bị ba quyền của hắn đánh thành như vậy?
Lực đạo của hắn mạnh bao nhiêu? Tốc độ nhanh bao nhiêu?
- Chạy!
Trước khi chết, hắn yếu ớt hô lên với đồng bọn một tiếng, nhưng cảnh tượng hiện ra trước mắt hắn lại khiến hắn cười khổ, nhắm mắt lại.
Hắn thấy tên Đường Phong kia đã nhanh như gió vọt tới trước mặt đồng bạn mình.
Khi Đường Phong vọt tới trước mặt hắc y nhân này, hắn vừa ứng phó xong hai thanh phi đao tập kích. Khi hai thanh phi đao này phóng đi, cũng không theo đường thẳng mà nhanh như chớp xẹt qua trước mặt hắc y nhân theo dường vòng cung, hướng thẳng tới con mắt hắn.
Tuy rằng khó lòng phòng bị nhưng hắc y nhân vẫn dựa vào bản năng và kinh nghiệm chiến đấu phong phú của mình chặn được hai thanh phi đao lại.
Vừa ứng phó xong hai thanh phi đao quỷ dị, hắc y nhân liền thấy bạn mình bay lên giữa không trung, một chuỗi máu tươi tản mát rơi xuống.
Lập tức, một khuôn mặt tuấn tú mà nghiêm nghị hiện ra trước mắt hắn, nam nhân gọi là Đường Phong kia hai tay nắm chặt đoản kiếm sắc bén, trầm ổn mà lãnh tĩnh đâm thẳng vào bụng hắn, xuyên tới lồng ngực.
Hắn thậm chí còn chưa kịp vận khởi cương khí hộ thân, đã cảm thấy trái tim mình đau đớn kịch liệt một hồi, thân thể bỗng nhiên cứng lại, một ngón tay cũng không thể động đậy được.
Ngây ngốc dừng lại trên khuôn mặt còn rất trẻ tuổi này, trong mắt hắc y nhân tràn ngập thần sắc không thể tin tưởng được.
Đường Phong so với lời đồn còn lợi hại hơn gấp mấy lần.
Cảm nhận một cách rõ ràng sinh mệnh mình đang mau chóng mất đi, trước khi chết, hắc y nhân còn muốn kéo Đường Phong chết chung. Hắn khó nhọc giơ vũ khí trong tay lên, đâm tới Đường Phong.
Đường Phong nhanh chóng thoát ra. Khi đoản kiếm rút ra khỏi người hắc y nhân, tiếng ma sát làm người ta khó có thể chịu được vang lên, máu từ bụng hắc y nhân trong nháy mắt phun ra như suối.
- Vì sao…Có thể…
Hắc y nhân chậm rãi khuỵu xuống, đăm đăm nhìn Đường Phong, lập tức té sấp trên mặt đất, không nhúc nhích. Trong nháy mắt, mặt đất bị máu tươi nhuộm đỏ một mảng.
Nhìn hai hắc y nhân nằm trên mặt đất, Đường Phong cũng sửng sốt một hồi. Hắn toàn toàn không nghĩ tới, thực lực của mình một khi bộc phát, lại có thể cường đại đến như vậy.
Lại nói tiếp, đây là lần chiến đấu đầu tiên của hắn từ khi trở về từ Băng Hỏa Đảo. Ở những lần chiến đấu trước, hắn còn không nghĩ tới thực lực của mình rốt cuộc mạnh tới trình độ nào, mà lần này, trong lòng hắn cũng rất bình tĩnh, chỉ nghĩ làm sao nhanh chóng hạ được hai đối thủ. Cho đến khi chiến đấu chấm dứt hắn mới phát hiện, thân thể trải qua ba lần rèn luyện, khi cảnh giới đề thăng, so với chính mình trước kia hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Phải biết rằng, tại Ô Long bảo, hai hắc y nhân kia đều là tinh anh. Tất cả đều là hảo thủ, so với cùng cảnh giới cấp bậc mạnh hơn một bậc. Vô luận là tố chất thân thể hay tâm lý cũng phải người bình thường có thể so sánh, bằng không bọn họ đã không được đưa tới Băng Hỏa Đảo rèn luyện.
Thế nhưng, khi bị bọn họ bao vây, mình lại có thể trong nháy mắt giết chết bọn họ. Đây thực sự là một ngạc nhiên đáng mừng ngoài dự liệu.
Tuy nhiên không hổ là tinh anh. Đường Phong tự nhận kỹ năng phóng ám khí của mình đã tới đỉnh cao, dù là tốc độ, lực đạo hay góc độ xuất kích đều vô cùng chuẩn xác, vậy mà cuối cùng hai thanh phi đao vẫn bị người ta phá giải. Nếu đổi lại là một cao thủ Địa Giai bình thường, bất kể thế nào cũng không đạt được tới trình độ này, dù không bị đao giết chết cũng sẽ bị tổn thương.
Như vậy xem ra, khi mình đối mặt với cao thủ Thiên Giai kia, cũng không phải là không có hi vọng.
Dĩ nhiên ý nghĩ này chỉ là thoáng qua trong đầu Đường Phong mà thôi. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn thực sự không muốn cùng cao thủ Thiên Giai thượng phẩm đang đuổi phía sau so chiêu.
Tuy nhiên, cứ chạy như vậy cũng không phải cách hay. Trong đầu Đường Phong mau chóng hiện ra một biện pháp có thể trốn khỏi sự truy sát của đối phương.
Nếu đổi là một người khác, bị một cao thủ Thiên Giai Thượng phẩm truy sát, ngoại trừ chạy trốn cũng chỉ có thể liều mạng. Thế nhưng, Đường Phong lại khác. Sau khi tấn chức Vô Thường Quyết tầng thứ tư, hắn liền đạt được năng lực đánh tráo. Hiện tại chỉ cần thay một bộ y phục khác, hắn có thể dùng năng lực này biến thành một người hoàn toàn khác. Nhãn lực của cao thủ Thiên Giai thượng phẩm phía sau có cao tới đâu cũng đừng mong tìm ra hắn.
Hạ quyết tâm, Đường Phong nhanh chóng khom lưng nhìn xuống trán hai hắc y nhân vừa chết, chiêu gọi ra âm hồn hai người bọn họ.
Đã lâu không chiêu hồn, động tác này không khỏi khiến Đường Phong có chút hoài niệm.
Hắn nhanh chóng kiểm tra ký ức một trong số hai hắc y nhân. Đường Phong muốn biết bọn chúng rốt cuộc dùng phương pháp bí mật gì để phân biệt người nhà và địch nhân.
Kết quả không khiến Đường Phong thất vọng. Hắn lập tức thu được tin tức hữu dụng. Những hắc y nhân này sở dĩ có thể nhanh chóng nhận ra địch – ta, là bởi vì trên y phục đã thay đổi một số chi tiết. Đường Phong cúi đầu nhìn kỹ một tên, phát hiện đúng là như vậy. Y phục trên người hắc y nhân này, trên ngực có một vết rách rất nhỏ, xem ra là trực tiếp cắt bằng vũ khí. Chỉ là vết rách rất nhỏ, nếu không tỉ mỉ quan sát, căn bản là không thể phát hiện được mánh khóe trên đó.
Thời gian không còn nhiều, đã có được tin tức hữu dụng này, Đường Phong nhanh chóng cởi bộ y phục trên người một hắc y nhân mặc vào, sau đó sử dụng năng lực biến thành bộ dáng đối phương. Như vậy có thể triệt để tránh né sự truy sát của cao thủ Thiên Giai thượng phẩm kia.
Ngay giữa lúc Đường Phong đang muốn hành động, đột nhiên bên tai truyền tới tiếng bước chân dần dập. Từ âm thanh mà đoán, nhân số đối phương có vài người, cước bộ trầm ổn, nhanh nhẹn, chỉ cách một đoạn nữa là tới chỗ Đường Phopng. Cũng không biết những người tới này rốt cục là địch hay bạn. Khi chưa gặp được bọn họ, Đường Phong không dám tùy tiện kết luận.
- Phiền phức!
Đường Phong âm thầm mắng một câu, nhanh chóng thả tay xuống, vọt tới chỗ rẽ, nấp ở một bên chờ bọn họ lộ diện. Nếu là địch nhân, Đường Phong giết bọn chúng trở tay không kịp, nếu không phải địch nhân tất nhiên càng tốt.
Gần, gần nữa…Ánh mắt Đường Phong vẫn nhìn chăm chú vào ngực một người. Khi bóng dáng một hắc y nhân xuất hiện trong tầm mắt Đường Phong, hắn khẽ híp một mắt lại.
Chỗ y phục trên ngực đối phương có một vết rách, cũng là bị vũ khí cắt vào.
Là địch nhân! Trong tay trái Đường Phong xuất hiện một bao độc, tay phải cầm đoản kiếm màu đen, một kiếm đâm tới người nọ.
Đối phương phản ứng nhanh không gì sánh kịp. Trong nháy mắt phát hiện ra mình bị đánh lén, trên người hắn bừng lên một đạo kim quang, đồng thời tung quyền đánh tới Đường Phong. Không chỉ người này phản ứng thần tốc, đồng bọn hắn cũng nhanh không kém. Ngay khi hắn đánh ra một quyền, một đạo thân ảnh vọt tới sau lưng Đường Phong nhanh như chớp. Mặt khác, một thân ảnh mảnh mai tay cầm trường kiếm đâm tới trước ngực Đường Phong.
Đường Phong vô cùng hoảng hốt. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới tốc độ của những người này lại nhanh như vậy. Trong ba người động thủ, tốc độ của tên vọt đến phía sau mình là nhanh nhất, so với mình lúc bạo phát không khác biệt lắm.
Không chỉ như vậy, đạo kim quang kia cũng khiến Đường Phong cảm thấy có chút quen thuộc. Dưới cái nhìn kinh ngạc của Đường Phong, đôi mắt kia cũng vô cùng kinh ngạc nhìn mình.
- Dừng!
Một tiếng quát vô cùng phẫn nộ đột nhiên vang lên. Tất cả mọi động tác đều dừng lại trong nháy mắt. Đoản kiếm màu đen của Đường Phong dừng lại trên ngực một người, mặt khác, hắn cũng bị một thanh đoản kiếm chĩa vào, phía sau, ngón tay một người khác đặt trên ót.
Tràng diện nhất thời không khí quỷ dị vô cùng.
Đường Phong ngạc nhiên nhìn địch nhân trên người mang kim quang. Người này không ngờ lại là Thiết Đồ. Thảo nào đạo kim quang này có chút quen mắt. Đây rõ ràng là hiệu quả khi Thiết Đồ vận dụng lực lượng cương tâm của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.