Vô Thiên Đế

Chương 47: Chuẩn bị




Bên trong hoàng gia học viện Lãnh Ngạo Nhân vẻ mặt trầm tư nhìn lão già trước mặt.
- Huyết bá lần này tiến vào di tích tại sao lại cho bọn tiểu tử trúc cơ đi? không lẽ chuyện di tích lần này có liên quan đến bọn người đó sao?
Lão giã khẽ gật đầu trầm ngâm một lúc mới lên tiếng.
- Lần trước, thiên cấp binh khí xuất thế thật ra chỉ là một âm mưu của bọn người đế tộc mục đích chính là dụ đám người ma môn ra bên ngoài, Thiên Phượng công chúa sai người bí mật mang một kiện thiên cấp binh khí đặt ở bên trong mê vụ sâm lâm gần chỗ của một động phủ nguyên anh cảnh, sao khi đại chiến với nhóm người ma môn Thiên Phượng công chúa sai người tạo ra cấm chế bên ngoài động phủ làm cho mọi người tưởng lần này là do cấm chế bên ngoài di tích xảy ra biến động, không có liên quan đến thiên cấp binh khí.
- Huyết bá vết thương của người là do truy sát bọn người ma môn sao?
- Không sai, lần này không chỉ mình ta mà còn không ít đại thế lực ở đế đô bị rơi vào bẫy của nha đầu kia.
Lãnh Ngạo Nhân nghe lão nói, mọi việc trong lòng đều sáng tỏ, lần này chỉ là một di tích nguyên anh cảnh sẽ không tạo nguy hiểm quá lớn để bọn tiểu tử kia tiến vào rèn luyện một chút cũng tốt.
Lý Thiên Hành tiến vào bên trong vạn bảo các một đường đi thẳng đến chỗ của Tống Tiền.
- Tiểu Lý tìm lão ca có chuyện gì sao?
Tống Tiền vừa nhìn thấy hắn vẻ mặt vui vẻ chào đón.
- Không giấu gì Tống lão ca hôm nay tiểu đệ tới đây là có chuyện muốn nhờ huynh giúp đỡ.
- Là chuyện gì?
- Đệ muốn mua một số đan dược tứ cấp.
Tống Tiền nghe hắn nói liền cười lớn.
- Tiểu Lý chỉ là mấy viên đan dược tứ cấp thôi sao? Không biết đệ muốn loại đan dược nào?
- Ẩn linh đan, tốt nhất là thượng phẩm, chuyện lần này có chút đặc thù xin lão ca giữ bí mật giúp đệ.
- Tất nhiên, tất nhiên đệ yên tâm ta sẽ không nói cho ai biết.
Lý Thiên Hành theo lão lên lầu lấy đan dược, mỗi một viên tứ cấp thượng phẩm linh đan có giá khoảng 1 vạn thượng phẩm linh thạch, hắn suy nghĩ một lúc quyết định lấy 3 viên.
- Tống lão ca lần này đa tạ huynh.
- Tiểu Lý không cần khách sáo, đúng rồi tiểu thư bảo ta chuyển lời với đệ lần trước tiểu thư có hứa sao khi kết thúc đấu giá sẽ mời đệ một bữa ăn không biết bây giờ đệ có rãnh hay không?
Lý Thiên Hành vừa nghe đến yêu nữ kia sắc mặt có chút khó coi.
- Mấy hôm nay đệ phải luyện tập để tiến vào di tích cho nên tạm thời không có thời gian, khi nào thí luyện xong đệ sẽ mời Ngọc Mị tiểu thư để tạ tội.
- Được, ta sẽ chuyển lời lại cho tiểu thư.
Lý Thiên Hành rời khỏi vạn bảo các bây giờ hắn đã có tứ phẩm ẩn linh đan cộng với ẩn thân thuật cho dù là nguyên anh cảnh cũng không thể tìm ra hắn.
- Bây giờ phải tìm một cơ hội tiến vào Triệu gia.
Hắn suy nghĩ một lúc trong đầu xuất hiện hình bóng một người, khóe miệng khẽ cong lên, ngây lập tức trở lại học viện.
Tống Tiền vừa tiễn Lý Thiên Hành rời đi liền tiến vào một căn phòng bên trong vạn bảo các.
- Tiểu thư Lý Thiên Hành vừa tới đây, chỉ mua 3 viên tứ cấp ẩn linh đan sao đó thì rời đi. (lão già này đúng là biết giữ bí mật)
- Hắn mua ẩn linh đan làm gì?
- Lão nô nghe nói mấy ngày nữa hắn sẽ tiến vào di tích bên trong mê vụ sâm lâm, rất có thể là mua đan dược để chuẩn bị.
Ngọc Mị khẽ lắc đầu ánh mắt thoáng lưu chuyển như sóng nước mùa thu.
- Lần này di tích mở ra chỉ có tu vi từ kim đan cảnh trở xuống mới có thể tiến vào như vậy hắn nên mua tam phẩm đan dược mới đúng, đâu cần phải tốn một số lớn linh thạch để mua đan dược tứ phẩm.
- Tiểu thư nói đúng là lão nô suy nghĩ thiếu sót, bây giờ lão nô sẽ phái người đi theo dõi hắn.
- Không cần, Tống lão sao này chỉ cần thông báo cho ta những thứ hắn mua còn những chuyện khác lão không cần làm.
- Lão nô hiểu.
Ngọc Mị tiến đến bên cạnh cửa sổ, ánh mắt nhìn nơi chân trời.
- Mấy hôm nay sư phụ không gửi thư cho ta sao?
- Không có, tiểu thư không cần lo lắng, các chủ hẳn là có việc bận nên mới tạm thời không liên lạc với tiểu thư.
- Hi vọng là như vậy.
Ngọc Mị thở dài một hơi trong ánh mắt ưu buồn lại ánh lên vài tia thù hận.
- Nếu không phải nữ nhân đó làm ta trốn đên nơi này thì sư phụ cũng không phải một mình giải quyết mọi việc ở đế đô.
Lý Thiên Hành trở lại học viện liền chạy tới đan phòng tìm Bạch Tiểu Linh, hắn vừa tiến vào bên trong thì bắt gặp tiểu nha đầu kia trên tay đang cầm một cây roi chỉ vào nam sinh trước mặt, bộ dáng giống như sắp động thủ tới nơi.
- Đào Kiên bổn tiểu thư cho người thêm một cơ hội nếu như lần này tiểu tử người còn nói sai tên dược liệu thì ngày mai cũng không cần đến đây nữa.
Bạch Tiểu Linh lấy từ trong giới chỉ ra một mãnh dược liệu to như ngón tay để trước mặt Đào Kiên, Lý Thiên Hành ở một bên quan sát khẽ lắc đầu chỉ trách tên này mạng khổ nếu như không có thần thư thì cho dù là Như Nguyệt lão sư cũng chưa chắc biết đó là thứ gì.
- Nhị phẩm linh dược phong linh thảo chủ yếu dùng để luyện chế phong linh đan, sao khi phục dụng sẽ gia tăng khả năng hấp thu linh lực của võ giả phong thuộc tính lên gấp hai lần, mãnh linh dược này ít nhất cũng được hơn vài ngàn hạ phẩm linh thạch.
Lý Thiên Hành vừa cằm mãnh linh dược lên liền bị nàng giật lấy.
- Tiểu tử thúi ở đây không có chuyện của người.
Bạch Tiểu Linh nói xong liền xoay người bỏ đi tìm đối tượng khác, không thèm để ý đến hắn.
- Tiểu nha đầu lão tử có chuyện muốn nói với cô.
- Bổn tiểu thư không rãnh, tiểu tử người muốn tâm sự thì đi tìm Thanh tỷ, đến tìm ta làm gì?
Hắn nghe nàng nói câu này sao có cảm giác như ngửi được mùi giấm chua vậy nhỉ? không lẽ nha đầu này đang ghen với biểu tỷ của mình? không lẽ nàng bị tiếng sét ái tình của lão tử đánh trúng?
- Tiểu nha đầu chuyện này có liên quan đến an toàn của biểu tỷ cô nếu cô không đi sao này sảy ra chuyện thì đừng có hối hận.
Lý Thiên Hành nói xong liền rời đi, Bạch Tiểu Linh nhìn bộ dáng của hắn không giống như lừa gạt, nàng do dự một lúc rồi cũng chạy theo.
- Tiểu tử thúi bổn tiểu thư cảnh cáo người nếu như dám lừ ta cho dù biểu tỷ có ra mặt cũng không thể nào bảo vệ được người.
Hai người vừa đi tới một chỗ yên tịnh Bạch Tiểu Linh liền chắn ngang trước mặt hắn, hai tay chóng hông, giọng điệu ngang ngược.
- Nói, có chuyện gì?
- Lần trước chuyện biểu tỷ cô mất tích có biết thủ phạm là ai không?
Nàng nghe hắn nói liền lắc đầu, ánh mắt khó hiểu.
- Chuyện đó không phải Như Nguyệt lão sư đã giải quyết ổn thỏa rồi sao?
Lý Thiên Hành gật gật đầu.
- Đúng là Như Nguyệt lão sư đã giải quyết ổn thỏa nhưng mà ta vẫn thấy không yên tâm nên đã lén đi điều tra, chuyện này có liên quan đến an nguy của Ngọc Thanh, ta không thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
- Vậy người đã tra ra thủ phạm là ai chưa?
- Chưa biết.
- Tiểu tử thúi nếu người còn chưa biết thì kêu bổn tiểu thư ra đây để làm gì, có phải muốn ăn đòn không?
Tiểu Linh nghe hắn trả lời tức đến gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn đỏ bừng.
- Đúng là ta chưa biết thủ phạm chính xác nhưng ta đã tìm ra được người bắt cóc biểu tỷ cô.
- Thật sao? người không phải đang gạt ta đấy chứ?
- Tiểu nha đầu cô có thứ gì đáng giá để lão tử gạt sao?
Lý Thiên Hành nói xong còn ném thêm cho nàng ánh mắt khinh bỉ.
Bạch Tiểu Linh nhìn bộ dạng của hắn lập tức muốn nổi sùng lên, nàng là thiên kim tiểu thư của Bạch gia, là thiên tài luyện đan của học viện, là mỹ nữ nổi tiếng của Vương thành như vậy mà gọi là không có thứ gì đáng giá sao?
Hắn biết tiểu nha đầu sắp ổi bão liền mang chuyện mình gặp Triệu Lâm ở Vạn bảo các nói ra, Bạch Tiểu Linh càng nghe sắc mặc càng kinh ngạc.
- Người nghi ngờ Triệu gia bắt cóc biểu tỷ? nhưng tại sao họ lại làm như vậy?
- Nếu lão tử biết còn phải đi tìm tiểu nha đầu cô giúp đỡ sao?
- Người muốn bổn tiểu thư đưa người tiến vào Triệu phủ sao?
- Đúng vậy.
Nàng nghe hắn nói hai mắt đảo liên tục, trên gương mặt khả ái xuất hiện một nụ cười thiên sứ.
- Ta không giúp.
- Tại sao?
Lần này đến lượt hắn kinh ngạc, tiểu nha đầu này rõ ràng rất thương biểu tỷ của mình theo lý nên đồng ý mới đúng.
- Tại sao bổn tiểu thư phải giúp người?
- Chuyện này có liên quan đến an nguy của biểu tỷ cô đó, cô không sợ nàng sẽ gặp nguy hiểm sao?
- Không phải có người nào đó từng nói sẽ vì biểu tỷ của ta nguyện làm tất cả hay sao? không lẽ chỉ có việc đơn giản như tiến vào Triệu phủ cũng không có biện pháp? như vậy bổn tiểu thư làm sao có thể yên tâm giao biểu tỷ cho người được? có lẽ ta phải nên đi nói cho bá mẫu biết chuyện này.
Nàng nói xong liền xoay người chạy đi với tốc độ không tưởng, Lý Thiên Hành vội dùng di lăng chi thuật mới có thể kịp cản lại.
- Được rồi lần này xem như lão tử cầu xin cô có được không?
Hắn nhìn tiểu nha đầu trước mặt có chút đau đầu, thật không ngờ hôm nay nàng lại tới kì nếu không phải thời gian thí luyện tới gần hắn không an tâm để Ngọc Thanh ở lại Bạch gia một mình thì đã không bị tiểu nha đầu này thừa cơ lợi dụng.
- Muốn bổn tiểu thư giúp người cũng không phải không thể, tiểu tử người phải hứa với ta ba điều kiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.