Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 79: Một mình hắn bao vây chúng ta




“A” 
Đao khách béo hét ra tiếng kêu thảm từ trong miệng, nhưng lại chưa tắt thở, là do Diệp Hi Hòa cố tình để lại cái mạng heo của ông ta.
Đúng lúc này, một tiếng hét lớn chợt vang lên trong cửa núi: “Cuồng đồ hãy dừng taylI”
Những tiếng loạt soạt liên tiếp vang lên, chỉ thấy có tám bóng hình điên tiết vọt ra từ trong Huyết Đao Môn, hơi thở của mỗi người rất mạnh mẽ, không thua kém gì võ sĩ Nhật Bản Takeshi Yamayuki và sát thủ nước ngoài Kurt.
“Cao... cao thủ cấp Thái Đấu!”
Lâm Ngọc Sơn tái mặt, cảm giác được trái tim nặng nề ở trong lòng, sức áp bức tràn ngập.
Ông ta cũng là võ giả, cho nên biết rõ sự chênh lệch giữa võ giả nhất.
Khoảng cách giữa mỗi cảnh giới, thậm chí là mỗi một cái tiểu cảnh giới, đều có khoảng cách áp bức mãnh liệt!
Cao thủ cấp Đại Tông Sư không đáng nhắc tới trước mắt cao thủ cấp Thái Đấu, huống chỉ vừa nhìn tám người kia là đã thấy không phải Thái Đấu thông thường, ít nhất phải trên Thái Đấu 3 sao!
Người như vậy, nếu đi vào thành phố thì sẽ là sự tồn tại đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. 
“Các vị trưởng lão, cứu... cứu tôi...
Đao khách béo nhìn tám vị trưởng lão đi ra, máu phun ồ ạt, nói.
“Cuồng đồ, gan chó của mày to phết đấy! Dám tới Huyết Đao Môn của chúng ta để tung hoành chém giết, người đã giết Đổng Thiên Đao và tiêu diệt người của Khô Lâu Đường trước đó là mày đúng không?”
Một trong những trưởng lão đi tới, âm u nói với Diệp Hi Hòa.
Diệp Hi Hòa giơ tay vỗ một cái, đánh thẳng trưởng lão Thái Đấu 3 sao này thành sương máu!
“Còn có những ai trong Huyết Đao Môn? Cút ra đây hết cho tao, tao muốn tiễn gọn hết chúng mày xuống địa ngục!”
Diệp Hi Hòa xách đao khách béo với một tay, nói!
“Vãi chưởng!”
Bảy tên trưởng lão còn lại hoàn toàn chưa phản ứng kịp.
Lão Bát trong số họ lại bị Diệp Hi Hòa đánh một phát ngủm luôn?
Khi nào thì Thái Đấu 3 sao lại như tờ giấy vậy?!
“Đâu thể vậy được, chúng ta không được thiếu cảnh giác! Công pháp của tên này hơi kỳ lạ, vả lại không thấy rõ được sức mạnh của hẳn, chúng ta xông lên cùng nhau, tiêu diệt hắn!”
Một người trông có vẻ là đại trưởng lão nói.
Ông ta là Thái Đấu 6 sao, là người mạnh nhất trong số đám người này!
“Được, các sư huynh đệ, giết!!!”
Sáu vị trưởng lão khác cũng kêu lên hưởng ứng, rồi liều chết bay thẳng tới Diệp Hi Hòa cùng với đại trưởng lão!
Xoeẹt xoẹt xoẹt!
Mỗi người họ đều rút ra đao dài và có thể kết hợp thành một kiểu cục diện, bao vây Diệp Hi Hòa lại vào giữa, vây giết không góc chết.
Nhưng Diệp Hi Hòa vỗ một cái, đã đánh một Thái Đấu 4 sao đứng đầu trận tuyến thành sương máu!
Tiếp theo, cả người biến thành sát thần điên cuồng hơn, vọt vào vòng vây của sáu trưởng lão còn lại, mở thẳng ra hình thức chém giết đẫm máu, chỉ cần một chiêu tuỳ ý là đã có thể biến một cao thủ cấp Thái Đấu thành sương máu!
“Đại... đại thần!!!”
Lúc này Ô Diệp đã rạp đầu xuống đất với Diệp Hi Hòa, dập đầu điên cuồng!
Mà người nhà họ Lâm gồm Lâm Trường Dần, Lâm Ngọc Sơn và đám người Tống Cung Phụng cũng hoàn toàn quỳ xuống, lộ ra sự say mê vô hạn và vẻ kích động đối với Diệp Hi Hòa đang giết sạch tất cả!
Thế gian thật sự có sự tồn tại vô địch cỡ này sao? Chỉ trong giây lát, tám vị trưởng lão cấp Thái Đấu ra ngoài với sát khí hừng hực đã bị Hi Hòa giết còn hai người, lần lượt là đại trưởng lão và nhị trưởng lão.
Hai người trừng mắt nhìn đồng môn bị Diệp Hi Hòa giết sạch, hét thẳng ra tiếng kêu khóc hãi hùng: “Không ổn rồi!!! Một mình hắn bao vây chúng ta”
“Chạy mau"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.