Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 90: Hai huynh đệ xui xẻo




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Tông chủ đại nhân.”
Trong Vô Ảnh Tông, tông chủ đang nói gì đó với một người, lại vào lúc này, một người hoang mang rối loạn chạy vào: “Minh chủ liên minh đại lục tới.”
Minh chủ liên minh đại lục?
Tông chủ vui vẻ trong lòng, vội vàng đứng lên: “Mau, mau theo ta đi nghênh đón.”
“Nhưng mà, tông chủ……”
Lời nói còn chưa nói xong, đã nhìn thấy tông chủ vội vàng chạy ra ngoài.
Hắn rất muốn nói một câu, hình như tâm tình của minh chủ đại nhân rất không tốt, hùng hổ mang theo một đám người đi vào……
Trên hư không, mấy bóng dáng đón gió mà đứng, cường đại khiến người ta không thể hít thở.
Tông chủ bị trường hợp này dọa sợ, hai chân run rẩy, thiếu chút nữa tê liệt ngã xuống mặt đất. Ông không biết rốt cuộc mình đã làm chuyện ngu ngốc gì, đến nỗi minh chủ đại nhân dẫn theo nhiều Thánh Cảnh đến tìm ông tính sổ như vậy.
Hung hăng hít vào một hơi, tông chủ nở một nụ cười, miễn cưỡng đi về phía mọi người dưới thiếu nữ bạch y phong hoa tuyệt đại, run rẩy nói: “Minh chủ đại nhân, sao ngài đến đây? Cũng không thông báo một tiếng, ta sẽ tự mình dẫn người đi nghênh đón ngài, chẳng qua đây là có chuyện gì?”
Ông rất muốn biết rốt cuộc mình làm cái gì khiến minh chủ đại nhân phải hù dọa ông như vậy.
Nhìn nụ cười nịnh nọt của tông chủ, vẻ mặt của Quân Thanh Vũ lạnh lùng, mí mắt không nâng nói: “Lục soát!”
Một chữ nhàn nhạt, lại phát ra vô cùng khí phách.
Tông chủ ngây ngẩn cả người, khó hiểu nhìn khuôn mặt thanh lãnh của nữ tử……
“Lão đại, những người này không biết những gia hỏa đó là ai, ta tương đối có chút ấn tượng với bọn họ, để ta tự mình dẫn đội đi lục soát!”
Quân béo nở nụ cười ha hả, âm hiểm nói.
Đây là kết quả khi  đắc tội Quân béo hắn!
“Được.”
Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu: “Sau khi lục soát, dẫn tới trước mặt ta!”
“Minh chủ.” Tông chủ khiếp nhược nhìn Quân Thanh Vũ, thật cẩn thận nói: “Ta có thể biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Ánh mắt lạnh lùng của Quân Thanh Vũ nhìn về phía tông chủ, mặt mày thanh lãnh: “Sau đó ngươi vẫn tự mình hỏi bọn họ thì tốt hơn.”
Tông chủ không dám nói nữa, thưa dạ tránh ở một bên.
Ông ta rõ ràng là một cường giả Tiên Thiên đỉnh phong, không biết vì sao, khi ở bên cạnh nữ tử trẻ tuổi này lại có một loại cảm giác áp bách……
Loại áp lực cường đại này, khiến trái tim của ông ta không thể hít thở.
……
“Ầm!”
Lúc này, hai huynh đệ đang nhìn dược liệu đoạt được, cửa phòng lại bất ngờ bị người đá văng, hai người đều sửng sốt một chút, kinh ngạc ngẩng đầu lên.
“Là ngươi!”
Lão nhị liếc mắt một cái đã thấy được Quân béo từ phía sau mọi người đi đến, trong lòng lập tức giận dữ: “Ngươi tiến vào Vô Ảnh Tông chúng ta như thế nào? Ta biết rồi, nhất định là đệ tử trông núi để các ngươi vào! Ta sẽ bẩm báo với môn chủ, tất nhiên sẽ xử trí hắn, bây giờ ngươi lập tức cút ra ngoài cho ta!”
Trong lòng hắn rất là tức giận, từ trước đến nay Vô Ảnh Tông không cho phép bất kì người ngoài nào vào sơn môn, hiện giờ không biết đệ tử nào to gan lớn mật để những người này vào.
“Cút?” Mập mạp cười ha hả, cao ngạo nâng cằm: “Chỉ bằng ngươi cũng có tư cách để béo ca ta cút?”
“Hừ!” Lão nhị hừ lạnh một tiếng: “Tên mập chết tiệt, ngươi cho rằng ngươi là thứ gì, đừng tưởng biết đệ tử Vô Ảnh Tông là có thể muốn làm gì thì làm, ca ca ta là đệ tử hạch tâm ở đây, mạnh hơn thứ không chút tiến bộ kia mấy lần, còn khiến cho ta thấy lạ chính là, không biết ngươi kết giao với đệ tử Vô Ảnh Tông như thế nào? Con heo mập chế tiệt toàn thân đầy mỡ như ngươi, nhìn nhiều một cái cũng sẽ khiến người ta cảm giác ghê tởm!”
Từ sau khi kế hoạch Quân béo giảm béo thất bại, xác thật càng ngày càng béo, cuối cùng như một ngọn núi khổng lồ, nhưng mặt mũi của hắn rất đẹp, ghét nhất người khác nói hắn béo.
Cho nên, Quân béo hoàn toàn nổi giận!
“Mấy người các ngươi đi qua giúp ấn tứ chi của tên kia xuống mặt đất cho ta! Mụ nội nó, không cho ngươi nếm thử một chút dạy dỗ, ngươi con mẹ nó không biết vì sao lão tử muốn béo như vậy!”
Quân béo xắn tay áo lên, tức giận trừng to mắt.
“Vâng!”
Trong phút chốc, cơ thể của bốn cường giả Thánh Cảnh chợt lóe về phía lão nhị.
Lão nhị ngây ngẩn cả người, ở dưới áp bách của bốn người không thể nhúc nhích, chỉ có thể hét lên chói tai: “Ngươi…… Các ngươi muốn làm gì?”
Ầm!
Tiếng vừa dứt, một người nâng một chân lên đá hắn ra ngoài, rồi sau đó bốn người đồng thời tiến lên, hung hăng ấn tứ chi của hắn ở trên mặt đất.
Bỗng nhiên, một trận đất rung núi chuyển, chấn động đến hắn hoa mắt váng đầu, xuyên qua tầm mắt mông lung, hắn trông thấy một bóng dáng thật lớn đè mình xuống, ngay cả tiếng kia đều giống như sấm sét cuồn cuộn, càng như là dã thú đang gầm gừ……
“Tất Sát Kỹ, Thái Sơn Áp Đỉnh!”
Bóng dáng kia còn hùng tráng hơn tinh tinh hung hăng đánh tới, lão nhị chỉ cảm thấy như bị ngọn núi lớn đập trúng, phun ra một ngụm máu tươi, rồi sau đó hai mắt trợn to ngất đi.
“Thật vô dụng, lập tức đã hôn mê.” Quân béo bĩu môi, mắt hàm chứa tia khinh thường: “Nếu ông trời để Quân béo ta béo như vậy, chính là vì dùng để đè chết những tiện nhân già mồm các ngươi đó, ai biết ta đè một cái đã hộc máu bỏ mình……”
Đương nhiên, còn không có nghiêm trọng bỏ mình như vậy, dù sao tốt xấu gì đối phương cũng là một cường giả Tiên Thiên trung cấp. Nhưng, trong khoảng thời gian ngắn đừng nghĩ phục hồi tinh thần lại……
Trong tông môn, tông chủ lau mồ hôi lạnh trên trán, sợ hãi đứng ở một bên.
Ngay ở lúc này, ông nhìn thấy trong tay chúng Thánh Cảnh đang đè nặng một nam nhân bước nhanh đến, mà một người khác bị xách ở trên tay.
Tông chủ hoàn toàn ngây ngẩn cả người: “Lý Lâm, Lý Dịch, sao lại là các ngươi?”
Thiên phú của hai gia hỏa này không tồi, vốn dĩ ông ta cố ý bồi dưỡng, nhưng sao hai người này lại đắc tội minh chủ đại nhân? Hơn nữa lấy tính cách của bọn họ cũng sẽ không ngu ngốc đi đắc tội nàng…
“Mập mạp, hắn làm sao vậy?”
Quân Thanh Vũ nhìn Lý Dịch bị xách ở trên tay, khẽ nhíu mày.
Quân béo cười ha hả, sờ đầu mình, nói: “Ta cũng không làm cái gì, chẳng qua đè hắn một cái đã ngất đi rồi.”
Đè một cái?
Người nghe được lời này mắt trợn trắng, bị ngươi có thể trọng kia đè không ngất mới là lạ.
Đặc biệt là thanh niên vẫn luôn bị Quân béo dạy bảo kia, nhịn không được đánh cái rùng mình, may mắn Béo Ca không tới đè hắn, bằng không đoán chừng chính hắn sẽ bị thân thể khổng lồ kia đè thành bánh nhân thịt…
Ngay ở thời khắc này, Lý Dịch bị đè ngất xỉu kia yếu ớt tỉnh lại, hắn vừa mở mắt đã nhìn thấy tông chủ đại nhân gần trong gang tấc, vội vàng lớn tiếng cầu cứu nói: “Tông chủ, cứu ta, mập mạp đáng chết này không biết lẫn vào Vô Ảnh Tông chúng ta như thế nào, còn mở miệng khiêu khích, thật sự là tội không thể tha!”
Sắc mặt tông chủ chợt thay đổi, thật hận không thể đấm ngất ngu ngốc này một quyền.
Ông hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, vội vàng quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ: “Minh chủ đại nhân, hai tên gia hỏa này ta giao cho minh chủ đại nhân tự mình xử trí!”
Minh chủ đại nhân?
Sắc mặt hai huynh đệ lập tức cứng lại, máy móc quay đầu qua, dừng ở trên người nữ tử có vẻ mặt lạnh lùng tuyệt sắc kia, ầm một tiếng, một đạo sấm sét đánh xuống, đánh cho đầu óc bọn họ bắt đầu choáng váng.
Vừa rồi tông chủ gọi nàng là minh chủ đại nhân?
Chẳng lẽ, nàng chính là Quân Thanh Vũ minh chủ liên minh đại lục?
“Mập mạp.” Quân Thanh Vũ cong khóe môi, tầm mắt dừng ở trên người Quân béo: “Bọn họ đoạt đi dược liệu của Quân Môn ta, ta sẽ giao cho ngươi xử lý, trong khoảng thời gian ta không ở đây, chuyện lớn nhỏ trong Quân Môn thật sự là làm phiền ngươi.”
Quân béo bĩu môi, ai oán nhìn nàng một cái: “Ngươi cũng biết phiền toái? Nếu không phải người khác muốn nịnh bợ ngươi, cũng sẽ không đoạt đi dược liệu của ta, mà từ sau khi thành lập Quân Môn, mỗi lần ngươi đi chính là lâu như vậy, trở về mấy ngày lại biến mất, nhưng ta cũng biết ngươi là người bận rộn, loại địa phương nho nhỏ như Quân Môn này vẫn không phải là mục tiêu cuối cùng của ngươi, nhưng mặc kệ thế nào, ta và tất cả mọi người Quân Môn sẽ ở Quận Thành chờ ngươi.”
Người kia vốn còn đang suy đoán thân phận thật sự của Quân béo, khi nghe thấy lời này lập tức ngây ngẩn cả người.
Thật sự là hắn nói như là đang oán giận một lão bằng hữu. Sao thân phận như minh chủ lại quen biết loại mập mạp tục khí này?
Sắc mặt hai huynh đệ trắng bệch một chút, trong ánh mắt bắn ra tia kinh ngạc.
Lúc trước mập mạp này còn nói với bọn họ quen biết minh chủ đại nhân, nhưng bọn họ lại khinh thường nhìn lại, hiện giờ xem ra, hình như xác thật như thế……
Hơn nữa, vừa rồi minh chủ nói gì đó?
Nàng nói chính là Quân Môn bọn họ?
Chẳng lẽ cái gọi là Quân Môn kia là thế lực dưới cờ của minh chủ?
Trời ạ, bọn họ lại đoạt dược liệu của minh chủ lấy tới nguyện trung thành với minh chủ?
Nghĩ đến đây, mặt của hai người lập tức xám như tro tàn, cả người đều suy sút…
Quân Thanh Vũ lạnh nhạt đảo qua mọi người ở đây, chắc chắn trải qua việc hôm nay, tất cả mọi người sẽ biết Quân béo là người của nàng, chẳng sợ khi nàng rời đi, cũng sẽ không lại có người bắt nạt hắn……
“Mập mạp, chờ ngươi xử lý xong thì đến tìm ta một chuyến, ta có cái phải cho ngươi mang về.” Khi nói lời này, ánh mắt Quân Thanh Vũ đảo qua thân thể thịt mỡ run rẩy của Quân béo: “Mặt khác, ngươi cần phải giảm béo.”
“A?” Quân béo ngơ ngác gãi đầu, yếu ớt hỏi: “Vì sao?”
Quân Thanh Vũ có chút xấu hổ ho nhẹ hai tiếng: “Ngươi ngay cả một nam nhân Tiên Thiên trung cấp đều đè hôn mê bất tỉnh, nếu về sau ngươi và tiểu công chúa động phòng, bằng vào thân thể kia của nàng, đêm tân hôn tất nhiên bị ngươi đè trực tiếp ngất……”
Quân béo trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn khuôn mặt thanh lệ trước mắt này.
Không tồi, gia hỏa này xác thật là Quân Thanh Vũ, nhưng khi nào nàng cũng sẽ nó loại vui đùa này? Hoàn toàn không phù hợp với tính tình thanh lãnh kia của nàng…
Ngay ở lúc Quân béo kinh ngạc, Quân Thanh Vũ không nói thêm gì, để lại hai Thánh Cảnh trợ giúp mập mạp, rồi xoay người đi ra ngoài tông môn.
Từ đầu đến cuối, nàng đều không nhìn tông chủ đại nhân Vô Ảnh Tông một cái.
Lúc này tông chủ đã hận hai huynh đệ thấu xương, nếu không phải là hai hỗn đản này, minh chủ đại nhân cũng sẽ không lạnh nhạt với ông ta như vậy, nếu không phải minh chủ đại nhân đã nói trước muốn cho mập mạp này xử trí, ông nhất định sẽ bầm thây vạn đoạn hai hỗn đản này!
Hít sâu một hơi, tông chủ hung hăng trừng mắt nhìn hai người, không cho bọn họ cơ hội cầu cứu đã phất trường bào xoay người rời đi…
Sau núi.
Quân Thanh Vũ đột nhiên nhìn thấy một đôi mắt tràn ngập ai oán, giờ khắc này, lão nhân như là bị thiên đại oan ức, u ám nhìn chăm chú vào nàng.
“Nha đầu, mỗi lần ngươi trở về không bao lâu lại rời đi, bây giờ có phải có thể giúp ta tăng trình độ luyện trận lên hay không?”
Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cong khóe môi lên: “Lão nhân, ta có một thứ muốn tặng cho ngươi.”
“Cái gì?” Sơn Dung nghi ngờ nhìn nàng một cái, hỏi.
Nha đầu này ngay cả thần khí đều đưa cho ông, chẳng lẽ còn thứ gì tốt hơn thần khí sao?
“Cũng không phải là thứ gì tốt, chính là một hồ Thánh Linh Thủy.”
Một hồ…… Thánh Linh Thủy?
Sơn Dung ngây ngốc, hận không thể nâng một tay lên đánh chết nha đầu đáng chết này!
Thánh Linh Thủy kia nàng lại nói không phải thứ gì tốt?
Huống chi lại là một hồ!
Sơn Dung buồn bực trừng mắt nhìn Quân Thanh Vũ, tức giận hét lớn: “Ngươi nha đầu thúi, này có phải cố ý chọc tức lão phu hay không?”
Quân Thanh Vũ bĩu môi, lão nhân này còn không tính là đần, lại biết nàng là cố ý.
“Cái kia, nha đầu……” Sơn Dung hít sâu một hơi, mới khiến giọng nói của mình nghe không có run rẩy như vậy: “Ngươi có thể cho ta xem ao Thánh Linh Thủy kia…Hay không?”
Thánh Linh Thủy kia chính là thứ tốt, cho dù là với Thánh Cảnh đều có chỗ tốt rất lớn.
Đương nhiên, Thánh Cảnh là không thể nhờ Thánh Linh Thủy đột phá đến Thần Cảnh, nhưng lại có thể đạt được cơ hội đột phá đến Thần Cảnh, khó trách lão nhân sẽ kích động như vậy.
“Vốn dĩ ta là muốn đặt Thánh Linh Thủy ở Quân Môn, nhưng ở chỗ bọn họ cũng không an toàn, cho nên tạm thời gác lại ở chỗ của ngươi, nhưng ta sẽ để người ta tiến vào Thánh Linh Thủy, kế tiếp ta muốn bế quan một năm, chờ một năm sau ta sẽ trở ra.”
Nói ngắn lại, lão nhân chính là người trông giữ Thánh Linh Thủy.
Nhưng ông không có bất luận bất mãn gì, ngược lại cười tủm tỉm, có thể làm Thánh Linh Thủy ở chỗ này của ông, không thể nghi ngờ có tác dụng lớn nhất với ông.
Có lẽ, ở mấy chục năm sau đột phá Thần Cảnh cũng không phải là một giấc mộng…
“Lão nhân, yên tâm đi, ngươi nhất định sẽ đột phá.” Quân Thanh Vũ vỗ bả vai của lão nhân, khẽ cười nói: “Cho dù Thánh Linh Thủy không giúp được ngươi, chờ một ngày ở phương diện luyện trận của ta tăng tiến, cũng có thể giúp người đột phá.”
Sơn Dung ngẩn ra, có chút cảm động, nha đầu này bên ngoài nhìn có chút bất cận nhân tình, nhưng cũng có người vẫn luôn được nàng để ở trong lòng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.