Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 83: Ba đánh mười, hỗn chiến




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Lâm Cát hung hăng mở to hai mắt, đồng tử phóng to vô tận, như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng, cả người choáng váng……
“Tiết…… Tiết Lâm, đây là có chuyện gì?”
Ừng ực!
Lâm Cát hung hăng nuốt nước miếng, giọng nói chứa run rẩy rõ ràng.
Hoa Quý Nguyệt của Quỷ Sát Môn xác thật rất đẹp, đẹp kinh người, nhưng nếu đứng ở bên cạnh nữ tử bạch y kia, chính là nhạt nhòa đi rất nhiều……
Nếu trước kia nhìn thấy khuôn mặt tuyệt sắc này, Lâm Cát khẳng định sẽ kinh diễm vạn phần, nhưng hiện giờ chỉ cho hắn một loại cảm giác quỷ dị……
“Ngươi…… Các ngươi……”
Trong mắt đẹp của Hoa Quý Nguyệt xẹt qua một tia ngạc nhiên, ánh mắt nàng ta từ đảo qua khuôn mặt của Quân Thanh Vũ, rồi sau đó dừng lại ở trên dáng người như tiên nhân của Vô Tình.
Giờ khắc này, nàng mới biết được cái gì gọi là hoàn mỹ chân chính!
Nam nhân mặt mày như họa, khí chất như tiên, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh nhạt có đường nét đẹp đẽ, nhưng bờ môi của hắn rất mỏng, mắt đen như vực sâu không thấy đáy, hiện ra tia lạnh lẽo.
Khi nhìn thấy nam nhân phía trước này, nàng ta chưa từng nghĩ đến có người có thể đẹp đến trình độ như thế, chỉ sợ trên khuôn mặt kia không có biểu tình, cũng đủ khiến người ta tâm tư nhảy loạn, hãm thật sâu vào vực sâu không đáy kia.
Nếu nói ngay từ đầu Hoa Quý Nguyệt vì Quỷ Sát Môn vọng tưởng quyến rũ Vô Tình, sau khi nàng nhìn thấy gương mặt thật của hắn thì xác thật động tâm.
Loại cảm giác động tâm này còn mãnh liệt hơn đối mặt với Tiết Lâm, cả trái tim thiếu chút nữa nhảy ra khỏi lồng của ngực nàng ta……
“Là các ngươi!”
Đột nhiên, một tiếng kinh ngạc từ bên cạnh truyền, cũng thành công lôi suy nghĩ của Hoa Quý Nguyệt trở lại.
Quân Thanh Vũ nhíu mày lại, Dịch Dung Thủy mất đi hiệu lực quá nhanh, thế cho nên nàng và Vô Tình bại lộ ở trong mắt Tiêu Tề, xem ra kế tiếp sẽ có một cuộc ác chiến……
“Ca, ngươi biết bọn họ?” Tiêu Tử Doanh khẽ nhíu mày liễu lại, ánh mắt chán ghét đảo qua hai người trước mắt, không thể không nói, hai người kia xác thật phong hoa tuyệt đại, đáng tiếc nhân phẩm thấp hèn, sao ca ca lại quen biết người làm người chán ghét như vậy?
Tiêu Tề cười lạnh một tiếng: “Minh chủ liên minh đại lục, sao ta có thể không biết?”
“Minh chủ liên minh đại lục?”
Hoa Quý Nguyệt sửng sốt một chút, mắt đẹp chợt lóe.
Những năm gần đây nàng vẫn luôn dây dưa với Tiết Lâm, cho nên căn bản không có thời gian đi tìm hiểu tình huống mới nhất của đại lục, cho dù như thế, nàng cũng nghe nói qua liên minh đại lục.
Những cũng chỉ là nghe nói mà thôi.
Về phần vì sao thành lập liên minh đại lục, minh chủ là nam hay là nữ, tên gọi là gì, nàng vẫn không biết. Hiện giờ xem ra, nam nhân kia hẳn là minh chủ liên minh đại lục……
“Tiêu cô nương.” Hoa Quý Nguyệt cắn môi, hai mắt rưng rưng, mắt đẹp lại nhìn về phía Vô Tình: “Ta biết mấy ngày trước vì chuyện của ta ngươi có chút ý kiến với Mộ công tử, nhưng kia xác thật là ta sai, ta cũng không biết thân phận của hắn, tốt bụng muốn đưa hắn trận pháp lục cấp, cũng không có nghĩ tới hắn có cần hay không, cho nên, có thể đừng bởi vì chuyện này mà sinh ra ý kiến gì với hắn hay không, hơn nữa, hắn cũng là nghe theo người khác châm ngòi, mới có thể cho rằng ta rắp tâm bất lương……”
Loại cường giả tôn quý mà lạnh nhạt như hắn sẽ không thích nữ nhân cố ý tiếp cận chính mình, bởi vậy nàng mới vội vàng giải vây cho mình, hơn nữa nói cho hắn Quân Thanh Vũ là đang châm ngòi ly gián, mình thông tình đạt lý như thế so với nàng ta bụng dạ hẹp hòi sẽ càng rõ ràng hơn.
Mộ công tử sẽ chọn ai, cũng biết rõ ràng……
Tiết Lâm sắc mặt lạnh xuống dưới.
Không nghĩ tới đến lúc này rồi mà Hoa Quý Nguyệt còn đẩy tất cả sai lầm lên trên đầu Quân Thanh Vũ, rồi tẩy mình sạch sẽ.
Ngay lập tức, một tầng sát khí quanh quẩn trên người hắn, khuôn mặt tuấn mỹ là một vẻ phẫn nộ.
“Nếu ngươi không trách hắn, vậy vì sao muốn so đo?” Tiêu Tử Doanh nhíu mày liễu lại, mắt lạnh đảo qua khuôn mặt tuấn mỹ của Vô Tình.
Người nam nhân này xác thật rất đẹp, đáng tiếc trong lòng nàng đã có người……
Nghĩ đến nam nhân ôn nhuận như ngọc kia, lòng của Tiêu Tử Doanh hung hăng lạnh một chút, như mặc kệ nàng làm cái gì, nam nhân kia đều lười nhìn nàng một cái……
“Mộ công tử.” Trong lòng Hoa Quý Nguyệt vui vẻ, ánh mắt chứa mị thái liếc Vô Tình: “Ngươi yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì, nhưng có một việc ta muốn nhắc nhở ngươi, có vài nữ nhân và ngươi ở bên nhau, nói không chừng chính là vì thân phận minh chủ liên minh đại lục này của ngươi, không phải tất cả mọi người có thể làm được coi quyền thế như không thấy.”
Trước khi nói câu kia, Hoa Quý Nguyệt nhìn về phía Quân Thanh Vũ, khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Nàng và hắn ở bên nhau không phải là bởi vì thân phận này sao? Vứt đi một tầng thân phận này, Hoa Quý Nguyệt có thể đảm bảo nữ nhân này tuyệt đối sẽ khác chọn người cường đại hơn.
Tất cả mọi người sửng sốt một chút, ánh mắt cổ quái dừng ở trên khuôn mặt của  Hoa Quý Nguyệt.
Nữ nhân này nên không phải là choáng váng? Minh chủ liên minh đại lục không phải là nữ nhân sao? Khi nào biến thành nam nhân?
Tiêu tử doanh không nhịn được nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía Hoa Quý Nguyệt cũng không còn đồng tình lúc ban đầu, ngược lại mang theo một tia bất mãn……
Nàng xác thật không rành thế sự, nhưng không đại biểu nàng chính là tên ngốc!
“Ngọc Thanh Quân! Ngược lại chính là Quân Thanh Vũ, sao ta không nghĩ tới?”
Lâm Cát bỗng nhiên lớn tiếng kêu lên.
“Khó trách…… Khó trách Tiết Lâm vẫn luôn gọi ngươi là Quân cô nương mà không phải là Ngọc cô nương, ta cho là dùng tên chữ cuối cùng của ngươi, thì ra là không phải!”
Vẻ mặt của hắn kích động, ánh mắt tỏa sáng nhìn Quân Thanh Vũ.
“Thì ra ngươi chính là minh chủ liên minh đại lục Quân Thanh Vũ, một Luyện Trận Sư thất cấp, thủ hạ còn có được năm cường giả Thánh Cảnh, trời ạ, ta không nghĩ tới có thể nhìn thấy thần tượng gần như vậy, còn chung sống với thần tượng thời gian dài như vậy? Ta…… Đây không phải đang nằm mơ chứ?”
Luyện Trận Sư thất cấp trẻ tuổi, minh chủ liên minh đại lục, không một ai giống cũng có thể để cho thế nhân kính ngưỡng và cúng bái……
Miệng cười của Hoa Quý Nguyệt một chút cứng lại, nàng vội vàng giơ tay che kín môi của mình, thân thể mềm mại đột nhiên chấn động.
Mộ công tử không phải là minh chủ liên minh đại lục, mà là nữ nhân kia?
Xoạt một tiếng, cả khuôn mặt của nàng ta không còn huyết sắc, chỉ cần nghĩ đến vừa rồi mình nói lời ngu ngốc kia, thì hận không thể có một cây búa gõ chết mình.
Nhưng trong lòng nàng có rất nhiều ghen ghét và không cam lòng hơn!
Vốn cho rằng nữ nhân này căn bản là cái gì cũng tệ, ai có thể nghĩ đến nàng có được khuôn mặt tuyệt sắc, hơn nữa lại là minh chủ liên minh đại lục!
Buồn cười chính là, nàng ta còn cho rằng minh chủ liên minh là nam nhân kia……
“Quân Thanh Vũ, nếu chính ngươi đưa tới cửa, ta đây cũng không có đạo lý buông tha cho ngươi.” Tiêu Tề cong môi cười lạnh, giờ khắc này, không còn phong độ kia, cả người như một lợi kiếm, giết người trong vô hình.
Mấy chục Thánh Cảnh phía sau hắn sóng vai đứng, khí thế cường đại như cuồng phong thổi lên ở quanh người.
Tất cả mọi người có thể cảm nhận được cổ áp bách cường đại kia khiến người hít thở không thông, đặc biệt là một số thực lực tương đối thấp, như đám người Lâm Cát, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất không đứng dậy nổi.
“Đại nhân!” Sắc mặt của Tiết Lâm càng thêm tái nhợt, hoảng sợ hiện ở khuôn mặt tuấn mỹ.
Kia chính là mười Thánh Cảnh, Lạc Nguyệt Đảo có loại thực lực cường đại này khi nào? So với Quân Thanh Vũ không dẫn theo Thánh Cảnh ở bên người rõ ràng rơi vào thế yếu……
Lúc này, Quân Thanh Vũ đang ở suy nghĩ nên giải quyết khốn cảnh trước mắt như thế nào, bị một cánh tay kéo vào trong lòng, hơi thở thanh nhã của nam nhân bao phủ ở chóp mũi nàng, tâm lại là an bình như thế.
Từ khi trùng sinh tới nay, Quân Thanh Vũ không muốn ỷ lại bất luận kẻ nào, nhưng nàng lại ó đạo lý tin tưởng, chỉ cần có nam nhân này ở bên cạnh, mặc kệ khó khăn gì cũng đều có thể giải quyết dễ dàng.
Giờ khắc này, trong đầu nàng hiện ra một câu nam nhân đã từng nói kia——
“Nếu có một ngày, nàng rơi vào địa ngục, ta sẽ quấy địa ngục đến long trời lở đất, cũng sẽ lôi nàng ra.”
Có lẽ năm đó chính là bởi vì một câu này, khiến lòng của nàng dần dần luân hãm……
“Không cần lo lắng, có ta ở đây.” Vô Tình ôm ấp chặt thân thể của nàng, kiên định trong ánh mắt kia khiến bất kì kẻ nào cũng đều rung động.
Như chỉ cần lời hắn nói ra, sẽ không có cái gì không làm được.
“Vô Tình, ta tin chàng.” Quân Thanh Vũ nở nụ cười nhàn nhạt: “Tuy đối phương có mười Thánh Cảnh, nhưng ta tin tưởng, ba người chúng ta đủ để đấu với mười người bọn họ.”
Ba người?
Mọi người sửng sốt, ánh mắt khó hiểu nhìn Quân Thanh Vũ.
Nàng và Vô Tình tổng cộng cũng chỉ có hai người, làm sao có ba Thánh Cảnh? Huống chi, nàng mới vừa đột phá đến Tiên Thiên trung cấp, sao có thể là Thánh Cảnh?
Mọi người còn chưa kịp cảm thán, trong phút chốc, không trung bị một Chu Tước khổng lồ bay quanh ở trong không trung làm đỏ bừng cả bầu trời.
Mà rất nhanh, Chu Tước kia ở dưới ánh mắt của mọi người biến thành một nam nhân hồng y tóc đỏ anh tuấn, khuôn mặt anh như đao tước tinh xảo, ngũ quan hoàn mỹ đến mức tận cùng, mắt đỏ khí phách lãnh khốc và tư thái bễ nghễ thiên hạ kia, không một ai không chấn động thật sâu.
Rồi sau đó lại một hơi thở từ trên người Quân Thanh Vũ phát ra, đó là một tiếng hừ lạnh bất mãn: “Nữ nhân, coi như ngươi còn biết truyền triệu bổn tọa, nếu không bổn tọa không ngại tự mình chạy ra.”
Nam nhân hồng y tóc bạc yêu mị như ma, so với Chu Tước anh tuấn lãnh khốc, cả người đều có một loại lực lượng mị hoặc lòng người.
Thật giống như là hoa hồng mỹ lệ rồi lại nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ bị đâm bị thương……
“Thánh…… Linh thú Thánh Cảnh?”
Hít!
Mọi người hít một ngụm khí lạnh, trong ánh mắt nghiễm nhiên là chấn động thật sâu.
Nàng trừ năm thủ hạ Thánh Cảnh kia ra, lại còn có hai linh thú? Còn muốn kích thích người như vậy hay không? Sợ tới mức tiểu tâm can của bọn họ đều nhịn không được run rẩy vài cái……
“Ba Thánh Cảnh?” Đôi mắt của Tiêu Tề híp lại, ánh mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo: “Cho dù các ngươi có ba Thánh Cảnh thì có thể như thế nào? Cho dù thêm hai cũng không phải là đối thủ của chúng ta!”
Ba và mười, này hai con số cách nhau quá lớn……
Tiểu Điện run rẩy trốn ở phía sau mọi người, cố gắng giảm bớt tồn tại của mình. Dù sao bây giờ nó vẫn chỉ là Tiên Thiên đỉnh phong, tuy có thể nhờ ẩn Thân Thuật khiến Thánh Cảnh bị thường, nhưng đối phương quá nhiều Thánh Cảnh, lại là ở hỗn chiến, vạn nhất không cẩn thận không nhìn thấy mình đứng ở bên cạnh mà ngộ thương người vô tội qua đường thì làm sao bây giờ?
Cho nên loại chuyện này nó vẫn đừng đi lên cắm một chân……
“Vô Tình, Chu Tước, Tuyệt, đừng giết những Thánh Cảnh đó, để sống cho ta!” Trong mắt Quân Thanh Vũ xẹt qua một tia sáng.
Sau khi nàng đột phá đến Tiên Thiên trung cấp, có lẽ là có thể đủ nhiếp hồn Thánh Cảnh, chẳng qua lực phản kháng của Thánh Cảnh quá cường đại, nếu không cho bọn họ mất đi năng lực hành động, thì không thể sử dụng Nhiếp Hồn Châu.
Đương nhiên, nếu thực lực của đối phương và Quân Thanh Vũ kém không lớn, mặc dù không thể đả thương bọn họ cũng có thể nhốt linh hồn của bọn họ……
“Được.”
Vô Tình khẽ nâng mắt lạnh lên, tầm mắt lạnh băng dừng ở trên người đông đảo Thánh Cảnh, cả người đều bao phủ một lớp hàn khí làm người sởn tóc gáy……
Ầm!
Ngay lập tức, khí thế toàn thân kia như ra lợi kiếm, lạnh lẽo mà sắc bén.
Rồi sau đó trước mặt hắn hiện ra một thanh kiếm màu bạc……
Bạch y như tuyết, không dính bụi trần.
Người nam nhân này dù là ở trong chiến đấu đều cảnh đẹp ý vui như thế, tất cả động tác liền mạch lưu loát, không có bất luận ướt át bẩn thỉu gì, chỉ là địa phương hắn lắc mình qua sẽ để lại hàn khí không thể tan đi.
Chu Tước lãnh khốc nhìn Vô Tình, không do dự giết vào trong mọi người, không biết khi nào trong tay hắn có thêm một đại kiếm màu đỏ, như một hỏa long khổng lồ, lúc chém xuống trên bầu trời đều bị nhiễm một mảnh đỏ rực.
Sắc mặt của Hoa Quý Nguyệt trắng bệch một mảnh, hai nam nhân này một lạnh một nóng, một băng một hỏa, lại đều ưu tú hoàn mỹ.
Nhưng mà, hai nam nhân này, lại đều là của nàng ta!
“Hừ!”
Tuyệt khẽ hừ một tiếng, tròng mắt màu bạc quét về phía Hoa Quý Nguyệt, đột nhiên hắn nở nụ cười, nụ cười kia tàn nhẫn khát máu, âm trầm khủng bố như sứ giả địa ngục.
Hoa Quý Nguyệt ngẩng đầu lên đã nhìn thấy nam nhân tóc bạc đi về phía mình, hơi sửng sốt một chút, rồi sau đó ánh mắt nàng dừng ở trên tóc bạc nam nhân còn bóng loáng hơn tơ lụa.
Hảo mỹ……
Nàng chưa thấy qua tóc bóng loáng mỹ lệ như vậy, khiến người ta không nhịn được muốn đi sờ.
Chính là, Hoa Quý Nguyệt không có lá gan này.
Bởi vì rõ ràng nam nhân này cười rất đẹp, trên người lại tỏa ra một loại hơi thở khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ, như hắn tùy thời đều sẽ dùng ngón tay thon dài kia cắt đứt cổ của mình……
“Ngươi…… Ngươi muốn làm gì? Ô gia gia, mau cứu con!”
Hoa Quý Nguyệt kinh hoảng hô to lên, bước chân nhanh chóng lui về phía sau.
“Làm gì?” Tuyệt cong môi cười, giọng nói khát máu mà yêu mị: “Trừ bổn tọa ra, ai cũng không được bắt nạt nữ nhân kia!”
Ầm!
Uy áp cường đại khuếch tán ra, giờ khắc này, Hoa Quý Nguyệt như cảm giác một bàn tay bóp lấy cổ của mình, trong cổ họng không phát ra bất luận tiếng gì……
“Tiểu thư!”
Mặt già của Ô Lâm đại biến, vội vàng xông về phía Hoa Quý Nguyệt.
Nhưng mà, ông ta còn chưa tới trước mặt Hoa Quý Nguyệt, trên người nam nhân đột nhiên bộc phát ra một ngọn lửa màu đen cường đại, nháy mắt biến ông ta thành tro bụi……
Nhìn tóc bạc tung bay ở trong gió kia, Hoa Quý Nguyệt tuyệt vọng, nước mắt từ hốc mắt chảy xuống, toàn bộ thân thể mềm mại đều có vẻ yếu ớt.
Không!
Nàng còn không muốn chết!
Ánh mắt Hoa Quý Nguyệt hơi lóe, quay đầu la lớn với Tiêu Tề: “Tiêu công tử, không phải các ngươi vẫn luôn tìm một người tên là Liễu Thiếu Ngọc sao? Ta biết chỗ của hắn, chỉ cần các ngươi giúp ta, ta sẽ nói chỗ của hắn cho các ngươi!”
Trái tim của Tiêu Tử Doanh run rẩy, nàng không đợi Tiêu Tề trả lời đã vội vàng nói: “Ngươi…… Ngươi biết chỗ của Liễu công tử?”
“Ta và Liễu công tử là bằng hữu, cho nên ta biết hắn ở đâu.”
Đôi mắt của Hoa Quý Nguyệt đảo vài vòng, nàng đương nhiên không biết Liễu Thiếu Ngọc là ai, chỉ là nghe người Lạc Nguyệt Đảo nói đang tìm kiếm hắn.
Từ đây xem ra, Liễu Thiếu Ngọc hẳn là rất quan trọng với Lạc Nguyệt Đảo, cho nên, nàng chỉ có thể dùng phương pháp này tạm thời bảo vệ tánh mạng, cho dù cuối cùng biết mình nói dối, người thiện lương như Tiêu Tử Doanh là tuyệt đối sẽ không nghiêm trị nàng……
“Được, ta giúp ngươi!” Tiêu Tử Doanh vội vàng kéo Hoa Quý Nguyệt đến phía sau mình, nàng nâng khuôn mặt thanh tú lên nhìn chăm chú vào nam nhân như yêu mị trước mắt, nói: “Ta sẽ không để ngươi giết Hoa cô nương!”
Đây có lẽ là cơ hội nàng có thể nhìn thấy Liễu công tử……
“Doanh Doanh!” Sắc mặt của Tiêu Tề trầm xuống, hắn nhìn thấy sát khí trên người Tuyệt dâng lên, vội vàng nói: “Các vị đại nhân, có thể phiền các ngươi đi bảo hộ Doanh Doanh hay không?”
Vài vị Thánh Cảnh đều bất mãn với hành vi ngu xuẩn của Tiêu Tử Doanh, nhưng cũng không nói thêm gì, gật đầu ngay lập tức nhảy đến trước mặt Tiêu Tử Doanh……
“Bằng hữu của Liễu Thiếu Ngọc?” Khóe môi của Quân Thanh Vũ cong lên nhàn nhạt: “Ta cũng không biết hồ ly Liễu Thiếu Ngọc kia kết giao với bằng hữu như vậy.”
Hoa Quý Nguyệt trừng mắt nhìn nàng một cái: “Ngươi và Liễu công tử là quan hệ gì? Chẳng lẽ là nữ nhân của hắn? Hắn kết giao bằng hữu nào thì có quan hệ gì với ngươi?”
Nghe thấy lời nói của Hoa Quý Nguyệt, Tiêu Tử Doanh nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía Quân Thanh Vũ cũng thêm một phân kiêng kị.
Lúc trước Liễu Thiếu Ngọc chính là người của Lưu Nguyệt Môn, chẳng lẽ nàng và Liễu Thiếu Ngọc có quan hệ gì đó?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của nàng dần trầm xuống……
“Mẫu thân, lại có thật nhiều Thánh Cảnh ở bên này, hơn nữa hơi thở rất xa lạ.” Giọng nói thanh thúy non nớt của Tiểu Hoàng Nhi vang lên ở bên tai Quân Thanh Vũ.
Sắc mặt của Quân Thanh Vũ đột nhiên biến đổi, nếu để những người đó tới, chỉ sợ chiến đấu kế tiếp sẽ càng thêm khó khăn.
Cần phải tốc chiến tốc thắng!
“Tiểu Điện!” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ nhìn về phía Tiểu Điện run bần bật phía sau.
Tiểu điện sợ hãi nhìn Quân Thanh Vũ, thân thể khổng lồ tránh về sau.
Nữ nhân này sẽ không phải để mình làm vật hi sinh đi hấp dẫn chú ý của Thánh Cảnh chứ, thừa dịp bọn họ không phòng bị đánh lén? Nhưng nó không muốn chết bi kịch như vậy……
“Tử Điện Phong Vân Thú, trừ có thể ẩn Thân Thuật ra, còn có thể thông qua vũ khí hấp thu linh khí hóa thành lực lượng bản than.” Quân Thanh hơi hơi ngước mắt, ánh mắt thanh lãnh nói: “Nếu ta cho ngươi một thần khí, ngươi có nắm chắc đột phá đến Thánh Cảnh hay không?”
Nếu có thể, Quân Thanh Vũ cũng không muốn lộ ra loại đồ vật thần khí này.
Nhưng bây giờ nàng đã bị buộc đến vội vàng, nếu Tiểu Điện đột phá đến Thánh Cảnh, hoàn toàn có thể dùng ẩn Thân Thuật nhất cử thắng lợi, nếu tiếp tục trì hoãn, tình thế rất bất lợi với bọn họ.
“A?”
Tiểu điện ngây ngẩn cả người, nó chớp mắt to, ngây ngốc nhìn khuôn mặt thanh lãnh của Quân Thanh Vũ.
Vừa rồi, là nó nghe lầm sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.