Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 61: Chiến đội linh thú cường hãn




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Phụ thân, có chuyện gì vậy?” Tiêu kiếm nhíu mày nhìn những linh thú hùng hổ đó, do dự hỏi: “Vì sao những linh thú này lại đến Tiêu gia chúng ta? Hơn nữa, thoạt nhìn cũng không quá…… Thân thiện?”
Đương nhiên các linh thú không thân thiện.
Nhớ lại bọn nó vốn sinh sống ở Nhật Lạc Lĩnh muốn bao nhiêu tự do thì có bấy nhiêu, ai ngờ đột nhiên bị những hỗn đản này bắt, bọn họ có thể thân thiện mới là việc lạ.
Hồng Ngọc nghe thấy Tiêu Kiếm nói, mày lửa đỏ khẽ nhíu lại, chỉ vào những linh thú đó rồi quang quác kêu lên, ai cũng không biết nó đang nói cái gì, nhưng sau khi Hồng Ngọc dứt lời, các linh thú đều ngoan ngoãn nằm xuống, dịu ngoan như là mèo nhỏ.
“Cái này……” Tiêu lão gia tử có chút không hiểu được, nghi ngờ nhìn này đàn linh thú dịu ngoan: “Ai có thể nói cho ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?”
Lão gia hỏa thiếu chút nữa phát điên, vì những linh thú này quá nguy hiểm, không làm rõ ràng thì ông không thể ngủ được.
“Hồng Ngọc, các ngươi đã trở lại rồi sao?”
Lúc mọi người ở đây cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, một giọng nói thanh lãnh từ sau lưng truyền đến, tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy kia thiếu nữ mặc bạch y kia, đáy mắt lộ ra tia ngạc nhiên.
Hồng Ngọc kêu ô ô hai tiếng, lập tức vọt vào trong ngực Quân Thanh Vũ, đôi mắt to lớn ngập nước kia chớp chớp, thập phần chọc người trìu mến.
Vẻ mặt kiêu ngạo kia của nó như là đang tranh công, hứng thú vội vàng khoa tay múa chân cái gì đó với Quân Thanh Vũ.
“Chủ nhân.”
Khôi Nhất đến Khôi Ngũ bước nhanh đi đến trước mặt Quân Thanh Vũ, nửa quỳ trên mặt đất, trên khuôn mặt như cương thi không có biểu tình, giọng nói mang theo cảm xúc kim loại.
“Nhiệm vụ đã hoàn thành.”
“Tốt, vậy các ngươi trở về đi.” Quân Thanh Vũ phất tay.
Năm con rối đứng lên, đi về phía hậu viện, ngắn ngủn nửa ngày đã biến mất ở dưới nắng sớm, chỉ để lại một đám người kinh ngạc há hốc miệng……
“Vũ Nhi, kia…… Năm cường giả kia là người của con à? Còn năm người hai ngày trước trợ giúp chúng ta lại là ai?” Tiêu lão gia tử thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt già nua hiện đầy vẻ khiếp sợ.
Quân Thanh Vũ mỉm cười vuốt lông của Hồng Ngọc, khóe môi khẽ cong lên một độ cong: “Ngoại công, còn nhớ con đã nói qua là con bái một cường giả làm sư phụ với người không? Những người này chính là sư phụ kia phái đến bảo vệ con.”
Lời nàng nói này vẫn là tương đối hợp tình hợp lý, cho nên Tiêu lão gia tử cũng không nghi ngờ nàng.
“Nha đầu, không nghĩ đến mấy năm nay con có tạo hóa lớn như vậy.” Tiêu lão gia tử thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chỉ là……”
Chỉ là lấy năng lực bây giờ của nàng, muốn so với những người nơi đó, còn có chênh lệch rất lớn.
Câu nói kế tiếp ông cũng không nói ra, Quân Thanh Vũ cũng không hỏi nhiều, ánh mắt của nàng nhìn đông đảo linh thú quỳ rạp trên mặt đất xung quanh, khẽ nhếch môi: “Ngoại công, các ngươi khế ước những linh thú này trước, xon muốn Tiêu gia tổ kiến một chiến đội linh thú bách chiến bách thắng.”
Chiến đội linh thú, bách chiến bách thắng.
Tiêu lão gia tử ngạc nhiên nhìn khuôn mặt kiên nghị của thiếu nữ, như không nghĩ đến nàng có thể nói ra lời nói khí phách cuồng vọng như vậy.
Đây chính là nữ nhi của Ca Nhi sao?
“Ha ha ha!” Đột nhien, Tiêu lão gia tử phá lên cười: “Chiến đội linh thú bách chiến bách thắng, tốt, đề nghị này rất tốt, Tiêu gia chúng ta sẽ tổ kiến một chiến đội linh thú bách chiến bách thắng, Tiêu Đại, ngươi đi gọi một số tộc nhân Tiêu gia có thiên phú và năng lực đến cho ta, nếu là chiến đội linh thú bách chiến bách thắng, vậy thân là chủ nhân của linh thú, cũng cần phải có đủ năng lực.”
“Vâng, lão gia chủ.”
Tiêu đại ôm quyền, kích động nuốt nước miếng.
Chiến đội linh thú bách chiến bách thắng, đây là một đề nghị phấn chấn lòng người cỡ nào? Nếu thật sự tổ kiến một chiến đội này, vậy thì có thể quét ngang toàn bộ Nhật Lạc Lĩnh.
Lúc đó, Tiêu gia sẽ trở thành thế lực cường đại nhất một phương Nhật Lạc Lĩnh.
“Ngoại công, nghe nói gần đây làm ăn của Tiêu gia xảy ra vấn đề, không biết có một cuộc làm ăn ngoại công có nguyện ý làm không?” Ánh mắt Quân Thanh Vũ óe vài cái, hỏi.
“Nha đầu, có chuyện thì nói đi, gần đây làm ăn Tiêu gia thật sự xảy ra vấn đề, nhưng có bạc của con, lại làm lần nữa cũng không phải là chuyện gì lớn.” Tiêu lão gia tử vừa lòng cười, nha đầu này thật đúng là lễ vật tốt nhất trời cao ban cho Tiêu gia bọn họ.
“Ngoại công, người cũng biết đấy, con đã bái một luyện Trận Sư làm sư phụ, trùng hợp học một chút tri thức da lông, cho nên, con định để Tiêu gia buôn bán trận pháp, trong đại lục bây giờ, luyện Trận Sư đều cực kỳ xem trọng trận pháp, tuy luyện Trận Sư này là một loại chức nghiệp đốt tiền, nhưng, luyện Trận Sư đều sẽ dựa vào một môn phái, sẽ không có loại chuyện thiếu tiền này xảy ra, bởi vậy cũng hiếm có luyện Trận Sư buôn bán trận pháp, mà con định để Tiêu gia chúng ta buôn bán Trị Liệu Trận nhất cấp và Tụ Linh Trận nhị cấp cỡ nhỏ.”
Đôi mắt của thiếu nữ đặc biệt sáng ngời, giọng nói thanh lãnh như một tảng đá nặng rơi vào trong lòng Tiêu lão gia tử.
Lòng của ông chợt kích động, nếu Tiêu gia thật sự buôn bán trận pháp, vậy nhất định tài nguyên cuồn cuộn, hơn nữa sẽ trở thành một gia tộc cường đại nhất Nhật Lạc Lĩnh.
Chính là, sau kích động ngắn ngủi, ông bình tĩnh lại.
“Nha đầu, đề nghị của con thật sự không tồi, nhưng cin có nghĩ đến không, Tiêu gia làm như vậy, sẽ khiến con rơi vào hiểm cảnh, vạn nhất có người thèm khát trận pháp, bắt con đi xử lý thì như thế nào? Con là nữ nhi duy nhất của Ca Nhi, cũng là một cô nương duy nhất của Tiêu gia chúng ta, cho nên cho dù như thế nào đều không thể đặt con vào loại tình trạng này.”
Vào lúc này, Tiêu lão gia tử lại nghĩ đến an nguy của Quân Thanh Vũ.
Một dòng nước ấm từ đáy lòng chảy qua, Quân Thanh Vũ khẽ cười: “Chính là vì như thế, nên con mới để bọn Hồng Ngọc đi bắt nhiều linh thú đến như vậy, để Tiêu gia tổ kiến thành một chiến đội linh thú bách chiến bách thắng, dùng để bảo vệ sản nghiệp Tiêu gia, hơn nữa chúng ta buôn bán chỉ là trận pháp nhất cấp và trận pháp nhị cấp mà thôi, cường giả chân chính sẽ không nhìn trúng loại trận pháp này, đặc biệt là trong môn phái, cho dù là môn phái tam lưu cũng sẽ có một luyện Trận Sư, không cần đánh chủ ý lên con, chỉ có yêu cầu duy nhất cần chú ý đó là lĩnh chủ Nhật Lạc Lĩnh……”
“Nhưng……” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ hơi trầm xuống, cười lạnh nói: “Nếu lĩnh chủ Nhật Lạc Lĩnh không đến thì thôi, nếu thật sự trêu chọc vào Tiêu gia, con cũng sẽ không để ông ta quá tốt.”
Khôi Lục đã đi Tuyết Tông, chắc chắn không cần bao lâu sẽ dẫn theo cường giả Tuyết Tông đến.
“Haiz.” Tiêu lão gia tử thở dài, cười khổ một tiếng: “Không nghĩ đến kiếp nạn của Tiêu gia ta, lại do một nữ hài tử đến hóa giải, thật sự là khiến chúng ta cảm thấy xấu hổ.”
Ánh mắt Quân Thanh Vũ không còn thanh lãnh nữa, bên trong ẩn chứa ý cười nhàn nhạt: “Người một nhà cần gì phải khách khí?”
Đúng vậy, người một nhà cần gì phải khách khí?
Phụ tử Tiêu gia nhìn nhau, bất giác có chút bình thường trở lại, chỉ là khiến cho bọn họ nghĩ không ra chính là, tuy nha đầu này là nữ nhi của ca nhi, nhưng lấy tính tình thanh lạnh nhạt mạc kia của nàng thì sao mới gặp mặt người thân đã dốc túi tương trợ?
Đương nhiên, nếu không trải qua kiếp trước, có lẽ Quân Thanh Vũ sẽ giúp bọn họ, nhưng cũng chỉ là giải quyết nguy cơ tạm thời, mà sẽ không lo lắng về sau, nguyên nhân chính là vì kiếp trước nàng thân là phế vật, những người thân đó cũng không rời không bỏ, mới khiến kiếp này nàng nguyện ý dốc hết sức lực đi trợ giúp bọn họ.
Mọi việc có nhân tất có quả, phụ tử Tiêu gia như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến Tiêu gia bây giờ có thể được một chiến đội linh thú và nhiều trận pháp như vậy, là bởi vì hành động kiếp trước của bọn họ.
“Ngoại công, tiếp theo con muốn bế quan luyện chế trận pháp, trong nửa tháng bất kì kẻ nào cũng đều không được quấy rầy con, mà tạm thời những linh thú đó sẽ ở chỗ con trước, miễn cho bọn nó chạy loạn.”
Quân Thanh Vũ vuốt cằm, nhìn chúng thú quỳ rạp trên mặt đất.
Trong khoảng thời gian này để cho chúng nó ở trong túi Càn Khôn Vạn Vật, túi Càn Khôn Vạn Vật kia có thể chứa một thế giới, cho nên cũng chỉ có chỗ kia mới có thể thả nhiều linh thú như vậy.
Kế tiếp, Quân Thanh Vũ trực tiếp tiến vào Chu Tước Bảo Đỉnh bế quan luyện chế, mà lão gia tử cũng buông ra lời nói, ai cũng không được đi quấy rầy nàng, cho nên, trong nửa tháng này nàng lại rất an tĩnh……
Đầu thu.
Lá phong như lửa, là đà bay xuống.
Trong phòng, Quân Thanh Vũ mở hai mắt thanh lãnh ra, hoạt động gân cốt từ trên giường đi xuống, lẩm bẩm nói: “Nửa tháng rồi sao? Trong nửa tháng này ta vẫn luôn ở trong Bảo Đỉnh, cuối cùng là hoàn thành luyện chế trận pháp, cũng không biết trong nửa tháng có xảy ra chuyện gì hay không.”
Nhưng trước khi tiến vào Bảo Đỉnh, nàng đã để các con rối bảo vệ Tiêu gia, có chuyện gì cũng có thể thông qua linh hồn truyền âm thông báo cho nàng.
Đẩy cửa phòng ra, một luồng ánh mặt trời chisu vào, chói mắt như thế, khiến Quân Thanh Vũ theo bản năng nâng bàn tay lên che ánh sáng lại, thật lâu sau mới có thể thích ứng với tia sáng này, từ từ thả tay xuống.
Lúc này trong Tiêu gia là một mảnh yên lặng, mọi người đều đang làm chuyện của mình đâu vào đấy, sau khi Quân Thanh Vũ bước ra cửa phòng thì trực tiếp đến tộc đường tìm Tiêu lão gia tử, thì gặp Tiêu lão gia tử và Tiêu Kiếm đang đàm luận chuyện gì đó.
Khi nhìn thấy Quân Thanh Vũ cất bước đi đến, ánh mắt của Tiêu lão gia tử sáng lên, đi lên đón: “Nha đầu, con đã đến rồi?”
“Vâng.” Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu: “Ngoại công, gần đây Tiêu gia có xảy ra chuyện gì không?”
“Hình như gần đây lĩnh chủ không có ở Nhật Lạc Lĩnh, cho nên Tiêu gia còn tính là thái bình, mà lần trước Tần gia kia ăn mệt lớn như vậy, trong khoảng thời gian ngắn chắc sẽ không đến Tiêu gia ta.”
Tiêu lão gia tử vuốt râu bạc trắng, mỉm cười nói.
“Vậy là tốt rồi, đúng rồi, ngoại công, cữu cữu, trận pháp con đã luyện chế thành công, trừ Khế Thú Trận ra còn có mỗi người chiến đội linh thú đều có một Tụ Linh Trận cỡ trung, về phần Tụ Linh Trận cỡ nhỏ và Trị Liệu Trận kia, có thể đặt ở trong cửa hàng Tiêu gia ta coi như là bảo vật trấn điếm, mỗi tháng nhiều nhất bán ra mười Tụ Linh Trận cỡ nhỏ và Trị Liệu Trận.”
Nói xong lời này, Quân Thanh Vũ vung bàn tay lên, lạp tức vô số ánh sáng thoáng hiện ra, chờ ánh sáng tan đi, một đống trận pháp xuất hiện ở trước mặt phụ tử Tiêu gia.
Lúc này phụ tử Tiêu gia đã không kịp suy nghĩ những trận pháp đó xuất hiện như thế nào, bởi vì ánh mắt bọn họ đều bị trận pháp muôn màu muôn vẻ hấp dẫn.
Hô hấp bất giác căng thẳng, ánh mắt như lang như hổ nhìn chằm chằm tất cả trận pháp xuất hiện ở trong tộc đường.
Trời biết, đời này bọn họ đều chưa từng gặp qua trận pháp, càng đừng nói là nhiều như vậy, nghĩ đến đây, hai phụ tử đều hưng phấn, có những trận pháp này, lo gì Tiêu gia không thịnh vượng?
Quân Thanh Vũ khẽ mỉm cười, cũng không nói thêm cái gì, giao những trận pháp đó cho phụ tử Tiêu gia rồi trở về phòng nghỉ ngơi, mấy ngày này nàng cũng chưa được ngủ một giấc tốt, mà sau khi phụ tử Tiêu gia cầm những trận pháp đó, trực tiếp chia cho chiến đội linh thú, hơn nữa mỗi chiến đội linh thú đều có một linh thú.
Về phần ba linh thú cửu giai cường đại nhất, thì được phụ tử tổ tôn Tiêu gia khế ước.
“Ngươi nói cái gì!”
Đại sảnh tần gia, sau khi Tần Phi nghe thấy người phía dưới báo cáo, bộp một tiếng đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi nói năm ngày sau Tiêu gia buôn bán Trị Liệu Trận và Tụ Linh Trận cỡ nhỏ ở trong cửa hàng khu Hoa Đông, tin tức này đáng tin cậy hay không?”
“Bẩm báo gia chủ, chuyện này đều truyền khắp Nhật Lạc Lĩnh, hẳn là không phải giả, Tiêu gia không có lá gan lớn nói điên cuồng như vậy.”
Ầm!
Tần Phi ngồi xuống, khuôn mặt xanh mét đáng sợ, trong ánh mắt lóe ra tia lãnh khốc: “Rốt cuộc Tiêu gia đang làm cái quỷ gì? Chẳng lẽ Tiêu gia này nịnh bợ được luyện Trận Sư gì sao? Nhưng luyện Trận Sư đại lục tổng cộng có ít như vậy, chỉ sợ thấp nhất cũng sẽ bị môn phái thu nhận, cho nên những luyện Trận Sư đó có ai mà không phải mắt cao ngất, chỉ bằng Tiêu gia kia sao có thể nịnh bợ được luyện Trận Sư gì?”
Ông ta thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc Tiêu gia có trận pháp từ đâu ra.
“Đúng rồi, gần đây Tiêu gia có lui đến với người nào không?” Sắc mặt của Tần Phi âm trầm, như bão táp đêm trước, ông ta cơ bản là cắn răng nói những lời này.
Người nọ lập tức trả lời: “Nghe nói gần đây ngoại tôn nữ của Tiêu gia lão gia tử đã trở lại.”
“Ngoại tôn nữ?”
“Đúng vậy, thiên phú của ngoại tôn nữ kia tương đối mạnh, đoàn cường đạo lúc trước phái đi ngăn cản Tiêu Vân Li chính là bị nàng phá huỷ.”
“Cũng chỉ là một hài tử miệng còn hôi sữa mà thôi.” Tần Phi cười lạnh một tiếng, nàng cũng chỉ là một thiếu nữ hơn mười tuổi, những trận pháp đó tuyệt đối không phải là lấy ra từ tay nàng.
“Trừ lần đó ra thì sao? Tần gia còn lui đến với người nào.”
Người nọ lắc đầu, cung kính nói: “Không có, nhưng mấy ngày trước có một đám linh thú như tìm đến Tiêu gia, rồi sau đó những linh thú đó lại biến mất, không nhìn thấy linh thú rời đi, cũng chưa từng có người nhìn thấy linh thú ở trong viện Tiêu gia, như là chưa bao giờ đến vậy.”
Nghe được lời này, Tần Phi nhíu mày lại.
Năm cường giả mấy ngày trước giết nhiều tộc nhân Tần gia như vậy, cũng là lúc sau thì biến mất, như chưa từng hiện thân, sau đó linh thú cũng như thế, rốt cuộc Tiêu gia này có bí mật gì.
“Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi, gần đây nhìn chằm chằm cửa Tiêu gia, mặc kệ như thế nào, chờ lĩnh chủ trở về, ta sẽ xin lĩnh chủ lấy lý do quấy rối trật tự Nhật Lạc Lĩnh mà diệt Tiêu gia đáng chết này!”
Tần Phi nói đến đây bất giác hung hăng cắn răng, ông ta và Tiêu gia đấu lâu như vậy, vẫn luôn là ở phía trên, hai lần này lại ăn lỗ nặng.
Cái này sao khiến cho Tần Phi có thể chịu đựng?
“Tiêu Bá Thiên, Tần Phi ta ở chỗ này thề, nhất định sẽ khiến ngươi không chết được tử tế!”
Đương nhiên, Tần Phi ở chỗ này ghen ghét Tiêu lão gia tử, Tiêu lão gia tử cũng không có nhiều thời gian giao tiếp với tiểu tử kia như vậy. Từ Tiêu gia sắp buôn bán trận pháp, người đến cửa bái phỏng vô số kể, muốn hỏi thăm tính chân thật của việc này, hoặc là mua hai cái về từ chỗ Tiêu gia lão gia tử trước.
Nhưng Tiêu lão gia tử cũng chỉ nói một câu, muốn mua trận pháp? Có thể, năm ngày sau lại đến.
Cho nên mọi người đều ngẫu hứng đến mà mất hứng về, cho dù là gia tộc có quan hệ tốt với Tiêu gia lúc trước, cũng không thể từ trong miệng ông biết được một chữ.
Rốt cuộc, ở dưới chờ mong của mọi người, rốt cuộc khai trương năm ngày sau đã đến……
Trong cửa hàng Tiêu gia, sáng sớm đã tụ đầy người, Tiêu lão gia tử đứng ở bên trong cùng, trên mặt già chứa đầy tươi cười, thần thái của ông tự nhiên tiếp nhận chén trà nha hoàn đứa đến, không nhanh không chậm thưởng thức.
“Ta nói Tiêu lão gia tử, không phải các ngươi muốn bán trận pháp sao? Sao còn không bắt đầu?”
Trong đám người đã có người chờ không kịp, vội vàng kêu lên.
Tiêu lão gia tử lắc đầu, thản nhiên tự đắc nói: “Người trẻ tuổi, làm việc đừng quá nóng nảy, lão nhân ta đều không vội ngươi sốt ruột cái gì? Đến đến đến, ngồi xuống uống ly trà, bình định cảm xúc nóng nảy một chút.”
Nghe được lời nói của lão gia hỏa này, người trẻ tuổi kia tức đến thiếu chút nữa phun ra một búng máu lên cúc hoa (Lỗ đít).
Ông không vội, Ông không vội nhưng mẹ nó bọn họ đều vội muốn chết rồi, lão già này không phải đã nói trước là đến trước thì được sao? Mắt thấy người đến càng ngày càng nhiều, lập tức nào đâu còn chỗ để hắn tranh quyền lợi?
“Tránh ra, tất cả tránh ra, gia chủ Tần gia chúng ta đến!”
Ngay ở lúc mọi người muốn đánh lão già này tơi bời, một tiếng quát lạnh lùng từ sau đám người truyền đến.
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, xem ra lần này có trò hay để nhìn rồi……
“Tiêu Bá Thiên.” Tần Phi đi từ ngoài đám người đến, trên mặt lãnh khốc tràn ngập vẻ tàn nhẫn :“Ngươi thật to gan, ai không biết năng lực của Tiêu gia ngươi? Còn không thành thật nói ra, những trận pháp này đều là từ đâu trộm đến!”
Năm ngày này, Tần Phi suy nghĩ nhiều loại khả năng, nhưng vẫn không nghĩ ra láy ra trận pháp từ đâu, vậy chỉ có một khả năng, đó là vận khí của Tiêu Bá Thiên này quá tốt, trộm được ở lăng mộ luyện Trận Sư, mới có được nhiều trận pháp như vậy.
Nếu chút trận pháp này không chủ, cho dù như thế nào cũng không thể để Tiêu Bá Thiên có được, nếu không, thế lực Tiêu gia nhất định sẽ mở rộng càng cường đại hơn.
“Tần Phi, ngươi nói ta trộm lăng mộ Luyện Trận Sư, vậy ngươi có chứng cứ gì?” Tiêu lão gia tử cũng không buồn bực, ưu nhã thưởng thức một hớp nước trà, không nhanh không chậm nói.
“Lý do rất đơn giản!” Tần Phi nheo đôi mắt lãnh khốc lại, lạnh lùng nhìn Tiêu lão gia tử, lạnh giọng nói: “Chỉ dựa vào Tiêu Bá Thiên ngươi, không có thực lực có nhiều trận pháp như vậy, nói cách khác, nhất định trận pháp này là ngươi trộm từ lăng mộ cường giả Luyện Trận Sư, mà ở trong Nhật Lạc Lĩnh, tất cả lăng mộ đều thuộc về lĩnh chủ, những trận pháp này cũng nên nộp lên cho lĩnh chủ, người đâu, đoạt trận pháp đi cho ta!”
Tuy lần trước Tần Phi ăn mệt rất lớn, nhưng lần này ông ta có mười phần lý do đến tìm Tiêu lão gia tử, huống chi nhiều người như vậy, một khi nghe được là cống hiến vì lĩnh chủ, có ai sẽ không hỗ trợ? Cho dù là năm cường giả cửu cấp kia đến, bọn họ nhiều người như vậy cũng có thể chế phục hắn.
Người Tần gia đi lên vây quanh, ngay lúc đi tranh đoạt những trận pháp đó, lại vào lúc này, ngoài cửa truyền đến từng tiếng bước chân, tiếng bước chân kia đặt ở phía trên sắt thép, uy mãnh mà có lực.
Sau đó chính là từng tiếng rú của linh thú, đinh tai nhức óc……
Sư rống, hổ gầm, chim hót, đủ loại tiếng linh thú truyền vào tai, khiến tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, ai cũng không biết rốt cuộc ở đây đã xảy ra chuyện gì.
“Các ngươi mau nhìn, kia không phải là Tiêu Minh Tiêu gia sao, hắn lại ngồi ở trên trên lưng một Huyết Hổ bát giai.”
“Còn có kia không phải tiểu tử Tiêu Lâm à? Ta và hắn quan hệ cũng không tệ lắm, hình như mấy ngày trước chỉ là một Hậu Thiên ngũ cấp, bây giờ chẳng những đột phá đến lục cấp, hơn nữa trên cổ hắn còn quấn một mãng xà bát giai.”
“A, không phải những linh thú này trước đó không lâu đi Tiêu gia lại biến mất sao? Vì sao lại ở bên đệ tử Tiêu gia? Còn có vẻ nghe lời như vậy, đây…… Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Kinh sợ, tất cả mọi người kinh sợ, quả thật không thể tin vào hai mắt của mình. Vì sao nhiều linh thú như vậy lại dịu ngoan ở bên đệ tử Tiêu gia? Ai có thể cho bọn họ một lời giải thích không.
“Tần Phi, vừa rồi ngươi nói cái gì?” Tiêu lão gia tử thưởng thức nước trà, không chút để ý hỏi Tần Phi.
Lúc Tần Phi quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy bên cạnh Tiêu lão gia tử có thêm một Kim Sí Đại Bàng cửu giai, mà bên cạnh Tiêu Kiếm và Tiêu Vân Li cũng phân biệt là Ảnh Hổ cửu giai và Hỏa Diễm Sư.
Sắc mặt của ông ta chợt đại biến, ánh mắt trầm xuống: “Ngươi muốn đối địch với lĩnh chủ?”
Tiêu lão gia tử nghiêng mắt nhìn ông ta, khinh thường nói: “Lần trước ngươi cũng nói qua những lời này, cuối cùng thế nào? Còn không phải chật vật mà chạy sao?”
“Ngươi……” Tần Phi tức đến cả người run rẩy, ánh mắt càng thêm âm trầm: “Tiêu Bá Thiên, ngươi nhớ kỹ cho ta, thù hôm nay không báo ta sẽ không tên là Tần Phi, chờ lĩnh chủ trở về đó là ngày ngươi chết! Chúng ta đi!”
Hung hăng phất vạt áo, Tần Phi mắt lạnh đảo qua Tiêu Bá Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ta có để ngươi đi rồi sao?” Tiêu lão gia tử đứng lên, cười như không cười nhìn Tần Phi: “Tần Phi, ngươi vu hãm một đời anh danh của Tiêu Bá Thiên ta, dễ dàng đi như vậy, ta đây không phải là mệt lớn sao?”
Đột nhiên, sắc mặt của ông ta trầm xuống, lạnh giọng phân phó: “Người đâu, lục soát cho ta, đoạt tất cả tài vật trên người mọi người Tần gia xuống cho ta, lại lột sạch y phục của bọn họ để ông ta trần chuồng trở về! Không phải ngươi nói lão tử cướp đồ sao? Vậy lão tử trắng trợn đoạt cho ngươi xem!”
“Tiêu Bá Thiên, ngươi thật quá đáng!” Tần Phi nắm chặt nắm đấm, trong lòng bị lửa giận đốt cháy.
Ông thật sự muốn bầm thây vạn đoạn lão nhân đáng chết này!
Chỉ là không đợi Tần Phi hành động, vô số linh thú ở dưới huy của các đệ tử Tiêu gia xông đến, hung hăng ấn mọi người Tần gia ngã xuống đất, rồi sau đó, mọi người đi lên vây quanh, đoạt tài vật trên người bọn họ xuống, y phục sạch sẽ, thậm chí ngay cả quần lót cũng không cho ông ta giữ lại.
“A!”
Một số tiểu cô nương vội vàng che kín đôi mắt, quay đầu sang một bên, không nhìn một màn dơ bẩn kia.
“Cút đi!”
Các đệ tử Tiêu gia đạp qua một chân, trực tiếp đá những người đó ra khỏi cửa, rồi sau đó nhìn cảnh những người đó trần chuồng ở trên đường phố, đều nhịn không được cất tiếng cười to.
“Phụ thân.” Tiêu Kiếm bất đắc dĩ lắc đầu, phụ thân nhà mình thật đúng là càng sống càng như tiểu hài tử, chuyện để người ta trần chuồng ông đều có thể làm được.
Có thể tưởng tượng, từ đây về sau, mặt mũi Tần gia xem như mất hết ở Nhật Lạc Lĩnh, lúc mọi người nhắc đến Tần gia, đều không quên được tình cảnh bọn họ trần chuồng ở trên đường phố……
“Đúng rồi, vừa rồi có phải các ngươi nguyền rủa lão tử ở trong lòng hay không?” Tiêu lão gia híp mắt nhìn mọi người phía dưới, cười như không cười hỏi.
Nhìn thấy ánh mắt không có ý tốt của lão nhân này, bọn họ đang liên tưởng đến kết quả của người Tần gia, đều hung hăng rùng mình.
“Nào…… Nào dám?”
Nói lời này vẫn là người trẻ tuổi kia thúc giục lão nhân, lúc này hắn ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Tiêu gia lão gia tử, ngươi chính là thần tượng trong cảm nhận của người trẻ tuổi chúng ta, chúng ta sùng bái ngươi còn không kịp, làm sao lại nguyền rủa ngươi ơ trong lòng? Khi nào thì lão ái ngươi bắt đầu, chúng ta đều nghe ngài phân phó, các ngươi nói đúng không?”
“Không sai, Tiêu lão gia tử, ngươi muốn bắt đầu bán trận pháp lúc nào, chúng ta sẽ theo ngươi mua lúc ấy, tất cả bằng tâm tình của ngươi.”
Nghe được người trẻ tuổi kia nói, tất cả mọi người ùa theo ồn ào.
Ở trong lòng nguyền rủa ông? Dù là thật nhưng ai dám thừa nhận? Nếu ngươi thừa nhận, người trần chuồng tiếp theo nói không chừng chính là ngươi, một khi làm loại chuyện mất mặt này, về sau gia tộc của ngươi cũng đừng muốn tiếp tục ở Nhật Lạc Lĩnh.
Tiêu lão gia tử khẽ vuốt râu bạc, cười tủm tỉm nói: “Lời này lão nhân ta thích nghe, bây giờ chúng ta bắt đầu buôn bán trận pháp, đầu tiên là trận pháp Trị Liệu Trận nhất cấp, mỗi cái yêu cầu một ngàn vạn lượng bạc trắng, mà trận pháp nhị cấp Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, một cái yêu cầu ba nghìn vạn lượng bạc trắng, nếu không có bạc có thể dùng vật phẩm ngang giá đến làm trao đổi, hơn nữa, mỗi gia tộc chỉ có thể mua một Trị Liệu Trận và Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, không biết các ngươi có ý kiến gì hay không? Nếu có ý kiến, chiến đội linh thú Tiêu gia ta sẽ chiêu đãi các ngươi một phen.”
Nói là chiêu đãi, thật ra cũng chỉ là chà đạp. Mà nếu lão gia tử nói như vậy, ai còn có ý kiến? Bọn họ cũng không muốn bị chiến đội những linh thú đó lột sạch y phục trần chuồng đá ra đường.
Nhìn mọi người không đau lòng mà rút tiền ra chút nào, Tiêu lão gia tử mỉm cười vuốt râu bạc, trận pháp này bán đi, chẳng những khai hỏa thanh danh cửa hàng, còn có thể vào một khoản phong phú.
Rất nhanh, tất cả trận pháp đều được bán ra ngoài, những người không mang đủ tiền chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. Nhưng nghe được lời nói tiếp theo của Tiêu lão gia tử, đôi mắt tức khắc sáng ngời.
“Được rồi, bây giờ kết thúc buôn bán lần này, kế tiếp nếu còn có yêu cầu, thì chờ một tháng sau, sau này mỗi tháng Tiêu gia chúng ta đều sẽ lấy ra mười Trị Liệu Trận và mười Tụ Linh Trận cỡ nhỏ.”
Nghe vậy, mọi người đều kích động, có một số người còn nghĩ là sau khi trở về sẽ bán khế đất gom đủ tiền đến mua trận pháp, cho dù như thế nào đều không thể bị đối thủ của gia tộc có được trước……
“Này, các ngươi nghe nói chưa? Nghe nói ngày hôm qua người Tần gia kia trần chuồng ở trên đường phố.”
“Ha ha, ngày hôm qua ta chính là tự mắt nhìn thấy, dẫn đầu trần chuồng ở phía trước kia lại là gia chủ Tần gia, các ngươi nói Tần gia là đang trúng gió gì vậy?”
“Ha hả, vậy các ngươi cũng không biết đi? Lúc ấy một thân thích của ta đi theo La gia đến tham gia Tiêu gia tổ chức đại hội buôn bán trận pháp, ta nghe hắn nói chuyện tập thể Tần gia trần chuồng hoàn toàn là Tiêu gia giở trò quỷ, bây giờ Tiêu gia kia có một chiến đội linh thú siêu cường, nghe nói trong chiến đội linh thú kia linh thú cơ bản đều ở bát giai, còn có ba linh thú cửu giai, chính là bọn nó lột sạch người Tần gia đấy.”
“Chậc chậc, nhiều linh thú cường đại như vậy không biết Tiêu gia có được như thế nào, Tiêu gia kia cường đại nhất cũng chỉ là một Hậu Thiên cửu cấp, nếu có nhiều linh thú trợ trận như vậy, toàn bộ Nhật Lạc Lĩnh trừ phủ lĩnh chủ ra còn còn có gia tộc nào sẽ là đối thủ của Tiêu gia? Huống chi bây giờ Tiêu gia bởi vì buôn bán trận pháp kia sẽ thành đối tượng nịnh bợ của các gia tộc ở Nhật Lạc Lĩnh, xem ra Tiêu gia đi lên bất kì kẻ nào cũng đều không ngăn cản được.”
Ở sau đại hội buôn bán kia, thanh danh của Tiêu gia ngày càng tăng trưởng, khắp nơi đều nghe được tiếng tương tự như ở trên. Mà Tần gia đến quấy rối lại bị lột sạch y phục đến trần chuồng kia, lại thành trò cười của Nhật Lạc Lĩnh.
Lúc này, trong Tiêu gia, Tiêu lão gia tử đang vội vàng tiếp đãi khách.
Ngồi ở trong phòng khách Tiêu gia chính là một nam nhân trung niên, khuôn mặt khôn khéo lộ ra một vẻ giỏi giang, hai mắt sáng ngời có thần nhìn sắc mặt có chút khó coi kia  củaTiêu lão gia tử, khuôn mặt bình thường lộ ra một nụ cười.
“Tiêu lão gia chủ, lần này Ngô mỗ đến đây là vì một việc.”
Tiêu lão gia tử không kiên nhẫn nhìn ông ta một cái, hừ lạnh nói: “Có chuyện mau nói, có rắm mau thả, lão tử không có nhiều thời giờ ở đây nhàn rỗi với ngươi như vậy.”
Ngô Phương cũng không tức giận, chỉ cười nói: “Lão gia chủ, lúc trước nghe theo Tần gia chủ chặt đứt làm lui tới với ngươi, là trước đây Ngô Mỗ sai, bây giờ ta cố ý bồi tội với lão gia chủ ngài, những vật này đều là ta bồi tội.”
Ông ta vỗ tay, lập tức có người nâng một rương màu đỏ đi lên.
Ngô Phương ra lệnh cho những người đó mở cái rương, lập tức một cái rương sắt cứ như vậy hiện ra ở trong mắt lão gia tử, hai mắt lão gia tử nhìn đăm đăm, hận không thể lập tức đoạt lấy.
“Vì nhận lỗi, ta cung cấp miễn phí nhiều sắt cho như vậy cho cửa hàng vũ khí của Tiêu gia các ngươi, hơn nữa sau này bán sắt cho các ngươi bớt tám phần trăm, quan trọng nhất chính là……” Ngô Phương khẽ cong khóe môi lên, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: “Ta nguyện ý đoạn tuyệt lui tới với Tần gia, chỉ cung cấp vật phẩm này cho Tiêu gia các ngươi.”
Tiêu lão gia tử thu tia sáng nơi đáy mắt lại, ông khẽ vuốt râu bạc trắng, lạnh nhạt nhìn Ngô Phương: “Ngươi làm như vậy, sẽ không sợ Tần gia đi tìm lĩnh chủ trả thù ngươi sao?”
“Nếu Ngô mỗ dám làm như thế, vậy đại biểu Ngô mỗ cũng không sợ việc này.” Ngô Phương khẽ cười: “Hơn nữa, ta cũng có thể khuyên bảo những người khác từ nay về sau không cung cấp gì cho Tần gia.”
Tần gia thật sự có lĩnh chủ làm hậu trường, nhưng một Tiêu gia có thể khế ước nhiều linh thú như vậy, hơn nữa có được nhiều trận pháp thì không có hậu trường sao?
Ông ta đã vận dụng tất cả năng lực đi tra hậu trường Tiêu gia, lại cố tình không tra ra rốt cuộc là ai đang trợ giúp Tiêu gia, như thế cũng chỉ có thể chứng minh, hậu trường kia rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn lĩnh chủ.
Cho nên, bây giờ ông ta lựa chọn đầu nhập vào Tiêu gia, là một quyết định rất sáng suốt.
“Tiểu tử, đồ của ngươi ta nhận trước, nếu để làm ta biết ngươi dám phản bội ta, ta sẽ để chiến đội linh thú Tiêu gia ta chiêu đãi ngươi thật tốt.” Tiêu lão gia tử hừ lạnh một tiếng, đồ vật tặng không tới cửa không cần chính là ngu ngốc.
Huống chi, như vậy cũng có thể hung hăng đả kích Tần gia đáng chết kia một chút.
“Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Ngô Phương mỉm cười vươn tay, trong mắt mang theo tia khôn khéo.
Ông là một thương nhân, thương nhân là người hám lợi, rõ ràng về sau Tiêu gia sẽ càng trâu hơn Tần gia, ông đương nhiên muốn đầu nhập vào sớm, nếu đến lúc Tiêu gia thật sự huỷ diệt Tần gia, chỉ sợ Tiêu gia cũng sẽ không chấp nhận ông.
“Hợp tác đương nhiên vui vẻ, ta sẽ không có lúc không thoải mái, đương nhiên, nếu ta không thoải mái, nói không chừng chiến đội linh thú sẽ khiến ngươi nổi danh ở Nhật Lạc Lĩnh, ngươi vừa nổi tiếng, ta đây sẽ vui mừng, cho nên ta mới nói ta sẽ không có lúc không thoải mái.”
Nổi tiếng? Còn không phải là trần chuồng sao?
Khóe miệng Ngô Phương run rẩy vài cái, sao lão già này làm người có thể vô sỉ đến loại trình độ này? Ý tứ trong lời nói của ông rất rõ ràng, nếu mình khiến ông không thoải mái, ông sẽ khiến cho hính mình trở thành Tần gia thứ hai.
Nghĩ đến tình cảnh cởi sạch y phục trần chuồng ở trên phố, Ngô Phương đã nhịn không được hung hăng đánh cái rùng mình……
“Tiêu Bá Thiên đáng chết, một ngày nào đó ta muốn khiến ngươi tan xương nát thịt, không được chết tử tế!” Trong Tần gia, tiếng gầm giận dữ vang vọng phía chân trời, chim nhỏ cả kinh phành phạch cánh bay lên trời.
Tần Phi chỉ cần nhớ đến một màn bất kham ngày hôm qua, thì hận không thể róc xương lóc thịt hỗn đản đáng chết kia! Không, róc xương lóc thịt còn quá tiện nghi cho lão bất tử kia.
Ông tuyệt đối muốn cho ông ta chạy trần chuồng ở trên phố một trăm ngày, vòng quanh toàn bộ Chu Hương quốc một vòng rồi lại róc xương lóc thịt ông ta, chỉ có như thế mới có thể trút giận trong lòng ông được.
“Tiêu Bá Thiên, dù ngươi thông qua trận pháp gom tiền thì có thể như thế nào? Con đường nhập hang của ngươi đã sớm bị ta chặt đứt, làm ăn khác cũng tuyệt đối sẽ không có phương pháp gì, dù là trận pháp của ngươi nhiều cũng có một ngày bán hết, đến lúc đó, ta xem ngươi có thể tự xử như thế nào!”
Tần Phi cơ bản là nghiến răng nghiến lợi nói một câu này, căm hận mãnh liệt khiến khuôn mặt lãnh khốc của ông ta vặn vẹo, nếu bây giờ Tiêu lão gia tử ở đây, đoán chừng ông trực tiếp sẽ xông lên đánh ông ta một trận.
Sống cả đời, ông đều không có ngày mất mặt như hôm qua.
“Gia chủ, gia chủ không tốt.”
Lại vào lúc này, lão chưởng quầy làm ăn của Tần gia vội vã chạy vào, lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống đất, ông ta không kịp hít thở đã vội vàng nói: “Ngô Phương…… Ngô Phương nói muốn chặt đứt làm ăn lui tới với chúng ta, từ đây sẽ không lấy nguồn cung cấp cho chúng ta nữa.”
“Ngươi nói cái gì?” Tần Phi một phen xách vạt áo của lão chưởng quầy lên, thái dương nổi gân xanh: “Hỗn đản đáng chết Ngô Phương kia lại phản bội ta, nhưng không sao, đã không có hắn, còn sẽ có người khác.”
Lão chưởng quầy thật cẩn thận nhìn Tần Phi, yếu ớt nói: “Nhưng gia chủ, vừa rồi người có làm ăn với Tần gia ta cũng đều đến, bọn họ nói…… Nói nguồn cung cấp trong tay không nhiều lắm, từ ngày mai bắt đầu không thể cung cấp bất kì đồ vật gì cho Tần gia chúng ta.”
Nói xong lời này, tim của lão chưởng quầy thiếu chút nữa nhảy ra, sợ hãi nhìn Tần Phi sắc mặt cực kỳ khó coi.
Tần Phi hung hăng ném lão chưởng quầy xuống mặt đất, tức giận hét lớn nói: “Tiêu Bá Thiên, ngươi lại dám tính kế ta như vậy! Từ nay về sau Nhật Lạc Lĩnh có ngươi không có ta, có ta không có ngươi, ta và ngươi tuyệt đối chỉ có thể có một người sống sót, ngươi chờ cho ta, ta muốn ngươi sống không bằng chết!”
Thật ra không cần nghĩ Tần Phi cũng biết những người này làm phản là bởi vì Tiêu lão gia tử, chính bởi vì vậy, ông ta mới hận Tiêu Bá Thiên đến một trình độ như vạy, chỉ có ông ta nhận hết vũ nhục đến chết mới có thể tiêu trừ tức giận trong lòng ông ta.
“Gia chủ, gia chủ……”
Tần Phi còn chưa bình ổn lửa giận trong lòng, một giọng nói vội vã lại truyền đến lần nữa, sắc mặt ông ta lập tức trầm xuống, tức giận hỏi: “Lại xảy ra chuyện gì!”
Người nọ vô tội bị Tần Phi nổi giận, sợ đến mức cơ thể co rụt lại, yếu ớt nói: “Gia chủ, là lĩnh chủ, lĩnh chủ đã trở lại……”
“Ngươi nói lĩnh chủ đã trở lại?” Trong lòng Tần Phi vui vẻ: “Nhanh, theo ta đi tìm lĩnh chủ phủ, ha ha ha, Tiêu Bá Thiên, lúc này ngươi xong đời rồi!”
Có lĩnh chủ xuất đầu, ông cần gì phải sợ một Tiêu Bá Thiên nho nhỏ?
Bên trong phủ lĩnh chủ, một lão giả tuổi đã qua sáu mươi đang cung kính đứng ở trước mặt một nam tử trung niên.
Chỉ thấy khuôn mặt của nam tử trung niên này anh tuấn, khí độ phi phàm, một thân khí phách vốn có tự nhiên, đặc biệt là khí chất cao quý kia khiến người ta không dám nhìn gần. Mà ở bên cạnh nam nhân trung niên lại là một nam tử thanh niên người ốm yếu, sắc mặt của thanh niên này trở nên trắng bệch, hơi thở không ổn, cơ thể đơn bạc gầy yếu như gió thổi qua thì sẽ ngã xuống.
Nếu Quân Thanh Vũ ở đây, thì sẽ nhận ra thanh niên đó là thiếu tông chủ Tuyết Tông Tiết Lâm.
Hơn nửa tháng trước, Khôi Lục đến Tuyết Tông, nói mình phụng lệnh của Quân Thanh Vũ để người Tuyết Tông đến Tiêu gia Nhật Lạc Lĩnh, mà nói xong lời này Khôi Lục đã một mình rời đi trước.
Sau khi hắn rời đi, Tuyết Tông đã chuẩn bị xuất phát, lại chưa từng nghĩ đến ở trên đường gặp phải lĩnh chủ Nhật Lạc Lĩnh. Vì đã từng gặp qua một lần, lĩnh chủ Nhật Lạc Lĩnh đã nhiệt tình mời Tuyết Tông đến làm khách.
Tuyết Tông luôn khinh thường loại thế lực đến nịnh bợ này, nhưng rốt cuộc Nhật Lạc Lĩnh không thuộc về địa bàn Tuyết Tông, bọn họ chỉ biết Quân Thanh Vũ để cho bọn họ đến Tiêu gia, cũng không biết là Tiêu gia nào, vì thế thuận đường đồng ý lời mời của lĩnh chủ.
Rốt cuộc muốn tìm người ở trong Nhật Lạc Lĩnh, vẫn phải dựa vào thế lực bản thổ. Tuyết Tông cũng cường, nhưng lại một phân đều không biết nơi này.
“Tông chủ đại nhân, thiếu tông chủ, không biết hai vị đến Nhật Lạc Lĩnh ta là vì chuyện gì? Chỉ cần có trợ giúp, ta tất nhiên vượt lửa qua song cũng không chối từ.”
Khi lĩnh chủ ở đối mặt với tông chủ Tiết Dĩ Đình, thì biểu tình kia còn cung kính hơn gặp được phụ thân của mình.
Tiết Dĩ Đình nhíu mày lại, lạnh nhạt nhìn lĩnh chủ một cái: “Bản tông chủ là đến tìm người.”
“Không biết tông chủ đại nhân muốn tìm là người nào? Ta có thể giúp tông chủ đại nhân tìm kiếm.” Mặt của lĩnh chủ lộ vẻ cung kính, khuôn mặt nở nụ cười nịnh nọt.
Tiết Dĩ Đình vừa định nói gì đó, lại bị một giọng nói chặn ngang: “Tông chủ đại nhân, gia chủ Tần gia Tần Phi đến cầu kiến.”
Tần Phi?
Lĩnh chủ không kiên nhẫn nhíu mày, nói: “Bây giờ bản lĩnh chủ không rảnh, bảo ông ta trở về chờ.”
Nhưng mà lời này vừa ra, đã vang lên giọng nói đạm mạc của Tiết Dĩ Đình: “Nếu ngươi có việc, vậy làm việc trước đi, bản tông chủ cũng không vội.”
“Vậy được rồi.” Lĩnh chủ thở dài, nói: “Để Tần Phi vào đi.”
“Vâng, lĩnh chủ đại nhân.”
Người đến hội báo từ từ lui xuống.
Lát sau, Tần Phi bước nhanh vào, khi nhìn thấy lĩnh chủ ánh mắt sáng lên, phịch một tiếng quỳ trên mặt đất, bi ai khóc lóc kể lể nói: “Lĩnh chủ, ngươi phải làm chủ vì ta, trong khoảng thời gian ngươi không ở đây, Tiêu gia thật là vô pháp vô thiên, chẳng những không để lĩnh chủ ngươi vào mắt, lão nhân Tiêu gia kia lấy được một trận pháp từ trong lăng mộ, thứ này vốn hẳn là nộp lên cho lĩnh chủ đại nhân, nhưng ông ta không chỉ không đồng ý, còn nói lĩnh chủ ngươi không xứng dùng những trận pháp đó!”
“Tiêu gia đúng lớn mật như vậy sao?” Sắc mặt của lĩnh chủ hơi trầm xuống, khi nói đến trận pháp, đáy mắt ông ta hiện lên một tia tham lam: “Nếu ngươi nói không sai, việc này ta sẽ cho ngươi một công đạo.”
Nhưng bây giờ rốt cuộc người Tuyết Tông còn ở đây, lĩnh chủ quay đầu nhìn phía Tiết Dĩ Đình, do dự nói: “Tông chủ đại nhân, không biết ta có không……”
“Tiêu gia?” Ánh mắt của Tiết Dĩ Đình lóe vài cái, lạnh lùng nhìn lĩnh chủ: “Ta và ngươi cùng đi nhìn xem tình huống này.”
Tiêu gia còn không biết có phải Tiêu gia chỗ nàng kia hay không, chờ xem tình huống rồi lại quyết định.
“Lĩnh chủ đại nhân, vị này chính là……” Tần Phi nghi ngờ nhìn Tiết Dĩ Đình, có thể để lĩnh chủ đại nhân cung kính như vậy, ông ta là ai?
Lĩnh chủ bất mãn nhìn Tần Phi, nói: “Vị này chính là tông chủ đại nhân Tuyết Tông, không thể vô lễ!”
“Tuyết Tông?” Đôi mắt của Tần Phi tức khắc sáng ngời, Tuyết Tông kia chính là một môn phái nhị lưu, bên trong có mấy cường giả Tiên Thiên, cường giả cấp bậc như thế muốn đi hưng sư vấn tội với bọn họ, đoán chừng lão gia tử Tiêu gia không cần đánh đã trực tiếp bị dọa nằm xuống rồi.
Như nghĩ đến tình cảnh khi đó, Tần Phi không nhịn được cười lạnh vài tiếng ở đáy lòng……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.