Vô Tận Vũ Trang

Chương 316: Huyết chiến





Mắt thấy ba chiếc xe nhanh chóng rời khỏi khu vực chiến đấu, trên mặt gã đàn ông thon dài hiện lên một tia sát ý hung ác dữ tợn: “Khốn kiếp, để cả lũ chạy hết, còn tổn thất Chu điên, lần này chúng ta đúng là mất hết sạch mặt mũi.”
“Vậy trước tiên làm thịt hai tên này!” Ly Kiêu kêu to: “Lam, ngươi còn không dùng huyết thống?”
Cô nàng nhỏ nhắn xinh xắn cầm cung vàng cũng không nhiều lời, chỉ là rút ra một mũi tên nhỏ đặt lên dây cung, chĩa vào phương xa, vừa vặn thời gian Không Gian Thần Thánh duy trì chấm dứt, cả mũi tên phảng phất như sống lại, biến thành một con rồng lửa, mũi tên chính là đầu rồng.
Dây cung phát ra tiếng bật nhẹ, rồng lửa đã rời cung vọt đi, lao vào giữa ngực cha sứ, xuyên thủng ngực mà qua, thanh âm rồng ngâm vang vọng kéo dài.
Cha sứ đau đớn ngã ngửa ra sau, gã đàn ông thon dài đã quơ hắc kiếm xông đến, hắc kiếm phóng ra một luồng kiếm khí dài rộng lao thẳng tới cha sứ.
Hắc Nhận Trảm: phóng thích một luồng kiếm khí cực nhanh, tạo thành hiệu quả y như vũ khí trực tiếp chém trúng lên tất cả mục tiêu trong đường thẳng khoảng cách 30 mét. Bản kỹ năng tiêu hao 3 điểm tinh thần lực, không cần thời gian hồi phục.
Kỹ năng này uy lực bình thường, nhưng thắng ở chỗ không có thời gian hồi phục, chỉ sợ không đủ tinh thần lực để dùng mà thôi.
Gã đàn ông thon dài ỷ đông hiếp ít, bởi vậy không thèm để ý tiêu hao tinh thần lực chút nào, vù vù, lại thả ra hai luồng kiếm khí.
Gã cũng như Sói Bạc, đều là mạo hiểm giả hệ nhanh nhẹn, nhưng có chỗ bất đồng là, nghề nghiệp của gã là khoái phong kiếm khách, chủ yếu thể hiện tại kiếm kỹ liên hoàn cao tốc, bàn về kỹ xảo cận chiến lại kém Sói Bạc xa lắc. Tuy gã không có huyết thống, nhưng lại có một cô vợ, hai người có chiến pháp liên thủ, uy lực vô cùng cường đại, mà thực lực vợ gã mạnh hơn gã rất nhiều. Không biết là may mắn hay bất hạnh, lần này vợ gã không có ở bên người, bởi vậy lúc phát huy thực lực bị hạn chế không ít.
Thời khắc này liên tiếp ba luồng kiếm khí đánh vào người cha sứ, cắt ra ba đường máu dầm dề, cha sứ kêu thảm ngã xuống. Cha sứ bây giờ còn có thể ráng gượng không chết, toàn bộ đều là nhờ dược vật chèo chống, nhưng đối mặt đông đảo cường giả liên thủ công kích, cha sứ có thể chống đỡ nhiều thêm một giây cũng là kỳ tích.
Đúng lúc này, Thẩm Dịch đột nhiên lui nhanh về phía sau. Thời điểm hắn lui hết sức quỷ dị, đúng là ngay lúc bị Sói Bạc hành hung một trận. Ai cũng đều cho rằng người này đã không có khả năng chạy ra khỏi lòng bàn tay Sói Bạc, giờ phút này chỉ dựa khải giáp T-1000 gượng chống mà thôi, bởi vậy lần nữa buông lỏng cảnh giác với hắn. Không nghĩ tới đúng lúc này hắn đột nhiên mặc kệ Sói Bạc, chuyển hướng đánh tới gã đàn ông thon dài.
Xạ Nguyệt trong tay nâng lên, ba viên đạn bắn về phía gã.
Thân hình gã cấp tốc chuyển động, dùng chỉ số nhanh nhẹn của gã, muốn né qua ba viên đạn này quả thực dễ dàng, không nghĩ tới viên đạn lại vẽ nguyên một đường vòng trên không, bám theo gã không buông.
Gã đàn ông thon dài biến sắc: “Thuật bẻ cong đường đạn.”
Gã thế mà lại biết rõ kỹ năng này.
Ba viên đạn Xuyên Giáp lập tức đánh vào thân thể gã, gã quát to một tiếng, ngã xuống mặt đất. Sói Bạc cuồng rống đuổi tới, Thẩm Dịch cũng không quay đầu, vung tay ném ra hai con kiến lính, cuốn lấy Sói Bạc. Sau đó tiếp tục nổ súng liên hồi với gã đàn ông thon dài, lúc trước hắn cố ý yếu thế, đúng là đang chờ đợi cơ hội, thời khắc này phải nắm chặt thời cơ một lần hành động đánh chết gã đàn ông thon dài.
Không nghĩ tới gã phản ứng cũng thật nhanh, mắt thấy mình không thể tránh được loạt đạn Xuyên Giáp kế tiếp, gã đột nhiên xuất ra một chiếc áo choàng màu đen từ Huyết Tinh văn chương phủ lên người.
Áo choàng màu đen vừa xuất hiện, vô số lông vũ màu đen đột nhiên rơi xuống khắp bốn phía.
Thẩm Dịch chỉ cảm thấy thân thể trì trệ, di động trở nên chật vật.
Hắc Vũ kết giới: trong phạm vi bán kính 10 mét xuất hiện vô số lông vũ màu đen, giảm xuống 20% tốc độ của tất cả vật thể trong kết giới (kể cả viên đạn đối phương bắn ra) trừ bản thân người sử dụng và đồng đội, duy trì thời gian 3 phút. Thời gian hồi phục 10 giờ, sau khi sử dụng bản kỹ năng áo choàng Hắc Vũ sẽ biến mất 5 giờ.
Ngay cả đạn Xuyên Giáp bắn ra cũng trở nên chậm chạp, gã đàn ông thon dài đổi hướng mấy lần liên tục, rốt cục tránh khỏi viên đạn. Ánh mắt nhìn Thẩm Dịch đã tràn ngập kinh sợ.
Thẩm Dịch thở dài một cái, biết rõ chiến cơ đã lần nữa trôi qua, những mạo hiểm giả độ khó cấp ba này quả nhiên không phải độ khó cấp hai có thể so sánh, mỗi người đều có tuyệt chiêu đặc biệt của riêng mình, một khi có chuẩn bị, muốn giết nhanh gọn lẹ thật sự là muôn vàn khó khăn.
Cùng lúc đó, hai tay Sói Bạc đã đặt lên đỉnh đầu một con kiến lính, kỹ năng huyết thống Quỷ Lang Liệt Tâm Trảo phát động, hai cặp trảo dài trực tiếp xuyên vào não, mạnh mẽ xé ra, kiến lính lập tức chia năm xẻ bảy.
Hai chân liên hoàn phi cước, đá vào người một con kiến khác, trực tiếp đá nó văng lên không, sau đó nhảy lên theo sát, hai trảo huy động liên tục, con kiến lính kia chưa kịp rơi xuống đất, đã bị Liệt Bạch Chỉ của Sói Bạc xé thành mảnh nhỏ.
Năng lực phân liệt của kẻ này rất mạnh, phàm là mục tiêu bị gã giết chết, cơ hồ không có thi thể hoàn chỉnh.
Sau khi nhanh chóng giải quyết hai con kiến lính, Sói Bạc phóng tới Thẩm Dịch, tốc độ của gã không hề bị Hắc Vũ kết giới ảnh hưởng, móng vuốt sói hung hăng bổ xuống, kỹ năng Lang Trảo Xuất Kích phát động, biến ảo thành trăm bóng trảo hung ác vồ tới Thẩm Dịch.
Tay trái Thẩm Dịch chợt hiện roi Xé Trời, đột nhiên rút ngược Sói Bạc, kỹ năng Quất Roi phát động!
Kỹ năng Quất Roi: sử dụng lên người sinh vật phi nhân loại, sẽ khiến đối phương vô cùng thống khổ, tinh thần lâm vào trạng thái bùng nổ điên cuồng, bỏ qua địch ta, đồng dạng hữu hiệu với mạo hiểm giả đang trong tình trạng biến thân huyết thống, tăng lên trình độ điên cuồng của mục tiêu.
Lần Quất Roi này đánh vào người Sói Bạc, Sói Bạc mạnh mẽ thét dài một tiếng. Huyết thống người sói vốn dĩ mang đặc tính công kích điên cuồng, chiến đấu hung hãn dũng mãnh, cường độ chiến đấu càng lớn, lý trí càng dễ đánh mất. Lúc trước Sói Bạc chủ công, Thẩm Dịch co đầu rút cổ, bởi vậy bị kích thích không mạnh, thời khắc này trúng một cú quất roi, Sói Bạc chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, trong nhất thời vậy mà nổi cơn điên cường công bốn phía.
Vừa vặn lúc này gã to con đang cùng Ly Kiêu càn quét chiến trường, đã giết cho đám binh sĩ Thẩm Dịch triệu hoán ra được không còn một mống, chỉ thừa lại mỗi bọ ngựa liêm đao đang lợi dụng ưu thế phi hành quần nhau, có điều nếu bảo nó đối phó hai kẻ mạo hiểm, vậy còn kém xa lắm.
Không nghĩ tới lúc này Sói Bạc lao đến, quyền đấm cước đá gã to con một trận.
Gã to con vừa sợ vừa giận: “Tứ ca, anh điên rồi à?”
Gã không phải không biết huyết thống của Sói Bạc hẳn là đã phát tác chứng điên cuồng, nhưng không hiểu tại sao Sói Bạc không tìm người khác, hết lần này tới lần khác tìm tới mình vốn ở xa như vậy.
Kỳ thật đó là bởi hình thể gã quá to lớn, quá mức dễ làm người khác chú ý, sát khí quá mức nồng nặc, tựa như trong vô số khối thịt tươi, khối này là lớn nhất, mập nhất, bởi vậy nên đã hấp dẫn chú ý của Sói Bạc.
Sói Bạc không nói lời nào, chỉ là liên tục ra tay, gã to con tức đến hét ầm, lại bó tay hết cách.
May mà lúc này cô nàng cầm cung vàng kịp thời quay lại, ném ra một quyển trục Thanh Tỉnh cấp C vào Sói Bạc, dùng để giải trừ công kích loại thần trí độ ưu tiên 60 trở xuống.
Với mạo hiểm giả có được kỹ năng huyết thống mà nói, hậu quả điên cuồng bởi việc biến thân là cực kỳ nguy hiểm, bởi vậy mạo hiểm giả có kinh nghiệm sẽ dự trữ quyển trục Thanh Tỉnh, bù đắp cho mỗi khi mình phát điên. Chỉ có điều một khi sử dụng quyển trục này, trạng thái biến thân sẽ biến mất.
Quyển trục dùng trên người Sói Bạc một lát, lang huyết toàn thân Sói Bạc rút sạch, rốt cục khôi phục thần trí, lại nhìn Thẩm Dịch, kẻ đã thừa dịp đại loạn mà vọt tới bên người cha sứ, hiện dang quần nhau với gã đàn ông thon dài.
“Đi mau!” Thẩm Dịch kêu lên với cha sứ: “Thời gian của tôi đã không còn nhiều lắm!”
Người khác không hiểu lời này của hắn, nhưng cha sứ lại hiểu được.
Từ lúc Thẩm Dịch trở về đến bây giờ, mặc dù chiến đấu biến hóa mấy lần, thời gian trôi qua cũng không nhanh. Nhưng dù vậy cũng đã qua đại khái hai phút.
Một phút nữa, Thẩm Dịch sẽ trở lại sào huyệt kiến đen, đến lúc đó, sẽ không còn ai có thể cứu cha sứ.
Cha sứ đứng lên chạy về phía chân đồi.
Trong mắt Sói Bạc lóe lên vẻ tàn khốc: “Nếu hôm nay để ngươi chạy trốn, sau này lão tử không cần lăn lộn nữa!”
Gã bị Thẩm Dịch quất roi điên cuồng một phen, làm cho đánh nhau với đồng đội, tuy tổn thất không quá lớn, thế nhưng mặt mũi lại hao tổn không ít, bởi vậy phẫn nộ trong lòng càng đậm.
Thời khắc này gã đạp mạnh hai chân, người như tên nhọn bắn ra ngoài.
Kỹ năng Trùng Kích cấp D: tiến hành trùng kích cao tốc vào một mục tiêu chỉ định, khoảng cách 100m, trên đường trùng kích không thể có chướng ngại vật, sau khi trúng mục tiêu sẽ tạo thành 50 điểm thương tổn.
Đây là một kỹ năng công kích thông thường, là Sói Bạc học tập ở thời kỳ sớm nhất, hiện tại gã dùng nó cũng không phải muốn gây ra bao nhiêu thương tổn, mà là muốn mượn đặc điểm trùng kích cao tốc, nhanh chóng tới gần cha sứ.
Với gã mà nói, nếu tiếp tục để cho bất kỳ ai trong hai người kia đào tẩu, đều là sỉ nhục lớn lao của Sói Âm U.
Người xông đến như ảo ảnh, Sói Bạc nhanh chóng đến gần cha sứ, móng trái duỗi ra, đã chụp vào đầu vai cha sứ, cha sứ trầm vai muốn trốn, Sói Bạc đã xoay người một cước đá trúng cha sứ, cha sứ bị đá lui liên tục, sau đó Sói Bạc lại đánh lên cùi trỏ, từng chiêu liên kích nhanh chóng đánh cho cha sứ thổ huyết liên tục.
Đòn công kích bình thường của gã thật sự quá mạnh mẽ, Liệt Bạch Chỉ càng là không ngừng cắt xé trên người cha sứ, chỉ mấy giây đối mặt đã đánh cha sứ mình đầy thương tích.
“Các ngươi chết chắc rồi!”
Sói Bạc đắc ý cuồng hét.
Đúng lúc này, sau lưng Sói Bạc lóe lên tiếng gió.
Không cần quay đầu cũng biết chính là Thẩm Dịch đánh tới.
Sói Bạc không thèm quay đầu lại, một cái khuỷu tay thúc ngược, không nghĩ tới Thẩm Dịch cũng không tránh, ngạnh sinh ăn chiêu này, Xạ Nguyệt nhắm ngay sau lưng Sói Bạc nổ súng.
Viên đạn thứ nhất vừa đánh vào thân thể Sói Bạc, gã đã kêu quai quái nhảy lên.
Thuộc tính nhanh nhẹn của gã rất cao, tốc độ phản ứng cực nhanh, viên đạn thứ hai trực tiếp xẹt qua dưới người gã, Sói Bạc một phát nhảy đến sau lưng Thẩm Dịch, trở tay ghìm chặt cổ hắn, cho hắn một cú khóa cổ.
Thẩm Dịch y nguyên không tránh, Xạ Nguyệt chuyển hướng lần nữa nổ súng vào Sói Bạc, Sói Bạc không thể phát lực khóa cổ, đành phải bước nhanh về phía sau né tránh, chỉ là gã thật sự dũng mãnh, vừa rời khỏi hai bước, đã đá Thẩm Dịch một cước, sau đó lại xoay người, khuỷu tay thúc vào lưng Thẩm Dịch, coi hắn như bao cát.
Hai ngón tay Sói Bạc chập vào nhau, cắm tới lưng Thẩm Dịch.
Tâm Ý Chỉ phát động!
Phốc!
Lưng Thẩm Dịch nở rộ huyết hoa.
Sói Bạc đắc ý nhe răng cười. Lúc này Thẩm Dịch và cha sứ đều đã bị gã đánh trọng thương, chỉ dựa vào một mình gã, đủ để giết chết hai người, những người khác dứt khoát đình chỉ động tác, chỉ là thuận tay dọn dẹp chiến trường một chút, không còn tâm tư gia nhập chiến đoàn. Ai ngờ mu bàn tay Thẩm Dịch đột nhiên quỷ dị thay đổi, Xạ Nguyệt đã nhắm ngay bắp chân Sói Bạc bắn một phát.
Một phát này tới đột nhiên, Sói Bạc làm sao cũng không nghĩ tới, nhất thời lại trúng đạn.
Gã đau đớn nhảy lên theo bản năng, muốn tránh né công kích kế tiếp của Thẩm Dịch, không ngờ lần này hoàn toàn không thể nhảy lên, vừa nhìn lại, chỉ thấy cha sứ chẳng biết lúc nào đã chộp vào chân gã.
Cha sứ lạnh lùng phun ra hai chữ: “Đóng Băng!”
Kỹ năng Đóng Băng cấp C: công kích bộ vị nào đó của mục tiêu, khiến cho bộ vị đó triệt để mất đi năng lực vận dụng, kể cả kỹ năng tương quan cũng không thể vận dụng. Sử dụng bản kỹ năng tiêu hao 3 điểm tinh thần lực, trong lúc sử dụng bản thân không cách nào di động, một khi di động, hiệu quả đóng băng giải trừ.
Một trảo này của cha sứ, chính là chộp ngay vào hai chân Sói Bạc, hai chân gã lập tức bị phong bế, không thể nhúc nhích. Lần này thật khiến Sói Bạc cả kinh không phải chuyện đùa.
Sở trường mạnh nhất của gã chính là phát huy thuộc tính nhanh nhẹn, mà nếu muốn phát huy nó, chân thậm chí còn trọng yếu hơn tay. Một trảo của cha sứ, hoàn toàn phong kín bộ vị trọng yếu nhất của gã.
Lúc này Thẩm Dịch cũng đã xoay người lại, Xạ Nguyệt nhắm ngay Sói Bạc, kỹ năng Nguyệt Ngân phát động.
Sói Bạc hoảng hốt, gã rốt cuộc hiểu ra Thẩm Dịch lại một lần nữa chơi trò giả bộ yếu thế, hắn cố ý để cho Sói Bạc toàn lực công kích mình, kỳ thật chính là để cha sứ có cơ hội đóng băng hai chân gã.
Thời khắc này trong lòng gã tràn đầy sợ hãi, bất chấp mặt mũi điên cuồng kêu to: “Cứu ta!”
Trong lòng bàn tay đột nhiên lộ ra một lưỡi đao nhỏ màu bạc, hung hăng đâm vào lưng cha sứ.
Một đao này cắm vào, trực tiếp xuyên qua lưng cha sứ, cha sứ nhổ ra một ngụm máu lớn tại chỗ, nhưng vẫn gắt gao bắt lấy Sói Bạc không buông tay.
Lúc này gã đàn ông thon dài, Lam, Ly Kiêu và gã to con cũng đều phát hiện tình hình không ổn, tình thế chuyển tiếp đột ngột, Sói Bạc vậy mà bị quản chế, đồng thời đánh tới bên này.
Thẩm Dịch nhíu mày: “Thoát thể! Hình thái thành lũy! Bổ sung tức thời!”
T-1000 thoát thể bay ra, đầu tiên biến thành kim loại màu bạc hình người, sau đó giãn ra tứ phía, kéo dài kéo dẹp, lập tức biến thành một tòa thành lũy kim loại hình bán cầu đường kính năm mét, bảo hộ ba người Thẩm Dịch ở bên trong. Trong thành lũy thậm chí còn có mười tám thanh kim loại làm khung chống giao thoa rậm rạp.
Đây chính là một loại hình thái biến hình mà Zeus dựa theo yêu cầu của Thẩm Dịch đặc biệt thiết kế, cũng là loại hình thái phòng ngự kiên cố nhất của T-1000.
Bản thân hình cầu vốn dĩ có kháng lực đến từ bên ngoài mạnh nhất trong tất cả các loại hình thái, cộng thêm mười tám thanh khung kim loại chèo chống, dẫn đến lực phòng ngự càng tăng cường rất nhiều.
Còn bổ sung tức thời là năng lực nguyên bản kèm theo của T-1000, chỉ là chưa bao giờ dùng qua.
Nói bổ sung tức thời là dùng để phân biệt với bổ sung tự nhiên.
Mỗi khi T-1000 tao ngộ công kích sẽ hao tổn giá trị bọc thép, cần thông qua điện năng chữa trị, mỗi một điểm điện năng có thể khôi phục mười điểm bọc thép, đấy gọi là bổ sung tự nhiên.
Mà bổ sung tức thời chính là lúc gặp công kích trực tiếp sử dụng điện năng bổ sung giá trị bọc thép, tỉ lệ khôi phục là một so một, tương đương một điểm điện năng khôi phục một điểm bọc thép.
Tiêu hao to lớn như vậy, đổi lấy lực phòng ngự tăng lên. Dĩ vãng T-1000 biến hình khải giáp, lúc tao ngộ công kích mạnh mẽ sẽ bị phân tán văng tung tóe, làm cho phòng ngự tạm thời mất hiệu lực.
Mà bổ sung tức thời có thể khiến lực phòng ngự gia tăng thật lớn, trước khi tiêu hao hết điện năng, rất khó bị đánh tới trạng thái chia năm xẻ bảy.
Lúc này thành lũy sắt thép đã hình thành, Thẩm Dịch liên tục nổ súng Sói Bạc, tay trái đặt lên lưng cha sứ, thuật chữa bệnh đê hèn phát động, kéo dài tánh mạng cha sứ.
Sói Bạc cuồng kêu một tiếng, thương tổn 315 điểm/giây cũng không phải thể chất 70 điểm của gã có khả năng thừa nhận.
Gã nhanh chóng uống hết một lọ thuốc hồi phục, sau đó lại là một lọ khác, lại tiếp tục đánh lên người mình một tia sáng bạc, động tác vừa vội vừa nhanh.
Kỹ năng vầng sáng bạc cấp C: sinh ra hiệu quả trị liệu 10 điểm/giây lên mục tiêu chỉ định, duy trì thời gian 10 giây, khu trừ tất cả trạng thái bất lương có độ ưu tiên 40 điểm trở xuống. Bản hiệu quả có thể chồng chất với các loại trị liệu khác.
Với tư cách cường kích chiến sĩ, việc quan trọng nhất chính là bảo trì sức chiến đấu tiếp tục, đồng thời sợ nhất chính là loại công kích nguyền rủa suy yếu thuộc tính bản thân. Bởi vậy Sói Bạc mới lựa chọn kỹ năng vừa có thể liên tục hồi phục sinh mệnh lực, vừa có thể khu trục trạng thái bất lương này.
Hoàn thành xong chuỗi động tác trên, Sói Bạc lập tức phản công, tay trái công kích Thẩm Dịch, đẩy ra Xạ Nguyệt, khiến hắn không cách nào hình thành liên xạ, tay phải cuồng đâm cha sứ, nhằm tranh thủ thời gian giết chết cha sứ, thoát khỏi khốn cảnh.
Gã hiện tại ở vào thời khắc sống còn, tiềm lực bộc phát, tốc độ tay nhanh đến nỗi hóa thành ngân quang huyền ảo đầy trời, người xem hoa mắt.
Không chỉ riêng cha sứ bị gã đánh cho trọng thương, ngay cả Thẩm Dịch cũng căn bản không cách nào hình thành xạ kích liên tục.
Lúc này bốn người phía ngoài đã đồng thời đuổi tới, bắt đầu ẩu đả loạn xạ thành lũy kim loại. Mặc dù thành lũy là hình thái biến hình kiên cố nhất, nhưng do biên độ biến hình quá lớn, thừa nhận quá nhiều điểm công kích, bởi vậy điện năng tiêu hao cực nhanh, ánh lửa tạc hiện liên tục, cơ hồ mỗi giây đều đang thừa nhận tổn thương cao tới mấy trăm điểm, đạn nổ của Ly Kiêu càng là văng ra không cần tiền hết viên này đến viên khác, hiển nhiên bằng mọi giá không thể để hắn giết Sói Bạc.
Mắt thấy thành lũy chuẩn bị sụp đổ, sinh mệnh lực của Sói Bạc vẫn thủy chung bảo trì ở mức cao, cha sứ lại sắp chống đỡ hết nổi, trên mặt Sói Bạc thậm chí lộ ra một nét nhẹ nhõm.
Trong mắt Thẩm Dịch hiện ra hung quang sáng bóng: “Ngươi đắc ý quá sớm!”
Tay trái cầm Huân Chương Vinh Dự, Thẩm Dịch lại triệu hồi ra bốn gã binh sĩ tinh anh sở trường xạ kích.
Đã đến lúc này, hắn còn kêu gọi binh sĩ làm gì? Sói Bạc ngẩn ra.
Chỉ thấy Thẩm Dịch hất tay lên, Linh Hỏa Thương, Hỏa Thần Pháo, Barrett và súng lục tử vong đồng thời bay về phía bốn tên lính, nương theo Barrett bay qua còn có một hộp đạn —— đạn Xuyên Giáp cấp C.
Một gã binh sĩ tên là Charles có sở trường súng ngắm, là một trong số ít binh sĩ triệu hoán của Thẩm Dịch có thể sử dụng Barrett, hôm nay đã là binh sĩ tinh anh cấp 3, thời khắc này tiếp nhận Barrett và băng đạn, cơ hồ không chút nghĩ ngợi cài đạn lên, bốn tên lính đồng thời nhắm súng ngay Sói Bạc.
“Ôi không!” Sắc mặt sói Bạc đại biến.
Hai chân gã không cách nào di động, tốc độ hai tay có mau hơn nữa, cũng không thể ngăn cản năm khẩu súng công kích, mà hình thức trọng kích của Barrett cùng với súng lục tử vong càng là mang đặc tính không thể né tránh.
Theo tiếng gào tuyệt vọng của Sói Bạc, bên trong thành lũy kim loại, tiếng súng vang ầm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.