Vô Tận Vũ Trang

Chương 265: Vết Thương Biển Sâu (Thượng)





Sóng gió kéo tới không chút báo hiệu, mặt biển đang bình lặng đột nhiên nhấc lên sóng to gió lớn.
Giữa tràng sóng gió động trời, chiếc Người Hà Lan Bay giống như mũi tên lao ra mặt nước, vắt ngang giữa Ngọc Trai Đen và thương thuyền đội Thứ Huyết.
Nhìn thấy một màn này qua lỗ kính viễn vọng, tay Jack run run, suýt nữa quẳng nó xuống thuyền.
“Davy Jones!” Hắn cao giọng hét ầm lên, phảng phất một cô gái đi đường ban đêm gặp phải hung đồ cầm đao cướp sắc, thanh âm tràn ngập thấp thỏm lo âu.
Will Turner và Elizabeth cũng chạy lên mũi tàu, nhìn về chiếc tàu khủng bố to lớn nguy nga, hình tượng cao chót vót, phảng phất cự thú trên biển xa xa, gương mặt đồng thời biến sắc.
Will Turner biến thành vẻ mừng rỡ, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Cha!”
Elizabeth thì biến thành thần sắc lo lắng, nàng thấp giọng hô: “Ma quỷ!”
Duy chỉ có Thẩm Dịch, nhắm hai mắt lại, tự nhủ nói: “Rốt cục vẫn bức ngươi đến một bước này rồi hả? Tạ Vinh Quân, từ hôm nay trở đi, đội Thứ Huyết đã không còn tồn tại…”
Chiếc Người Hà Lan Bay vừa xuất hiện, liền toàn lực phóng tới Ngọc Trai Đen.
“Đình chỉ tiến lên, quẹo trái bánh lái! Chúng ta phải ly khai nơi đây, tốc độ nhanh nhất!” Jack Sparrow kịp phản ứng trước tiên, lớn tiếng hét ầm với thủy thủ của mình.
Giờ này khắc này, cái gọi là lời hứa giúp đỡ Thẩm Dịch truy tìm kẻ thù, sớm bị hắn ném tận chín tầng mây, chỉ thầm nghĩ mau mau trốn khỏi Davy Jones đuổi giết. Nếu như nói trên đời này còn có thuyền gì có thể nhanh hơn chiếc Người Hà Lan Bay, thì đó chính là Ngọc Trai Đen. Đã bao nhiêu lần hắn dựa vào tốc độ của Ngọc Trai Đen tránh thoát Davy Jones đuổi giết.
Nhưng mà Thẩm Dịch lại lắc đầu nói: “Quá muộn, chúng cách chúng ta quá gần, thời gian điều chỉnh phương hướng, đã đủ cho Người Hà Lan Bay đuổi tới.”
Jack hoảng sợ quay đầu, chỉ thấy chiếc Người Hà Lan Bay tựa như xe tải hạng nặng đã bật đủ mã lực, lao thẳng tới Ngọc Trai Đen, mà lúc này, Ngọc Trai Đen mới bắt đầu chuyển bánh lái.
“Hạ đầu buồm tam giác! Kéo sang mạn thuyền phải, buông lỏng dây chân buồm…” Sắc mặt Jack Sparrow trắng bệch, liên tiếp ra mệnh lệnh.
Hắn quay đầu lại nhìn, chỉ thấy chiếc Người Hà Lan Bay ngày càng tiếp cận mình, lại kêu lên lần nữa: “Cánh buồm chính thả ba tấc, hạ đuôi buồm! Nhanh!”
Ngọc Trai Đen cấp tốc quay người, tại nguyên chỗ làm một cú trượt bên cạnh xinh đẹp lưu loát, nếu đổi lúc bình thường, nhất định sẽ khiến tất cả mọi người hoan hô, bởi vì chiêu này thật sự làm được quá đẹp.
Có điều bây giờ, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn chiếc Người Hà Lan Bay nọ.
Người Hà Lan Bay như mũi tên xông đến, mũi sừng to lớn kéo lê một đường khảm sâu đậm phía bên phải thân tàu Ngọc Trai Đen, cơ hồ xỏ xuyên qua nửa thân tàu, thân tàu Người Hà Lan Bay càng là lau sát qua Ngọc Trai Đen, chỉ nghe liên tục vang mấy tiếng răng rắc răng rắc, mấy chục mái chèo xỏ trên mạn thuyền đã bị Người Hà Lan Bay xông qua tông gẫy, tất cả thủy thủ nhao nhao hét lớn bổ nhào.
Người Hà Lan Bay thế tới không giảm, lao ra mấy chục thước liền một lần nữa quay lại thân tàu, mũi sừng cực lớn lần nữa trực chỉ Ngọc Trai Đen. Tốc độ của nó mặc dù không nhanh bằng Ngọc Trai Đen, nhưng lại linh hoạt hơn Ngọc Trai Đen rất nhiều.
Mái chèo đã mất, Ngọc Trai Đen chẳng khác gì thiên sứ gãy cánh, không còn khả năng hành động linh hoạt như trước.
Trong mắt Jack Sparrow hiện ra thần sắc tuyệt vọng.
Lúc này Thẩm Dịch đột nhiên ung dung nói một câu: “Anh sợ?”
Jack Sparrow quay đầu lại nhìn hằm hằm Thẩm Dịch: “Là kẻ địch của ngươi dẫn hắn tới.”
Nếu như nói lúc trước hắn còn không biết phiền toái Thẩm Dịch ám chỉ là có ý gì, như vậy hiện tại hắn đã triệt để sáng tỏ.
Rõ ràng chính là ám chỉ Davy Jones.
Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Nói thực, là chúng ta bức hắn làm thế.”
Jack Sparrow bừng tỉnh đại ngộ: “Mục đích thực sự của ngươi không phải đối phó kẻ địch của ngươi, mà là Davy Jones.”
“Không, mục đích của tôi thủy chung là giết chết kẻ địch của tôi, chỉ là tôi có thói quen luôn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Trừ đó ra, tôi còn một thói quen khác, chính là mỗi khi sự tình tiến triển đến mức hỏng bét không cách nào hỏng bét hơn, liền thử nhìn xem còn có chỗ tốt nào chúng ta chưa chú ý tới.” Hắn quay đầu lại nhìn xem Jack, khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười thích ý: “Vì vậy tôi nhìn thấy, sau lưng hung hiểm ẩn chứa vô số kim tệ đang lấp lánh, điều đó đã nghiêm trọng kích thích thần kinh của tôi, khiến ý chí chiến đấu của tôi sôi sục! Nếu tôi không thể giết chết kẻ thù, ít nhất tôi có thể đạt được chỗ tốt theo phương diện khác… Nó cũng không tệ, không phải sao?”
Nói xong, Thẩm Dịch đã nhắm họng súng ngay tàu Người Hà Lan Bay xa xa: “Chiến đấu hoặc chết! Thuyền trưởng Jack, chính anh chọn đi.”
Jack Sparrow kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch, hắn đến cùng cũng là vua hải tặc hùng bá nhất phương, thời khắc này bị Thẩm Dịch khích một câu như vậy, trong nội tâm vậy mà cũng dâng trào chiến ý. Hắn ngửa đầu cuồng rống: “Quyết tử nhất chiến!”
“Quyết tử nhất chiến!” Hô lên tiếp lời liền sau đó chính là Will Turner, với anh ta mà nói, đây có lẽ là điều anh ta kỳ vọng nhất đấy.
“Quyết tử nhất chiến!” Tất cả mọi người đồng thời phát ra tiếng hò hét như vậy…
Sau một khắc, Người Hà Lan Bay hung hăng đánh tới như một con cá mập hung mãnh khổng lồ, mũi sừng to lớn đâm vào mũi tàu Ngọc Trai Đen theo chính diện, một đường đâm đến giữa thân tàu Ngọc Trai Đen, khiến hai chiếc tàu hoàn toàn hợp thành nhất thể.
Ngay lúc kịch liệt này, Will Turner là người thứ nhất nhảy lên Người Hà Lan Bay, giơ cao trường kiếm hô to: “Giết!”
Với anh ta mà nói, sinh tử không trọng yếu, vị cha già mới là trọng yếu nhất.
Vô số ngư quái hình thù kỳ lạ nhao nhao hiện thân, hai đội quân lâu la trên tàu dẫn đầu triển khai đợt va chạm huyết tinh thứ nhất…
***
“Hồng Lãng, có thuốc lá không?” Thẩm Dịch đột nhiên nói.
Chiến đấu hỗn loạn tưng bừng trong tầm mắt không thể khiến lòng hắn gợn sóng chút nào, hắn nhíu mày, ánh mắt phóng qua hỗn chiến trước mặt, hướng về đội tàu Tạ Vinh Quân xa xa.
Hồng Lãng lấy điếu thuốc cho Thẩm Dịch: “Cái bật lửa đã bị cô nàng kia ném đi.”
“Không việc gì, ta đã quen không cần bật lửa.” Thẩm Dịch quơ quơ Linh Hỏa Thương trong tay.
“Ngươi đang lo lắng Tạ Vinh Quân?” Kim Cương hỏi.
Will Turner và Elizabeth đang giao thủ với ngư quái, Jack Sparrow cũng đã xuất kích, duy chỉ có năm người bọn hắn còn đứng tại chỗ xem náo nhiệt. Jack Sparrow tức giận kêu to trở lại: “Các ngươi đang làm gì đó?”
Thẩm Dịch lớn tiếng trả lời: “Đừng gấp, chờ tôi rít xong điếu thuốc đã. Đúng rồi, nhắc nhở anh một chút, bây giờ là tôi đang giúp anh chiến đấu, anh phải làm rõ tình huống! Có lẽ tôi nên học tập anh, nói một chút giá tiền trước khi bắt đầu chiến đấu!”
“Thế nhưng ngay vừa rồi ngươi không phải nói như vậy!” Thuyền trưởng Jack phẫn nộ rống to.
“Ủng hộ sĩ khí và làm gương cho binh sĩ tới bây giờ đều là hai khái niệm khác nhau!”
Jack Sparrow suýt nữa bị Thẩm Dịch chọc tức đến thổ huyết.
Thẩm Dịch đã quay người nói với Kim Cương: “Cho tới bây giờ tôi vẫn không cần lo lắng một gã bại tướng dưới tay. Tạ Vinh Quân muốn đục nước béo cò? Hừ hừ, hắn nghĩ thật đẹp. Cách làm thông minh nhất hiện tại của hắn chính là lập tức ly khai, nếu không chẳng mấy chốc hắn sẽ biết cái gì gọi hối hận… Nếu tôi đoán không sai, hiện tại hắn chỉ còn một mình.”
Bên tai vang lên hàng loạt tiếng kim loại va chạm lúc binh khí giao phong, Thẩm Dịch nhìn chung quanh một lần, sau đó tiếp tục nói: “Trùm cuối vẫn chưa hiện thân, mọi người chuẩn bị một chút. Nhớ kỹ, trận chiến đấu này không phải nhiệm vụ của chúng ta, hết thảy phải đặt bảo vệ tánh mạng lên hàng đầu. Nếu như đánh không lại, liền khởi động kế hoạch đào mệnh.”
“Hi vọng sẽ không dùng đến, đạt được Cổng Không Gian cũng không dễ. Đúng rồi, cái tên kế hoạch đào mệnh này có phải hơi trực tiếp quá? Nếu để mấy gã kia nghe được, có chút không ổn.” Hồng Lãng vừa nói, một bên đã bắt đầu khoa tay múa chân. Những con cá trạch kia bọn hắn không thèm để vào mắt, muốn đối phó thì phải đối phó con bự.
“Nói cũng phải, đã như vậy thì sửa thành kế hoạch chuyển nhà đi. Chiến lược chuyển nhà nha, tên nghe êm tai.” Thẩm Dịch tùy ý nói.
Tất cả mọi người bắt đầu cười hắc hắc.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, mọi người đã làm tốt chuẩn bị lui lại.
“Davy Jones!” Ôn Nhu đột nhiên kêu to lên.
Đầu tàu Người Hà Lan Bay, một bóng người cao lớn rốt cục xuất hiện.
Xem ra gương mặt đầy vòi bạch tuộc như đàn rắn chính là chiêu bài tốt nhất của lão.
Davy Jones hiển nhiên không có chút giác ngộ nào của trùm cuối thế giới Cướp biển vùng Caribe, chiến đấu vừa mới nổi lên đã tự mình ra trận.
Lão đi nhanh về phía Jack Sparrow, trong miệng còn cao giọng hô hào: “Jack, lãng tử lạc đường của ta, thật cao hứng khi gặp lại ngươi. Phải thừa nhận ngươi có thể trở về được từ Ma Ngục là một hành động hết sức vĩ đại, ta rất muốn nhìn một chút, xem ngươi còn có thể tái hiện huy hoàng đã từng hay không… Ta sẽ tiễn ngươi đến đó một lần nữa!”
Theo từng bước lão đi tới, một cơn lốc xoáy đinh ốc cuốn từ dưới chân lão bay lên, khí tràng cường đại của vị trùm biển sâu đã sơ hiện mánh khóe.
Thân hình Jack Sparrow rõ ràng rung động một cái, hiển nhiên có loại sợ hãi Davy Jones phát ra từ nội tâm. Hắn đột nhiên lui lại vài bước, lấy tay chỉ bọn Thẩm Dịch phía sau một cái, hét lớn: “Davy, ta là tới giúp ngươi. Có người muốn bỏ niêm phong Tia, ngươi biết chuyện đó có nghĩa gì đúng không? Nhìn đi, chính là mấy người bọn hắn, trong tay bọn hắn có tín vật của những vua hải tặc khác! Ta là tới đưa bọn hắn cho ngươi!”
Quả nhiên, ánh mắt Davy Jones theo ngón tay của Jack Sparrow rơi vào người bọn Thẩm Dịch, trên gương mặt quái dị hiện ra sát ý hung tàn.
“Mịa nó!” Hồng Lãng mắng một câu: “Đã biết rõ thằng chó này không phải thứ gì tốt.”
Thẩm Dịch lập tức ném tất cả tín vật xuống sàn tàu: “Bây giờ đã không có, còn dư lại đều đang ở chỗ thuyền trưởng Jack, chúng tôi là lính đánh thuê của hắn, chỉ là giúp hắn làm việc thôi.”
Thẩm Dịch làm việc cho tới bây giờ đều quyết đoán, đơn giản lưu loát lấy ra hết tất cả tín vật mình vất vả kiếm được, một cái cũng không giữ lại, rõ ràng tình nguyện buông tha tất cả thu hoạch, cũng không muốn trở thành mục tiêu chủ yếu của Davy Jones.
Quả nhiên ánh mắt Davy Jones lại lần nữa quay về người Jack Sparrow.
“Nha… Thực khốn kiếp!” Jack mắng một câu.
Hắn thật không ngờ Thẩm Dịch phản ứng gọn gàng linh hoạt như vậy, hai người này bề ngoài tỏ vẻ minh hữu, sau lưng lại chăm chăm mưu hại đối phương.
Ai cũng hi vọng Davy Jones chết, ai cũng hi vọng đối phương xung phong trước.
Nhưng ngay lúc Jack và Thẩm Dịch đang thoái thác lẫn nhau, đã có người chủ động tìm tới Davy Jones.
Will Turner.
Davy Jones vừa xuất hiện, Will Turner rõ ràng kích động lên. Trường kiếm chấn động ra hoa ảnh đầy trời, đâm nhanh tới Davy Jones, trong miệng còn kêu to: “Trả cha ta lại đây!”
“A, hóa ra là con trai của Bill dây giày, cha ngươi đang ở bên kia, ngươi nên đi tìm hắn chứ không phải tìm ta. Nể mặt hắn, ta sẽ không giết ngươi.” Davy Jones trả lời vang vọng, càng cua lớn vung lên, đâm ngay mũi kiếm Will Turner, ngạnh sinh đâm cong trường kiếm. Davy Jones lắc mình một cái, người đã lấn đến gần Turner, tung cước lên mặt Turner, đá anh ta văng ra xa xa.
Cùng lúc đó, Jack Sparrow vẽ một đường Ảnh Bộ, đã nhảy tới một góc tàu khác, thân hình nhanh như quỷ mị.
“Muốn chạy?” Davy Jones há to cái miệng bạch tuộc, bắt đầu cười hắc hắc.
Cũng không thấy lão làm ra động tác gì, cả người tự nhiên hư không tiêu thất tại chỗ, lúc tái xuất hiện, đã ở trước người Jack Sparrow.
Càng cua tay phải vung lên, hung mãnh cắt xuống cổ Jack, thoạt nhìn lão định trực tiếp đưa Jack Sparrow vào Ma Ngục.
“Dịch chuyển tức thời!” Ôn Nhu khẽ hô thành tiếng.
Năng lực giống như dịch chuyển tức thời, tại Huyết Tinh đô thị ít nhất cũng phải cấp C, ví dụ như Không Gian Thứ Nguyên của Minh.
Chỉ thấy Jack Sparrow hư không đạp mạnh, người đã tháo chạy về một phương khác. Ảnh Bộ của hắn có thể nói là tuyệt chiêu trốn chạy khỏi chết, tiến thối chuyển đổi linh hoạt vượt xa tưởng tượng.
Có điều Davy Jones chỉ lười biếng nhoáng đầu bạch tuộc một chút, người đã lại biến mất, một lần nữa xuất hiện bên cạnh Jack, đồng thời còn phát ra tiếng cười hắc hắc.
“Dịch chuyển tức thời không gián đoạn.” Mập mạp cũng la hoảng lên.
Dịch chuyển tức thời vẫn không tính là đáng sợ, thế nhưng dịch chuyển tức thời không cần thời gian hồi phục lại đáng sợ vô cùng. Ngẫm lại Kurt Wagner xem, gã chỉ biết mỗi chiêu ấy, cũng đã xoay tất cả mọi người như chong chóng!
Vẫn là Jack Sparrow kêu lên: “Không phải như vậy, dịch chuyển tức thời của lão ta có số lần hạn chế, mỗi giờ có số lần sử dụng nhất định, ngoài ra mỗi lần cách nhau một giây đồng hồ!”
“Bao nhiêu lần?” Mọi người đồng thanh hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, dù sao hẳn là không ít hơn một trăm lần đi, ta không đợi được đến lúc lão dùng hết!” Jack Sparrow không chút đỏ mặt trả lời, đối mặt Davy Jones đuổi giết, cho tới bây giờ hắn chỉ có nước chạy trốn.
“Tổ cha nó!” Tất cả mọi người cùng nhau mắng to.
Một giờ ít nhất trăm lần dịch chuyển tức thời cách nhau một giây, đây quả thực chẳng khác gì không có hạn chế.
Thẩm Dịch nhanh chóng thả ra Tinh Thần Tham Sát.
“Ma vương biển sâu bất tử Davy Jones, sinh mệnh lực 2000, sinh vật hệ bất tử. Những thứ khác chưa biết.”
Ánh mắt Thẩm Dịch có chút co rút lại.
Tinh Thần Tham Sát do thám tin tức về đám trùm có hạn, điểm này không ngoài dự đoán của Thẩm Dịch, nhưng mặc dù là tin tức có hạn, cũng đầy đủ để Thẩm Dịch suy đoán thêm những nội dung khác….
Mà hiện tại chính là chút tin tức có hạn này, khiến Thẩm Dịch vô cùng kinh hãi.
Tại thế giới Huyết Tinh đô thị, không có tánh mạng gì là chân chính tồn tại vô địch. Hết thảy trùm cuối thế giới nhiệm vụ hoặc nhân vật trong kịch bản, đều có hạn mức tánh mạng cao nhất của mình. Mặc dù là Davy Jones —— bởi vì bỏ trái tim vào Chiếc Hòm Người Chết mà không cách nào bị bất kỳ ai giết chết, thế nhưng tại thế giới Huyết Tinh đô thị sáng tạo, cũng có thể sử dụng phương thức truyền thống giết chết, chỉ có điều sẽ đặc biệt gian nan mà thôi.
Bởi vậy Thẩm Dịch từ lúc vừa mới bắt đầu đã chuẩn bị sẵn tinh thần, sinh mệnh lực của Davy Jones ít nhất phải hơn vạn.
Một gã bá tước Vampire đã có thể có 4000 điểm tánh mạng, huống chi một lão ma vương hệ bất tử, hơn nữa là ma vương hệ bất tử khó bị giết chết nhất.
Nhưng khi chứng kiến tánh mạng của đối phương chỉ có 2000 điểm, Thẩm Dịch lập tức sáng tỏ, chỉ sợ là hắn lại gặp phải loại đối thủ phiền toái nhất kia —— hệt như Skynet trong thế giới Terminator vậy, 2000 điểm tánh mạng chỉ có thể đại biểu một việc, chính là tên này nhất định có thứ năng lực đáng sợ siêu cấp.
Dịch chuyển tức thời, bất quá chỉ là một loại trong số đó mà thôi.
“Như thế nào đây?” Kim Cương nhẹ giọng hỏi.
“Chuẩn bị xuất ra hết khí lực bú sữa mẹ đi.” Thẩm Dịch trả lời, tay ra dấu tiến công.
Là may hay rủi, dù sao cũng phải đánh một trận mới biết được.
Ít nhất lần này, Thẩm Dịch đã không phải tác chiến một mình.
Xẹt!
Một luồng khí lưu hung mãnh dẫn đầu bão tố nổi lên.
Rìu lớn của Hồng Lãng đã đón đầu bổ về phía Davy Jones…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.