Vô Tận Vũ Trang

Chương 225: Người Trong Cuộc





Bởi vì Thiên Mệnh Anh Vũ tồn tại, Jack Sparrow đã không tiếp tục hoài nghi chuyện Thẩm Dịch tiếp nhận ủy thác của Tia Dalma.
Đã như vậy, mọi người đều có chung mục tiêu.
Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến hắn lên tàu Kẻ Dạo Chơi.
Jack Sparrow vốn là một trong chín vị vua hải tặc, cho nên hắn cũng không muốn ra tay với những vua hải tặc khác, dù sao đó là hành vi trái với công ước hải tặc.
Cho dù đám hải tặc ngang ngược càn rỡ, bất kể pháp luật, nhưng công ước hải tặc do đám hải tặc tự định ra y nguyên vẫn có lực ước thúc nhất định đối với mỗi vị vua hải tặc.
Bởi vậy cho dù quan hệ giữa Jack Sparrow và Tia Dalma không tệ, đồng thời cũng khao khát đồ đạc trong tay Tia Dalma, nhưng hắn sẽ không dễ dàng ra tay với những vua hải tặc khác —— trừ Barbossa, vua hải tặc biển Caspi, đây có lẽ là ngoại lệ duy nhất.
Nhưng tình huống bây giờ bất đồng.
Hiện giờ đúng là đoạn giữa bộ 3 Cướp biển vùng Caribe. Elizabeth và Will Turner vừa mới cứu Jack Sparrow trở về từ Ma Ngục.
Mục đích cứu người, chính là muốn nhờ sức mạnh của tàu Ngọc Trai Đen đối kháng tàu Dauntless.
Còn Jack Sparrow, trừ phi hắn đồng ý lên Người Hà Lan Bay làm cu-li trăm năm, nếu không cho dù hắn chạy thoát Ma Ngục, một khi để Davy Jones biết được, ông ta nhất định sẽ lần nữa đuổi giết hắn. Việc này khiến Jack Sparrow nghĩ đến việc bỏ niêm phong nữ hải thần. Bởi vì chỉ có bà ta mới có thể đối phó Người Hà Lan Bay.
Kịch bản ở đây có hai chỗ biến hóa nho nhỏ. Một là trong quá trình cứu vớt thuyền trưởng Jack, Barbossa không có tham dự. Hai là tấm bản đồ ‘Nơi tận cùng thế giới’ cũng không có trên tàu Ngọc Trai Đen, vẫn còn ở trong tay thuyền trưởng Khiếu Phong. Elizabeth có trí nhớ kinh người, nàng dựa vào trí nhớ của mình ghi nhớ tấm bản đồ, tìm được con đường đi thông Ma Ngục, nhưng phần trí nhớ này cũng không kéo dài.
Ngoài ra, tấm bản đồ kia hoàn toàn cũng là thứ Jack Sparrow khao khát.
Vì vậy, Thẩm Dịch và Jack Sparrow tại đây rất nhanh đã có tiếng nói chung.
Trước khi bắt đầu đàm phán, Thẩm Dịch đưa mắt ra hiệu với Ôn Nhu, Ôn Nhu hiểu ý, ra vẻ tùy ý nói với Elizabeth: “Có hứng thú tham quan tàu một chút hay không? Đây đã từng là một trong những chiếc tàu cô thống hận nhất. Có lẽ cô sẽ có hứng thú nghe chuyện chúng tôi làm thế nào tiêu diệt vị Nam tước kia đấy.”
Hai mắt Elizabeth tỏa ra hào quang hưng phấn: “Đương nhiên.”
Ôn Nhu rủ Elizabeth đi tham quan tàu, Will Turner liền đi theo sau vị hôn thê, La Hạo cũng phát ra lời mời đồng dạng với vị thủy thủ mà thuyền trưởng Jack dẫn theo kia.
Sở dĩ Thẩm Dịch bày mưu đặt kế Ôn Nhu dẫn mấy người Elizabeth rời đi, kỳ thật chính là chuẩn bị cho cuộc nói chuyện hợp tác. Đàm phán ngoại giao, từ xưa đến nay đều là tận khả năng tranh thủ địa vị có lợi cho mình trước.
Địa bàn của mình, phương mình bên này người đông thế mạnh, cho dù nói đến đâu cũng có thể cứng rắn vài phần. Mặc dù Jack Sparrow là người thông minh, nhưng cường đạo cho tới bây giờ chỉ am hiểu múa đao, lại không am hiểu khua môi múa mép, bởi vậy vô hình trung đã rơi vào thế hạ phong trên phương diện này.
Bây giờ chỉ còn đối mặt một mình Jack Sparrow, Thẩm Dịch mới ung dung nói: “Tôi nghĩ giờ chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện chủ đề lúc nãy rồi. À mà, trước đó chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ?”
“Tự do, tự do của ta.” Jack Sparrow rất nghiêm túc trả lời: “Ta không phủ nhận, Người Hà Lan Bay là một uy hiếp lớn với ta, ta không muốn lại bị nhốt vào Ma Ngục đáng sợ kia.”
“À!” Thẩm Dịch ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn cúi đầu xuống nghĩ một lát, mới chậm rãi nói: “Tôi đoán cho dù dưới loại tình huống này, anh vẫn y nguyên không muốn ra tay với những vua hải tặc khác?”
Jack Sparrow sở dĩ một mực không thể hoàn thành ủy thác của Tia Dalma, không phải là vì hắn vô năng, mà là thân phận của hắn có chỗ cố kỵ. Nếu như hắn thật sự công kích những vua hải tặc khác, như vậy coi như hắn bỏ niêm phong nữ hải thần, đánh bại Người Hà Lan Bay, cũng sẽ bị các lộ hải tặc đuổi giết.
Đối với điểm này, Thẩm Dịch nhìn thấy rất rõ ràng, mà Jack Sparrow càng là nói trực tiếp: “Cha ta là người giữ gìn pháp điển hải tặc, ông là hải tặc trung thành với pháp điển nhất. Bất luận hải tặc nào dám khinh nhờn hay vi phạm pháp điển hải tặc, đều phải nhận công kích của ông… Ta dù sao cũng là phận làm con.”
“Như vậy tôi nghĩ một ngoại nhân hữu dụng có lẽ sẽ có trợ giúp rất lớn với anh.” Thẩm Dịch cười nói: “Một ngoại nhân có năng lực tiêu diệt tàu Dauntless.”
“Một ngoại nhân thừa dịp ta hấp dẫn tất cả hỏa lực của tàu Dauntless, leo lên tàu Dauntless tiêu diệt nó.” Jack Sparrow bổ sung không chút khách khí.
“Một dạng hợp tác rất tốt, không phải sao?” Thẩm Dịch nháy mắt mấy cái: “Anh hấp dẫn ánh mắt của mọi người, còn tôi phụ trách hành động. Có lẽ hình thức này có thể tiếp tục vận dụng, thẳng đến khi chúng ta đạt được mục đích.”
“Ngươi muốn một mình đối phó tất cả vua hải tặc, cướp đi tín vật từ tay bọn họ?” Jack Sparrow có chút không dám tưởng tượng khẩu vị to lớn của Thẩm Dịch.
“Tôi sẽ tận lực áp dụng cách thức văn minh.”
“Nằm mơ!” Jack Sparrow lập tức phản bác: “Hơn nữa cũng không cần. Barbossa nói hắn có thể khuyên bảo mấy vị vua hải giao ra tín vật.”
“Đó là lúc trước.” Thẩm Dịch cười nói: “Barbossa cho là hắn có thể thông qua uy hiếp của hải quân Anh để bức bách tất cả vua hải tặc đồng ý xuất ra tín vật. Nhưng vấn đề bây giờ là, Beckett đã chết, Người Hà Lan Bay như cũ vẫn tồn tại.”
Trong nội dung kịch bản vốn có, hải quân Anh nhờ vào chiếc rương Người Chết bức bách Davy Jones bán mạng cho mình, đồng thời vận dụng binh lực quân sự cường đại áp bức thành Shipwreck. Để bảo vệ mình, Barbossa mới đưa ra kế hoạch gỡ bỏ niêm phong nữ hải thần. Cho nên trong kịch bản vốn có, Beckett cưỡng bức là nguyên nhân, bỏ niêm phong nữ hải thần là kết quả.
Nhưng sau khi kịch bản trải qua Huyết Tinh đô thị biên tập, bỏ niêm phong nữ hải thần đã không còn là việc bắt buộc, đại binh Beckett tiếp cận uy hiếp, bất quá là một cái cớ để phát triển tình tiết.
Mà bây giờ, Beckett đã chết, tàu Dauntless bị diệt, uy hiếp của Hải Quân Hoàng Gia Anh tuy rằng vẫn còn, nhưng không còn lớn như trước. Cho dù dưới uy hiếp của Người Hà Lan Bay và Dauntless, công hội hải tặc chưa hẳn đã đồng ý bỏ niêm phong nữ hải thần, huống chi thế cục như hiện giờ. Bởi vậy kế hoạch của Barbossa nhất định sẽ phá sản, cho nên nếu muốn đạt được chín tín vật, chiến đấu liền trở thành lựa chọn chủ lưu.
Về phần Elizabeth trở thành trùm hải tặc… theo kịch bản cải biến, sớm đã là chuyện vô căn cứ, không cần nghĩ tới.
Thời khắc này nghe Thẩm Dịch phân tích, Jack Sparrow cũng ý thức được vấn đề.
Hải quân Anh cố nhiên là sự uy hiếp với tất cả hải tặc, nhưng Người Hà Lan Bay chỉ uy hiếp một mình Jack Sparrow hắn. Vua hải tặc cố kỵ pháp điển tồn tại, có lẽ sẽ không dễ dàng công kích lẫn nhau, nhưng nếu có thể nhìn thấy vua hải tặc khác chết đi, tuyệt đối cũng sẽ có chút hả hê đấy. Về chuyện này, Jack Sparrow không có khả năng khẩn cầu bất kỳ ai trợ giúp, thế nên đề nghị của Thẩm Dịch tỏ ra đủ cân lượng.
Nghĩ một lát, Jack Sparrow rốt cuộc nói: “Ta muốn tấm bản đồ kia, ngoài ra còn có nửa số tín vật của bọn họ.”
Những lời này ít nhất biểu thị hai người đã đạt thành nhất trí việc liên hiệp cướp lấy tín vật.
“Khẩu vị cũng không nhỏ, tôi mới là bên xuất lực bán mạng đấy.” Thẩm Dịch tỏ vẻ bất mãn.
“Vậy ngươi tốt nhất làm rõ, thành Shipwreck có ngàn vạn hải tặc, nếu như ngươi không muốn một đường giết tới, như vậy biện pháp duy nhất tiếp cận bọn họ chính là thông qua ta.” Jack Sparrow rất nghiêm túc chỉ chỉ mình.
“Anh là người dẫn đường tốt.” Thẩm Dịch cười nói, hắn quay đầu lại nhìn xem Kim Cương: “Kim Cương, trong một cuộc chiến tranh, nếu nhóm chúng ta cần một nội ứng dẫn đường cho chúng ta, bình thường sẽ cho hắn bao nhiêu chỗ tốt?”
“Một phần ngàn thu hoạch đã coi như không tệ.” Kim Cương hì hì cười nói.
Hồng Lãng thì buông tay trả lời: “Dẫn đường có tư cách chia của sao? Cho hắn mấy đồng rồi đuổi đi là được.”
Sắc mặt Jack Sparrow trở nên hơi khó coi.
Dầu gì hắn đường đường cũng là vua hải tặc, lại bị nói thành nội ứng y hệt như chó săn, nhưng theo vừa rồi hắn trình bày, lại đích xác chỉ có tác dụng như vậy.
Chỉ có tác dụng như vậy, còn vọng tưởng cầm đầu trong lúc đàm phán với đối phương, tự nhiên là có chút tưởng bở.
Hắn đến cùng không phải người am hiểu đàm phán, thời khắc này bị ép không lời nào để nói, cảm thấy không đúng chỗ nào, nhưng lại nói không ra, chỉ có thể nhìn hằm hằm Thẩm Dịch: “Hợp tác cần thành ý!”
“Theo cái giá của anh, tôi không nhìn thấy thành ý đâu cả.”
“Vậy ngươi nói chia thế nào?” Những lời này triệt để bại lộ Jack Sparrow vô lực khống chế cục diện đàm phán.
“Phân theo nhân số xuất lực. Anh phụ trách mang bọn tôi đi vào, tôi coi như anh có một phần xuất lực. Chúng tôi phụ trách tác chiến và chiếm lấy tín vật vua hải tặc.”
“Các ngươi có năm người.”
“Đúng vậy.”
“Nói cách khác ta chỉ có thể được đến một phần sáu?” Jack Sparrow kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch, khẩu vị của đối phương cũng thật là quá lớn đấy chứ?
“Vậy đã rất tốt.” Thẩm Dịch trả lời vô cùng chân thành: “Lại không cần anh xuất lực, chỉ cần dẫn hết chúng tôi vào là xong.”
Kim Cương cũng vỗ bả vai Jack Sparrow nói: “Kỳ thật ngươi làm gì quá để ý chút ít gia sản của Tia Dalma, còn thứ gì trọng yếu hơn tự do kia chứ.”
Hồng Lãng cũng tới tới khuyên bảo thuyền trưởng Jack: “Nên nghĩ tới phong hiểm bọn ta phải gánh đi, nếu bọn ta thất bại, liền chỉ có một con đường chết, mà ngươi vĩnh viễn lại không cần lo lắng vấn đề này. Thuyền trưởng Jack, đây là một bút giao dịch công bình.”
Ba người ngươi một lời ta một câu, thay nhau tiến hành oanh tạc Jack Sparrow.
Loại phương thức tẩy não này khiến cho Jack Sparrow hỗn loạn, mặc dù hắn cảm thấy như vậy rất không thích hợp, nhưng Thẩm Dịch nói lại hoàn toàn chính xác hợp lý.
Tìm không thấy bất luận lý do gì có thể cãi lại, Jack chỉ có thể nói: “Được rồi, chuyện này tạm thời gác lại trước, ta còn phải cân nhắc một chút.”
Với hắn mà nói, đây đã là nhượng bộ cực lớn.
“Không thành vấn đề.” Thẩm Dịch cũng rất dễ nói chuyện: “Như vậy hiện tại, chuyển sang vấn đề kế tiếp.”
“Gì đấy?” Jack hỏi.
“Tôi cần biết rõ thực lực của bọn họ. Thuyền trưởng Jack, nếu như anh giao thủ với bất kỳ ai trong bọn họ, ai lợi hại hơn?”
“Đều không khác mấy, nhưng ta lợi hại hơn chút.”
“Như vậy…” Thẩm Dịch cúi đầu suy tư một hồi, rốt cuộc nói: “Hồng Lãng, thử so tay với thuyền trưởng Jack của chúng ta xem.”
Hồng Lãng bóp nắm đấm vang lên răng rắc răng rắc, cười hắc hắc nói: “Có ngay.”
Giương tay một quyền đánh về phía Jack Sparrow…
Trong lúc Hồng Lãng và Jack Sparrow giao thủ, Thẩm Dịch Kim Cương một bên thản nhiên nhìn xem hai người đánh đấm, tùy ý tán gẫu.
Kim Cương cười nói: “Song phương hợp tác, một phương chỉ có thể đạt được một phần sáu thu hoạch, một phương lại đạt được năm phần sáu. Ngươi làm thế nào nghĩ đến phương pháp phân phối tính theo đầu người ấy? Chủ ý này quả thực quá độc ác.”
Thẩm Dịch bên cạnh nhìn hai người giao thủ phía xa, thấp giọng trả lời: “Nếu anh chịu khó đọc tin tức, anh sẽ học được rất nhiều thủ đoạn chính trị. Trên địa cầu, khi Trung Hoa trở thành nước có GDP đứng thứ hai thế giới, lãnh đạo của chúng ta đã nói chúng ta vẫn là một nước đang phát triển, thu nhập bình quân đầu người của chúng ta còn rất thấp… Trong hội nghị khí hậu toàn cầu Copenhagen, lúc hai mươi sáu nước phát triển dùng quốc gia làm đơn vị, định ra kế hoạch giảm thiểu ô nhiễm môi trường, Trung Hoa đưa ra tiêu chuẩn của chính mình: Dùng miệng người làm đơn vị tính toán tiêu chuẩn. Anh biết nó ý nghĩa thế nào. Nếu như tiêu chuẩn đó được thông qua, như vậy tiêu chuẩn thải khí cacbonic của Trung Hoa chính là gấp năm lần nước Mỹ, bởi vì dân số chúng ta gấp năm lần bọn họ.”
“… Ta thích loại tiêu chuẩn này.”
“Tôi cũng thế.” Thẩm Dịch cười hì hì vỗ Kim Cương nói.
“Hắn còn chưa chịu đáp ứng.”
“Kệ hắn. Tôi đương nhiên sẽ không trông cậy hắn chỉ thu một phần sáu thu hoạch, nhưng là chỉ cần hắn tiếp nhận tiêu chuẩn của chúng ta, như vậy vô luận hắn giãy giụa như thế nào, cũng đừng nghĩ thu hoạch đầu to… Cho nên nói vĩnh viễn đừng đi đàm phán theo quỹ đạo người khác xếp đặt sẵn cho mình, nếu không vô luận giãy giụa như thế nào, đều khó có khả năng nhảy ra cái bẫy người khác thiết kế.”
“Chẳng khác gì ở Huyết Tinh đô thị, vô luận chúng ta cường đại thế nào, đều không thoát khỏi khống chế của nó.”
“… Đúng vậy.”
Hai người đồng thời trầm mặc một chút.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, Hồng Lãng và Jack Sparrow đánh cho hổ hổ sanh phong, thoạt nhìn trong thời gian ngắn khó phân thắng bại.
Ánh mắt Thẩm Dịch lại biến thành thâm thúy sâu thẳm, tựa hồ là đang suy tư cái gì.
Rất lâu, hắn mới lên tiếng: “Sau khi chiến đấu kết thúc, lại để cho Hồng Lãng và Jack lôi kéo làm quen, tận khả năng moi ra từ trong miệng hắn tin tức tư liệu những vua hải tặc khác… Anh cũng tham gia.”
“Không trực tiếp hỏi hắn?”
“Đừng để đối thủ có chỗ trống cò kè mặc cả.”
“Hiểu rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.