Cảm giác sợ hãi ập tới bất ngờ chẳng khác gì một con quái vật đáng sợ, thoáng cái nuốt chửng toàn bộ Lộ Kỳ Áo. Bởi vì vòng tay Tiêu Tán tăng thêm tác dụng, Lộ Kỳ Áo giờ phút này thừa nhận cảm giác sợ hãi thậm chí còn mạnh hơn chính mập mạp. Bết bát nhất là loại sợ hãi này đột nhiên xuất hiện, khiến tinh thần gã không có bất kỳ phòng bị, đưa tới hậu quả càng nghiêm trọng. Lộ Kỳ Áo phát hiện mình chưa bao giờ sợ hãi tử vong, sợ hãi chiến đấu như lúc này. Tất cả cảnh tượng trước mắt phảng phất trở nên đáng sợ chưa từng có, phảng phất như đang sống trong địa ngục. Gã cũng từng là kẻ sợ chết, nhưng qua vô số lần chiến đấu đẫm máu và khảo nghiệm sinh tử, đã ma luyện thần kinh gã cứng cỏi. Mạo hiểm giả có thể đi đến Khu Phổ Thông, sớm đã không còn là kẻ sợ chết đơn giản, nhưng thời khắc này gã vẫn bị nỗi sợ hãi vọt tới như thủy triều chấn nhiếp. “A!” Lộ Kỳ Áo ôm đầu kêu to, liên tiếp lui về sau. Chỉ là gã bị Xiềng Xích Giam Cầm hạn chế, khoảng cách lui có hạn. Ít nhất qua hết mười mấy giây, gã mới dần dần thoát khỏi sợ hãi, sau đó vô cùng nổi giận, gã phát hiện mình vậy mà tè trong quần… Thẩm Dịch liên tiếp bắn mấy súng, bức lui công kích của Đế Vũ, quay đầu quát hỏi: “Cảm thấy thế nào?” “Tốt hơn nhiều!” La Hạo kêu to. Thời khắc nỗi sợ hãi trong lòng hắn được phóng thích, cảm nhận nguy hiểm rốt cục lại có thể lần nữa trợ giúp hắn hấp thu sợ hãi, ổn định tâm thần. “Nhớ kỹ, ngươi không thể chỉ dựa vào năng lực!” Thẩm Dịch quát chói tai. Lần này là ăn may, thế nhưng còn lần sau? La Hạo vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ việc chủ động phóng thích cảm giác sợ hãi, phải bảo hắn tăng cường rèn luyện phương diện này mới được. “Ta biết rồi!” La Hạo kêu to. Trên khiên nặng, hoa lửa tung tóe lộng lẫy, đó là Hỏa Thần Pháo của Số 47 đang gào thét. Hai gã chiến sĩ máy đã ngã xuống, còn có ba tên đang dây dưa cùng Số 47, nhưng một tên trong đó đã trọng thương, hai tên bị thương nhẹ, Số 47 cơ bản đã có thể rảnh tay gia nhập công kích bọn Thẩm Dịch. Chỉ có điều gã chỉ nhắm mập mạp, khiến Lam Bình rất là bất mãn, hét ầm: “Đánh Thẩm Dịch! Đánh Thẩm Dịch!” Thẩm Dịch trở tay nã súng, một phát đạn lửa một phát linh đạn phân ra bắn Lam Bình Đế Vũ, trong đó xạ kích Lam Bình chính là viên đạn lửa kèm theo 5 điểm tinh thần. Lam Bình lại trúng một phát súng, bị ép trốn đằng sau tấm chắn không dám hiện thân. Gã sở hữu nghề nghiệp, kỹ năng đông đảo, vốn là kẻ gây sát thương chính, nhưng chính bởi thế, tiêu hao tinh thần cũng càng nhiều. Lúc trước liên tục sử dụng kỹ năng, đã khiến tinh thần của gã cơ hồ thấy đáy, thời khắc này càng không dám phản kích, chỉ có thể trốn sau tấm chắn hô to: “Đế Vũ coi chừng, hắn có loại đạn hấp thu tinh thần lực!” Bụp! Một phát đạn bắn vào người Đế Vũ, Đế Vũ kêu lên một tiếng đau đớn: “Ngươi nhắc nhở quá chậm.” 2 điểm tinh thần của gã đã bị Thẩm Dịch hấp thu. Đế Vũ bị hấp thu tinh thần chưa chắc ảnh hưởng đến gã bao nhiêu, nhưng với Thẩm Dịch mà nói lại là nhiều hơn hai điểm tinh thần có thể dùng, biến thành lực chiến đấu, chính là hai mươi điểm thương tổn. Tay phải lật một phen, Đế Vũ đánh ra một đường cung màu xám tối. Kỹ năng huyết thống Ám Dạ Cực Quang Trảm, tạo thành một luồng đao khí mạnh mẽ kèm theo tổn thương lôi điện công kích mục tiêu, mỗi thế giới nhiệm vụ có thể sử dụng ba lượt. Một chiêu Cực Quang Trảm đánh vào người Thẩm Dịch, bắn ra một đoàn huyết hoa, hắn rên cũng không rên một tiếng, lui gấp về phía sau. Đế Vũ ngẩn ngơ, bất chợt ý thức được cái gì, hét ầm: “Cứu Trần Dịch!” Tiếng kêu vẫn đã chậm một ít. Thẩm Dịch đột nhiên quay người nã một phát về phía Trần Dịch đằng sau. Chẳng ai ngờ rằng dưới tình huống này hắn vẫn còn tâm tư đối phó Trần Dịch, hiển nhiên đã mất kiên nhẫn với sự “lề mà lề mề” của bọn Hồng Lãng. Một phát đạn Xuyên Giáp xuyên qua lưng Trần Dịch bay ra đằng trước, cùng một thời gian, quang ảnh đầy trời đột nhiên biến mất, Ôn Nhu rốt cục hoàn thành công kích thoái lui. Thân hình Trần Dịch lung lay mấy cái, vô lực ngã xuống mặt đất. Kim Cương nâng cước đá về phía Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lật tay vồ một cái, chộp ngay vào Thực Nguyệt Cung trên tay Trần Dịch. Kỹ năng Cướp Đoạt phát động. Kỹ năng thành công, cướp lấy vũ khí Thực Nguyệt Cung cấp DD. Thực Nguyệt Cung: lúc sử dụng cung tiễn, tăng 20% sát thương. Kỹ năng kèm theo: Nguyệt Thực Kích, dùng ánh mặt trăng làm tiễn, bắn ra một tiễn không mũi, không thể dùng bất kỳ thủ đoạn nào né tránh hoặc cắt ngang, lực tổn thương bằng 150% lúc bình thường, điều kiện sử dụng tiên quyết là cần phải có ánh mặt trăng. Thẩm Dịch tiện tay bỏ cây cung vào trong văn chương, đang muốn tiếp tục thu chiến lợi phẩm sau khi giết chết mạo hiểm giả, lại kinh ngạc phát hiện văn chương không có bất kỳ nhắc nhở. Hắn sững sờ, đột nhiên ý thức không ổn: “Không đúng! Hắn chưa chết!” Hắn đang muốn tiếp tục cho Trần Dịch ăn thêm vài viên kẹo đồng, thân hình Đế Vũ đột nhiên phóng tới như chớp giật, di động cao tốc áp sát Thẩm Dịch, đặt đôi tay lên ngực hắn. Tử vong ập đến! Đúng là kỹ năng chiêu bài của Đế Vũ, trải qua qua một đoạn thời gian chiến đấu, nó đã lần nữa hồi phục, có thể lấy sử dụng. “Chỗ yếu hại của ngươi đã bị công kích, hộ tâm giáp kèm theo tác dụng ngăn cản phát huy chỗ hiểm, hủy bỏ hiệu quả tổn thương gấp đôi khi chỗ hiểm bị công kích. Ngươi bị Tử vong ập đến công kích, đánh trúng chỗ hiểm sinh ra hiệu quả nhân đôi tổn thương.” Thẩm Dịch lại lần nữa nhổ ra một ngụm máu tươi. Cho dù có tác dụng của hộ tâm giáp, vốn là bốn lần tổn thương chỉ còn hai lần tổn thương, lại còn được phòng ngự và địa hình đặc thù suy yếu ảnh hưởng, nhưng vẫn tạo thành hơn bốn mươi điểm thương tổn cho Thẩm Dịch, Ôn Nhu cách đó không xa cũng khẽ che ngực. Đế Vũ một kích thành công cũng không dừng lại, thân ảnh phiêu hốt một tay đoạt lấy Trần Dịch, tiện thể ném về sau. Trần Dịch đang trên không trung mãnh liệt mở mắt, hét to một tiếng: “Cung của ta!” Sau đó ngã bịch lên boong thuyền hôn mê. Gã chính là tức giận đến ngất xỉu. “Thuật… nín… thở…” Thẩm Dịch che ngực gằn từng chữ nói ra. Hắn rốt cuộc sáng tỏ vấn đề. Không nghĩ tới cái tên Trần Dịch này vẫn còn một chiêu giả chết. Thuật nín thở, kỹ năng cấp D, sau khi sử dụng sẽ khiến chính mình lâm vào trạng thái chết giả, được miễn tổn thương 8 giây, còn thừa 1% điểm sinh mệnh. Đây là một loại kỹ năng giả chết khá thực dụng, có điều không biết là gã xài quyển trục hay là năng lực kèm theo nào đó, bất quá cân nhắc đến loại năng lực này không thể lặp lại, đoán chừng hơn phân nửa là dùng quyển trục. Kỹ năng này có một điểm yếu, chính là trong trạng thái tắt thở, tất cả thuộc tính, đẳng cấp của mạo hiểm giả đều về 0, sức đề kháng hiệu quả đặc thù của kỹ năng Cướp Đoạt cũng bằng 0. Trần Dịch gặp công kích dồn dập, bất đắc dĩ bị ép sử dụng thuật nín thở, kết quả khiến Thực Nguyệt Cung bị đoạt, gã tức giận đến nỗi ngạnh sanh tỉnh lại từ trạng thái chết giả rồi hôn mê. Nhưng có thể giữ được một mạng đã là rất may với hắn. Một màn này rơi vào trong mắt mấy người Hồng Lãng, cũng nhìn trợn mắt há mồm. Đám mạo hiểm giả trong Huyết Tinh đô thị, mỗi người đều có tuyệt chiêu sở trường đặc biệt, tuyệt kỹ bảo vệ tánh mạng của riêng mình, trừ phi thực lực sai biệt đến một mức nhất định, nếu không muốn giết chết bất kỳ một ai cũng không dễ dàng. Mơ Chưa Tỉnh cố nhiên là sinh mệnh lực cực cao không dễ giết, Trần Dịch cũng có thuật nín thở lừa gạt ánh mắt mọi người. Hao hết tâm lực như thế mà vẫn để Trần Dịch chạy trốn, trong lòng ba người đồng dạng tức giận không thôi. Nhưng sau một khắc, Thẩm Dịch đã tiếp tục ném ra Phi Trảo, bắt lấy Lộ Kỳ Áo mới thoát ra từ trong sợ hãi, một tay kéo gã ném đến bọn Hồng Lãng. “Tiếp tục!” Với Thẩm Dịch mà nói, bọn hắn không có tinh lực lẫn thời gian để ảo não. Đối mặt một màn này, Đế Vũ đã nổi giận thật sự. Chưa từng có ai có thể xem bọn hắn như không đến thế. “Các ngươi… phải trả giá thật nhiều!” Đế vũ âm trầm nhổ ra một câu băng lãnh, nhiệt độ không khí toàn bộ chiến trường phảng phất hạ thấp đi nhiều, tràn ngập hàn khí âm u. Tia huyết hồng trong mắt phát ra rực rỡ, gã đột nhiên hét ầm một tiếng, khí thế cả người xuất hiện biến hóa cực lớn. Thanh niên trẻ tuổi áo trắng tóc đen, vốn là sắc mặt tái nhợt hơi có vẻ bệnh trạng, thời khắc này tóc đen tung bay, người đứng thẳng, toàn thân cao thấp dường như có hỏa diễm vờn quanh. Ánh mắt gã lộ ra hung quang dữ tợn, trên đầu vậy mà mọc ra một chiếc sừng nhọn sắc bén, một cánh tay trở nên to lớn vô cùng, thoạt nhìn giống như cánh tay trùm cuối trong Resident Evil 1, làn da mọc đầy vảy giáp rậm rạp, mang theo ánh đỏ sậm. Kỹ năng huyết thống: Ám Ma Chuyển Sinh! “Kích phát huyết dịch Ám Ma trong cơ thể, triệu hoán Ám Ma phụ thể đến từ vực sâu, khiến bản thân tạm thời trở thành tướng quân Ám Ma. Sinh mệnh lực gia tăng 1000, tất cả công thủ gia tăng 20 điểm, tất cả kỹ năng huyết thống gia tăng 20% uy lực, duy trì thời gian 3 phút. Chỉ có huyết thống cao cấp mới có thể vận dụng bình thường kỹ năng này. Huyết thống trung cấp có thể miễn cưỡng vận dụng, sau khi sử dụng, tinh thần lâm vào trạng thái điên cuồng, phệ huyết hiếu chiến, dưới tình huống nghiêm trọng sẽ không phân địch ta! Huyết thống trung cấp sử dụng kỹ năng này, mỗi hai lần thế giới nhiệm vụ có thể sử dụng một lần. Mỗi lần sử dụng, toàn bộ thuộc tính vĩnh viễn hạ thấp 1 điểm.” Sau khi biến hình, thậm chí Xiềng Xích Giam Cầm cũng không trói được gã, keng một tiếng bung ra. Tất cả mọi người đồng thời thoát khốn. Đế Vũ nhấc tay phải, một quyền đánh vào khiên nặng của La Hạo, La Hạo chỉ cảm thấy một luồng lực khổng lồ truyền đến từ mặt khiên, chấn cho toàn thân hắn run lên. Một kích này của Đế Vũ y như búa tạ nện trên tấm chắn, trực tiếp đánh rớt hơn 40 điểm độ bền của khiên nặng, đồng thời cũng đã tạo thành tổn thương không nhẹ với La Hạo. “Ám Ma Trọng Kích Quyền!” Đế vũ điên cuồng hét lên, bay thẳng tới Thẩm Dịch. *** Với tư cách một trong tam đại cường giả cận chiến của đội Thứ Huyết, nếu như nói Tạ Vinh Quân được công nhận thực lực cận chiến tổng hợp hạng nhất, như vậy Đế Vũ chính là được công nhận lực chiến đấu tức thời hạng nhất. Công nhận này không phải tới từ kỹ năng Huyết Nộ của gã, càng không phải do Tử vong ập đến, mà chính là nhờ huyết thống Ám Ma. Huyết thống Ám Ma của gã tổng cộng có bốn kỹ năng, bao gồm Ám Dạ Cực Quang Trảm, Vết cắn ác ma, Ám Ma Trọng Kích Quyền cùng với Ám Ma Chuyển Sinh. Ngoại trừ Ám Ma Chuyển Sinh là cường hành vận dụng, phải mỗi hai nhiệm vụ thế giới mới có thể sử dụng một lần, hơn nữa phải bỏ ra một cái giá lớn, toàn bộ thuộc tính giảm xuống 1 điểm, uy lực lớn nhất chính là Ám Ma Trọng Kích Quyền chỉ có thể sử dụng một lần mỗi thế giới nhiệm vụ. Ám Ma Trọng Kích Quyền: tập trung tất cả lực lượng vào cánh tay phải, đạt được lực lượng siêu cường, mỗi một quyền có thể phát huy 100% giá trị lực lượng, có thể chồng với hiệu quả sở trường chiến đấu, 15% tỷ lệ nhân đôi sát thương, bổ sung 20 điểm tổn thương ám hệ. Tổn thương ám hệ bỏ qua phòng ngự. Lực lượng Đế Vũ vốn là 32 (31), hơn nữa Ám Ma Chuyển Sinh kèm theo 20 điểm công kích, ý nghĩa mỗi đòn công kích bình thường của gã đều trên 50 điểm sát thương. 15% tỷ lệ nhân đôi tổn thương, hơn nữa 20 điểm tổn thương ám hệ cùng với uy lực kỹ năng đề cao 20%, lúc này đây Đế Vũ đã triệt để bạo tẩu thành một hung thú hình người. Mỗi quyền gã đánh ra, sát thương đại khái chỉ kém hơn kỹ năng công kích cấp D chút ít, hoàn toàn không bị ảnh hưởng hạn chế phát huy công kích bình thường, có thể thấy uy lực của nó cường đại khủng bố đến mức nào. Mặc dù là dùng phòng ngự siêu cường của La Hạo cũng không thể ngăn cản công kích uy mãnh đáng sợ đến thế. Rốt cuộc là tư liệu có hạn, chẳng ai ngờ rằng Đế Vũ bùng nổ lại trở nên khủng khiếp như vậy. Thẩm Dịch trở tay một quyền đón đỡ, cánh tay to dị dạng của Đế Vũ hung hăng nện xuống như côn sắt, Thẩm Dịch thậm chí có thể nghe rõ mồm một thanh âm xương cẳng tay của mình rạn nứt. Khuôn mặt người trẻ tuổi áo trắng tóc đen anh tuấn đã bị biến dạng vì phẫn nộ, giờ phút này vô cùng dữ tợn, sát khí phủ khắp toàn thân. “Ngươi nhất định phải chết! Thẩm Dịch!” Đế Vũ điên cuồng hô to. Cùng một thời gian, liên tiếp hai tiếng nổ, lại là hai gã chiến sĩ máy chết trận, còn dư lại một gã trọng thương cũng không còn cách nào ngăn trở Số 47. Số 47 cuồng xông tới, tay phải đánh một quyền về phía Thẩm Dịch, đồng thời kêu lên: “Đế Vũ, giao hắn cho ta! Ngươi đi đối phó những tên khác!” “Đừng để hắn chạy!” Đế vũ điên cuồng hét, vung quyền đánh về phía La Hạo. La Hạo ứng biến không kịp, bị một tay gã quét trúng phần eo, cả người đều bay lên. Bước chân Đế Vũ càng không ngừng xông tới bọn Hồng Lãng, cánh tay to lớn đánh ra một luồng đao trảm gợn sóng lao nhanh đến Hồng Lãng. Ám Dạ Cực Quang Trảm! Hồng Lãng đang vây công Lộ Kỳ Áo nên không kịp đề phòng, bị Đế Vũ đánh cho phun máu tung toé, nhiễm đỏ nửa người. Uy lực kỹ năng gia tăng 20%, một kích này của Đế Vũ đã hoàn toàn triệt tiêu ảnh hưởng do địa hình đặc thù mang tới cho gã. Bất quá Hồng Lãng cái khác không được, muốn nói đến chơi liều cũng không thua bất luận kẻ nào. Hắn đúng là lui cũng không lui, y nguyên liều chết tiến công Lộ Kỳ Áo. Kỹ năng của Đế vũ khôi phục, kỹ năng của Hồng Lãng đương nhiên cũng khôi phục đại khái. Cường Lực Trùng Kích, Búa Rìu Liên Kích, Lôi Đình Nhất Kích liên tiếp đánh về phía Lộ Kỳ Áo, thẳng đến khi thả xong tất cả kỹ năng, hắn mới bớt thời gian uống thuốc. Cùng lúc đó, Kim Cương và Ôn Nhu cũng nhắm ngay Lộ Kỳ Áo điên cuồng hạ sát thủ. Bọn hắn tự nhiên cũng nhìn ra Đế Vũ khủng bố đến cực điểm, nhưng tuyến phòng ngự đã vỡ, lúc này chính là thời khắc dốc sức liều mạng tử chiến. Mơ Chưa Tỉnh, Trần Dịch có thể uống thuốc đối cứng, lẽ nào bọn hắn không được? Đáng mừng chính là, Mơ Chưa Tỉnh đã chết, Trần Dịch trọng thương hôn mê, tinh thần lực của Lam Bình hao hết, giờ phút này trên thuyền, đối phương chỉ có ba người có thể đánh tiếp. Mà Lộ Kỳ Áo vừa bị một vòng mới kỹ năng vây công, tương tự thương thế không nhẹ, giờ phút này cũng đang uống thuốc ngạng kháng, duy có thể chiến đấu cũng chỉ còn Đế Vũ và Số 47. Chỉ cần ba người bọn họ giết chết Lộ Kỳ Áo trước, lại cuốn lấy Đế Vũ, như vậy Thẩm Dịch và mập mạp liên thủ rất có hi vọng đánh rơi rụng Số 47. Đế Vũ mang tới áp lực cường đại, mỗi người đều đang liều mạng! Ôn Nhu hất roi lên, kỹ năng Quấn Quanh phát động. Lộ Kỳ Áo mới đi ra từ trong bóng ma Trọng Kích, lại bị Quấn Quanh của Ôn Nhu phong bế. Đao võ sĩ lại lóe sáng, kỹ năng Lực Trảm và Loạn Nhận Trảm hung hăng bổ xuống Lộ Kỳ Áo. Cùng một thời gian, Kim Cương ngạnh sanh nhận lấy hai phát trọng quyền từ cánh tay to tướng của Đế Vũ, tiếp tục cuồng ẩu Lộ Kỳ Áo. Ba người này liều mạng lên, mặc dù Đế Vũ đang bạo tẩu cũng không thể giết trong chớp mắt, Lộ Kỳ Áo lại lâm vào hiểm cảnh tuyệt đối. Đao quang kiếm ảnh giao thoa, huyết nhục cuồng loạn nhảy múa. Lộ Kỳ Áo hô liên tục, sắp sửa không thể chống đỡ tiếp, đột nhiên một bóng người xuất hiện trước mắt mọi người. Trong khoảnh khắc, tất cả công kích đều rơi hết lên thân người nọ. Nhưng người nọ lại phảng phất hoàn toàn không cảm giác, trở tay một đao, ánh đao xám vô thanh vô tức mở ra lồng ngực Ôn Nhu, đao thế âm tàn lại tràn ngập sát cơ. Người tới đúng là… Minh!