Ban đêm, ánh trăng sáng tỏ như gương, chiếu lên người Ôn Nhu, làm nổi bật khuôn mặt tinh xảo của nàng. Dựa người trên lan can ngoài ban công, quay đầu nhìn lại, Thẩm Dịch vẫn còn loay hoay với chiếc PDA dưới ánh đèn, nghiên cứu các loại tri thức khoa học kỹ thuật. Sau khi khảo thí T-1000 và Kẻ Thu Gặt, Thẩm Dịch vừa về đến khách sạn đã bắt đầu bận rộn. Nhìn gương mặt nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ, ngẫu nhiên nhíu lông mày suy tư, ánh mắt Ôn Nhu toát lên vẻ mê luyến. Có người nói, lúc đàn ông chăm chỉ làm việc là nhìn mê người nhất. Lời này rất có đạo lý. Chuyên chú vào công tác, kiên nghị, chăm chú, cố gắng, khắc khổ, bỏ đi láu lỉnh và táo bạo, chỉ để lại kiên cường và trách nhiệm. Đàn ông trời sinh chính là trụ cột chống đỡ gia đình, là ô dù của phụ nữ, việc này khiến họ thường được ví như sắt thép, không như thế làm sao đủ chèo chống, đồng thời tính tình phải khoáng đạt, không như thế làm sao đủ bao dung. Thẩm Dịch trước mắt, chính là một người đàn ông như thế. Chứng kiến một người đàn ông như thế, Ôn Nhu cảm thấy dù đối phương không phải mạo hiểm giả, nàng cũng tình nguyện đứng cùng một chỗ, hưởng thụ che chở từ hắn, mà không phải một người có lực lượng nhưng lại không có trách nhiệm bảo hộ. Người sở hữu lực lượng, có lẽ rất cường đại; nhưng người đàn ông có trách nhiệm, mới là đáng tin cậy nhất. Ngón tay gõ lộp bộp trên máy tính, phát ra thanh âm thanh thúy, Thẩm Dịch vẫn đang bận nghiên cứu. Ôn Nhu từ ban công đi tới, đỡ lấy bờ vai hắn từ sau lưng: “Bận rộn lâu như vậy, đang nghiên cứu gì ấy?” Thẩm Dịch cười nói: “Anh chỉ là nghiên cứu xem kế tiếp chúng ta nên phát triển nhà xưởng siêu cấp như thế nào. Em nên biết mỗi một loại khoa học kỹ thuật, đều có yêu cầu trụ cột bất đồng. Bên trong chương trình Skynet có quá nhiều hướng phát triển khoa học kỹ thuật, chúng ta cơ bản không thể nào có được tất cả.” “Ví dụ, nếu chúng ta lựa chọn phương hướng Terminator, vậy bây giờ chúng ta có thể nghĩ biện pháp kiến thiết dây chuyền sản xuất Terminator, đầu tiên là T6, sau đó T7, từng bước một phát triển lên trên. Nếu nhóm chúng ta muốn có được Sát Thủ Săn Mồi, thậm chí hàng không mẫu hạm, chúng ta nhất định phải kiến thiết một dây chuyền sản xuất hoàn toàn bất đồng, kiến tạo Terminator cơ hồ không có bất kỳ trợ giúp. Đương nhiên, chùm sáng dẫn dắt của Skynet cũng không tệ, cái này thuộc về một dạng khoa học kỹ thuật khác, lại cần lộ tuyến phát triển khoa học kỹ thuật mới. Trong đó có chút trụ cột liên quan lẫn nhau, có chút khác biệt, cũng có chút trụ cột căn bản không thể làm chung lẫn nhau.” “Anh phải phân rõ chúng, thiết kế một tuyến đường phát triển tốt nhất, có thể giúp chúng ta nhận được nhiều thu hoạch nhất trong thời gian ngắn nhất, giá tiền thấp nhất, tinh lực ít nhất.” “Làm gì khổ cực như vậy? Những chuyện này về sau cũng có thể làm.” “Nhưng lại bỏ qua lần này.” Thẩm Dịch nhìn nhìn Huyết Tinh văn chương: “Khoảng cách trở lại đô thị còn 40 tiếng. Anh hi vọng trước đó có thể hoàn thành công tác thiết kế, sau đó giao cho Paul, nói cho ông ấy biết, trong thời gian chúng ta không có ở đây, cần phải mua thêm thiết bị nào cho nhà xưởng.” David Paul là tổng giám đốc nhà xưởng tân nhiệm, trước sau từng đảm nhiệm qua chức trưởng phòng bộ phận nghiên cứu kỹ thuật tại một công ty chế tạo máy móc to lớn và phó chủ nhiệm SERN, trên phương diện kỹ thuật hay quản lý kinh doanh đều có kinh nghiệm rất tốt, coi như một nhà quản trị có danh tiếng. Điểm thú vị là sở dĩ ông ta nguyện ý “hạ mình” bước vào công ty Newman Brothers, không phải hướng đến số tiền lương kếch xù Thẩm Dịch cho ra, mà là nhằm vào bốn chữ “toàn quyền phụ trách”. Với một nhà quản trị mà nói, ngoại trừ thù lao đầy đủ, bọn họ đồng dạng cũng mong đợi đầy đủ không gian phát huy. Dù sao không ai ưa thích làm việc trói tay trói chân, người quản lí càng ưu tú sẽ càng hi vọng có thể đạt được đầy đủ quyền hạn. Bởi vậy khi David Paul nghe nói việc quản lý kinh doanh của nhà xưởng toàn quyền giao cho mình, ông chủ tuyệt không hỏi qua, hàng năm chỉ bàn giao nhiệm vụ, hơn nữa nội dung chủ yếu nhiệm vụ là mở rộng quy mô kinh doanh, gia tăng số lượng dây chuyền sản xuất theo chỉ định mà không có yêu cầu gì về lợi nhuận, ông ta không chút do dự đáp ứng. Đám người mạo hiểm nguyên bản nhức đầu bất đắc dĩ vì chỉ có thể dừng lại mười ngày mỗi năm, lại không ngờ tới việc cắt giảm quyền lực của bản thân ngược lại trở thành nguyên nhân trọng yếu hấp dẫn nhân tài ưu tú. “Hi vọng ông ấy sẽ không bị yêu cầu của anh dọa sợ.” Ôn Nhu cười nói. Trên màn hình PDA hiện ra một dãy lớn dây chuyền sản xuất Thẩm Dịch phải cần. Bộ phận này chí ít còn có thể mua được, về sau Thẩm Dịch sẽ yêu cầu tự sản xuất thêm dây chuyền sản xuất tân tiến hơn nữa. Tương lai trước khi công ty Newman Brothers trở thành nhà xưởng siêu cấp, có lẽ đầu tiên sẽ trở thành một công ty chế tạo máy móc hàng đầu. Cho dù Thẩm Dịch luôn cố tránh cho khoa học kỹ thuật thế giới Terminator ảnh hưởng thế giới X-Men, nhưng có chút phương diện y nguyên không thể tránh khỏi. Thẩm Dịch chỉ hi vọng việc thay đổi khoa học kỹ thuật sẽ không ảnh hưởng đến cân bằng toàn bộ thế giới, hoặc giả trước khi nó ảnh hưởng đến cân bằng, mình đã nhận được hết thảy mình muốn. Hai người nói đùa vài câu, Thẩm Dịch lúc này mới nói: “Đúng rồi, sau khi cải tiến Kẻ Thu Gặt vẫn còn sót lại không ít vật liệu, nên nghĩ cách tận dụng bọn nó, tránh lãng phí.” Ôn Nhu nói: “Dùng để tiến hành cải tạo chiến sĩ máy móc được không?” Thẩm Dịch hơi nhíu mày: “Nói thực rất không dễ dàng. Kế hoạch cải tạo binh sĩ máy móc cần dùng đến một ít thiết bị y khoa, trong đó có chút thiết bị rất ít nơi có thể làm được. Hành vi lúc trước của chúng ta tại New York đã đưa tới không ít oanh động, anh lo nếu nhóm chúng ta lại ra tay, sẽ đưa tới cảnh sát, thậm chí dị nhân. Như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến chúng ta.” Lỗ tai Ôn Nhu bỗng nhiên giật giật, sắc mặt biến hóa: “Em sợ là đã có người tìm tới.” Ôn Nhu vừa dứt lời, bên ngoài gian phòng đột nhiên vang lên tiếng gào thét bén nhọn, phảng phất cuồng phong thổi qua, một luồn khí lạnh cuốn tới. Thẩm Dịch và Ôn Nhu đồng thời tách ra, tay phải Thẩm Dịch vừa nhấc, Linh Hỏa Thương bắn ra một chuỗi đạn, còn tay trái Ôn Nhu nắm đao võ sĩ, roi dài bên tay phải phát ra tiếng xé gió sắc bén, cuốn về phía cửa sổ. Cửa sổ đột nhiên sinh ra một bức tường băng, chặn lại đạn và roi dài tập kích, dùng cửa sổ làm trung tâm nhanh chóng lan tràn về bốn phía. Phảng phất phát tán không giới hạn, nhanh chóng tràn ngập khắp phòng, biến gian phòng thành một hầm băng to lớn trong nháy mắt. Ôn Nhu ngẩn ngơ nhìn một màn này, Thẩm Dịch đã kêu lên: “Đừng động thủ! Là người băng Bobby!” Theo Thẩm Dịch kêu gọi ngừng bắn, tường băng trước cửa sổ đột nhiên hiện ra một tia rạn nứt. Sau đó chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, tường băng hóa thành mảnh vụn bay múa đầy trời, một bóng người vọt vào từ sau tường băng. Vụn băng tán toái chọc vào người gã, gã lại xem như không phát hiện. Đúng là người sói Logan. *** Từ khi có được thế giới sân nhà X-Men, Thẩm Dịch không chỉ một lần hỏi qua chính mình, liệu sau này còn có thể liên hệ những dị nhân kia hay không. Huyết Tinh đô thị cũng không có ra nhiệm vụ phương diện này, với đô thị mà nói, thế giới sân nhà chính là một căn cứ hậu cần nho nhỏ để đám người mạo hiểm bồi dưỡng thực lực bản thân, chuyển hóa bộ phận thực lực bên trong thành chiến lực của mình. Dưới tiền đề này, tính chất thế giới trở nên không còn trọng yếu như trước, nhân vật kịch bản có xuất hiện hay không, đồng dạng không trọng yếu nữa. Trọng yếu là đám người mạo hiểm sinh hoạt, phát triển và lớn mạnh trong thế giới sân nhà như thế nào. Nhưng mà vận mệnh có khi vượt qua ý chí. Nơi này là thế giới X-Men, là thiên hạ của dị nhân, như vậy trong quá trình phát triển, không thể tránh khỏi tao ngộ dị nhân. Thẩm Dịch cũng từng nghĩ tới mình sẽ đụng phải một ít dị nhân, nhưng không cho là mình còn sẽ đụng phải nhân vật mạnh mẽ giống như Wolverine. Đáng tiếc, hắn hiển nhiên đã sai. Thời khắc này Thẩm Dịch và Wolverine nhìn nhau, từ ánh mắt của bọn hắn có thể thấy được, đôi bên đều rất kinh ngạc vì lần chạm trán đột nhiên này. “Quỷ tha ma bắt, ta đã cho là mình sẽ không bao giờ còn nhìn thấy các ngươi.” Logan lắc lắc đầu nói. Thẩm Dịch cười nói: “Ta cũng từng nghĩ như vậy… Đừng hiểu lầm, lần này bọn ta không có ác ý.” “Nếu như cướp đoạt ngân hàng chưa tính là ác ý.” Một giọng nữ nhẹ nhàng truyền đến. Nữ Phong Bạo mái đầu bạc trắng, còn có người băng Bobby thình lình xuất hiện bên cửa sổ. Ba người này thật đúng là bạn nối khố, lúc nào cũng dính vào nhau. Thẩm Dịch nhún nhún vai: “Chà, người đẹp, rất vui được gặp lại cô.” Nữ Phong Bạo nhìn Thẩm Dịch bằng ánh mắt kỳ lạ. Trong nội tâm Nữ Phong Bạo đồng dạng có cảm thụ hết sức kỳ lạ với Thẩm Dịch. Cho dù Huyết Tinh đô thị đã xóa đi thù hận của bọn họ với những mạo hiểm giả săn giết dị nhân, nhưng lại không xóa đi trí nhớ. Nữ Phong Bạo y nguyên nhớ rõ, chính là cái người này, dùng sức một mình đánh bại Vạn Từ Vương cường đại. Lực lượng của hắn cũng không cường đại hơn bao nhiêu so với bất luận người nào ở đây, nhưng hắn vẫn làm được chuyện mà giáo sư Charles chưa hẳn có thể làm được. Mà bây giờ, người đàn ông này lại lần nữa xuất hiện trước mắt mình. Nàng có thể cảm giác được, hắn đã cường đại hơn so với trước kia. Ôn Nhu lúc này cười lạnh: “Lúc nào dị nhân bắt đầu bán mạng vì chính phủ nhân loại rồi thế?” Wolverine nhìn hằm hằm Ôn Nhu: “Việc này không cần ngươi tới hỏi!” “Đừng bất lịch sự với các quý cô vậy chứ.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc nhắc nhở cái gã tánh khí nóng nảy này. Sau đó hắn cười nói với Nữ Phong Bạo: “Mọi người trước thư giãn một tí, tán dóc vài câu được không? Bất kể nói thế nào, cũng đều đã từng là bạn cũ, không cần phải vừa thấy mặt đã gương cung bạt kiếm như vậy.” Hắn biết rõ Nữ Phong Bạo mới là đầu lĩnh trong tổ ba người. “Đã từng là kẻ địch.” Bobby chỉnh lời Thẩm Dịch. “Được rồi được rồi, không cần biết các vị nghĩ thế nào, dù sao tôi chưa bao giờ coi các vị như kẻ địch. Bọn tôi đến nơi này có nguyên nhân của bọn tôi, không nhằm vào bất kỳ người nào. Vấn đề là các vị, các vị sao lại xuất hiện ở đây? Lẽ nào chỉ vì bọn tôi đánh cướp ngân hàng chính phủ nhân loại?” Thẩm Dịch nói xong lui về phía sau một bước, Linh Hỏa Thương đã biến mất không thấy gì nữa. Động tác này khiến tất cả mọi người buông lỏng đi nhiều. Ba người Nữ Phong Bạo nhìn lẫn nhau. Rốt cục, Nữ Phong Bạo nói: “Chúng ta tưởng rằng dị nhân cướp bóc ngân hàng.” “Hóa ra là vậy…” Thẩm Dịch sờ cằm rơi vào trầm tư. Hắn không hỏi Nữ Phong Bạo làm sao tìm được mình, với dị nhân mà nói, loại sự tình này cũng không tính khó khăn. Luôn có vài người có được các loại năng lực cổ quái kỳ lạ. Trầm tư một lát, Thẩm Dịch nói: “Nói như vậy, đây hết thảy đều liên quan tới hiệp nghị hòa bình?” “Đúng thế. Hiệp nghị đình chiến quy định, Chính phủ Mỹ và dị nhân đạt thành hợp tác toàn diện, huỷ bỏ tất cả pháp luật mang tính kỳ thị. Nhưng trên một phương diện khác, tổ chức dị nhân có nghĩa vụ duy trì trật tự, giữ gìn pháp luật nhân loại. Lúc dị nhân xúc phạm pháp luật, tổ chức dị nhân có nghĩa vụ hiệp trợ chính phủ nhân loại tiến hành đuổi bắt. Mấy ngày trước phát sinh vụ án ngân hàng, có dấu vết cho thấy, giống như là dị nhân làm, hơn nữa thực lực rất mạnh. Bọn ta nhận được thông báo, cho nên mới tìm tới… Không nghĩ tới cướp ngân hàng không phải dị nhân mà là các ngươi.” Hóa ra là vậy sao? Cho dù Thẩm Dịch đã sớm dự liệu được hậu quả của việc trắng trợn cướp bóc, nhưng hắn thực không ngờ, dù là chỉ là ra tay quy mô nhỏ, lại vẫn mang tới phiền toái như thế. Điều này khiến Thẩm Dịch không thể không cười khổ, sau đó hắn đi đến trước tủ rượu, rót cho mình một ly rượu đỏ, nhẹ nhấp một cái, chậm rãi nói: “Như vậy hiện tại các vị đã biết rõ, chuyện này không phải dị nhân làm, kế tiếp định làm thế nào?” Vấn đề này hỏi rất trực tiếp, trúng ngay trúng điểm. Nhóm Nữ Phong Bạo muốn làm chính là cam đoan dị nhân sẽ không nguy hại đến an toàn xã hội, bọn họ cũng không phụ trách chăm lo chuyện người khác, trên thực tế chính phủ nhân loại cũng không hi vọng bọn họ quản quá nhiều. Bây giờ đã xác định không phải dị nhân cướp đoạt ngân hàng, đồng nghĩa bọn họ hoàn toàn có thể lựa chọn rời đi luôn. Cân nhắc đến chuyện đám người Thẩm Dịch khó đối phó, đây chính là phương án tốt nhất. Nhưng theo một phương diện khác, nếu chính phủ nhân loại kiên trì cho rằng bọn người Thẩm Dịch là dị nhân, vấn đề sẽ phiền toái hơn nhiều. Hiệp nghị đình chiến vừa mới ký kết còn ở vào tình trạng yếu ớt, rất có thể bị phá hư vì một ít nhân tố đặc thù. Dưới loại tình huống này, lựa chọn như thế nào là nan đề của đám người Nữ Phong Bạo. Nữ Phong Bạo và Wolverine nhìn nhau, đối mặt vấn đề này của Thẩm Dịch, bọn họ nhất thời cũng không biết nên trả lời thế nào. Đúng lúc này, trong đầu tất cả mọi người đồng thời vang lên một âm thanh cơ trí tang thương: “Ta thấy, việc này cũng không phải không thể giải quyết. Người trẻ tuổi, nếu như anh không ngại, ta hi vọng có thể mời anh đến trường học của ta ngồi một chút. Có lẽ, chúng ta có thể thảo luận một phen ra trò.” Giáo sư X. Ánh mắt Thẩm Dịch sáng lên: “Đương nhiên không ngại, Giáo sư X. Nhận được lời mời của ngài, tôi cảm thấy hết sức vinh hạnh!"