Chiến trường rất nhanh được quét dọn xong. Lair báo cáo Thẩm Dịch: “Báo cáo cấp trên, đã hoàn tất việc thanh lý Terminator. Nhận được 62 xác có thể chữa trị, trong đó 34 cái hư hao nghiêm trọng, 12 cái hư hao triệt để, 6 cái hư hao mức độ thấp.” “Giao đám Terminator ít hư hao cho Tập Tiểu Phàm, bảo cậu ấy đổi quyền khống chế rồi đưa lại cho ta, sau đó móc ra tinh thể năng lượng từ đám Terminator thừa, ngoài ra cũng đi hỏi mấy người khác xem có thu hoạch viên nào không.” Mệnh lệnh của Thẩm Dịch nhanh chóng được chấp hành. Công tác sưu tập tinh thể được hoàn thành trước nhất, bất quá đám người mạo hiểm cũng không thu hoạch được bao nhiêu. Terminator hư hại nặng, tinh thể năng lượng rất dễ dàng bị tổn hại, chỉ có tinh thể bảo trì hoàn chỉnh mới có thể phát huy tác dụng, nhưng đại bộ phận trong đó cũng không phải đô thị ban thưởng. Cuối cùng từ 94 khối tinh thể năng lượng, chỉ gặt hái được bốn khối tinh thể, tiểu đội 641 đạt được hai khối, Chu Nghi Vũ đạt được một khối, Hòa Thượng đạt được một khối, trong đó khối của Chu Nghi Vũ còn là loại T-800. Chu Nghi Vũ ném khối mình lấy được kia vào tay Thẩm Dịch: “Ngươi vốn thiếu ta hai T6 hai T7, ta không cần nữa, thêm khối tinh thể này, đổi một con T-800, phí nguyên liệu ngươi ra.” Thẩm Dịch phản đối: “Không được, ta muốn khối T-800 này, ta sẽ cho ngươi một con T-750, hai con T7, tất cả tài liệu ta ra.” Chu Nghi Vũ nhún nhún vai: “Được rồi.” Sau mười lăm phút, 6 Kẻ Hủy Diệt cũng đã được chuyển quyền khống chế, trở thành thuộc hạ Thẩm Dịch, một con trong đó đúng là T-800. Trước tiên tiến hành chữa trị 1% cho năm con T-750, để chúng nó thành công đứng thẳng, sau đó Thẩm Dịch đưa tay đặt lên T-800, khởi động Kích Hoạt, văn chương nhắc nhở: “Terminator T-800 tổn hại 26%, trình độ khoa học kỹ thuật cấp DD, giá trị bọc thép 0, có thể chữa trị, chữa trị nguyên vẹn cần tiêu hao 188 điểm năng lượng…” “Chữa trị bằng tất cả năng lượng còn thừa.” “Trước mắt còn thừa 80 điểm năng lượng, có thể chữa trị một phần ba.” “Chữa trị.” Kích Hoạt phát động, T-800 đứng lên. “T-800 Terminator, phòng ngự 30, giá trị bọc thép 140/420, tổn hại 17%, vũ khí phân phối: pháo máy hạng nặng M59, lực đạn tổn thương 14. Máy phóng tên lửa hạng nhẹ, lực tổn thương 200, số lượng 7 phát. Sử dụng hệ thống thần kinh phản ứng đời thứ tư, phản ứng càng nhanh nhạy, chân được gắn động lực thôi đẩy, ứng dụng hệ thống vi tính nhân tạo Cyberdine loại hình 101. Đánh giá khoa học kỹ thuật: cấp DD. Đánh giá công dụng: chủ lực. Chỗ hiểm: tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao có thể chữa trị, giảm sát thương từ tổn thương loại cháy nổ, có thể tiếp tục chiến đấu thêm một thời gian ngắn sau khi giá trị bọc thép về 0, có thể học tập và nói tiếng người, có lớp da ngụy trang, có thể tiến hành thay đổi diện mạo.” Bởi vì Kẻ Hủy Diệt đã thuộc về mình, Thẩm Dịch không cần Tinh Thần Tham Sát cũng có thể nhìn ra thuộc tính của nó. Trách không được đám T-800 này khó giết như thế, hóa ra coi như giá trị bọc thép về 0, chúng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Đụng phải mạo hiểm giả không biết tình huống, tiếp tục công kích mấy con “người máy cương thi” này, kỳ thật chỉ tổ lãng phí thời gian đạn dược. Tinh Thần Tham Sát của Thẩm Dịch nhìn như vô dụng, nhưng trong những thời điểm mấu chốt như thế này, không có Tinh Thần Tham Sát nắm rõ tình huống của đối phương, quả thực khiến đám người mạo hiểm phải chiến đấu trong hoang mang vô kể. Kẻ Hủy Diệt vừa đứng lên, liền kính cẩn chào Thẩm Dịch: “Thưa cấp trên tôn kính, số thứ tự T80-5579 xin trình diện ngài!” “Số thứ tự của người đã không còn ý nghĩa, từ giờ trở đi tên của ngươi là Số 1. Ta là cấp trên trực tiếp của ngươi, mệnh lệnh của ta là cao nhất. Trừ ta ra, tất cả đội viên cùng đội của ta là cấp trên thứ hai của ngươi, bọn họ ra lệnh cho ngươi là mệnh lệnh cao thứ hai, tư liệu đội viên của ta đã được nhập cả vào ngươi.” “Rõ, cấp trên, ngài bây giờ có ba vị đồng đội chính thức và một vị đồng đội không chính thức. Tôi muốn biết đến lúc bốn vị cấp trên thứ hai ra lệnh không giống nhau, tôi sẽ ưu tiên nghe theo người nào?” Hồng Lãng cả kinh nói: “Nó còn biết chia nhỏ cấp bậc.” Số 1 nghiêm túc trả lời: “Chương trình của tôi có yêu cầu phân chia cấp bậc chỉ lệnh nghiệm mật. Với tư cách là người chấp hành chương trình, tôi không cho phép có bất kỳ chỉ lệnh lệch lạc hay mơ hồ nào cả. Những Terminator khác chỉ có thể nghe lệnh một vị cấp trên, nhưng tôi và các Terminator cao cấp hơn tôi có thể nghe lệnh từ nhiều vị.” Thẩm Dịch gật gật đầu: “Trừ ta ra, ưu tiên quyền hạn tính như sau: Kim Cương, Ôn Nhu, Hồng Lãng, La Hạo.” “Rõ, cấp trên.” “Rốt cục vẫn xếp áp chót.” Hồng Lãng lầm bầm. “Đừng lo lắng.” Thẩm Dịch cười nói: “Chúng ta bây giờ có đầy đủ tinh thể, sau này trở về ta sẽ cho ngươi một T-800 chân chính.” “Thế còn tạm được.” Hồng Lãng toét miệng cười ha hả. Bất quá sau một khắc, hắn nói với Thẩm Dịch: “Thẩm Dịch, có chuyện phải nói cho ngươi.” “Gì vậy?” Hồng Lãng đột nhiên chỉ tay vào Kinh 12 cách đó không xa: “Tên chết toi kia đã dùng binh lính của ngươi làm kẻ chết thay cho hắn. Lúc ấy ta rất muốn tìm hắn tính sổ, là Kim Cương đã ngăn ta lại, ngươi nói làm sao bây giờ?” Mặt Thẩm Dịch lập tức trầm xuống. Kim Cương vội vàng giải thích: “Lúc ấy tình huống nguy cấp, không thích hợp lập tức trở mặt.” “Anh làm rất tốt, hiện tại Hồng Lãng nói ra cũng rất tốt.” Thẩm Dịch lạnh lùng nói. Ánh mắt hắn nhìn Kinh 12 đã tràn ngập sát khí. Kinh 12 biến sắc: “Hồng Lãng, cmn ngươi có ý gì? Không phải chỉ là một gã binh sĩ triệu hoán sao? Không có giá trị sử dụng gì, ta bồi thường một trăm điểm, đủ rồi chứ!?” “Đó cũng không phải do ngươi tự tính toán đấy, Lục Minh!” Thẩm Dịch đột nhiên kêu lên. Nghe được cái tên Lục Minh này, Kinh 12 chấn động, sau một khắc Thẩm Dịch đã móc ra Linh Hỏa Thương. Kinh 12 nghẹn họng hô to, mạnh mẽ tung mình lên không, không nghĩ tới một bóng người ngang trời bay đến, hung hăng đá một cước vào người Kinh 12. Một cước này vừa nhanh vừa hiểm, Kinh 12 nhất thời bị đá rớt trở lại, đúng là Ôn Nhu. Lữ Đức bên cạnh đang tính ra tay, Hồng Lãng, Kim Cương, còn có La Hạo đã đồng thời xông tới: “Ngươi tốt nhất đừng nhúc nhích!” Thẩm Dịch thu lại Linh Hỏa Thương, phóng đến Kinh 12 vừa rơi xuống đất, đồng thời kêu lên: “Ta một chọi một với hắn, ai cũng đừng ra tay, ta muốn giáo huấn hắn một chút!” Trên mặt Kinh 12 hiện ra vẻ hậm hực dữ tợn. Gã dầu gì cũng là mạo hiểm giả cận chiến, bị Thẩm Dịch coi thường như vậy, trong lòng tự nhiên khó chịu cực độ. Đã Thẩm Dịch muốn một chọi một với mình, gã đương nhiên sẽ không biết sợ. Nhất là Thẩm Dịch đã thu súng vào, hiển nhiên định tay không chiến đấu, Kinh 12 rất đỗi an tâm. Gã vốn chính là mạo hiểm giả am hiểu cận chiến, thích hợp vật lộn sinh tử cùng đối thủ nhất, chớ nhìn gã to con thô thiển, thân thủ vậy mà khá linh hoạt. Thẩm Dịch sắp sửa vọt tới, ánh mắt Kinh 12 lóe lên hung quang, giơ tay đánh ra một luồng sáng tím, tiếng hổ gầm kỳ lạ đột nhiên vang lên, trên cánh tay Kinh 12 vậy mà hiện ra hình tượng một con hổ trắng mắt đen, nương theo một quyền Kinh 12 đấm ra bổ nhào về phía Thẩm Dịch. Kỹ năng Hổ Hống Quyền cấp DD! Đây là quyền kỹ cận chiến sở trường nhất của Kinh 12, đánh trúng mục tiêu tạo thành 140 điểm thương tổn, đồng thời sinh ra hiệu quả gây choáng một giây. Hổ trắng gào thét phóng tới Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lại không tránh không né, lao ra trước người Kinh 12, đối mặt Hổ Hống Quyền, ánh mắt lạnh lùng lộ ra vẻ khinh thường. Trên người lóe lên hào quang, kỹ năng gia trì dũng khí kèm theo bội sức anh dũng đã phát động, tăng lên 10 điểm ý chí, độ ưu tiên lẫn kháng tính tổn thương đặc thù cũng đề thăng. Hắn hiện tại có 38 điểm ý chí, lại thêm 10 điểm ý chí chính là 48 điểm, hơn nữa Vòng tay Tình Nhân gia tăng độ ưu tiên, vô luận ý chí hay độ ưu tiên được miễn vượt xa Hổ Hống Quyền. Sau một khắc, hổ ảnh xuyên qua thân hình Thẩm Dịch, thân thể Thẩm Dịch chỉ là sáng ngời một chút, liền nhanh chóng tới gần bên người Kinh 12. Một quyền kia không biết đã tạo thành bao nhiêu tổn thương cho hắn, chỉ là Ôn Nhu cách đó không xa đột nhiên nhăn mày một chút, khẽ ôm lấy ngực mình. Lần áp sát nhanh chóng này vượt xa dự kiến của Kinh 12, gã vậy mà không kịp sử dụng thêm kỹ năng nào, Thẩm Dịch đã hung hăng đánh một quyền vào mặt gã, tạo thành 12 điểm tổn thương, Kinh 12 kêu lên một tiếng đau đớn, trở tay đấm lại, Thẩm Dịch đã nhanh chóng cúi người, nắm tay phải đánh ra như điện thiểm, lại đánh vào bụng Kinh 12, lần nữa tạo thành 7 điểm thương tổn, sau đó lại là một cú lăng không phi cước ngay đầu Kinh 12. Kinh 12 bị ép lui về phía sau, trên người đột nhiên bạo phát điện quang. Kỹ năng: Điện Quang Tật Tốc Quyền, tiến hành liên tục ba lượt điện kích nhanh chóng lên mục tiêu, mỗi quyền tạo thành sát thương bằng điểm lực lượng, đồng thời bổ sung hiệu quả tê liệt nửa giây mỗi quyền. Liên tiếp ba cú trọng quyền lóe ra lôi đình điện quang đánh vào người Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lại không tránh không lùi, miễn cưỡng ăn một phát kỹ năng, bị tê liệt ảnh hưởng chút tẹo, rất nhanh lấn đến gần Kinh 12, hai ngón tay phải đã đâm tới hai mắt gã, đúng là chiêu nhị long đoạt châu trong phân cân thác cốt thủ. Kinh 12 hoảng hốt ngửa đầu về sau, tránh thoát một kích này, cùng lúc Thẩm Dịch đã hung ác đụng vai vào ngực Kinh 12, sinh sôi húc bay gã. Kinh 12 xoay vòng vòng trên không rồi rớt xuống lại mặt đất, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Dịch đã tràn ngập kinh sợ. Giờ phút này gã có nghĩ nát óc cũng không thông, mình đánh kỹ năng vào người Thẩm Dịch, vậy mà nhìn không ra có bao nhiêu hiệu quả sát thương. Cho dù mạo hiểm giả công kích lẫn nhau bị suy yếu 50%, hai cái kỹ năng ít nhất cũng phải khiến Thẩm Dịch mất bảy tám chục điểm tánh mạng, mà Thẩm Dịch thoạt nhìn lại hoàn toàn không giống bộ dạng đã bị thương tổn. Thẩm Dịch chỉ cười lạnh, thuật chữa bệnh đê hèn phát động, tánh mạng vừa mới mất đi đã hoàn toàn bổ đầy, đồng thời hắn lại lần nữa đánh tới Kinh 12. Kinh 12 hú lên quái dị, trên mặt toát ra luồng sáng đỏ như máu, oanh ra một quyền về phía Thẩm Dịch. Kỹ năng: Trùng Quyền, đánh trúng mục tiêu sinh ra hiệu quả trùng kích, đồng thời chấn thương nội tạng mục tiêu. Thẩm Dịch tung quyền trái đón đỡ, thời khắc quả đấm hai người chạm nhau, kỹ năng Trùng Quyền rốt cục phát huy hiệu quả, khóe miệng Thẩm Dịch chảy ra một tia máu tươi, hiển nhiên là nội tạng bị thương tổn. Kinh 12 đang muốn đắc ý, lại đột nhiên cảm thấy tay mình đau nhức vô cùng, tựa như là bị gì đó hung hăng đâm vào xương cốt. Lần này đau đến tê tâm liệt phế, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy nấm đấm của hắn đột nhiên thủng một lỗ lớn, máu chảy như huyết tuyền. “Ngươi!” Kinh 12 đang muốn mắng to Thẩm Dịch hèn hạ, không ngờ lại dùng vũ khí, chợt phát hiện hai tay Thẩm Dịch rõ ràng chẳng có vũ khí gì. Người khác nhìn không hiểu, thế nhưng mấy người Kim Cương lại thấy rõ ràng. Cái tên giảo hoạt này căn bản chính là đang cầm ‘Vampire sờ mó’ ẩn hình, chỉ là phương pháp cầm dao của hắn không giống bình thường. Cán dao trong lòng bàn tay, mũi dao ló ra ngoài giữa ngón áp út và ngón giữa, tựa như đang nắm một mũi nhọn vậy. Cầm thế này, lực sát thương của chủy thủ sẽ trực tiếp xuất hiện ngay phía trước nấm đấm, thời điểm đối phương cho rằng bản thân đang tiếp quyền, kỳ thật chính là đưa đầu ngay họng súng địch. Đấu pháp của Thẩm Dịch giảo quyệt vô cùng, lợi dụng đặc tính ẩn hình của ‘Vampire sờ mó’, hung hăng tính kế Kinh 12 một phen. Mà ba cái kỹ năng của Kinh 12, bởi vì công kích mạo hiểm giả suy yếu 50%, hơn nữa hiệu quả chuyển di 30% tổn thương của Vòng tay Tình Nhân, kỳ thật chỉ tạo thành bảy tám chục điểm thương tổn cho Thẩm Dịch, thấp hơn nhiều so với dự tính của Kinh 12. Chưa kể còn có thuật chữa bệnh đê hèn, thế nên kỳ thật Thẩm Dịch bị thương rất ít, lại ngon lành tiêu hao toàn bộ ba kỹ năng của đối phương. Thuộc tính của Thẩm Dịch tại Khu Dân Nghèo vốn chính là cực cao, 35 điểm lực lượng, ngay cả mạo hiểm giả sở trường cận chiến như Kinh 12 cũng kém xa tít tắp. Nếu chỉ liều mạng so đấu quyền cước bình thường, đến cả Hồng Lãng cũng không địch lại một Thẩm Dịch sở hữu phân cân thác cốt thủ, huống chi Kinh 12. Sở trường, cũng là phải so sánh trên cơ sở giống nhau. Ai lại đi so sánh khí lực của thần đồng lực sĩ 10 tuổi với người trưởng thành bao giờ, dù thế nào cũng không đọ lại, chưa kể trong tay vị trưởng thành này còn giấu giếm hung khí… Sau một khắc, Thẩm Dịch lại tiếp tục xông tới. Kinh 12 lúc này đã sử dụng hết toàn bộ ba cái kỹ năng cận chiến, không còn có khả năng tạo thành bao nhiêu tổn thương cho Thẩm Dịch, thời khắc này chính thức lâm vào đường cùng. Còn Thẩm Dịch lại càng đánh càng hăng. Kinh 12 trước mắt chỉ công kích bằng quyền cước bình thường, động tác ngốc y như gấu lớn. Thẩm Dịch uốn lượn thân mình, hai tay huy động, đánh ra quyền thế mãnh liệt như hồng thủy...