Vô Tận Vũ Trang

Chương 135: Đô Thị Cân Đối (Hạ)





Ý nghĩa chính thức của hình thức nhiệm vụ, kỳ thật chính là một hệ thống cân đối.
Huyết Tinh đô thị có thể thông qua loại phương thức này cân đối độ khó của từng thế giới. Nếu thế giới có độ khó thấp, sẽ đề cao độ khó hoàn thành nhiệm vụ, nếu thế giới cớ độ khó cao, sẽ giảm độ khó hoàn thành nhiệm vụ xuống. Loại phương thức này có tính linh hoạt cực lớn, nó có thể khống chế hữu hiệu tiến độ mạo hiểm giả trong thế giới nhiệm vụ, khiến thế giới nhiệm vụ sẽ không trở thành nơi cường giả tung hoành, kẻ yếu phải chết.
Dẫu có trong cùng một khu vực độ khó, thực lực đám người mạo hiểm cũng không giống nhau, thực lực sai biệt giữa người mạnh nhất và người yếu nhất có khi hơn kém nhau gấp mấy lần.
Một thế giới mà kẻ yếu khó khăn lắm mới có thể vượt qua, như vậy cường giả có thể qua nó cực kỳ nhẹ nhõm. Còn thế giới mà cường giả đều chết đi sống lại mới vượt qua được, như vậy kẻ yếu cũng chỉ có nước toàn bộ diệt vong.
Có lẽ sẽ có người nói, Huyết Tinh đô thị chỉ cần chọn lựa cường giả, kẻ yếu cứ để hắn toi được rồi, dù sao còn có thể bổ sung, cần gì phải điều tiết tới lui độ khó?
Việc này liên lụy tới vấn đề xác suất sinh tồn.
Giả như độ khó Huyết Tinh đô thị toàn bộ lấy cường giả làm tiêu chuẩn, mặc kệ kẻ yếu chết đi trong nhiệm vụ, như vậy hậu quả hình thành chính là tỉ lệ tử vong mỗi trường nhiệm vụ đều đạt tới trên 80%.
Tỉ lệ tử vong trên 80% có ý nghĩa gì?
Có nghĩa nếu đưa một triệu người vào một khu vực độ khó, coi như trung bình cần tiến hành năm lần nhiệm vụ sẽ tấn chức sang khu vực kế tiếp, như vậy nhân số cuối cùng có thể tấn chức là 320 người.
Nói cách khác 1 triệu người chỉ có thể còn sống sót 320 người.
Đây là một bài số học rất đơn giản, chỉ cần lấy 1 triệu liên tục năm lần nhân 0,2 là ra.
Như vậy từ 320 người, đồng dạng tỉ lệ sinh tồn, lại trải qua thêm năm lần nhiệm vụ nữa sẽ biến thành 0,1.
Nói cách khác, dưới tỉ lệ tử vong đào thải 80%, Huyết Tinh đô thị cần đưa 10 triệu người vào độ khó ban đầu, mới có thể ra được một mạo hiểm giả độ khó cấp ba.
Nếu như muốn lấy được một mạo hiểm giả độ khó cấp bốn, liền cần nhân khẩu trên dưới mấy chục tỷ. Hậu quả đào thải kinh khủng đến vậy, khiến cho độ khó cấp ba trở lên không còn ý nghĩa tồn tại.
Bởi vậy, năm khu vực độ khó của Huyết Tinh đô thị phải có một hệ thống cân đối cơ bản, để khống chế nhân số sống sót của mạo hiểm giả.
Mà hệ thống cân đối kia chính là hình thức nhiệm vụ.
“Lúc trước chúng ta tiêu diệt hàng không mẫu hạm, đô thị thấy vậy nên…”
“Ừ, đó chính là nguyên nhân đô thị cho chúng ta nhiệm vụ này —— nó không cho phép chúng ta vượt qua nhiệm vụ quá mức nhẹ nhõm.”
“Nếu nói như vậy, tại sao nó không áp dụng thủ đoạn cưỡng chế? Tại sao còn phải cho chúng ta cơ hội lựa chọn? Tại sao không giống lần trước, mạnh mẽ áp đặt chúng ta?”
Thẩm Dịch ngước đầu nhìn lên bầu trời che phủ phía trên, hắn lẩm bẩm nói: “Không biết nữa, cũng có lẽ bởi vì tình huống lần này đến từ chính thực lực bản thân chúng ta mà không phải lợi dụng Bug, cho nên đô thị phải tôn trọng lựa chọn của chúng ta, không thể bắt buộc chúng ta đi chịu chết, mà chỉ có thể hấp dẫn chúng ta tiếp nhận… Có lẽ vậy, có lẽ không phải, có lẽ còn có nguyên nhân nào khác chưa được phát hiện, nhưng bất kể nói thế nào, nó đã cho chúng ta cơ hội lựa chọn, chúng ta có quyền cự tuyệt.”
“Nhưng ta vẫn cảm thấy không cần phải cự tuyệt. Thẩm Dịch, bất quá là dẫn thêm ba người mà thôi, ta và ngươi liên thủ, ta có nắm chắc cho dù đánh không lại cũng có thể đào thoát đuổi giết! Dù sao chỉ là bảo vệ vài tên.” Chu Nghi Vũ có chút không nỡ buông tha nhiệm vụ này, dù đó là phiền toái Huyết Tinh đô thị đặc biệt chuẩn bị cho bọn hắn.
Bất kể nói thế nào, luôn luôn có khen thưởng thêm đúng không?
Mạo hiểm giả luôn có đầy đủ khát vọng ban thưởng —— mặc kệ nhiệm vụ hình thức điều chỉnh như thế nào, có thể một đường đi đến cuối cùng, y nguyên đều chỉ là cường giả. Dù sao chỉ thấy cường giả nhận được nhiệm vụ Ẩn Tàng do hoàn thành nhiệm vụ quá nhẹ nhõm, lại chưa từng thấy qua kẻ yếu kết thúc nhiệm vụ không thành mà bị thủ tiêu nhiệm vụ chính tuyến.
Về vấn đề này, Kim Cương cũng tỏ thái độ ủng hộ Chu Nghi Vũ: “Trước kia mọi người luôn cố gắng tìm kiếm nhiệm vụ Ẩn Tàng, lúc này đây chính nó tự dâng tới cửa, cần gì phải vì động cơ mờ ám của đô thị mà buông tha. Ta vẫn cảm thấy Chu Nghi Vũ nói không sai, sao không thử một chút.”
“Sự tình rất phiền phức, không đơn giản như vậy a.” Thẩm Dịch thở dài, hắn chỉ vào nhắc nhở trên Huyết Tinh văn chương: “Nhìn rõ ràng nhắc nhở phía trên đi. Trong lúc chấp hành nhiệm vụ, chúng ta không được áp dụng bất luận biện pháp cưỡng chế gì với Kyle Reese hay Marcus. Có hiểu nó nghĩa là gì không? Nếu bọn họ không phối hợp chúng ta, chúng ta sẽ gặp phải phiền toái rất lớn.”
Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.
Mà lần này, ý tứ Huyết Tinh đô thị rõ ràng là muốn tăng thêm cho bọn hắn ba tên đồng đội vô năng.
Marcus và Kyle Reese có lẽ không phải heo, nhưng lấy năng lực vốn có của họ, còn có tâm lý đề phòng mấy người xa lạ đột nhiên xuất hiện này, có thể phối hợp hành động đã may mắn lắm rồi, chớ nói chi là hoàn toàn nghe lệnh.
Kể từ đó, phong hiểm và độ khó chấp hành nhiệm vụ dĩ nhiên tăng nhiều.
Nói đến đây, giọng Thẩm Dịch kéo dài: “Không sợ nguy hiểm lớn, chỉ sợ không thể khống chế. Phong hiểm không cách nào khống chế, lảng tránh mới là hướng giải quyết tốt nhất.”
Thẩm Dịch nói không sai, trước đây không lâu, Thẩm Dịch mới vừa vặn thăm dò Huyết Tinh đô thị. Xét theo trình độ nào đó, loại thăm dò này kỳ thật rất có ý tứ khiêu khích.
Học trò bướng bỉnh có thể chọc tức giáo viên, nhưng vẫn hiểu được lúc giáo viên tức giận tuyệt không nên trả treo lại.
Dưới tình huống vừa mới khiêu khích quá phận, một cái bánh tự nhiên từ trên trời rớt xuống, cần phải ngàn vạn coi chừng nó có độc hay không.
Cũng may hắn rốt cục thành công thuyết phục Chu Nghi Vũ và Kim Cương.
“Đã như vậy, chúng ta sẽ không nhận nó.” Chu Nghi Vũ nói.
Nghe được lời này, Thẩm Dịch thở dài một hơi.
Nhưng ngay lúc đó, Huyết Tinh văn chương của ba người đột nhiên đồng thời vang lên nhắc nhở tích tích:
“Đánh số E2213 tiếp nhận nhiệm vụ phụ tuyến, nhiệm vụ tập thể khởi động.”
Thẩm Dịch kinh hãi quay người.
Cách đó không xa, Tập Tiểu Phàm đang mờ mịt nhìn Huyết Tinh văn chương trên cổ tay mình.
Không biết tại sao, thiếu niên mắc bệnh tự bế vốn không có bao nhiêu năng lực nhận biết ngoại giới này, ai ngờ lại nhấn xuống nút xác nhận tiếp nhận.
Theo một câu nhắc nhở, xa xa bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ùng ùng nổ mạnh.
Thân ảnh khổng lồ của Kẻ Thu Gặt lại lần nữa xuất hiện...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.