Vô Tận Vũ Trang

Chương 126: Kẻ Thu Gặt (Thượng)





Hai người chính thức bắt tay, một điểm ngăn cách nhỏ lúc trước cũng từ đó tan thành mây khói.
Kỳ thật nếu đổi lại là người khác, Thẩm Dịch căn bản cũng lười nói những lời này.
Có điều nhiệm vụ lần này là hình thức tuyệt địa sinh tồn, ý nghĩa năng lực chạy trối chết trọng yếu hơn xa năng lực chiến đấu. Chu Nghi Vũ có được sở trường xe cấp chuyên gia, lại vô cùng mộng tưởng theo hướng cường hóa cơ giáp, nhờ vậy mà sinh ra năng lực thông hiểu và vận dụng máy móc cường đại, có thể nói trong thế giới nhiệm vụ Terminator, người giống như hắn có thể mang lại tác dụng rất lớn. Điểm này, chỉ cần nhìn việc không có hắn căn bản không cách nào đáp hàng không mẫu hạm xuống cũng đủ sáng tỏ.
Thẩm Dịch không biết phía sau sẽ còn gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, nhưng nếu được tương trợ từ một mạo hiểm giả có thể điều khiển các loại xe, kỹ thuật lái xe còn xuất sắc hơn hẳn Veena, dưới loại tình huống này không thể nghi ngờ là vô cùng quan trọng.
Thẩm Dịch thông minh nhất ở chỗ hắn rất am hiểu mượn nhờ lực lượng những người bên cạnh hắn, cho tới bây giờ đều vui vẻ thiện dụng mượn lực.
Lợi dụng dân trấn trong Van Helsing là như thế, tổ chức đoàn thể mạo hiểm giả trong nhiệm vụ Thế Chiến thứ hai là như thế, lợi dụng nhóm Veena trong X-Men là như thế, lần này thế giới Terminator cũng là như thế.
Mọi người ai cũng biết vận dụng trí tuệ, lại không biết trí tuệ cũng chia nhiều loại.
Có người am hiểu tổ chức, có người am hiểu suy luận, có người am hiểu phân tích, có người am hiểu tính toán, có người am hiểu tùy cơ ứng biến, có người am hiểu quyết sách ngàn dặm, có người am hiểu âm mưu, có người am hiểu thâu thiên hoán nhật.
Người có ngàn loại, trí tuệ trăm dạng, nếu chỉ đơn giản dùng một từ trí tuệ để khái quát hiển nhiên là không đủ.
Trí tuệ mà Thẩm Dịch chính thức am hiểu không phải ngồi nghiêm trang một chỗ bố cục tính toán, mà là khả năng nhanh chóng suy đoán vấn đề nảy sinh trước mắt, tùy cơ ứng biến và am hiểu lợi dụng lòng người. Cái cuối cùng chính là mấu chốt khiến hắn có thể trở thành là đội trưởng tiểu đội 641.
Chính như theo lời đội trưởng đội Thứ Huyết Tạ Vinh Quân: Tại Huyết Tinh đô thị, thứ nhất phải học được không sợ phiền phức, nhưng thứ hai lại phải học đừng gây chuyện. Cường giả chân chính, không dễ dàng thụ địch, mà càng phải kết giao nhiều bằng hữu.
Lấy mạnh hiếp yếu, lấy đông hiếp ít, đó mới là vương đạo!
Còn loại người ỷ có chút bản lãnh liền gào to bốn phía, khắp nơi thụ địch đấy, chỉ có thể tìm đường chết.
Chẳng như Thẩm Dịch hiện tại chỉ dùng ba dòng hai câu đã thuyết phục Chu Nghi Vũ, hiển nhiên tốt hơn nhiều so với dùng nắm đấm uy hiếp đối phương. Loại cách làm bạo lực lúc nào cũng dẫn tới hậu quả hình thành tai hoạ ngầm to lớn, Thẩm Dịch khinh thường áp dụng.
Về phần trước tìm tòi tin tức, bày ra dự mưu, sau đó tổng kết phân tích, cân nhắc lợi hại, những thứ này thay vì nói là trí tuệ, chi bằng nói là thói quen tốt, một loại thói quen có thể rèn luyện bồi dưỡng ra năng lực tư duy ăn khớp. Đương nhiên, mặc dù loại năng lực này có thể từ từ bồi dưỡng, tại Huyết Tinh đô thị cũng có rất ít người có được.
Thời khắc này chứng kiến Chu Nghi Vũ không còn ý kiến gì, Thẩm Dịch mở ra kênh đoàn đội: “Ai còn sống thì hô lên một tiếng nào.”
Kim Cương: “Ha…”
Hồng Lãng: “Hô cmn, chạy mệt chết lão tử.”
Ôn Nhu lại chỉ cười ha ha.
Còn mập mạp thì vừa nói vừa nấc: “Vừa rồi nguy hiểm quá, đội trưởng…”
“Có tiền đồ chút nào, La Hạo!” Thẩm Dịch quát một tiếng chói tai làm mập mạp nuốt trở về câu kế tiếp.
Sau đó Thẩm Dịch mới nói: “Bên ta sắp đến ngoại thành Los Angeles, tình huống mọi người hiện tại thế nào?”
Ôn Nhu lớn tiếng trả lời: “Em và Hồng Lãng đang trên đường, vẫn còn sớm lắm.”
“Terminator truy kích đâu rồi?”
“Đã thoát khỏi, tuy có hơi chật vật, bất quá không có xe, chỉ có thể đi bộ!”
“Ráng chịu một chút, chỉ cần có thể chạy đến là được, chúng ta còn có đầy đủ thời gian. Kim Cương và mập mạp cũng thêm chút sức.”
“Ừ!”
Đoàn đội gián đoạn trò chuyện, tất cả mọi người gấp rút chạy đi.
Chu Nghi Vũ ý vị thâm trường liếc nhìn Thẩm Dịch, hắn đột nhiên nói: “Ta đích xác nên cám ơn ngươi. Nếu như không có ngươi, bây giờ khả năng ta cũng giống đồng bọn của ngươi vậy, đang bị nhóm lớn Terminator đuổi giết, đến thời gian dừng lại nghỉ chân đều không có.”
Thẩm Dịch thuận miệng trả lời: “Hi vọng cảm tạ của ngươi có thể tiếp tục đến lúc nhiệm vụ lần này chấm dứt.”
Chu Nghi Vũ ngẩn ngơ: “Lời này của ngươi có ý gì?”
“Bởi vì phiền toái của chính chúng ta đã tới.”
Thẩm Dịch vừa mới dứt lời, mặt đất liền như địa chấn, đột nhiên rung động kịch liệt.
Thanh âm ùng ùng từ phương xa truyền đến, tựa như là có gì đó nặng nề đang nghiền ép lao qua.
“Thứ quái gì đấy?” Chu Nghi Vũ cố gắng chèo lái trên mặt đất nhấp nhô như đang sóng thần, lớn tiếng hô gấp.
Thẩm Dịch chưa trả lời, Tập Tiểu Phàm ở ghế sau đột nhiên đứng lên, một cánh tay phải chỉ sang bên xa xa phía trước.
Chu Nghi Vũ nhìn lại phương hướng ngón tay cậu.
Đường chân trời đằng xa, một tấm thân đen thui cự đại dần dần xuất hiện.
Đó là một người máy hạng nặng, to ngang Transformer, thân hình kim loại khổng lồ hệt như là một tòa thành lũy sắt thép, trên đầu vai còn gác một khẩu trọng pháo siêu hạng.
Nhìn từ đằng xa, nó tựa như một con quái thú Tinh Tinh, đang rung đùi đắc ý tiêu sái tiến về bên này, mỗi lần ra một bước, đều khiến cho mặt đất chấn động, sóng địa chấn một mực lan đến tận dưới chân bọn Thẩm Dịch.
“Kẻ Thu Gặt!” Chu Nghi Vũ trầm giọng nói: “Còn chưa qua 12 giờ, như thế nào đợt thứ hai đuổi giết đã sớm tới!” Chu Nghi Vũ giận dữ mắng to.
“Vậy chứng tỏ không phải đuổi giết chính thức, chỉ là số chúng ta không may, vừa vặn đụng phải một con mà thôi.” Thẩm Dịch nhún vai.
“Có ma, ngươi nói là nó lang thang vô tình đi ngang? Không phải ý đô thị đặc biệt an bài?”
“Nói thực, ta cũng không xác định.” Thẩm Dịch cười nói.
Kẻ Thu Gặt là một trong những phát minh của Skynet khiến người ta sợ hãi nhất, loại quái thú to lớn này cao hơn Terminator bình thường gấp mười lần, cao như nhà lầu, thân hình khổng lồ của nó nếu đưa tay trảo, đơn giản có thể bóp chết bất luận người nào, bên trong thân thể có thể thả ra các loại người máy Terminator cỡ nhỏ, bản thân càng có pháo vai uy lực cực lớn.
Giờ phút này chứng kiến Kẻ Thu Gặt, Thẩm Dịch liền dùng kỹ năng Tinh Thần Tham Sát.
“Người máy Kẻ Thu Gặt C-400, lực phòng ngự 45, giá trị bọc thép 1500, hệ thống vũ khí chính: trọng pháo 188 ly, lực tổn thương 350 điểm, 20 phát đạn pháo; dây thép siêu hợp kim đặc chế. Hệ thống công kích phụ: cánh tay kim loại hình máy chém; đạn răng cưa; Terminator loại nhỏ. Terminator loại nhỏ bao gồm: 8 mô-tô Terminator, 4 Terminator T-600, 2 Terminator T-650, 2 Terminator T700, 1 người máy trinh thám. Đánh giá khoa học kỹ thuật: cấp C. Đánh giá công dụng: thường quy. Chỗ hiểm: tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao có thể chữa trị. Hộ giáp chỗ hiểm 60 điểm.”
Thẩm Dịch chứng kiến phần dữ liệu này, tiện tay mở PDA ra, ghi chép lại tất cả tư liệu, gửi đi cho đồng đội rồi đưa sang bên cạnh cho Chu Nghi Vũ.
Chu Nghi Vũ xem liếc qua liền quái dị nói: “Thứ này so với Kẻ Thu Gặt trong phim ảnh cường hãn hơn nhiều. Gì cơ, cấp C? Cường đại như vậy mà chỉ có cấp C?
“Là đánh giá kỹ thuật khoa học và thực chiến, không phải đánh giá công dụng, hàm lượng khoa học kỹ thuật của thứ này sẽ không quá cao, chỉ là chế tác to lớn thôi. Địa vị cấp CC của T-X không thể lay động, có thể khống chế hết thảy Terminator trong đây, cho nên chỉ có thể ủy khuất tên khổng lồ như vậy làm cấp C… Thực lực chân chính của nó cần phải cao hơn đánh giá khoa học kỹ thuật nhiều, đoán chừng cũng là loại đặc thù rất khó chiếm được… Bất quá kỳ quái a, thế nào lại là quân thường quy? Đã có thường quy, hẳn còn có quân chủ lực và tinh nhuệ chứ? Gặp quỷ rồi, ở đây chẳng lẽ còn thứ gì lợi hại hơn cả đồ chơi này sao?” Trong lòng Thẩm Dịch đột nhiên có chút rét lạnh.
Kẻ Thu Gặt cấp C chỉ là thường quy, vậy Terminator chủ lực và tinh nhuệ sẽ được đánh giá đến cấp nào? Cứ theo cái đà này, chẳng lẽ vòng thứ hai sẽ xuất hiện T-X? Vòng thứ ba sẽ ra Transformer? Vòng thứ tư chơi luôn Star Wars?
Chẳng lẽ suy luận của mình có sai lầm? Thẩm Dịch ý thức được chính mình có khả năng đã bỏ sót vấn đề khó lường gì.
Thời khắc này nhìn quái vật khổng lồ từng bước một đi về hướng bên này, mang theo một mảnh cát bụi tung bay, động đất lên xuống, khí thế bàng bạc như thiên quân vạn mã, Chu Nghi Vũ cũng thì thào nói: “Cũng là cấp C, có lẽ ngươi nên cân nhắc đổi lấy thứ này.”
“Quá lớn, không gian của ta tạm thời không chứa nổi, hơn nữa đám Terminator bên trong hơn phân nửa là cần những tinh thể năng lượng khác, sẽ không đưa kèm theo, giá trị rơi xuống ít nhất một phần tư. Tuy máu nó rất trâu, bất quá cuối cùng so ra kém đặc tính bất tử của T-1000 a, ta vẫn là tình nguyện muốn T-1000.”
Đối mặt Kẻ Thu Gặt cường đại đáng sợ, vậy mà hai người kia nghĩ đến trước tiên không phải là làm sao chạy trốn, mà là tính toán xem giữa Kẻ Thu Gặt và T-1000 đến cùng ai hơn ai. Có người nhìn núi chỉ là núi, có người chứng kiến núi, thực sự đồng thời thấy được vô tận bảo khố mở ra trước mắt.
“Ngươi đoán lúc đợt đuổi giết thứ hai bắt đầu, phải chăng là thứ đồ chơi này đi lên?” Khuôn mặt Chu Nghi Vũ lộ ra màu mướp đắng.
“Rất có thể, tốt thí không được việc, liền cử quân thường quy, rất bình thường a. Tác phong Huyết Tinh đô thị trước sau như một, cho người biểu hiện xuất sắc thêm trọng trách.” Thẩm Dịch thấp giọng nói.
Chu Nghi Vũ quái khiếu: “Dựa vào cái gì a, lão tử cũng không phải ăn lương nhà nước, biểu hiện xuất sắc không phải nên tăng đãi ngộ sao?”
Thẩm Dịch đến lúc đó rất thản nhiên: “Đã tăng, tinh thể năng lượng thông dụng kia kìa.”
“Phải, chúng bây giờ đều ở trong túi áo ngươi.”
“Thay vì nhớ thương đồ vật trong túi người khác, còn không bằng nghĩ tới vật vô chủ trước mắt nha, tiêu diệt bé khổng lồ kia, hồi báo nhất định không thấp. Thói quen đô thị, độ khó càng lớn, ban thưởng càng cao.” Thẩm Dịch nói xong điềm nhiên móc Linh Hỏa Thương ra, Chu Nghi Vũ thì nắm chặc tay lái, thuận tiện quay lại thắt chặt dây an toàn cho Tập Tiểu Phàm.
Thời khắc này hai người liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên đồng thời cười ha hả.
“Phân công hợp tác?” Chu Nghi Vũ hỏi.
“Ngươi phụ trách phòng thủ, ta phụ trách phản kích.” Thẩm Dịch cười nói.
“Quyết định vậy đi.”
Sau một khắc, Kẻ Thu Gặt đang sải từng bước dài đột nhiên đứng lại xa xa, họng pháo đầu vai lóe lên ánh lửa, một phát trọng pháo hung hăng bắn về phía bọn Thẩm Dịch.
Đồng thời lúc Kẻ Thu Gặt nã pháo đằng xa, Thẩm Dịch và Chu Nghi Vũ cũng đã hành động.
Chu Nghi Vũ đạp mạnh ga một cước, xe việt dã bỗng nhiên gia tốc, phương hướng không phải tháo chạy, mà là phóng tới Kẻ Thu Gặt, ngay lúc nó nã pháo, Chu Nghi Vũ đột nhiên nhanh chóng dẫm phanh, tốc độ bỗng nhiên giảm, cũng không biết hắn thao tác như thế nào, vậy mà cả phần đuôi xe việt dã chỉ trong nháy mắt đã nhổng lên thật cao, tựa như đang chạy cao tốc đụng phải chướng ngại, nguyên chiếc xe lăng không trở mình tiến về phía trước.
Cùng lúc đó, phát đạn pháo cũng bắn ra phía sau xe việt dã, khí lãng khổng lồ lập tức cuốn tới, hung hăng đụng vào xe việt dã bay trên không, cả xe thoáng cái được hất lên cao ngất giữa trời, liền như xe đồ chơi bị nổ bay, nhưng người trong xe không bị chút xi nhê gì.
Xe lăn mình quay cuồng trên không trung, Thẩm Dịch ngồi trong cũng đồng thời khai hỏa, liên tiếp viên đạn phá không bay tới, đánh bang bang vào người Kẻ Thu Gặt kia, tóe ra từng mảng hoa lửa to nhỏ, nhưng nó lại không bị ảnh hưởng chút nào. Năng lực tổn thương thông thường của Linh Hỏa Thương không phá được phòng ngự cao tới 45 điểm của Kẻ Thu Gặt, chỉ có thể tạo thành một điểm tổn thương cưỡng chế, còn tổn thương hỏa diễm kèm theo càng chịu chết.
Xe việt dã trên không trung lăn lộn rơi xuống, vừa hạ xuống đất đã cấp tốc biến hướng, tựa như có linh tính tiếp tục xông về phía trước. Kẻ Thu Gặt nhanh chóng hạ thấp họng pháo, trọng pháo lại lần nữa nhằm ngay xe việt dã.
Ngay lúc phát thứ hai trọng pháo khai hỏa, Chu Nghi Vũ đồng thời dồn sức đánh tay lái, xe việt dã làm một cú trôi đi xinh đẹp, kéo lê sang ngang mấy mét rồi tiếp tục đột tiến, quả trọng pháo thứ hai lại lần nữa nổ vang sau lưng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.