Vô Tận Đan Điền

Chương 842: Rời đi (2)




- Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, Bó cảnh bát trọng, mở huyệt khiếu trong đan điền, tuy đan điền đại biểu thiên phú nhưng cũng giống như người, có được hô hấp, cũng có huyệt khiếu, cảnh giới trước kia chúng ta sử dụng chỉ là pháp lực, cảnh giới này lại phải hiểu được lợi dụng huyệt khiếu chi lực, từ đó diễn sinh lực lượng đặc thù trong đan điền...
- Huyệt khiếu chi lực tương tự pháp lực nhưng nó có đẳng cấp cao hơn pháp lực, loại quan hệ này cũng giống như pháp lực và chân khí, pháp lực có thể cân nhắc giống như vậy, bao nhiêu vạn vật, bao nhiêu lực lượng, mà huyệt khiếu chi lực không thể cân nhắc như âậy, loại lực lượng này có một số áo nghĩa và xem vận dụng thế nào, vận dụng tốt có thể phá hủy đại lục, bóp tinh âầu trong tay, vận dụng không tốt còn không cầm được cọng lông chim...
Nhiếp Vân có lý giải rất sâu về Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, hắn lên tiếng nói chuyện, hơn nữa hắn hắn giải thích đại đạo rườm rà bằng các loại hình tượng, lúc này ánh mắt bốn trưởng lão càng ngày càng sáng, dường như có cảm ngộ mới.
Đan điền giống như người, cũng có được huyệt khiếu, chỉ có mở huyệt khiếu ra, mượn huyệt khiếu chi lực mới có thể đột phá.
- Thì ra là thế, thì ra là thế... Những năm qua chúng ta nghiên cứu sai rồi... Tuy nghiên cứu sai một khi đắc đạo bừng tỉnh đại ngộ, như vậy chúng ta lĩnh ngộ huyệt khiếu càng thêm triệt để, thực lực cũng càng cường đạ hơn, dụng ý lão tổ nằm ở điểm này...
ghe được Nhiếp Vân giải thích, mọi người bừng tỉnh đại ngộ, nhất là hồng y trưởng lão, hắn như si như mê, con mắt càng ngày càng sáng.
Kiếm Thần lão tổ quy định, trong tông môn không cho phép cường giả đan điền huyệt khiếu lưu lại kinh nghiệm tấn cấp, cho nên đối với cường giả Phá Không Cảnh mà nó chỉ có thể một mình suy nghĩ, tuy như vậy tấn cấp rất chậm, thậm chí làm cho người ta không thể đột phá, nhưng một khi đắc đạo, linh quang lóe lên sẽ có cảm ngộ sâu về cảnh giới này, thực lực càng mạnh hơn nữa!
Trước kia mấy vị trưởng lão vẫn không hiểu dụng tâm lương kôổ của lão tổ, bây giờ nghe Nhiếp Vân giải thích về Bí Cảnh bát trọng nên càng ngày càng rõ ràng, dường như đã tìm được cơ hội đột phá.
Đương nhiên, Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh cũng không phải là dễ dàng đột phá như vậy, mặc dù tìm được con đường nhưng không có vài chục năm cả trăm năm tôi luyện cũng không có khả năng thành công ngay, từ đó lột xác triệt để, trừ phi... Đốn ngộ!
Ầm ầm!
Ngay vào lúc hoàng, lam, hắc ba vị trưởng lão có cảm xúc, thời điểm lý giải Bí Cảnh bát trọng càng rõ ràng, đột nhiên nghe được tiếng nổ vang trong chưởng giáp điện, linh khí không ngừng hội tụ.
Vội vàng quay đầu nhìn sang, đã thấy hai mắt hồng y trưởng lão khép hờ, hai tay vung vẫy trên hư không, dường như tiến vào trạng thái kỳ diệu nào đó.
- Đốn ngộ? Hồng y vậy mà đốn ngộ?
Nhìn thấy loại tình huống này ba trưởng lão khác làm sao nhìn không ra, trong mắt mang theo hâm mộ.
- Kỳ ngộ đốn ngộ có thể ngộ mà không thể cầu, mọi người đừng quấy rầy hắn!
Nhìn thấy trạng thái hồng y như vậy, Nhiếp Vân gật gật đầu.
Sở dĩ hồng y trưởng lão có thể đốn ngộ cũng có quan hệ với tích tũy của hắn, vây ở Phá Không Cảnh không dưới ngàn năm, hắn vẫn suy nghĩ làm sao đột phá, hôm nay tại Nhiếp Vân giải thích có điểm xúc động, lúc này mới cá chép vượt long môn, hổi khiếu lượn trời cao.
Một phen đốn ngộ này duy trì trong một ngày đêm, đám người Nhiếp Vân cũng không rời đi, bọn họ an vị chờ đợi, hai tay chấn động, rốt cuộc hồng y trưởng lão cũng tỉnh táo lại, gương mặt tỏa sáng, thần thái phấn chấn.
- Như thế nào rồi? Đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh?
Nhìn thấy hắn thanh tỉnh, mấy người khác đều hưng phấn nhìn sang.
- Ai, Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh làm sao dễ dàng đột phá như vây...
Nhìn thấy ánh mắt mấy người, hồng y trưởng lão lắc đầu, lúc này ánh mắt tỏa sáng và thần thái tự tin.
- Lần đốn ngộ này giúp linh hồn của ta đạt tới Linh cấp Đại viên mãn, thực lực cũng tiến vào nửa bước huyệt khiếu cảnh, ta tự tin, cho dù không đốn ngộ trong mười năm cũng nhất định có thể đột phá, trở thành cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh chân chính!
- Trong mười năm?
Hoàng, lam, hắc ba vị trưởng lão tắc luỡi.
Hồng y trưởng lão đã dám nói như vậy, từ đó nói rõ hắn đã hoàn thành các điều kiện, cường giả như vậy không nói chơi.
- Vậy là tốt rồi, xem ra Kiếm Thần Tông chúng ta cũng có cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh!
Nghe được hồng y trưởng lão nói thế, Nhiếp Vân cười ha ha.
Tuy nửa bước Huyệt Khiếu Cảnh và Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh chân chính có chênh lệch thật lớn nhưng phối hợp linh hồn Linh cấp Đại viên mãn còn muốn tấn cấp phi thường dễ dàng, Nhiếp Vân tin tưởng, bằng vào tích lũy của Kiếm Thần Tông, hồng y trưởng lão nói mười năm đã là con số lâu nhất, chỉ sợ trong ba năm có thể đột phá.
Trở thành cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, dù chỉ là sơ kỳ nhưng cũng là đỉnh phong của đại lục, có được quyền nói chuyện chân chính.
- Ha ha, tông chủ có chỗ không biết, Kiếm Thần Tông chúng ta vốn có một vị cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh!
Nghe được Nhiếp Vân nói thế, hồng y trưởng lão lắc đầu, vừa cười vừa nói.
- Có một vị? Hắn ở đâu?
Nhiếp Vân sững sờ.
Thì ra hắn chỉ cho rằng Kiếm Thần Tông cũng chỉ có bốn vị cường giả Phá Không Cảnh, xem ra không phải như vậy, cũng đúng, có thể trở thành một trong tám đại tông môn của đại lục Phù Thiên, ai không nắm chắc, không ai không nắm chắc bài?
- Ha ha, kỳ thật trong lịch sử vài vạn năm của Kiếm Thần Tông chúng ta xuất hiện hơn mười vị Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh nhưng bọn họ vì truy cầu cảnh giới cao hơn đã rời khỏi đại lục Phù Thiên triệt để biến mất, về phần chết hay chưa chúng ta cũng không biết, có thể liên hệ và xác định còn sống ở nhân gian chỉ có một, đó là Tư Duẫn tổ sư!
Hồng y trưởng lão vừa cười vừa nói:
- Tư Duẫn tổ sư đã hơn chín nghìn tuổi, hiện tại có lẽ đang tu hành sâu trong thời không loạn lưu, cho nên tông chủ cũng không biết!
- Tư Duẫn tổ sư?
- Ân, tổ sư gần tới tuổi thọ, vẫn tu luyện sâu trong thời không, trừ phi xuất hiện đại sự tông môn, nếu không tuyệtđoối không xuất hiện, mặc dù chúng ta muốn liên lạc cũng chỉ có thể đốt cháy Kiếm Thần Ấn triệu hoán, nếu không căn bản không có người nào biết rõ hắn ở nơi nào!
Hồng y trưởng lão gật gật đầu.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân cũng hiểu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.