Vô Tận Đan Điền

Chương 702: Quỷ tham tài (2)




Hiện tại Ma Ha Thần Chưởng hắn đã tu luyện đến lô hỏa thuần thanh, đánh ra thủ chưởng không riêng gì công kích, còn có trảo lấy, năng lực xé rách phong ấn, chưởng ấn phô thiên cái địa lập tức đi vào trước mặt phong ấn của Dược Viên, rầm ào ào!
Thoáng một phát liền cởi bỏ phong ấn, đồng thời lực lượng tịch cuốn, dược liệu đầy đất đã bị nắm, thu vào trong tay!
- Đi mau, ta không kiên trì nổi...
Vừa nắm dược liệu lên, Nhiếp Vân chợt nghe Diệp Kiếm Tinh lo lắng truyền âm, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy lúc này toàn thân thiếu niên bị máu tươi nhuộm đỏ, Hỏa Diễm Độc Giác Thú thì nổi giận, đang điên cuồng tiến công hắn.
- Ngươi đi mau, ta sẽ tới tìm ngươi!
Thấy hắn lại kiên trì, chỉ sợ sẽ bị giết chết, Nhiếp Vân vội vàng truyền âm, khống chế Hồng Hoang vô lượng hình thành chưởng ấn dựa sát vào mình, ý định thu dược liệu vào Nạp Vật Đan Điền.
- Tốt, ngươi bảo trọng, ta ở lối vào của Kiếm Linh Phong chờ ngươi!
Cũng biết mình ở lại nhất định sẽ chết, Diệp Kiếm Tinh cắn răng một cái, bóp nát một phù lục.
Phù lục thiêu đốt, cả người hắn lập tức hóa thành một đạo hào quang màu đỏ như máu, trong chốc lát liền từ tại chỗ biến mất, thẳng tắp phóng tới xa xa.
Huyết Độn Đào Mệnh Phù!
Huyết Độn Đào Mệnh Phù dùng máu tươi làm dẫn, thiêu đốt huyết dịch trốn chạy để khỏi chết, tốc độ rất nhanh, nhưng đối với tuổi thọ của người có tổn hại rất lớn, Diệp Kiếm Tinh thi triển cái này, xem ra đã đến sơn cùng thủy tận.
- Ngươi muốn chết!
Thấy Diệp Kiếm Tinh đào tẩu, Hỏa Diễm Độc Giác Thú biết rõ truy cản không nổi cũng không đi đuổi theo, gào thét một tiếng liền xông đến Nhiếp Vân.
- Ha ha, tốc độ của ngươi chậm lắm, ta không bồi ngươi!
Nhiếp Vân cười ha ha, lúc này chưởng ấn bay trở về trước mặt, thân thể nhoáng một cái liền thu dược liệu vào Nạp Vật Đan Điền, trên người tràn đầy Địa Hành chi khí, song chưởng xé một cái, phá vỡ phong ấn muốn lần nữa chui xuống dưới đất, đột nhiên con mắt khẽ động, rơi vào trong sơn động phía trước.
Phía trước Dược Viên chính là sơn động của Hỏa Diễm Độc Giác Thú, vừa rồi Độc Giác Thú là từ nơi này lao ra chiến đấu với Diệp Kiếm Tinh.
Trong sơn động không ngừng lăn lộn khí lưu cực nóng, từng đạo hào quang hỏa hồng sắc chiếu rọi, sáng chói chói mắt.
- Hả... Chích Diễm Hỏa Duẩn? Nó vậy mà trồng ra thứ này? Nếu có cái này, Linh Tê Luyện Thể Quyết của ta, tuyệt đối có thể đạt tới đệ ngũ trọng đại thành!
Thiên Nhãn quét qua sơn động, một đồ vật bộ dáng Linh Chi lập tức rơi vào tầm mắt, để cho ánh mắt hắn thoáng một phát sáng lên.
Chích Diễm Hỏa Duẩn!
Chích Diễm Hỏa Duẩn là một loại đồ vật đặc thù từ trong dung nham sinh ra, bộ dáng rất giống măng, lúc vừa diễn sinh ra, chỉ là vật phẩm bình thường, không có đặc thù gì, nhưng có thể hấp thu năng lượng hỏa diễm chậm chạp tăng trưởng.
Nếu có loại Yêu thú cường đại Hỏa thuộc tính như Hỏa Diễm Độc Giác Thú, dùng độc giác cùng máu huyết tẩm bổ, mấy chục năm có thể để cho nó thành thục!
Sau khi Chích Diễm Hỏa Duẩn thành thục uy lực liền hoàn toàn không giống với lúc trước, là vật phẩm tuyệt hảo rèn luyện thân thể, Yêu thú hoàn toàn có thể mượn cơ hội đột phá cảnh giới.
Nghe nói Chích Diễm Hỏa Duẩn thành thục toàn thân đỏ choét, tản mát ra hào quang hỏa hồng sắc, cây trước mắt hoàn toàn như trong truyền thuyết, vậy mà đã thành thục!
- Hỏa Diễm Độc Giác Thú kia thật bạo tay nha!
Nhớ tới điều kiện Chích Diễm Hỏa Duẩn thành thục, Nhiếp Vân không khỏi tắc luỡi.
Địa phương cứng rắn nhất trên thân thể Hỏa Diễm Độc Giác Thú không ai qua được độc giác trên đầu, trình độ cứng rắn có thể so với tuyệt phẩm Linh Binh! Loại độc giác này cả đời chỉ có một cái, là tiêu chí trọng yếu nhất, sẽ không tróc ra cũng sẽ không gia tăng, nhưng muốn Chích Diễm Hỏa Duẩn thành thục, nhất định phải mỗi ngày cạo xuống một bộ phận của độc giác, hỗn hợp máu huyết nuôi dưỡng!
Mấy chục năm như một ngày, mới có thể thành công!
Cạo xuống bộ phận trọng yếu nhất đến tẩm bổ Chích Diễm Hỏa Duẩn, đủ thấy con Yêu thú này chẳng những vô cùng kiên nhẫn, đối với mình cũng thật độc ác.
Điều kiện Chích Diễm Hỏa Duẩn thành thục phiền toái, cũng đại biểu cho là một loại bảo vật hiếm có, người khác đạt được nếu như không có thể chất Hỏa thuộc tính, căn bản không có khả năng thừa nhận năng lượng hỏa diễm bạo ngược trong đó, nhưng Nhiếp Vân bất đồng, Diễm Hỏa Sư, bài danh thứ 25, hoàn toàn có thể hấp thu năng lượng hỏa diễm, rèn luyện thân thể!
Linh Tê Luyện Thể Quyết từ lần trước hấp thu ma khí trên Tam Xoa Kích của Lạc Thiên Ma Tôn tấn thăng đến đệ ngũ trọng, lại không có tăng trưởng qua, nếu có thể đạt được Chích Diễm Hỏa Duẩn, thôn phệ, sẽ để cho hắn đạt tới đệ ngũ trọng đỉnh phong, đến đại thành cũng có thể!
Linh Tê Luyện Thể Quyết đạt tới đệ ngũ trọng, liền càng ngày càng khó thăng cấp, một cây Chích Diễm Hỏa Duẩn thì có công hiệu lớn như thế, đủ thấy thứ này đáng sợ!
- Ầm ầm!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân suy nghĩ Chích Diễm Hỏa Duẩn trân quý, đột nhiên toàn bộ Kiếm Linh Phong vang lên một tiếng vang, lập tức có một cổ khí tức lớn đến cực điểm, gào thét lan tràn đến.
- Đây là... khí tức của Nạp Hư Cảnh Kim Quang Phong Lôi thú kia? Nguy rồi, nó đã phát hiện chuyện nơi đây...
Cảm nhận được uy áp từ linh hồn mang đến kia, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.
Quả nhiên như Diệp Kiếm Tinh nói, một khi Kim Quang Phong Lôi thú phát hiện Linh Dược của thuộc hạ Yêu thú bị trộm, sẽ ra tay giết gà dọa khỉ!
Hỏa Diễm Độc Giác Thú là Thiên Kiều Cảnh trung kỳ, mình có lẽ còn có thể ngăn một chút, nhưng Kim Quang Phong Lôi thú... Cho dù cách xa vài trăm dặm ra tay với mình, đồng dạng có thể đơn giản gạt bỏ, một chút năng lực phản kháng cũng không có!
Híz-khà-zzz á!
Vô Thượng kiếm thuật trong ngọc bài thoáng một phát liền phá tan Phong Lôi chi võng.
Vô dụng với Phong Lôi thú, nhưng đối với đồ vật nó tiện tay bố trí xuống tác dụng lại rất lớn.
- Đi!
Phá vỡ Phong Lôi chi võng, Nhiếp Vân không dám dừng lại, thả người như tia chớp tháo chạy, tiến nhập sơn động.
- Ân, ngọc bài phù lục còn rất nhiều a, bất quá ta ngược lại muốn nhìn, có thể có bao nhiêu!
Thấy thiếu niên thời gian nháy con mắt liền lấy ra hai khối phù lục Nạp Hư Cảnh, con mắt của Kim Quang Phong Lôi thú nheo lại, móng vuốt vẽ một cái, cả sơn cốc bị một Phong Lôi chi võng cự đại bao phủ, mặt đất cũng triệt để giam cầm, thiếu niên tháo chạy vào sơn động, thiên phú Địa Hành Sư cũng không thể thi triển, tương đương bị nhốt vào lao lung, tự chịu diệt vong!
- Đi, đi với ta bắt sống hắn, ta ngược lại muốn nhìn, đến cùng là đệ tử của ai, lại dám không tuân thủ quy củ, kiêu ngạo như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.