Vô Tận Đan Điền

Chương 594: Xưng là Độc sư (1)




Xì xì xì xì...!
Bị độc khí quấy nhiễu, Tuyệt Tích Thần Kiếm lập tức mất đi hiệu quả, hiển lộ ra ở trên không trung, không còn linh động như trước, có chút đông cứng.
- Ha ha, cái gì Tuyệt Tích Thần Kiếm, đồ vật như rác rưởi, xuống đây cho ta!
Dùng độc khí làm cho kiếm chiêu của trung niên nhân lộ ra sơ hở, Kịch Độc Vương cười ha ha, ngón tay bắn ra.
Bành… thoáng một phát, một cổ lực lượng khổng lồ tương giao với thân kiếm, chỉ thoáng một phát, trường kiếm trong tay trung niên nhân liền hóa thành một đạo lưu tinh đâm vào nham bích.
- Lực lượng rất mạnh... Cho dù Kịch Độc Vương này không sử dụng độc khí, thực lực cũng có thể so với Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, hiện tại ta không thể tùy tiện đi qua, bằng không thì kẹp ở trong đó, chết cũng không biết chết như thế nào!
Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân nhịn không được tắc luỡi.
Nguyên lai tưởng rằng Kịch Độc Vương này chỉ là độc khí lợi hại, hiện tại xem ra, có thể đánh văng kiếm trong tay cường giả Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, chỉ bằng pháp lực, cũng có thể cùng Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong chiến một trận!
Loại cường giả cấp bậc này chiến đấu, mình căn bản không dám đi qua, một khi cuốn vào trong đó, thủ đoạn nhiều hơn nữa cũng không giữ được tánh mạng!
Về phần dùng Yêu Minh Tiên Dịch có thể giết những người này hay không, nghĩ cũng đừng nghĩ, ba cường giả Kiếm Thần tông kia có lẽ có thể bị độc chết, nhưng Kịch Độc Vương này không bình thường a, gây chuyện không tốt còn thành vật đại bổ, thật như vậy mà nói, mình tuyệt đối sẽ chết thảm hại hơn!
- Các ngươi chết đi cho ta!
Một chiêu đánh rơi trường kiếm trung niên nhân, Kịch Độc Vương thét dài, giống như Đại Bằng giương cánh, nhắm ba người nhào tới, còn chưa đến trước mặt, toàn thân liền tản mát ra sương mù màu đỏ làm cho người cảm thấy tanh hôi, xem xét liền biết rõ kịch độc vô cùng.
- Ha ha, ngươi trúng kế, ngươi nghĩ rằng nếu như chúng ta chỉ có loại thủ đoạn này liền dám qua cướp đoạt tuyệt thế độc thai sao?
Kịch Độc Vương vừa xông vào giữa ba người, chợt nghe đến một tiếng cười cởi mở, lập tức liền chứng kiến ba người, hiện lên ba phương hướng bao khỏa mình.
Tam Tài Biến Thiên Trận!
Ba người rõ ràng đã sớm bố trí tốt trận pháp, chờ Kịch Độc Vương nhảy vào trong đó.
- Nhân loại giảo hoạt, hiện tại xem ra quả thế, bất quá, một Tam Tài Biến Thiên Trận nho nhỏ liền muốn vây khốn ta? Các ngươi cũng quá xem thường Độc sư thiên phú rồi!
Sắc mặt của Kịch Độc Vương không thay đổi, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên há miệng, một cổ khí tức trắng xoá liền từ trong miệng hắn phun ra.
- Hiện tại ta liền cho các ngươi biết một chút về Kịch Độc chi khí của Độc sư, cho các ngươi biết rõ cái gì gọi là vạn vật là độc!
Kịch Độc Vương hộc ra Kịch Độc chi khí!
Kịch Độc chi khí giống Thiên Nhãn chi khí, Truy Tung chi khí, Huyết Đồng chi khí, là khí thể đặc thù chỉ Độc sư mới có, do Kịch Độc đan điền diễn sinh, đúng là loại khí thể đặc thù này, mới khiến cho hắn có được thân thể Độc sư, không úy kỵ bất luận kịch độc gì.
Loại Kịch Độc chi khí này không cần phải nói, liền mang theo kịch độc làm cho người sợ hãi, từ trong miệng hắn thốt ra, không khí chung quanh liền giống bị ô nhiễm, biến thành màu đen.
Rầm rầm!
Không khí màu đen hơi dính vào trường kiếm của ba trung niên nhân, trường kiếm cũng đổi sắc, toàn thân đen kịt, pháp lực ở trên không trung tựa như biến thành màn sân khấu màu đen.
Kịch Độc chi khí vậy mà gặp được cái gì có thể nhiễm cái đó, bất kỳ vật gì cũng nhuộm thành kịch độc!
Đáng sợ!
- Nguy rồi, mau ném trường kiếm đi, bằng không thì độc khí công tâm, liền không còn kịp rồi...
Chứng kiến trường kiếm biến thành đen, ba người lại càng hoảng sợ, vội vàng ném trường kiếm trong tay ra ngoài.
Loại độc kiếm này, chỉ cần cầm một lúc, sẽ độc khí công tâm, để cho người chết oan chết uổng, cường giả Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong cũng không xử lý được!
Leng keng!
Nhiếp Vân đang quan sát, liền chứng kiến một thanh trường kiếm vạch phá bầu trời vừa vặn rơi ở bên cạnh chân của mình.
- Thằng này ném loạn đồ vật, thiếu chút nữa làm ta bộc lộ ra...
Nhiếp Vân đang lẩn trốn càng hoảng sợ, thiếu chút nữa liền bạo lộ dấu vết. Trong nội tâm mắng một tiếng, đang muốn tiếp tục mắng nữa, đột nhiên con mắt sáng ngời.
- Đúng rồi, chuôi kiếm nầy lây dính Kịch Độc chi khí, chỉ cần ta cảm ứng thoáng một phát. Chẳng phải có thể mở ra Kịch Độc đan điền, không cần sợ những độc chất này nữa sao?
Nghĩ đến điểm này, một cảm giác hưng phấn bay thẳng lên óc, lại để cho Nhiếp Vân thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Vô danh pháp quyết của mình mở ra đan điền, chỉ cần cảm ứng được khí tức của thiên phú đặc thù, có thể tạo ra đan điền đối ứng. Hiện tại chuôi kiếm nầy thượng vừa vặn có Kịch Độc chi khí, chỉ cần cảm ứng thành công, chẳng khác nào chuyến đi này không tệ, có thể thành công tấn cấp Độc sư!
Ngăn chận hưng phấn xao động trong nội tâm, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, lặng lẽ điều động tinh thần lực kéo dài đưa tới.
Xì xì!
Tinh thần lực hơi dính Kịch Độc chi khí trên thân kiếm, lập tức như bị điện giật, phát ra một hồi đau đớn.
Kịch Độc chi khí có kịch độc, hiện tại Nhiếp Vân còn không phải Độc sư, cảm ứng tới ngay cả linh hồn cũng khó may mắn thoát khỏi.
Chỉ có điều cổ độc khí này còn kém xa Yêu Minh Tiên Dịch, nếu không, sợ còn không có cảm ứng ra Kịch Độc đan điền, mình liền bị độc chết.
- Đau quá, chịu đựng!
Hàm răng cắn chặt, Nhiếp Vân xiết chặt nắm đấm, cố nén tinh thần đau đớn tiến hành nghiên cứu Kịch Độc chi khí, hai cái hô hấp sau, năng lực đặc thù của Kịch Độc chi khí liền in dấu trong đầu.
- Kịch Độc đan điền, hình thành!
Trong nội tâm hô nhỏ một tiếng, đan điền thứ mười bảy trong cơ thể xoay tròn hai vòng.
Răng rắc một tiếng, đã có lột xác mới!
- Cái này là Kịch Độc đan điền? Kịch Độc chi khí vờn quanh toàn thân, hình thành thân thể kịch độc!
Cảm nhận được Kịch Độc đan điền hình thành, Nhiếp Vân cuồng hỉ, Kịch Độc chi khí lập tức dạo qua một vòng ở trong cơ thể, triệt để cải tạo thân thể.
Độc sư giống như Diễm Hỏa Sư, muốn không bị độc khí xâm nhập, diễm hỏa đốt cháy, đầu tiên phải dùng thiên phú đặc thù của mình cải tạo thân thể, thân thể được cải tạo, liền có được tính kháng độc cùng tính kháng nhiệt, cho dù độc khí càng lợi hại, cũng không tạo được bất cứ uy hiếp gì với mình rồi.
Kịch Độc chi khí chậm rãi vòng vo mấy lần, Nhiếp Vân mở mắt, lần nữa nhìn về phía độc khí trong đại điện, không còn cảm giác buồn nôn khó chịu chút nào nữa, ngược lại có loại cảm giác để cho cơ bắp hưng phấn, lực lượng toàn thân bạo tăng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.