Vô Tận Đan Điền

Chương 430: Mộ Ải Sơn (2)




Nếu không phải Nhiếp Vân có được thiên phú Thiên Nhãn, chỉ sợ cũng phát hiện không được người này, thân thể của hắn cùng chung quanh phù hợp hoàn mỹ vô khuyết, một chút khuyết điểm cũng không có.
- Chỉ là tinh thông ẩn nấp mà thôi, cũng không phải Ẩn Nặc sư!
Nhìn kỹ một chút, biết đối phương không phải Ẩn Nặc sư, lúc này Nhiếp Vân mới lắc đầu, linh hồn Linh cấp trung kỳ hóa thành một đạo thẳng tắp, đột nhiên bắn qua!
Ẩn Nặc sư chân chính che dấu, so với người này càng thêm bí ẩn, hiện tại mình liếc mắt một cái có thể nhìn thấy, khẳng định không phải! Nếu như là Ẩn Nặc sư mà nói, chỉ cần cảm thụ một chút Ẩn Nặc khí, khẳng định sẽ nhiều ra một loại thiên phú.
Có loại thiên phú này, lại đi Linh Tê Thiên Cung mà nói, tỷ lệ thành công nhất định sẽ gia tăng không ít! Chỉ là đối phương không phải Ẩn Nặc sư, liền không có tất yếu lưu lại rồi.
Phù phù!
Bị linh hồn cường đại của Nhiếp Vân đâm một phát, bóng người trước mặt bỗng tối sầm, liền trực tiếp hôn mê.
- Ngươi trước ngủ một hồi, chờ tỉnh lại, sẽ quên chuyện này...
Cười cười, thân thể Nhiếp Vân hóa thành một bóng ma trong bóng đêm, nháy mắt từ tại chỗ biến mất không thấy gì nữa.
Cảnh giới linh hồn cao hơn một bậc có thể đè chết người, người này linh hồn bất quá Linh cấp sơ kỳ, Nhiếp Vân vừa vặn cao hơn một cấp bậc, làm cho hắn hôn mê quên sự tình tuy phức tạp, nhưng Nhiếp Vân là ai? Là lão quái vật của hai thế giới, bí pháp nhiều đếm không xuể, làm cho hắn trực tiếp té xỉu, quên sự tình, đơn giản.
Ra sân, Nhiếp Vân không dám làm ra động tĩnh, một đường tiềm hành, rất nhanh liền đi tới một ngọn núi nguy nga.
Dưới đỉnh núi tràn đầy kiến trúc, bên trong người đến người đi, vừa thấy liền biết thuộc về thế lực lớn nào đó.
- Phong ấn thật là lợi hại, không hổ là Thượng Cổ lưu truyền tới nay, đáng sợ!
Nhiếp Vân vẫn chưa tới gần, mà lợi dụng thiên phú Thiên Nhãn nhìn thoáng qua ngọn núi, nhìn kỹ, không khỏi tắc luỡi.
Cửa đá trước mặt rậm rạp hiện đầy phong ấn, mỗi một loại đều diệu đoạt Thiên Công, làm người ta khó có thể tin.
Những trận pháp này là từ thời kỳ thượng cổ lưu lại, mỗi một loại đều có mấy vạn loại hậu chiêu, nếu không đình chỉ trận pháp mà nói, coi như mình có được thiên phú Thiên Nhãn, cũng không có khả năng thành công tiến vào!
Thật giống như lưới đánh cá, lỗ thủng chỉ như ngón tay, cho dù ngươi biết rõ chỉ cần chui qua lỗ có thể thành công, nhưng mà tuyệt đối không thể làm được!
- Ba phế vật các ngươi, hảo hảo nói rõ ràng cho ta, đến cùng sao lại thế này?
Đang quan sát làm sao tiến vào cửa đá, đột nhiên nghe được một tiếng bạo rống phẫn nộ từ kiến trúc phía trước truyền tới.
Thiên Nhãn đảo qua, Nhiếp Vân liền nhịn cười không được.
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, đúng là đám người Mộ Thương, Mộ Long, Mộ Kiều Tiên ban ngày mình giáo huấn.
Lúc này bọn hắn đang ở trong một đại sảnh rộng lớn, như trước bảo trì tư thế quỳ xuống, trước mặt là một lão giả, hai hàng lông mày dựng thẳng, trong đôi mắt đen thẫm, lửa giận thiêu đốt hừng hực.
- Gia gia, là một đệ tử ngoại môn của Điệp Dực Sơn Trang, thực lực của hắn quá mạnh mẽ, ngay cả Mộ Kiều Tiên thúc thúc cũng không phải đối thủ, ta cũng không có biện pháp...
Mộ Thương vẻ mặt ủy khuất.
- Hừ, ba thứ mất mặt, mặt của Mộ Ải Sơn Trang chúng ta đều bị các ngươi làm mất hết rồi!
Lão giả gầm lên giận dữ.
- Đúng, đúng!
Vẻ mặt ba người đều buồn khổ.
Bọn họ cũng không nghĩ ra, thiếu niên kia sẽ có thực lực như thế, ngay cả cường giả Bí Cảnh cũng không phải đối thủ!
- Trang chủ, ta xem trước cởi bỏ cấm chế trên người bọn họ đi, ở bên ngoài quỳ một ngày, khẳng định cũng cực kỳ khó chịu!
Một lão giả ở trước mặt trang chủ nói.
Lão giả này là người hầu từ nhỏ của trang chủ, hiện tại cũng đã đạt tới Bí Cảnh đệ nhị trọng Nguyên Thánh cảnh sơ kỳ, thực lực không phải nhỏ.
- Mất mặt xấu hổ, chịu khổ một chút cũng bình thường!
Hừ một câu, lão giả gật gật đầu, vẻ mặt hận ý.
- Được rồi, cởi bỏ cấm chế cho bọn hắn, bất kể nói thế nào, các ngươi cũng đại biểu Mộ Ải Sơn Trang chúng ta, dám đối với các ngươi như vậy, đôi cẩu nam nữ kia phải chết, Điệp Dực Sơn Trang cũng phải trả giá thật lớn!
- Vâng, trang chủ!
Người hầu gật đầu, hai tay giao hợp, mười ngón giống như dây đàn vũ động, đưa tay về phía trước.
Lực lượng của Nguyên Thánh cảnh như thác nước trút xuống, bao phủ hoàn toàn ba người, pháp lực dày đặc giống như thủy ngân, thẩm thấu lỗ chân lông, hung hăng lao tới cấm chế mà Nhiếp Vân lưu lại.
- Phá cho ta!
Hai mắt người hầu trợn tròn, trên đầu dâng lên hơi nước biến ảo thành đầu Hổ, đầu bò, đầu rắn... Diễn biến mười hai cầm tinh.
Thập Nhị Sinh Tiếu Công!
Một loại công pháp Hoàng tộc thượng phẩm, lúc đại thành có thể biến hóa ra mười hai cầm tinh, lẫn nhau chuyển hóa, uy lực vô cùng.
Ầm vang!
Lực lượng của người hầu vận chuyển tới cực hạn, cả gian phòng giống như động đất, Mộ Thương, Mộ Kiều Tiên ở dưới áp lực cường đại, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng.
Đăng đăng đăng đăng!
Đột nhiên linh hồn của người hầu như nhận lấy bị thương nặng, sắc mặt cứng đờ, cuồng phun máu tươi, bay ngược đi ra ngoài!
- Cấm chế thật là lợi hại... Trang chủ, ta phá không ra!
Thở hổn hển, cả người người hầu run rẩy, tự hồ bị thương rất nặng.
Tuy hắn chỉ là Nguyên Thánh cảnh sơ kỳ, nhưng chỉ phá giải cấm chế liền lọt vào phản phệ bị thương, đủ thấy cấm chế đáng sợ!
- Phế vật! Tất cả đều là phế vật! Thường Sâm, ngươi theo ta đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ta không dạy qua ngươi sao? Loại cấm chế này, ngươi công kích càng mạnh, lực bắn ngược lại càng lớn, phải như kéo tơ tầng tầng mở ra, sau đó mới có thể bài trừ! Ngươi đột nhiên công kích như vậy, lực lượng phát huy đến cực hạn, không lọt vào phản phệ mới là lạ!
Mộ Ải Sơn Trang trang chủ nhướng mày, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Đúng, đúng, trang chủ giáo huấn rất đúng, là thuộc hạ lỗ mãng rồi!
Người hầu ho khan vài tiếng, sắc mặt tái nhợt.
- Hiện tại ta liền phá giải cấm chế này cho ngươi xem, ngươi phải hảo hảo học một chút, về sau không nên cái gì cũng phải ta tự mình động thủ!
Trang chủ đi về phía trước, từng bước đi tới trước mặt ba người, liếc mắt một cái.
- Tuy rất lợi hại, nhưng tinh thần lực không đủ, biến thành chỉ tốt ở bề ngoài, trăm ngàn chỗ hở! Hiện tại ta liền phá giải, cho các ngươi biết một chút, về sau gặp lại loại tình huống này, đừng bị động như thế nữa!
Phân phó một tiếng, trang chủ đi về phía trước hai bước, bàn tay to trảo một cái, lòng bàn tay trào ra một lốc xoáy pháp lực, không ngừng xoay tròn, sinh ra lực thôn tính thật lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.