Vô Tận Đan Điền

Chương 376: Tìm hoàng quan (hạ)




Một đường đi vào sâu trong thâm cung, vận mệnh hoàng cung dần dần hiện lên rõ ràng trong đầu Nhiếp Vân.
Trước đó hắn đã cảm thấy hoàng cung ôm sơn đoạt thế, nhất định là do người tinh thông trận pháp bố trí mà thành, hiện tại cẩn thận nghĩ lại, phát hiện cả hoàng cung hình năm cánh, hiện ra xu thế Ngũ Hào Quỷ Tài, năm hành lang dài thông năm góc, liên tiếp địa khí, hội tụ linh khí chu thiên xoay tròn.
Loại phương pháp bày trận này chỉ có Yêu tộc mới có, không nghĩ tới người bố trí hoàng cung không biết lấy được từ đâu, lại có thể làm được như vậy.
Lần trước vào hoàng cung lại chỉ đi ở vòng ngoài, lần này đi vào sâu trong nên mới phát hiện có chỗ bất đồng.
Hoa lạp lạp!
- Đây là Mê Lung Huyễn Trân đại trận, Hồng Ngọc Ma Tâm trận, Đoạn Hồn Lưu Ly trận, Yêu Linh Phệ Tâm trận…sao lại có nhiều trận pháp Yêu tộc như vậy…
Càng đi về phía trước Nhiếp Vân càng cảm thấy kỳ quái, cũng may kiếp trước hắn vì muốn đi vào trung tâm Yêu tộc nên đặc biệt nghiên cứu qua trận pháp của Yêu tộc, nếu không có nhiều trận pháp như vậy dù có thể né tránh cũng không biết phí bao lâu thời gian, dùng cả đêm khẳng định chưa đủ.
Thật cẩn thận đi tới, ỷ vào kiến thức rộng rãi, Nhiếp Vân thành công vòng qua đủ loại trận pháp, rất nhanh đi vào sâu trong hoàng cung.
- Chính là phía trước!
Trong cảm ứng, truy tung khí dính trên hoàng quan giống như vầng trăng sáng lóa mắt. Nhiếp Vân vừa động, đã đi vào một sân viện rất lớn.
Giữa sân trồng đủ loại hoa tươi, núi giả ao hồ, cái gì cần có đều có, đình viện tráng lệ, vừa nhìn cũng biết là nơi nghỉ ngơi của nhân vật trọng yếu trong hoàng cung.
- Chẳng lẽ đây là chỗ ở của Hoang Lăng? Ân, rất có thể. Nhưng vẫn phải cẩn thận…
Từ xa nhìn lại, trước mắt là một cung điện không lớn lắm, bên trong truyền ra thanh âm tiếng nói chuyện, hoàng quan ẩn chứa chân khí đặc thù đang ở bên trong.
Thân thể Nhiếp Vân nháy mắt như một cơn gió mỏng manh không có chút khí tức sinh mệnh, hướng cung điện nhẹ nhàng tới gần.
Trong cung điện không thiếu trận pháp, nhưng cũng không phải chạm vào liền kích thích, mà là có người nắm trong tay, như vậy uy lực càng lớn hơn nữa, đối với những người lén lút như Nhiếp Vân vừa lúc thích hợp, chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không gây ra phản ứng.
- Chính là chỗ này, không thể tiến thêm được nữa…
Di chuyển mười mấy phút sau, Nhiếp Vân ngừng lại sau một khối nham thạch.
Tuy rằng nơi này khoảng cách đại điện hơn trăm thước, nhưng không thể tiếp tục tiến thêm.
Linh hồn của Hoang Lăng đạt tới khí hải đại viên mãn, mà linh hồn Hoang Trần là nửa bước linh cấp, mặc kệ trong điện là ai đều có thực lực rất mạnh, nếu còn tiếp tục đi về phía trước, cho dù phương pháp ẩn nấp của mình cao minh tới đâu cũng sẽ bị phát hiện.
Đương nhiên, nếu hắn có thiên phú ẩn nặc sư thì không cần sợ hãi, dù đối phương có được linh hồn cường hãn chỉ cần không gây ra động tác quá lớn, đi tới trước mặt đối phương cũng không bị chứng kiến.
Ẩn nặc sư cũng là một trong những thiên phú đặc thù, rất hiếm thấy, Nhiếp Vân chỉ biết có một ẩn nặc sư, chính là bạn tốt của hắn ở kiếp trước, Thần Thâu Thiên Huyễn.
Thần Thâu Thiên Huyễn là một nhân vật rất lợi hại, chẳng những là ẩn nặc sư còn là thần thâu sư, ngụy trang sư. Cũng như Nhiếp Vân, kiêm nhiều loại thiên phú.
Nhiếp Vân tập trung tinh thần muốn nghe cuộc nói chuyện trong đại điện, phán đoán xem ai đang ở bên trong.
- Đương nhiên biết không phải các ngươi làm, tuy bình thường giữa chúng ta có cạnh tranh, nhưng đều thuộc Hoa đại nhân chưởng quản, không khả năng làm ra chuyện cắt đứt đường rút quân như thế.
Một thanh âm hung tợn vang lên.
Trong thanh âm mang theo vẻ hung tàn thô bạo, nghe vào trong tai bén nhọn đông cứng.
- Sao lại là hắn? Tại sao hắn ở chỗ này? Yêu tộc cùng Nhân tộc không phải là cừu nhân không đội trời chung sao?
Nghe được thanh âm kia, trong lòng Nhiếp Vân rung mạnh.
Hắn biết kẻ đó là ai, chính là nhị đương gia Tử Quỳnh sơn mạch, Kỳ Hoàng!
Kỳ Hoàng là yêu nhân, có cừu hận lớn lao với Thần Thánh đế quốc, hiện tại hắn lại xuất hiện trong hoàng cung, sự tình lộ vẻ quỷ dị.
Nghe thanh âm của Kỳ Hoàng mạnh mẽ mười phần, xem ra ngày đó tuy hắn nổi giận nhưng không giết Kỳ Trực.
- Có thể hiểu được là tốt rồi, nếu ta đoán không lầm, việc bảo khố của các ngươi bị mất trộm hẳn quan hệ với Nhiếp Vân, hắn có được năng lực nháy mắt đột phá bí cảnh, còn có một người hầu cũng là bí cảnh, hơn nữa thời gian hoàn toàn phù hợp!
Thanh âm Hoang Lăng vang lên.
- Hừ, dám tính kế ta, tính kế Tử Quỳnh sơn mạch, làm hại ta bị Tử Quỳnh hoàng lão tặc đánh một đêm, bề ngoài hoàn toàn thay đổi, khiến cho tiểu thiếp yêu nhất của ta cũng không nhận ra. Nhiếp Vân phải chết!
Kỳ Hoàng gầm lên giận dữ, từng luồng yêu khí cực nóng va chạm cửa sổ leng keng rung động.
- Yên tâm đi, hắn cũng đắc tội Thần Thánh đế quốc, ta sẽ không để hắn sống, nói đi, hôm nay ngươi tới nơi này hẳn không chỉ vì việc nhỏ này đi!
Hoang Lăng vung tay đổi đề tài.
- Đương nhiên không phải!
Phát tiết xong lửa giận trong lòng, Kỳ Hoàng cười lạnh một tiếng, vung tay nói:
- Hoa đại nhân phi thường không hài lòng với hành vi của các ngươi trong khoảng thời gian này, đặc biệt hạ xuống ý chỉ, chính ngươi xem đi!
Nói xong cổ tay run lên, một ngọc giản bay về phía Hoang Lăng.
- Ý chỉ?
Tiếp nhận ngọc giản, Hoang Lăng nghi hoặc liếc nhìn Kỳ Hoàng, tinh thần đảo qua, sắc mặt lập tức phi thường khó xem.
- Hoa đại nhân muốn ta mang theo ngươi đi Tử Hoa động phủ?
- Không sai, Hoa đại nhân nói, Tử Hoa động phủ dù ở Phù Thiên đại lục cũng được xem như động phủ vô thượng, lần này nói thế nào cũng phải được đến, muốn ta hiệp trợ ngươi lấy bảo bối. Lập công lao lớn!
Kỳ Hoàng cười lạnh nói.
- Hiệp trợ ta? Ta xem là giám thị đi!
Hoang Lăng hít sâu một hơi ngăn chặn xao động trong lòng:
- Lần này những người đi cùng đều là nhân loại, ngươi là yêu nhân lại đi qua, một khi bị phát hiện ta sẽ phi thường bị động!
- Yên tâm đi, Hoa đại nhân đã sớm lo lắng loại tình huống này, đã cách không truyền tới một khối Hóa Thân phù, chỉ cần ta mang theo trên người mặc dù chân khí không thể hoàn toàn chuyển hóa thành nhân loại, nhưng muốn giả tạo thành yêu sủng thì không vấn đề gì, tới lúc đó ta chỉ cần tùy ý hóa trang một chút nói là yêu sủng của ngươi sẽ không có ai hoài nghi!
Kỳ Hoàng hắc hắc nở nụ cười.
- Ngươi…nếu Hoa đại nhân đã có an bài, ta cũng không biện pháp cự tuyệt, đêm nay ngươi chuẩn bị một chút đi. Ta còn cần thu thập vật phẩm cần dùng, sẽ không phụng bồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.