Vô Tận Đan Điền

Chương 3544: Thần Tháp Đế quân tới chơi (2)




Đã chọn xong lễ vật, Nhiếp Vân cũng không nghĩ nhiều nữa. Thân thể nhoáng một cái, đã lần nữa tiến vào bên trong Nạp Vật Thế giới, nghiên cứu dược vật có đặc tính trái ngược với nước ao.
Hai ngày sau.
Cười to một tiếng, Nhiếp Vân lại lần nữa xuất hiện ở trong Bát Phương quán.
Trải qua hai ngày nghiên cứu, rốt cuộc hắn đã nghiên cứu thành công loại dược vật có tác dụng trái ngược với nước ao, đồng thời cũng đã luyện chế ra được dược dịch.
Hai ngày không nghỉ không ngủ dùng để nghiên cứu, lý giải đối với y đạo của hắn lại một lần nữa có tiến bộ nhảy vọt.
- Ca ca, có người tìm ca ca, đã đợi cả buổi rồi!
Thấy hắn đã đi ra, Nhiếp Đồng đi tới rồi nói một tiếng.
- Tìm ta?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái, Không gian chi lực của Nạp Vật Thế giới lập tức lan tràn ra ngoài, ngay sau đó hắn đã nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc ở trong phòng khách trước mắt.
- Thần Tháp Đế quân?
Người trước mắt này chính là người quen a. Trước đó ở trong Nguyên Dương Đế Quân phủ hắn từng có gặp mặt qua một lần, đối phương còn đưa cho hắn thần binh Thiên Đạo Linh Lung Trân Châu tháp. Là thứ khiến cho hắn nhiều lần giữ được tánh mạng.
Người này có thể nói là ân nhân của hắn.
Lúc trước thực lực bản thân hắn còn yếu đuối. Nếu như không phải có Linh Lung Trân Châu tháp, có lẽ đã sớm bị giết nhiều lần. Không nói đâu xa, ngay lúc ở trong Kiếm Linh cốc không nhất định đã có thể chống đỡ được a.
Thần Tháp Đế quân là một trong cửu đế của Phổ Thiên hoàng triều, chạy đến Thần Nữ phong làm gì chứ?
Không phải nói cường giả Đại Đế, không có phù lục đặc thù thì không có cách nào đi vào hay sao?
- Hắn vừa đến đã nói muốn gặp ca ca. Đệ biết rõ ca ca đang bế quan, cho nên bảo hắn không nên quấy rầy!
Nhiếp Đồng nói.
- Ách... Có lẽ đệ nên sớm gọi ta một chút a.
Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Để cho người có với mình đợi cả buổi, chuyện này làm cho trong lòng hắn có chút băn khoăn.
Tuy nhiên, hắn cũng biết ý tứ của Nhiếp Đồng. Một vị Đại Đế không quen biết đến tìm hắn, không được hắn đồng ý. Chắc chắn Nhiếp Đồng sẽ không cho đối phương đi.
Tuy rằng thực lực của Thần Tháp Đế quân c không kém, thế nhưng so với Nhiếp Đồng giờ phút này vẫn còn chênh lệch quá nhiều.
Cho dù là Nguyên Dương Đế Quân so sánh với đệ đệ hắn thì chỉ sợ cũng có chút không bằng.
Có Nhiếp Đồng ngăn cản. Cho dù đối phương muốn gặp hắn thì nhất định cũng sẽ không gặp được.
- Có một số việc cho nên vội vã bế quan, không có tiếp kiến được Đế Quân, kính mong Đế quân thứ lỗi.
Sau khi nhĩ thông suốt chuyện đã xảy ra, Nhiếp Vân vội vàng đi đến đại sảnh. Vừa mới nhìn thấy Thần Tháp Đế quân đã thấp giọng bồi tội.
- Không cần phải đa lễ.
Thấy hắn đã đi ra, Thần Tháp Đế quân khoát khoát tay nói một câu.
- Không biết Đế Quân tìm ta là có chuyện gì?
Nhiếp Vân mở miệng hỏi.
Cường giả Đế cảnh đến tìm mình, nhất định sẽ có chuyện gì đó.
- Nguyên Dương Đế Quân có liên hệ với ngươi hay không?
Thần Tháp Đế quân mở miệng hỏi.
- Nguyên Dương Đế Quân? Hắn cũng không có liên hệ với ta a? Sao vậy?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái nhìn qua.
Ngươi muốn tìm Nguyên Dương Đế Quân, trực tiếp đưa tin cho hắn là được, tìm ta làm gì chứ?
- Không liên hệ với ngươi? Vậy hắn đã đi tới đâu chứ?
Thần Tháp Đế quân lập tức nhíu mày.
- Mấy ngày hôm trước ta còn thấy hắn, không phải hắn đang ở Hoàng thành hay sao?
Mấy ngày hôm trước Nhiếp Vân còn đi tìm hắn hỏi thăm chuyện về Huyền Vũ tiên đằng. Lúc ấy hắn vẫn còn ở trong Đế Quân phủ, sao hiện tại đã lại không thấy rồi chứ?
- Hôm trước hắn nói có việc đi ra ngoài, muốn ta chiếu cố Dao sương. Kết quả lại biến mất không thấy, liên lạc như thế nào cũng đều không được!
Thần Tháp Đế quân khẽ nói.
- Không liên lạc được?
Nhiếp Vân cười nói:
- Nguyên Dương Đế Quân thực lực mạnh mẽ. Trong cả Thần giới này, người có thể gây tổn thương cho hắn cũng không nhiều lắm, chắc có lẽ sẽ không có vấn đề gì. Đế quân không cần phải lo lắng, chỉ là... Ngươi tìm ta chỉ vì chuyện này thôi sao?
Muốn tìm Nguyên Dương Đế Quân, đến hỏi Phổ Thiên Đại Đế chẳng phải sẽ rõ hơn sao? Hắn chỉ là một tiểu nhân vật Thiên Đạo cảnh, gặp chuyện lại chạy tới hỏi hắn, tìm nhầm người rồi a!
- Không phải chỉ tới đây để hỏi ngươi chuyện này, mà là... Ngọc Sương chất nữ đã xuất hiện một chút vấn đề! Trước khi Nguyên Dương rời đi đã nói với ta, một khi nó có việc thì phải lập tức tìm ngươi, ngươi là truyền nhân của Thần Nông. Nhất định sẽ có biện pháp!
Thần Tháp Đế quân nói.
- Xảy ra chút vấn đề? Có chuyện gì xảy ra?
Nhiếp Vân nhíu mày nói.
Không phải của Ngọc Sương đã vững chắc rồi hay sao? Sao lại xảy ra vấn đề cơ chứ?
Nữ nhi Ngọc Sương của Nguyên Dương Đế Quân, trước đó tùy thời cũng có thể chết, là do Nhiếp Vân dùng thủ đoạn củng cố lại đại của nàng. Trải qua hơn một năm này tu dưỡng, theo lý thuyết mà nói, có lẽ đã triệt để ổn định lại. Sao lại xảy ra vấn đề được chứ?
- Ta cũng không biết, mấy ngày trước khi Nguyên Dương rời đi. Linh hồn rất là vững chắc, nhưng chẳng biết tại sao hôm nay lại xuất hiện hiện tượng sụp đổ. Ngươi cũng biết ta đối với linh hồn nhất đạo không am hiểu. Cho nên cũng không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, vì vậy chỉ có thể đến tìm ngươi mà thôi.
Thần Tháp Đế quân vò đầu nói.
Hắn là do một tòa thần tháp Thiên Địa biến hóa mà thành, bản thân ngay thẳng lỗ mãng. Mà nghiên cứu linh hồn thì cần lực khống chế tinh tế tỉ mỉ. Chuyện này hắn không làm được, đương nhiên cũng không thể tinh thông được đạo này.
- Mang ta đi nhìn xem!
Thấy hắn nói không rõ ràng, Nhiếp Vân cũng không có hỏi nhiều, dù sao bây giờ cách kỳ hạn ba ngày vẫn còn một ngày. Lúc này hắn cũng không nhiều lời, thân thể nhoáng một cái, sau một khắc đã xuất hiện ở trong Nguyên Dương Đế Quân phủ.
- Ngọc Sương chất nữ đang ở trong gian phòng phía trước, ngươi chờ một chút. Ta sẽ mở ra cấm chế của Nguyên Dương.
Thần Tháp Đế quân tiến lên phía trước một bước, phá vỡ cấm chế rồi mới đi vào bên trong.
Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng thì theo sát đằng sau hắn, cũng đi vào trong.
Trong phòng rất là yên tĩnh, ở giữa nhất có một cây hơng tản mát ra mùi hương đặc thù Khiến cho người ta vừa ngửi một ngụm đã có cảm giác tâm thần trở nên yên tĩnh.
Ở trên bệ đá cách đó không xa có một bóng dáng linh hồn hư ảo, nhìn qua có chút mơ hồ. Giống như một ngọn đèn ở trong gió, tùy thời cũng có thể bị dập tắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.