Vô Tận Đan Điền

Chương 3517: Thần Nữ thành




Suy nghĩ một chút cũng ngây ngất a.
- Nếu tiến đến cầu hôn, sính lễ nhất định phải có, chuẩn bị một chút đồ vật ra hồn, ba ngày sau liền xuất phát!
Qua không biết bao lâu, lúc này Phổ Thiên Đại Đế mới thích ứng, mở miệng nói.
- Ba ngày? Quá lâu... hôm nay ta liền đi!
Nhiếp Vân nói.
- Hôm nay liền đi?
Phổ Thiên Đại Đế nhíu mày một cái:
- Thời gian quá gấp, sính lễ chuẩn bị không đủ, ta sợ sẽ bị người khinh thị!
- Sính lễ ba ngày sau ta sẽ đi qua lấy. Hiện tại trước đi qua nhìn một chút!
Nhiếp Vân trực tiếp mở miệng.
- Vậy thì tốt, đây là ngọc phù cầu hôn của Thần Nữ phong, mang lên sẽ không bị cấm chế của Thần Nữ phong công kích, cũng sẽ không xem như địch nhân, còn có...
Bàn tay của Phổ Thiên Hoàng triều vạch một cái, một ngọc phù xuất hiện ở trước mắt.
Nhiếp Vân thân là Hoàng đế bệ hạ, tùy tiện đi vào hạch tâm của một thế lực khác, không có thứ này rất dễ dàng gây nên hiểu lầm.
- Nhiếp Đồng, chúng ta đi!
Tiếp nhận ngọc phù, Nhiếp Vân không do dự nữa, thân thể nhoáng một cái từ tại chỗ biến mất, sau một khắc đã rời cung điện, đến Thần Nữ phong rồi.
- ...
Nhìn Nhiếp Vân lấy thuấn di rời đi, Phổ Thiên Đại Đế cùng Nguyên Dương Đế Quân ngây người.
Coi như ngươi sốt ruột rời đi, cũng chờ ta nói hết lời a?
Còn có chuyện trọng yếu chưa nói đây...
- Yên tâm đi, có Nhiếp Đồng ở đó, sẽ không có vấn đề quá lớn!
Nguyên Dương Đế Quân tựa hồ biết Phổ Thiên Đại Đế muốn nói cái gì, cười nói.
- Nhiếp Đồng thực lực mạnh mẽ, ở trong cường giả Đại Đế, có thể xếp trước mấy, coi như người kia thực có can đảm động thủ, cũng sẽ sớm suy tính một chút!
Phổ Thiên Đại Đế gật gật đầu, không nói thêm lời.
- Đúng vậy, lại nói Nhiếp Vân thông minh tuyệt đỉnh, thủ đoạn bảo mệnh không ít, ta cảm thấy không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần chúng ta ở chỗ này bố cục, chờ hắn vào là được!
Nguyên Dương Đế Quân cười cười.
- Ân!
Phổ Thiên Đại Đế không nói thêm gì nữa.
...........
Hô!
Thân ảnh xoay chuyển, Nhiếp Vân xuất hiện ở trong Thần Nữ thành.
Thần Nữ thành ở dưới chân núi Thần Nữ phong, thoạt nhìn không có uy vũ như Vân Châu thành, nhưng trong đó kiến trúc lộng lẫy, phù hợp quan niệm thẩm mỹ của nữ tử, đi tới trong đó, cho người ta một loại hưởng thụ xinh đẹp.
Bởi vì bát đại thế lực đều có người đến, toàn bộ Thần Nữ thành phi thường náo nhiệt, Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng đi ở trên đường phố phồn hoa, chậm rãi tiến lên.
Mặc dù có ngọc phù, cũng chỉ có thể du tẩu ở trong Thần Nữ thành, không có được phê chuẩn, là không thể lên Thần Nữ phong, nếu không rất dễ dàng náo ra hai thế lực lớn mâu thuẫn.
Cho nên, mặc dù Nhiếp Vân lòng nóng như lửa đốt, cũng không mạo hiểm xông vào Thần Nữ phong.
Nếu Đế Huyền đáp ứng chọn rể, tham dự cạnh tranh là được, coi như muốn gặp Đạm Đài Lăng Nguyệt, cũng không quan tâm mấy ngày này.
- Ca ca, các đại thế lực đến đây cầu hôn, đều được an bài ở Bát Phương Quán phía trước, chúng ta cũng đi qua đi!
Tinh thần Nhiếp Đồng quét qua, liền phát hiện người khác đến đây cầu hôn, chỉ về phía trước.
- Ân!
Người bát đại thế lực tới, tự nhiên không có khả năng để bọn hắn tùy tiện ở, thứ nhất sẽ lộ ra lãnh đạm, thứ hai, cũng không thuận tiện thống nhất quản lý.
Bát Phương Quán này, mặc dù chưa từng nghe nói qua, nhưng có thể làm cho Thần Nữ phong chiêu đãi bát đại thế lực, khẳng định là cơ cấu thuộc về các nàng, biết chỗ ở, hai huynh đệ liền không khẩn trương, dọc theo đường đi chậm rãi tiến lên.
Nhất là Nhiếp Vân, không phải hắn không nóng nảy, mà là muốn mượn trong khoảng thời gian này bình phục tâm cảnh.
Thiên địa lục đạo, Đạm Đài Lăng Nguyệt hóa thân Thiên Đạo, bản thân vẫn tìm kiếm phương pháp phục sinh cho nàng, rốt cục phục sinh trước khi tiến vào Thần giới.
Bất quá nàng mất đi ký ức, không biết mình.
Vốn cho rằng hai người vĩnh viễn trở thành người lạ, lại không cách nào gặp nhau, nằm mơ cũng không nghĩ đến, ở Hồng Hà vực, sau khi nàng tiếp nhận Đế Huyền truyền thừa, ký ức khôi phục...
Chỉ bất quá, hai người còn chưa kịp gặp nhau, liền bị Đế Huyền mang đi.
Nếu như lấy quen biết hiểu nhau tính toán thời gian mà nói, hai người chí ít có hơn ba vạn năm chưa từng thấy!
Lâu như vậy không gặp, làm sao không kích động? Không cao hứng?
- Nàng... Sẽ còn giống như trước đây sao?
Trong lòng kích động, cũng có chút bận tâm.
Cái gọi là khôi phục ký ức, chỉ là hắn căn cứ một câu nói suy đoán, đến cùng phải hay không, cũng chỉ có lần nữa gặp mặt mới có thể xác nhận.
- Ca ca, đến Bát Phương Quán rồi!
Trong lòng suy nghĩ lung tung, thanh âm của Nhiếp Đồng vang lên.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại.
Một tiểu viện rất lớn xuất hiện ở trước mắt.
Bát Phương Quán!
Nghênh đón quý khách bốn phương tám hướng.
- Bát Phương Quán trọng địa, ngoại nhân chớ nhập!
Đi tới trước mặt, mấy hộ vệ vung tay quát lớn.
Những hộ vệ này từng cái tinh khí bừng bừng phấn chấn, tản mát ra khí tức kinh người, rõ ràng đều là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong.
Hoàng cảnh đỉnh phong, ở trong thế lực lớn cũng được cho là cao thủ đỉnh tiêm, ở chỗ này chỉ làm hộ vệ, hơn nữa tràn đầy tự hào, đủ thấy quy cách của Bát Phương Quán.
- Sứ giả của Phổ Thiên Hoàng triều!
Nhiếp Vân giương bàn tay lên, ngọc phù xuất hiện ở trong lòng bàn tay, thần sắc lạnh nhạt nói.
- Sứ giả của Phổ Thiên Hoàng triều?
Hộ vệ nghi ngờ nhìn hai người một chút.
Người thế lực khác tới, đều là thị nữ, người hầu một đống lớn, bọn hắn chỉ hai người, hơn nữa thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy, khó trách có chút không dám tin tưởng.
Đưa tay tiếp nhận ngọc phù, nhìn kỹ một chút, phát hiện là thật, không làm giả được, hộ vệ mới cúi thân thể:
- Phổ Thiên sứ giả mời đến... Ta liền dẫn ngươi đi gặp quán chủ đại nhân!
Xác nhận thân phận của hai người Nhiếp Vân, mặc dù thấy bọn họ chỉ có hai cái, nhưng hộ vệ không dám có chút khinh thị.
Có thể tới cầu hôn thiếu phong chủ, thực lực chỉ sợ ít nhất đều đạt đến Thiên Đạo cảnh.
Đương nhiên, hắn khả năng nằm mộng cũng nghĩ không ra, Nhiếp Đồng ở sau lưng Nhiếp Vân, chẳng những đạt tới Đế Cảnh, còn là tồn tại bài danh trước mấy của toàn bộ Thần giới, nếu biết, đoán chừng hiện tại đã bị dọa đến không dám đi bộ.
- Bát Phương Quán có tám tiểu viện, phân biệt chiêu đãi sứ giả của tám đại thế lực, Phổ Thiên Hoàng triều ở phía tây nhất Thần giới, bởi vậy ở Bát Phương Quán cũng nằm phía tây!
Hộ vệ vừa tiến lên vừa nhỏ giọng giới thiệu.
Ba người một đường tiến lên, chỉ chốc lát liền đi tới một phòng khách rộng rãi.
- Hai vị ở chỗ này chờ một lát, ta mời quán chủ tới!
Nói xong hộ vệ quay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.