Vô Tận Đan Điền

Chương 3495: Xin lỗi (2)




Nhưng mà... Người làm sao có thể khống chế Thiên Đạo chi lực?
- Ngươi nói đi, làm cách nào giải quyết lực lượng xung đột trong cơ thể?
Không để ý tới nó khiếp sợ, Nhiếp Vân nhàn nhạt hỏi.
- Ta...
Thần thú do dự.
- Ngươi nên biết, ta có thể khống chế Thiên Đạo, muốn giết ngươi quá dễ dàng.
- Ngươi là bằng hữu của Hầu Khổng, còn là hậu nhân Hàn Băng Đại Đế, ta không muốn giết ngươi, không muốn giết và không thể giết là hai khái niệm khác nhau, ngươi nên biết trả lời như thế nào, bằng không vì cứu người ta chỉ có thể đắc tội.
Nhiếp Vân lạnh lùng nói.
Tuy ra tay đối phó hậu nhân Hàn Băng Đại Đế là trái lương tâm nhưng chỉ cần có thể cứu Bích Lạc tiên tử, tất cả tội danh hắn đều nguyện ý thừa nhận.
- Kỳ thật cũng không coi vào đâu, chuyện này chỉ cần trả cái giá đủ lớn, Bạch Tu Ông có thể trả lời!
Do dự một chút, thần thú khẽ nói.
Đối phương có thể trực tiếp ra tay với nó, nói rõ thực sự có chuyện rất lo lắng, nếu chịu tội chi bằng nói ra.
- Bạch Tu Ông có thể trả lời?
Nhiếp Vân nhìn qua:
- Nói đi!
Bạch Tu Ông có thể trả lời, nói rõ đây không phải bí mật gì, đã như thế nói ra cũng không sao.
- Là thánh sơn!
Thần thú nói:
- Huyết mạch trong cơ thể xung đột xuất hiện vào tơời kỳ chưa mở thánh sơn, có thể xông thánh sơn, chỉ cần xông qua ba cửa ải là có cơ hội đạt được thánh quang tẩy lễ.
- Đương nhiên, thánh sơn phi thường khó xông, xông cửa tám chín phần mười đều vẫn lạc!
- Ta là vận khí tốt mới sống sót!
- Xông thánh sơn?
Nhiếp Vân kích động một hồi.
Thì ra là thế!
Khó hơn nữa thì sao? Chỉ cần có thể cứu chữa trì Bích Lạc tiên tử, chuyện khó hơn nữa cũng phải làm.
- Thánh sơn tổng cộng mấy quan? Ngươi xông qua ba cửa là cái gì?
Xông cửa có thể đạt được cơ hội thánh quang tẩy lễ, Nhiếp Vân khẳng định phải xông qua, nếu đã xông qua tự nhiên biết rõ tin tức càng nhiều, càng có lợi với mình.
- Không biết!
Thần thú lắc đầu.
- Không biết? Ngươi không phải xông qua ba cửa ải đạt được thánh quang tẩy lễ mới bình ổn huyết mạch xung đột sao? Tại sao không biết?
Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái.
Đối phương xông qua ba cửa ả, mới giải quyết vấn đề xung đột trong cơ thể, làm sao có thể không biết?
- Ta thật không biết, thánh sơn có lực lượng quái dị, chỉ cần vừa rời đi sẽ quên mất.
- Ta chỉ nhớ rõ tràng cảnh đi vào nhưng không nhớ rõ bên trong xảy ra chuyện gì, ta chỉ biết xông qua ba cửa và huyết mạch xung đột trong cơ thể đã được giải quyết.
Thần thú nói.
- Quên mất?
Đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại.
Làm người ta quên đi chuyện xảy ra, hắn cũng có thể làm được nhưng chỉ hữu hiệu với tiểu nhân vật Vương cảnh, Hoàng cảnh mà thôi, hắn bất lực với cường giả Thiên Đạo cảnh.
Thánh sơn có thể làm thần thú thực lực tam châu cảnh quên đi, nó có uy lực gì?
Cường giả Đế cảnh có thể làm được sao?
- Đúng vậy a, ta hoàn toàn không nhớ rõ, chỉ biết đi ra khỏi thánh sơn, thân thể bị thương nặng, phải mất ba tháng mới chữa khỏi.
- Huyết mạch xung đột trong người cũng được giải quyết.
Thần thú nói.
- Từ chỗ nào xông thánh sơn?
Lại hỏi vài câu, nhìn thấy đối phương không có nói láo, đã thật quên chuyện xảy ra bên trong, Nhiếp Vân tiếp tục hỏi.
- Rất đơn giản, đi tới trước mặt thánh sơn, trực tiếp hô một tiếng ta muốn xông thánh sơn, khi đó sẽ có lực lượng đặc thù bao phủ ngươi vào trong.
Thần thú nói.
- Ân!
Nhiếp Vân ứng một tiếng, hắn lật tay xuất ra một ngọc bài.
- Lần này có điểm đắc tội, đây là ngọc phù đưa tin của ta, về sau ngươi có chuyện gì, có thể trực tiếp đưa tin cho ta, một khi phát hiện, tất nhiên sẽ toàn lực trợ giúp.
- Trong ngọc bài có một phần bí tịch, là Hàn Băng Đại Đế lúc trước lưu lại, ngươi làm hậu bối của hắn, sau khi tu tập có thể gia tăng thực lực rất lớn.
Trước kia ra tay với nó đã thật xin lỗi, hiện tại biết rõ chuyện cần biết nên bồi thường và xin lỗi.
Dù sao Hàn Băng Đại Đế từng ủy thác hắn chiếu cố hậu nhân một chút, hiện tại đánh người ta một trận nên nội tâm có băn khoăn.
- Bí tịch?
Thần thú liếc mắt nhìn ngọc bài và bí tịch, đồng tử của nó mở to.
Đây là bí tịch Đế cảnh, còn cường đại hơn chiêu số nó tự tu luyện quá nhiều.
- Đa tạ!
Thần thú cung kính cúi đầu.
- Đây là một vạn viên Thần thạch cực phẩm, khả năng có trợ giúp cho ngươi tu luyện, coi như không có trợ giúp, cũng có thể cấp cho hậu bối!
Cho xong bí tịch, Nhiếp Vân lần nữa ném ra một vạn viên Thần thạch cực phẩm.
Mặc dù những vật này có giá trị không nhỏ, nhưng so với Hàn Băng Nhận, Phong Thần Quyết, vẫn là kém nhiều lắm.
- Ta...
Nhìn thấy một vạn Thần thạch cực phẩm, sắc mặt của Thần thú hưng phấn đỏ bừng, trong mắt chỉ còn lại có cảm kích.
Coi như nó là cường giả Thiên Đạo Tam Châu cảnh, cũng là một món tài sản khổng lồ.
- Tốt, ngươi và Hầu Khổng cùng nhau chờ đợi Thánh Quang đi, ta sẽ đi xông Thánh Sơn ngay bây giờ!
Đưa vật phẩm xong, xem như báo ân tình của Hàn Băng Đại Đế, tinh thần của Nhiếp Vân khẽ động, từ thế giới nạp vật phóng ra, thẳng tắp bay về phía Thánh Sơn.
Thánh Sơn cao lớn nguy nga, đứng ở trước mặt giống như một con sâu kiến.
Biết thời gian không đợi người, Nhiếp Vân không có quá nhiều do dự, đi tới trước mặt Thánh Sơn, ngẩng đầu nhìn sơn mạch cao lớn trước mắt, hít sâu một hơi, cao giọng hô lên:
- Tại hạ Nhiếp Vân, nguyện xông Thánh Sơn!
- Xông Thánh Sơn?
- Có người muốn xông Thánh Sơn!
Thanh âm của Nhiếp Vân sáng sủa vang lên, vang vọng tứ phương, không ít Thần thú ở trước mặt Thánh Sơn đều nghe được, từng cái kinh hãi.
Xông Thánh Sơn, nguy cơ trùng trùng, làm không cẩn thận liền vẫn lạc, trừ khi vạn bất đắc dĩ thực khống chế không nổi lực lượng trong cơ thể xung đột, mới chịu đi xông, giờ phút này sắp xuất hiện Thánh Quang, lại còn muốn xông... Đây rốt cuộc là ai?
Điên rồi sao?
- Hầu Khổng, vị bằng hữu này của ngươi... Chẳng lẽ đã áp chế không nổi lực lượng trong cơ thể? Nhìn không ra a...
Thần thú huyết mạch Hàn Băng Đại Đế, cũng nghe được thanh âm này, biết thanh âm vừa ra, sẽ không cách nào vãn hồi, nghi ngờ nhìn về phía Hầu Khổng.
Nó thực sự không nghĩ ra, vì sao thiếu niên này lỗ mãng như thế.
Coi như lực lượng trong cơ thể có xung đột, trong thời gian ngắn cũng sẽ không chết, chỉ chờ tới lúc Thánh Quang giáng lâm, tất cả xung đột toàn bộ tiêu tán. Không cần thiết giờ phút này liền mạo hiểm đi xông Thánh Sơn a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.