Vô Tận Đan Điền

Chương 3427: Qua ba cửa ải




Đại Đạo dung hợp từ Diễm Hỏa cùng Hàn Băng tạo thành, sau khi dung hợp, mặc dù không có đặc tính của hai loại Đại Đạo, lại có tính bền dẻo mạnh hơn, dù hàn đàm ở tầng thứ ba lạnh kinh khủng, Thần binh Hoàng cảnh viên mãn cũng chưa hẳn chống cự được, nhưng đối với Đại Đạo dung hợp mà nói căn bản không tính vấn đề.
Du đãng trong đó, hàn khí phía trước hoàn toàn biến mất, giống như dòng nước phổ thông.
- Mặc dù Đại Đạo dung hợp không có hai loại thuộc tính của Diễm Hỏa, Hàn Băng, lại càng thêm cường đại!
Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.
Đại Đạo dung hợp này không thể biến thành hỏa diễm, cũng không thể ngưng tụ Hàn Băng, lại có được lực lượng cường đại hơn hai loại Đại Đạo này.
Có Đại Đạo dung hợp bảo hộ, hàn khí không còn là vấn đề, Nhiếp Vân tiếp tục bơi xuống dưới.
Lần này hàn đàm không có khoảng cách quá xa, thời gian không dài lần nữa đi vào đại điện.
Băng Nhân lần thứ ba nhìn thấy Nhiếp Vân thuận lợi tới, cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Bất quá thời gian nháy mắt lại quy kết đến trên người bảo vật.
- Xem ra gia tộc ngươi rất xem trọng ngươi, cho bảo vật, chỉ sợ đã đạt tới Thiên Đạo cấp!
Hàn khí ở tầng thứ ba coi như Thần binh phòng ngự Hoàng cảnh viên mãn cũng ngăn không nổi, giải thích duy nhất chính là trên người thiếu niên trước mắt có Thiên Đạo Thần binh.
Ngay cả Thiên Đạo Thần binh cũng không tiếc lấy ra... Thiếu niên này đến cùng có thân phận gì?
- Cửa này vẫn là cùng ngươi chiến đấu?
Không để ý tới hắn nghi vấn, Nhiếp Vân hỏi.
- Không sai, cùng ta chiến đấu! Bất quá, không có đơn giản như trước đó!
Băng Nhân hừ một tiếng, một trận oanh minh, mặt đất đột ngột xuất hiện chín Băng Nhân giống hắn như đúc.
Thập đại Băng Nhân đều phóng ra khí tức cường đại, đã đạt tới Hoàng cảnh trung kỳ.
- Chúng ta đều có sức chiến đấu siêu việt ngươi hai cấp, hơn nữa mười người liên thủ, nếu như ngươi còn có thể thành công, thông qua cửa thứ ba, tiến vào Đại Đế di tích! Thất bại, rất có thể sẽ bị giết chết!
Băng Nhân nói.
- Hoàng cảnh trung kỳ? Không có vấn đề!
Nhiếp Vân gật đầu.
- Hừ, giống như trước đó, đừng tưởng rằng chúng ta là Hoàng cảnh trung kỳ phổ thông, nói thật cho ngươi biết. Hoàng cảnh trung kỳ của chúng ta, có thể so với Hoàng cảnh đỉnh phong, mười người liên thủ, Hoàng cảnh viên mãn cũng có thể chiến một trận! Ngươi xác định chỉ bằng thực lực Vương cảnh viên mãn, chiến đấu với chúng ta?
Băng Nhân lạnh lùng nhìn qua.
- Không sao cả!
Nhiếp Vân khoát tay.
Mười người liên thủ mới Hoàng cảnh viên mãn, coi như mười người liên thủ có thực lực Thâu Thiên Tá Thọ cảnh còn không sợ.
- Đã như vậy, cũng đừng trách chúng ta không khách khí. Bày trận!
Nương theo Băng Nhân hét lớn một tiếng, mười người lập tức hợp thành một trận pháp đặc biệt.
Trận pháp bao phủ không gian ở bên trong, lâm vào trận pháp, giống như lâm vào vũng bùn, tốc độ bị hạn chế cực lớn.
- Trận pháp này gọi là Thập Phương trận, có thể khóa chặt không gian, nếu như ngươi còn muốn ỷ vào tốc độ đánh lén, đã không có tác dụng!
Trận pháp bố trí tốt, Băng Nhân nhìn về phía Nhiếp Vân nói.
- Thập Phương trận? Không tệ, có thể bắt đầu chưa?
Nhiếp Vân cười nói.
- Bắt đầu!
Thấy thiếu niên bộ dáng bất cần đời, Băng Nhân lòng tràn đầy tức giận, hai mắt lạnh lẽo, Thập Phương trận lập tức vận chuyển, phát ra hào quang chói sáng, bao phủ Nhiếp Vân ở bên trong.
- Động thủ!
Ầm ầm!
Mười Băng Nhân đồng loạt ra tay, chưởng ấn đầy trời đập vào mặt.
Giống như hắn nói, mười người liên thủ hình thành Thập Phương trận, hoàn toàn chính xác có được sức chiến đấu của Hoàng cảnh viên mãn, thậm chí Hoàng cảnh viên mãn bình thường còn không là đối thủ!
Nếu như đổi lại Vương cảnh viên mãn khác khiêu chiến, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị đánh thành bánh thịt, chết không thể chết lại.
Nhưng Nhiếp Vân khác biệt, thực lực chân thật của hắn đã đạt tới Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, công kích trước mắt thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng với hắn lại không có chút ảnh hưởng nào.
Thân thể nhẹ nhàng xoay chuyển, chưởng ấn đầy trời biến mất.
- Phá!
Nương theo một tiếng hừ lạnh nhàn nhạt, mười Băng Nhân đồng thời lọt vào trọng kích, trong nháy mắt bay ngược ra.
Bành bành bành bành!
Phong bạo liên tiếp vang lên, mười Băng Nhân nổ tung.
- Thế nào, ta coi như qua ải sao?
Một chiêu đánh tan mười Băng Nhân, Nhiếp Vân cười nói.
- Ngươi...
Băng Nhân trước đó nói chuyện lần nữa tụ lại, trong mắt tràn đầy chấn kinh.
Hai cửa trước hắn vẫn cho rằng đối phương là ỷ vào tốc độ đánh lén, lần này thập đại Băng Nhân liên thủ khống chế không gian, tốc độ đã không có tác dụng, kết quả còn bị bại triệt để như vậy, chỉ nói rõ một loại khả năng... thực lực người này thâm bất khả trắc!
- Vương cảnh viên mãn... Nhẹ nhõm chiến thắng Hoàng cảnh viên mãn...
Băng Nhân đến bây giờ còn có chút không dám tin tưởng.
Bản thể của hắn ban đầu là siêu cấp thiên tài của Hàn Băng môn, có thể vượt hai cấp chiến đấu, đã danh chấn Thần giới.
Kẻ trước mắt này, lại có thể siêu việt nhiều cấp bậc như vậy chiến đấu... mặc dù hắn đã gặp vô số thiên tài, cũng chưa bao giờ thấy qua yêu nghiệt như vậy!
- Xem ra không phải gia tộc cho hắn Thần binh phòng ngự lợi hại, mà là... thực lực bản thân hắn cực mạnh!
Lúc này Băng Nhân mới hiểu được, đối phương ỷ vào không phải binh khí, mà là thực lực bản thân.
- Ngươi thông qua được ba cửa ải khảo hạch, bây giờ có thể tiến vào di tích Đại Đế! Bất quá, đừng tưởng rằng thông qua ba cửa ải có thể có được Đại Đế truyền thừa, cái này là thông qua khảo hạch cơ bản nhất, đằng sau còn có Đại Đế khảo hạch, so với chiến đấu cùng ta thì khó hơn nhiều, hơn nữa... Hơi không cẩn thận sẽ bị gạt bỏ, muôn vàn cẩn thận!
Nghĩ thông suốt người trước mắt này yêu nghiệt, thái độ của Băng Nhân có đổi mới, thành khẩn hơn không ít.
Thiên tài không sai biệt lắm, có thể sẽ ghen ghét, nhưng trình độ thiên tài của thiếu niên trước mắt này đã vượt xa hắn, để cho hắn chỉ có thể ngưỡng vọng, ghen ghét cũng mất tác dụng, còn dư lại chỉ là bội phục.
- Đa tạ nhắc nhở!
Nhiếp Vân cũng không già mồm, âm thầm gật đầu.
Đại Đế di tích khảo hạch đương nhiên sẽ không dễ, nếu không, người người đều có thể thu hoạch được Đại Đế truyền thừa.
Nếu quả thật muốn so sánh, trước đó cùng Băng Nhân chiến đấu, chỉ có thể coi là món ăn khai vị.
Ông!
Tiến về phía trước một bước, Nhiếp Vân tiến vào trong truyền tống trận cách đó không xa, trên người lóe lên quang mang, sau một khắc xuất hiện ở một đại điện càng thêm rộng rãi.
Trong đại điện tự thành không gian, lộ ra rất trống trải, nhìn quanh một vòng, chỉ thấy ở giữa nhất có một sân khấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.