Vô Tận Đan Điền

Chương 3356: Phổ Thiên Đại Đế (thượng) (1)




Loại người như Lưu Mộc vương tử giống như thỏ khôn đào ba hang vậy. Cũng giống như Đa Ba vương tử, chắc chắn sẽ không đem tất cả bảo vật giấu ở trong một nạp vật giới chỉ. Thế nhưng dù vậy, đống bảo bối trước mắt cũng đã nhiều tới mức khiến cho hắn hoa mắt không thôi.
Kiểm kê tất cả bảo vật qua một lần cũng đã mất một buổi của hắn.
- Hồng Trần tâm lộ?
Ngay khi Nhiếp Vân đã kiểm kê xong hết toàn bộ mọi thứ, hắn chuẩn bị đem những bảo vật này phân loại ra thì đột nhiên có một cái bình ngọc không lớn xuất hiện ở trước mắt của hắn. Hắn mở bình ngọc ra, một cỗ khí tức khiến cho người ta sảng khoái dũng mãnh tràn vào bên trong óc.
Hồng Trần tâm lộ!
Con người ta thân ở hồng trần dính vào chuyện thị phi, có tâm lộ rửa, thể xác và tinh thần lập tức sẽ trở nên an bình.
Đây là đánh giá của Thần Nông Bách Thảo Kinh đối với loại vật này.
Hồng Trần tâm lộ có công hiệu cùng loại với Anh Đồng Thánh Tâm đan, có thể làm cho người ta giữ vững tâm tính càng thêm thuần khiết. Chỉ có điều, Hồng Trần tâm lộ có phạm vi sử dụng cực rộng. Đối với thân thể, thậm chí ngay cả là binh khí cũng có hiệu quả nhất định.
Loại đan dược Thượng cổ như Anh Đồng Thánh Tâm đan này, Lưu Mộc vương tử cũng chỉ có một quả. Lúc trùng kích Hoàng cảnh viên mãn hắn cũng đã phục dụng, cho nên Nhiếp Vân cũng không có hi vọng quá lớn. Thế nhưng có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, ở bên trong lại còn có Hồng Trần tâm lộ lợi hại hơn a.
- Tuy rằng chỉ có một giọt, thế nhưng nhất định cũng có thể khiến cho thân thể và linh hồn của ta càng thêm cường đại hơn!
Trong bình ngọc chỉ có một giọt, thế nhưng trong lòng Nhiếp Vân cũng không có một chút thất vọng nào.
Loại bảo vật cấp bậc này, đạt được một giọt đã là may mắn cực lớn. Nhiều? Dù là hắn cũng không dám mơ mộng.
Sưu!
Ngón tay điểm ra một cái, Hồng Trần tâm lộ từ bên trong bình ngọc bay ra ngoài. Quang mang chiếu rọi, lóe ra quang mang chói mắt.
Hồng Trần tâm lộ cũng không phải là thứ phục dụng qua miệng, mà là dùng huyệt khiếu trong toàn thân hấp thu. Ở trong Nạp Vật thế giới, Nhiếp Vân thân là người sáng lập ra nó. Cho nên cũng sẽ không lãng phí một chút lực lượng mảy may nào.
Một giọt này lập tức nổ tung, hóa thành một đám sương, theo rất nhiều khiếu huyệt toàn thân của hắn mà dũng mãnh tiến vào bên trong cơ thể.
Thân thể và linh hồn của Nhiếp Vân dưới Hồng Trần tâm lộ chiếu rọi giống như là được gột rửa, không ngừng bài trừ chất bẩn, độc hại ở trong cơ thể ra bên ngoài.
Con người ăn hoa màu ngũ cốc, như vậy trong cơ thể tất sẽ có tạp chất, trải qua bách thế, làm gì có thể làm được chuyện không nhiễm hồng trần cơ chứ?
Sử dụng Hồng Trần tâm lộ, Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm vô cùng. Một chút thất vọng ở trong linh hồn, cùng với một ít ý nghĩ xằng bậy, cũng đã trở nên bình thản, linh hồn càng thêm tinh thuần, giống như là thủy tinh trong suốt vậy.
- Tuy rằng thực lực không có tăng lên. Thế nhưng thân thể, linh hồn đã bị thanh trừ tạp chất, đối với việc trùng kích Hoàng cảnh sau này nhất định sẽ có trợ giúp rất lớn a!
Hoàn toàn luyện hóa Hồng Trần tâm lộ, Nhiếp Vân thở dài một hơi.
Tuy rằng một giọt linh dịch này không có khiến cho thực lực của hắn đột phá. Thế nhưng lại khiến cho thân thể, linh hồn của hắn được tinh lọc. Đánh trụ cốt tốt hơn cho việc trùng kích cảnh giới rất cao sau này.
Cũng giống như luyện chế binh khí vậy. Sắt thép trải qua vô số lần rèn luyện thì binh khí sau khi được luyện chế ra lại càng thêm sắc bén.
Kiểm kê xong thành quả lần này đi ăn trộm. Thứ nên phục dụng cũng đã phục dụng xong, thời gian ba ngày thoáng một cái đã trôi qua.
Vừa mới sáng sớm, Nhữ Hạ Vương tử lập tức đúng hạn xuất hiện ở trong y quán.
Dường như hắn cũng biết tranh đoạt Vạn Giới Vũ Y lần này vô cùng quan trọng. Cho nên trong ba ngày vừa rồi, không biết hắn dùng thủ đoạn nào đó mà lại từ Hoàng cảnh đỉnh phong đạt tới cảnh giới viên mãn.
- Thủ đoạn của ngươi rất mạnh. Cục diện ở trong mắt của ta không có biện pháp giải quyết lại bị một lần đến thăm đơn giản đã có thể giải quyết triệt để!
Nhìn thấy Nhiếp Vân, Nhữ Hạ Vương tử lập tức cười khổ một tiếng.
Lúc trước hắn nói với Nhiếp Vân, mình không chịu nổi áp lực của hai đại vương tử Ba Đa, Lưu Mộc vương tử. Cho nên mới nhắc nhở đối phương trong ba ngày này phải cẩn thận, ai ngờ vị hoàng tử điện hạ này lại đi bái phỏng đối phương. Hóa giải toàn bộ nguy hiểm, thủ đoạn mạnh mẽ tới mức ngay cả hắn cũng không nhịn được mà phải tán thưởng một câu.
Về phần chuyện ở trong phủ của Đa Ba vương tử xảy ra việc bạo tạc nổ tung. Hắn biết chắc chắn có liên quan tới vị trước mắt này. Thế nhưng đối phương đã không nói, như vậy hắn cũng thức thời không hỏi nhiều.
- Thi đấu tranh đoạt Vạn Giới Vũ Y được cử hành ở nơi nào?
Đối với việc hắn ta lấy lòng, Nhiếp Vân cũng không có để ý mà chỉ mỉm cười, nói sang chuyện khác.
- Ở trong rừng núi ngoài thành, người dự thi phải đi qua đó trước buổi trưa!
Nhữ Hạ Vương tử nói.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!
Vân Châu thành bao la, nếu như không phi hành mà nói, chỉ bằng vào xe ngựa, nếu như muốn đi ra phạm vi của tường thành. Như vậy hiện tại mới xuất phát cũng đã được coi là muộn rồi.
- Được!
Nhữ Hạ Vương tử gật đầu, hai người đi ra khỏi y quán.
Một đường cực kỳ thuận lợi, không có quá nhiều cản trở. Chừng hai canh giờ sau, hai người đã đi ra khỏi Vân Châu thành, đi vào bên trong núi rừng bên ngoài thành.
Ở nơi này có cây cối cao lớn che khuất bầu trời, thảm thực vật màu xanh lá rậm rạp chằng chịt. Khiến cho người ta có một loại cảm giác tràn trề sức sống.
Đi tới địa điểm đã được ước định từ trước, lập tức nhìn thấy có mấy trăm cỗ xe ngựa đang dừng lại phía trước. Mỗi một cỗ xe ngựa đều dùng chất liệu rất mạnh để luyện chế, đẹp đẽ quý giá vô cùng. Người bình thường muốn dùng cũng không đủ tài lực.
Người tham dự thí luyện Vạn Giới Động thiên, cho dù không phải là hậu nhân của
Cửu Đế thì cũng có liên quan rất lớn. Những người này không giàu thì quý, xe ngựa mà bọn hắn dùng nói trắng ra cũng là một kiện binh khí không tầm thường.
Xe ngựa dừng lại, hai người Nhiếp Vân lập tức đi xuống dưới.
Nhữ Hạ Vương tử là một trong những vương tử nổi bật, đương nhiên cũng bị không ít người chú ý. Bất quá, khi nhìn thấy hắn và Nhiếp Vân đồng thời đi xuống xe ngựa thì tất cả mọi người đều không khỏi sững sờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.