Vô Tận Đan Điền

Chương 3197: Bái Nhiếp Vân làm sư




- Nếu như vậy thì lên đường đi.
Bình thường cần cái gì, Nhiếp Vân đã sớm mua và lưu lại trong nạp vật thế giới, cũng không có gì phải chuẩn bị, ba người đang muốn xuất phát, Lưu Trúc vội vã đi tới.
- Thiếu gia, bên ngoài có người tới đây, không biết ngươi có gặp hay không?
- Ai?
Nhiếp Vân nghi hoặc.
- Hắn là Vân Lang Y Tiên!
Lưu Trúc nói.
- Hắn tới đây làm gì?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Hắn và Vân Lang Y Tiên kia không có quá nhiều xuất hiện, tiếp xúc duy nhất chính là trong phủ đệ Nguyên Dương Đế Quân mà thôi, yến hội mới chấm dứt thời gian không dài, hắn chạy tới đây làm gì? Hắn không phải đi theo Đa Ba vương tử sao? Chẳng lẽ biết rõ mình là thân phận đệ tử Thần Nông, Đa Ba vương tử lại bảo hắn tới mời chào?
- Cho hắn vào đi!
Suy nghĩ một lúc, cảm thấy không nên không gặp, Nhiếp Vân mở miệng nói.
- Vâng!
Lưu Trúc đi ra ngoài, thời gian không dài, Vân Lang Y Tiên đi tới.
Y Tiên cũng như lúc trước, không có quá nhiều biến hóa, chỉ có điều biểu lộ hoàn toàn khác biệt, lúc ở Đế Quân phủ hắn cũng có thái độ lạnh lùng, lúc đó có cảm giác anh hùng thiên hạ không bằng ta, hiện tại hắn tươi cười, trên thực tế nhìn thấy Nhiếp Vân liền hưng phấn, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào đối phương.
- Không biết Y Tiên tìm ta chuyện gì...
Thấy bộ dạng của hăn, Nhiếp Vân vội vàng hỏi, hắn chưa nói xong, chỉ thấy Y Tiên tôn kính tươi cười nịnh nọt đi tới.
Lúc này hắn quỳ xuống đất.
- Nhiếp Vân đại sư, ta muốn bái ngươi làm thầy, kính xin thu lưu!
- Ách?
Không nghĩ tới Y Tiên nổi danh y đạo bảng lại như thế, Nhiếp Vân đã giật mình, hắn vội vàng tiến lên nâng dậy:
- Nhanh đứng lên, ta chỉ là vãn bối, không đáng tiền bối như vậy...
- Đại sư không cần khách khí, ngươi là truyền nhân Thần Nông, y đạo một đường có thể là sư thiên hạ, ta chân tâm thật ý muốn bái ngươi làm thầy, học tập y đạo cao thâm, kính xin không nên từ chối...
Thái độ của Vân Lang Y Tiên thành khẩn, trong mắt mang theo chân thành.
- Việc này...
Nhiếp Vân nháy mắt, hắn không biết nên làm thế nào cho phải.
Vị Vân Lang Y Tiên trước mắt không nói y đạo thế nào, chỉ bằng vào tu vi cũng là cường giả Hoàng cảnh viên mãn, thực lực chỉ mạnh hơn lão gia tử chứ không thể yếu hơn.
Cường giả như vậy bái mình làm sư...
- Y Tiên làm như vậy thật sự chiết sát ta, ta chỉ may mắn đạt được Thần Nông Đại Đế truyền thừa mà thôi, tính toán không cái gì... Nếu như ngươi muốn học tập y thuật, chúng ta có thể tùy thời nghiên cứu thảo luận, chuyện bái sư nên thôi đi...
Do dự một lúc, Nhiếp Vân vẫn lắc đầu.
Vân Lang Y Tiên đã từng là người của Đa Ba vương tử, hắn cũng không phải tin tưởng mười phần, nói sau, lại nói hắn thu một y đạo đại sư nổi danh nhiều năm như vậy làm đồ đệ, còn không gây ra nổ tung tạc nồi ah!
Gây chuyện không tốt, tất cả cao nhân y đạo sẽ không ngừng vây công hắn đấy.
Đối với chuyện này, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, có thể trước khi tấn cấp hoàn mỹ giới vực, không muốn gây quá nhiều phiền toái.
- Đại sư không cần lo lắng, ta và Đa Ba vương tử chỉ có quan hệ lợi dụng lẫn nhau, ta mượn nhờ tài lực của hắn nghiên cứu chế tạo Thất Nhật Hồi Hồn Đan, mà hắn mượn nhờ tay ta đạt cái mình muốn, không có quan hệ thực chất... Ta đơn thuần muốn bái ngươi làm sư, hoàn toàn không quan hệ với hắn...
Dường như nhìn ra hắn nghi kỵ, Vân Lang Y Tiên vội nói.
- Y Tiên nói tới chỗ này, ta chỉ cảm thấy ngươi là tiền bối, ta là vãn bối, thu ngươi làm đồ đệ... Thật sự có chút không đúng.
Bị người ta nhìn thấu tâm tư, Nhiếp Vân đành phải cười khổ lắc đầu.
- Người đạt trước làm sư, thuật nghiệp có chuyên nghiệp, ngươi là truyền nhân Thần Nông, chính là tiền bối của ta, thu ta làm đồ đệ, tuyệt đối không có ai nói gì.
Vân Lang Y Tiên như hạ quyết tâm, hắn không dao động.
- Việc này...
Nhiếp Vân cười khổ.
Nhìn thái độ của đối phương, chân tâm muốn bái hắn làm sư.
- Như vậy đi, chuyện bái sư sau này hãy nói, ngươi cứ ở y quán trước, thuận tiện giúp ta chiếu khán người bệnh, có vấn đề y đạo gì, chúng ta cũng có thể thảo luận với nhau.
Suy tư một lúc, Nhiếp Vân nói.
Nếu hắn một lòng bái sư, lại không có biện pháp từ chối, không bằng dùng kế hoãn binh.
Trước lưu hắn ở nơi đây, vừa vặn cũng có thể xem hắn nói đúng sự thật hay không.
- Tốt.
Dường như biết rõ ngay từ đầu bái sư có hơi vội vàng, Vân Lang Y Tiên thoả mãn gật gật đầu, hắn không do dự đáp ứng.
- Thiếu gia, bên ngoài có người cầu kiến, hình như là... Đa Ba vương tử!
Vừa nói xong, Lưu Trúc lại đi tới, vẻ mặt cổ quái nhìn Vân Lang Y Tiên sau đó ôm quyền nói với Nhiếp Vân.
- Đa Ba vương tử?
Kỳ thật không riêng ánh mắt Lưu Trúc, ngay cả Nhiếp cũng không khỏi nhìn sang Vân Lang Y Tiên.
Hắn được Đa Ba vương tử mời đến thành Vân Châu, vừa rồi còn nói tới bái sư và không quan hệ với đối phương, chỉ trong nháy mắt đối phương lại tới.
Đúng là quá khéo!
- Sư phụ không nên hoài nghi, Đa Ba vương tử tới đây thật không liên quan tới ta, ta đã cáo từ hắn, tại sao hắn tới đây thì ta không rõ ràng.
Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Vân Lang Y Tiên vội vàng giải thích, vẻ mặt sốt ruột.
- Tốt, ta tin tưởng ngươi!
- Ngươi trước không vội gọi ta là sư phụ, chúng ta cùng thảo luận y thuật với nhau, cũng không phải thu ngươi làm đồ đệ...
Thấy hắn chân tình thật ý không giống giả bộ, Nhiếp Vân khoát khoát tay.
- Tốt, ta không gọi sư phụ? Vậy nên gọi là gì?
Vân Lang Y Tiên nói.
- Được rồi, ngươi ưa thích gọi là gì thì gọi, các ngươi chờ ở nơi này, ta đi gặp Đa Ba vương tử!
Nhiếp Vân hữu khí vô lực nói.
Đường đường y đạo đại sư, là danh nhân của cả Hoàn Vũ thần nhưng lại muốn bái hắn làm sư, với hắn mà nói đây là áp lực to lớn.
- Ca ca, ta đi với ngươi.
Nhiếp Đồng theo sát tới.
Hai huynh đệ bọn họ nhanh chóng đi tới đại điện, quả nhiên nhìn thấy Đa Ba vương tử đang ngồi trong phòng khách từ từ uống nước trà, cũng lộ ra thần thái nhàn nhã.
Mấy người hầu đứng sau lưng hắn thực lực thấp nhất đều đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, người nào cũng có mạch tức trầm ổn giống như đại xà thổ tín, một khi phát hiện gió thổi cỏ lay sẽ lập tức xuất kích dưa đổi phương vào chỗ chết.
Làm người có khả năng trở thành chưởng khống giả Phổ Thiên hoàng triều nhất hiện tại, vấn đề an toàn của hắn được đặt lên hàng đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.