Vô Tận Đan Điền

Chương 3192: Hồn Đoạn Thiên Nhai




- Vậy thì tốt... Ta không nói nhiều, vào đi thôi!
Thấy thiếu niên cắt lời của hắn, cảm nhận được đối phương tự tin như vậy nên gật đầu.
Đúng như đối phương nói, nó thật có lời thề trói buộc, không thể nói rõ tình huống kỹ càng.
Có thể nói như vừa rồi là cực hạn, nói nhiều hơn nữa, mặc dù nó là khí linh Viêm Hoàng điện cũng sẽ bị cấm chế áp chế đấy.
Ầm ầm!
Thạch quy vừa dứt lời, mặt đất nổ vang và cửa đá xuất hiện.
Phía sau đen kịt không có cái gì.
- Tốt!
Nhiếp Vân biết rõ đây là thông đạo cửa thứ sáu, cũng không do dự và cất bước đi vào.
Cửa đá phong cách cổ xưa tang thương, mang theo hương vị viễn cổ hàm súc, đi vào trong đó khí tức xa xưa ập vào mặt làm người ta có cảm giác như trải qua vô tận năm tháng và thời không.
Đưa mắt nhìn lên, xuất hiện trước tầm mắt là cầu đá lớn ba mét kéo dài tới phương xa, kéo dài vào trong bóng đêm vô tận, không biết có bao xa.
Trên cầu đá mọc đầy rêu xanh, mang theo khí tức âm trầm quỷ dị.
- Nhiều năm như vậy, không nghĩ tới có người tới cửa thứ sáu.
- Rốt cuộc có thể vận động, ở chỗ này thời gian dài như vậy, cảm thấy thân thể sắp mốc cả ròi.
- Ai nói không phải, chỉ hi vọng tiểu tử này có thể chơi với chúng ta nhiều thời gian một chút, không tới mức chét ngay lập tức.
- Không đúng ah, tại sao ta nhìn thấy tiểu tử này chỉ có thực lực Vương cảnh viên mãn chứ?
- Đúng thế... Một tiểu tử Vương cảnh chạy tới đây làm gì? Chẳng lẽ lại... Hắn thông qua năm khảo hạch trước? Loại thực lực này, không thế nào...
- Ta thấy mọi người không thể khinh địch, có thể xông đến nơi đây không ai là thế hệ đơn giản, chỉ sợ thực lực của hắn không yếu hơn chúng ta, mọi người qua một lúc dùng toàn lực, ngàn vạn không thể nương tay!
Cầu đá xuất hiện, từng giọng nói vang lên trong tối tăm, lập tức mấy thân ảnh chậm rãi đi tới phía trước.
Mấy người kia cao thấp không đều, trên tỏa ra hào quang khác nhau, hai mắt lóe sáng giống như ánh sao trong đêm tối.
- Cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong...
Những người trước mắt quả nhiên là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, thực lực không thể khinh thường.
- Đắc tội!
Biết rõ phải chiến thắng tám người này, Nhiếp Vân không nói nhảm nhiều, liền ôm quyền, thân thể nhảy lên sau đó tiến lên phía trước.
- Nhìn thấy chúng ta còn dám động thủ trước? Tiểu tử, ta không thể không bội phục can đảm của ngươi.
- Có can đảm thôi còn chưa đủ...
Thấy hắn động thủ, tiếng cười lạnh vang lên, gia hỏa màu xanh nhạt đi đầu duỗi cánh tay ra sau đó kéo thẳng về phía trước, lại vượt qua vài chục mét, Nhiếp Vân tiến vào khu vực phong bế.
- Ân?
Nhìn thấy cánh tay biến dài, lực lượng không những không yếu bớt mà còn gia tăng không ít, Nhiếp Vân biết rõ gia hỏa này am hiểu thiên thủ đại đạo, lúc này nhướng mày, cũng không tránh né, hắn đánh một quyền về phía chính diện.
Hiện tại hắn không thể tới gần phạm vi mười mét, biết rõ sử dụng giới vực không có tác dụng quá lớn, bàn tay tỏa ra hào quang và không gian sụp đổ.
- Hắc hắc, chỉ có chút bổn sự này? Không đủ nhìn ah!
Gia hỏa tay dài nhìn thấy nắm đấm của Nhiếp Vân chấn vỡ không gian, lạnh lùng quát lớn và ngón tay quán quanh lắc lư vài cái, không gian sụp đổ và khôi phục như ban đầu, cùng một thời gian bàn tay đã vượt qua nắm đấm của Nhiếp Vân và đánh vào ngực của hắn.
- Hỏng bét!
Không nghĩ tới tốc độ đối phương nhanh như thế, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy trước ngực đau xót, thân thể hắn bay ngược ra ngoài, hắn đâm vào cột đá và toàn thân đau đớn.
- Vương cảnh viên mãn tới xông cửa... Thật không biết ngươi to gan hay ngu ngốc.
Một chưởng đánh bay Nhiếp Vân, gia hỏa tay dài lạnh lùng tiến lên và cười nói.
Nếu đã xông cửa chỉ có một kết quả, thực lực đối phương bất lực, hắn muốn ra tay chém giết đối phương.
- Lá gan của ta rất lớn, rốt cuộc ai ngốc còn chưa biết.
Thấy hắn tới gần mình, đi vào phạm vi mười mét, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, lực lượng giới vực tỏa ra bao phủ hắn vào bên trong.
- Cái gì?
Gia hỏa tay dài vốn không thèm quan tâm tới thêếu niên trước mặt, lúc nhìn thấy giới vực chung quanh bao phủ liền biến sắc.
Giới vực vượt qua tưởng tượng của hắn, uy lực to lớn, hoàn toàn có thể nghiền áp hắn.
- Đừng nhìn, mau ra tay, tiểu tử này có cổ quái.
Có tiếng hét vang lên.
Tiếng hét còn chưa chấm dứt, Nhiếp Vân đã hành động.
Thân thể hắn xông thẳng về phía trước, năm ngón tay mở ra, hắn như máy ủi nện thẳng vào cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong.
Hắn lĩnh ngộ giới vực không lâu, không có quá nhiều kỹ xảo chiến đấu, chỉ có thể dùng lực lượng nghiền áp.
Bành!
Gia hỏa tay dài trúng một chưởng liền rơi xuống cầu, nó cũng không tắt thở, linh kiện trên người tổn thương thất thất bát bát, đã không có sức chiến đấu.
- Đáng giận!
Đây là giới vực gì? Cùng động thủ.
- Ta nói có thể xông vào đây không ai đơn giản, khinh thường nữa chúng ta sẽ chết tại đây...
Nghe tiếng la của gia hỏa tay dài, bảy người còn lại cảm thấy không đúng, chỉ có điều không nghĩ tới thiếu niên này động tác nhanh như vậy, nhanh tới mức bọn họ không kịp phản ứng.
Lúc này nhìn sang, gia hỏa tay dài nằm trên cầu sinh tử không biết.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, rốt cuộc bọn chúng biết đối phương là quái thai, cũng không lưu lực, trong nháy mắt trong người sinh ra lực lượng như triều dâng, lực lượng tuôn ra khắp bốn phía.
Trong chốc lát Nhiếp Vân như lâm vào sóng lớn, bản thân là chiếc thuyền nhỏ tùy thời bị lật úp.
Tuy bảy người này là Hoàng cảnh đỉnh phong nhưng liên hợp với nhau lại xuất ra thực lực vượt qua hắn quá nhiều, giống như một cường giả Hoàng cảnh viên mãn, toàn thân bộc phát uy thế đáng sợ.
Ông!
Trong sóng biển có một cây trường thương không biết từ đâu đâm tới, nó như cự long giấu dưới mặt nước, vừa xuất hiện đã lộ ra răng nanh kinh người.
Có thể đoán được bị răng nanh trường thương đâm trúng, mặc dù Nhiếp Vân thực lực cường đại cũng hồn phi phách tán, tử vong ngay lập tức.
- Hừ!
Quát lớn một tiếng, Nhiếp Vân lĩnh ngộ giới vực đặc biệt và bộc phát lần nữa, lực lượng hội tụ đáng sợ và phòng ngự phạm vi mười mét chung quanh hắn, còn không tiến lên quá lâu đã bị lực lượng ngăn cản.
Lực lượng như đấm ngầm khủng bố, cho dù cường đại thế nào lâm vào trong đó đối phương cũng sừng sững bất động, cũng không thể đột phá.
Thấy giới vực của mình quả nhiên ngăn cản trường thương của đối phương, nhiếp Vân thở ra một hơi.
Uy lực giới vực cho tới nay chỉ là phỏng đoán của hắn, chưa bao giờ chính thức thí nghiệm qua, hiện tại xem ra quả nhiên đúng như dự đoán, có thể phát huy thực lực đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.