Vô Tận Đan Điền

Chương 313: Thu lấy Cổ thi (2)




Âu Dương Thành không nghĩ tới Cổ thi còn sẽ động thủ, không có chút phòng bị nào, sau lưng đau xót, thẳng tắp bắn về phía trước, đầu cắm vào trên thạch bích, đầu rơi máu chảy!
Võ kỹ của Tường Thủy Sư vạn dặm kinh đào ở dưới tình huống bản thân trọng thương, đã mất đi ủng hộ, tan thành mây khói.
- Điều đó không có khả năng... Ngươi làm sao có thể khống chế Cổ thi chiến đấu, ta không tin...
Từ trên thạch bích rút đầu ra, sắc mặt Âu Dương Thành dữ tợn, còn chưa hô xong, lần nữa cảm thấy trên mặt tê rần, một bàn chân đã dẫm lên, lực lượng khổng lồ áp hắn không thể nhúc nhích, sắc mặt như quả hồng kề sát mặt đất.
- Ngươi không phải có thể trốn sao? Ha ha, trốn cho ta ah!
Bàn chân dẫm trên mặt Âu Dương Thành, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
Kỳ thật vừa rồi hắn cũng không phải khống chế Cổ thi chiến đấu, mà là dựa vào lý giải đối với Yêu tộc, thi triển bí pháp mà Huyết Sát Yêu tộc sợ nhất, Cổ thi ở dưới chú ngữ kích thích, bản năng làm ra công kích, Âu Dương Thành đứng mũi chịu sào, vì vậy liền bi kịch.
- Ngươi giết Thất hoàng tử, Tề Dương công tử, thế lực sau lưng bọn hắn khẳng định sẽ không bỏ qua ngươi...
Biết rõ trốn không thoát, trên mặt Âu Dương Thành lộ ra không cam lòng nồng đậm.
- Ngươi vẫn là cân nhắc mình a, bọn hắn không buông tha chính là ngươi, cùng ta có quan hệ gì?
Cười lắc đầu, bàn chân Nhiếp Vân khẽ động, răng rắc một tiếng, liền giẫm đầu của Âu Dương Thành nát bấy.
Trước kia bố trí tốt rồi, cho dù thế lực sau lưng bọn người Thất hoàng tử, Tề Dương nhúng tay, cũng tối đa tra đến trên người Âu Dương Thành, cùng mình không có quan hệ gì.
Hiện tại đánh chết Âu Dương Thành, hủy thi diệt tích, bọn hắn tra được muốn trả thù cũng tìm không thấy người, chỉ sẽ cảm thấy đối phương là tìm địa phương ẩn nấp, tiếp tục đuổi giết, từ đó lâm vào bế tắc!
- Tốt một chiêu họa thủy đông dẫn.
Thấy thiếu niên không chút do dự liền đánh chết Âu Dương Thành, Mộ Thanh đi đầu hiểu được, con mắt phát sáng.
Trước kia nàng như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao Nhiếp Vân không để ý chút nào giết chết bọn người Thất hoàng tử, hiện tại xem ra, trong lòng của hắn đã sớm có kế hoạch!
Hữu dũng hữu mưu, cẩn thận, thật đúng là một thiếu niên đáng sợ!
- Ha ha!
Bàn tay trảo một cái, lòng bàn tay có một cỗ lực lượng đặc thù quấy toái Âu Dương Thành, thân thể tính cả huyết dịch toàn bộ bị nước biển pha loãng, bị Yêu nhân trong thông đạo thôn phệ, triệt để biến mất.
- Hiện tại nên đi thu Cổ thi a!
Xử lý xong Âu Dương Thành, Nhiếp Vân đột nhiên bay lên, song chưởng khép lại, mười ngón liên tục điểm kích, mỗi một kích, đầu ngón tay đều toát ra một giọt máu tươi, mười ngón mười giọt máu tươi, ở trên không trung tạo thành một đồ hình huyền ảo.
- Hàng Yêu thủ pháp, Thập Toàn Cửu Cung Đồ? Cái này... Điều này sao có thể?
Chứng kiến đầu ngón tay của thiếu niên vẽ ra đồ hình, Bách Hoa Tu tú mục trợn tròn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
- Thập Toàn Cửu Cung Đồ? Đó là cái gì?
Mộ Thanh có chút khó hiểu hỏi.
- Ta cũng không biết, lúc trước nghe sư phụ nhắc tới qua, nói thế gian có một loại bí pháp hàng yêu, gọi là Thập Toàn Cửu Cung Đồ, đem Thiên Địa vạn vật, dùng phương thức Nhất Nguyên, Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Tượng, Ngũ Hành, Lục Hợp, Thất Tinh, Bát Quái, Cửu Cung xếp đặt, hơn nữa bản thân dùng phương thức thập toàn hình thành trận pháp, khắc chế Yêu tộc mọi việc đều thuận lợi, mặc dù thực lực Yêu tộc mạnh hơn người thi triển, cũng không cách nào hành động...
Bách Hoa Tu chậm rãi nói ra.
- Thậm chí có loại trận pháp này? Hắn... Thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy, như thế nào sẽ có bí thuật cao thâm như thế?
Mộ Thanh càng cảm thấy thiếu niên trước mắt đáng sợ.
Trước kia đánh ra Huyết Tự Đại Kim Chú, mình liền chưa thấy qua, hiện tại lại làm ra một bí pháp vô thượng, thật không biết trên người hắn đến cùng có được bí mật gì, diệu chiêu tầng tầng lớp lớp, ngay cả loại tử đệ tông môn như các nàng cũng trợn mắt há hốc mồm, văn sở vị văn (*mới nghe lần đầu).
- Thập toàn trận đồ, hàng yêu trừ ma, thu!
Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Nhiếp Vân bố trí xuống đồ hình đã triệt để bao phủ Yêu thánh Cổ thi, ở trong trận pháp, Cổ thi như nhận lấy áp chế thật lớn, muốn phản kháng cũng không thể, thân thể buông lỏng, đã bị Nhiếp Vân thu vào Đan điền.
- Hô!
Yêu Thần Cổ thi vừa tiến vào đan điền, sắc mặt của Nhiếp Vân lập tức trở nên tái nhợt, tựa hồ vừa rồi thi triển Thập Toàn Cửu Cung Đồ đã tạo thành tổn thương cực lớn.
- Thực lực vẫn quá kém, trước kia tiện tay bố trí ra trận đồ cường đại hơn mấy vạn lần cũng không có việc gì, hiện tại bố trí ra nhỏ như vậy, lực lượng liền thiếu chút nữa hao hết.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Nhiếp Vân khoanh chân lơ lửng ở trên không trung, lấy ra linh thạch khôi phục thể lực.
Trong khoảng thời gian này tu luyện, một mực dùng linh thạch lấy được từ bảo khố của Lưỡng Giới sơn, Di Thiên Tông, Thần Phong thành, viên châu màu đen còn chưa bao giờ dùng qua, hiện tại bất đắc dĩ, đành phải dùng.
Yêu thánh Cổ thi này cực kỳ lợi hại, nếu như muốn luyện hóa thành khôi lỗi, lấy yêu hạch ra, không có năm ba ngày là căn bản không thể hoàn thành, đây là đáy biển, ở lâu một chút là nhiều một phần nguy hiểm, còn không bằng trước thu lại, trở về lại suy nghĩ tiếp biện pháp!
Cũng bởi vì nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân mới không tiếc hao phí chân khí thi triển ra Thập Toàn Cửu Cung Đồ cường đại, một lần hành động thu Cổ thi, bất quá, tuy thành công, thể lực hao tổn lại quá lớn, dù chân khí của hắn hùng hậu, viễn siêu cường giả cùng cấp, như trước cảm thấy thể lực không đủ, thiếu chút nữa bởi vì lực lượng chưa đủ, bị nước biển tươi sống đè chết.
Liên tục hấp thu gần trăm khối linh thạch, lúc này Nhiếp Vân mới cảm thấy Khí Hải tràn đầy, thể lực khôi phục.
- Không tốt, nhanh ly khai!
Thân thể vừa khôi phục, trong lòng Nhiếp Vân đột nhiên cảm thấy một nguy hiểm to lớn sắp hàng lâm, Tường thủy chi khí đột nhiên kích phát, bao phủ ba người Bách Hoa Tu, thân thể nhoáng một cái, liền hóa thành một đạo lưu quang, lập tức xông ra ngoài.
Lúc tiến vào cực kỳ khó khăn, lúc đi ra ngoài bởi vì đã mất đi Cổ thi trấn áp, rất nhiều trận pháp không thể khởi động, chỉ mấy hơi thở, bốn người liền đi tới trước mặt phế tích Cửu Tâm Yêu Quả Thụ.
- Bọn chuột nhắt, dám tổn thương hậu bối của ta, trốn chỗ nào!
Nhưng vào lúc này, một tiếng hét to nương theo một đạo kim quang sáng tỏ, thẳng tắp bắn về phía sau lưng của Nhiếp Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.