Vô Tận Đan Điền

Chương 3006: Chức Cẩm Khấu (2)




- Tìm sai chỗ? Hắc hắc, người sáng mắt không nói tiếng lóng, ngươi nơi này không phải có một tấm Chức Cẩm Khấu sao? Giao ra đây đi!
Tựa hồ bóng đen sớm biết hắn sẽ không thừa nhận, nói thẳng ra tên vật mình muốn tìm.
- Chức Cẩm Khấu?
Chu Hồng biến sắc, ánh mắt lộ ra sát cơ nồng nặc:
- Ngươi là người nào?
- Ta là người nào không cần ngươi quan tâm, giao Chức Cẩm Khấu ra đây, ta có thể thả ngươi một con đường sống, nếu không, ngày mai thọ yến cũng không cần nữa, trực tiếp cải thành tang lễ là được!
Bóng đen cười hắc hắc.
- Ngươi tìm chết!
Nghe được đối phương châm chọc, da mặt của Chu Hồng co rút, quát to một tiếng, thân thể búng một cái đi tới bên cạnh, trong tay nâng lên đại đao, bổ xuống.
Hắn biết thực lực của đối phương, không có lưu hậu thủ, lực lượng Hoàng cảnh sơ kỳ từ trường đao bắn ra, tạo thành một đạo đao khí mà mắt thường có thể thấy được, cuốn lên bụi đất đầy trời.
- Thứ không biết chết sống!
Thấy hắn lại dám động thủ, sắc mặt bóng đen trầm xuống, cổ tay lộn một cái, một món binh khí xuất hiện.
Phán Quan Bút!
Nhẹ nhàng run lên, Phán Quan Bút bắn ra một đạo hàn khí, va chạm với đao khí của Chu Hồng, hai hai va chạm, tiêu tán ở trên không trung.
- Hắc hắc!
Một chiêu phá hỏng công kích của Chu Hồng, thân thể bóng đen đung đưa, tựa như súc địa thành thốn, đi tới bên cạnh Chu Hồng, Phán Quan Bút liên tục phá không.
Tí tách tí tách!
Một trận phong minh vang lên, Chu Hồng không kịp phản ứng, huyệt đạo toàn thân bị giam cầm, cả người giống như bánh chưng, không thể động đậy.
Hoàng cảnh sơ kỳ cùng Hoàng cảnh trung kỳ, mặc dù chỉ kém một cấp, lại khác nhau một trời một vực, vị lão gia tử kia rong ruỗi Hồng Vân Sơn nhiều năm này, tất cả thủ đoạn còn không có thi triển ra liền bị bắt, đợi ở tại chỗ không có biện pháp nào.
Không phải bất kỳ người nào cũng có năng lực vượt cấp khiêu chiến giống như Nhiếp Vân.
- Vũ kỹ của ngươi... Ngươi là người của Hồng Hà Môn?
Thân thể bị giam cầm, Chu Hồng ý thức được người trước mắt này đáng sợ.
Vũ kỹ của đối phương vô cùng tinh diệu, nhìn một cái liền biết có truyền thừa hoàn chỉnh, chỉ sợ không phải tán tu, mà là một đệ tử tông môn truyền thừa lâu đời!
Tông môn nổi danh nhất Hồng Hà vực chỉ có một... Hồng Hà Môn.
- Có phải người của Hồng Hà Môn hay không, không cần ngươi quan tâm, ta xem vẫn là giao Chức Cẩm Khấu ra đây đi!
Bóng đen cười lạnh, bàn tay đưa về phía trước, bóp tới Không Gian giới chỉ của Chu Hồng, đồng thời nhẹ nhàng phất một cái.
Phốc!
Chu Hồng phun ra một ngụm máu tươi.
Người không có chết, cưỡng ép giải trừ linh hồn lạc ấn của Không Gian giới chỉ, sẽ để cho thần hồn bị tổn thương cực lớn, nhẹ thì hộc máu, nặng thì trọng thương, sẽ không cách nào tinh tiến nửa bước.
Bóng đen sớm biết những thứ này, lại không có chút ngừng nghỉ, trực tiếp lau đi lạc ấn, có thể thấy được căn bản không coi tánh mạng của đối phương là cái gì.
Chu Hồng cũng hiểu điểm ấy, sắc mặt có chút trắng bệch.
Ông!
Không đi quản hắn nghĩ cái gì, bóng đen lau đi lạc ấn, tinh thần lập tức nhìn vào, một lát sau, cổ tay lộn một cái, một vật xuất hiện ở lòng bàn tay.
Là một vật hình tròn, không biết làm bằng tài liệu gì, phía trên có đồ án rậm rạp chằng chịt, cách xa nên không thấy rõ lắm.
- Ha ha, Chức Cẩm Khấu đến trong tay ta... Hồng Hà Linh Huyết là của ta...
Cầm vật hình tròn, bóng đen cất tiếng cười to, tràn đầy vẻ đắc ý.
- Hồng Hà Linh Huyết?
Nhiếp Vân không biết là cái gì, cũng không có bất kỳ động tác, chẳng qua là chân mày hơi nhíu lại.
Xem ra Chức Cẩm Khấu này rất trân quý, nếu không sẽ không để cho một cường giả Hoàng cảnh trung kỳ thất thố như vậy, bất quá những chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì tới hắn, hắn muốn tìm Đạm Đài Lăng Nguyệt, cái gọi là Hồng Hà Linh Huyết, nghe cũng chưa nghe nói qua, càng không biết công hiệu, tự nhiên không thể nào vì vật không biết mà mạo hiểm.
- Chức Cẩm Khấu...
Bóng đen cắn bể ngón tay điểm qua Chức Cẩm Khấu.
Ông!
Phía trên Chức Cẩm Khấu thoáng qua một đạo ánh sáng, hút huyết dịch của hắn vào, bóng đen nhìn chằm chằm vật ở lòng bàn tay, trong mắt đầu tiên là nghi ngờ, ngay sau đó trầm thấp xuống.
- Giả... Lại là giả! Đáng ghét!
Gầm thét một tiếng, bóng đen giống như người bị lừa gạt, tùy thời có thể nổi điên, chợt nhìn về phía Chu Hồng bị giam cầm, khó có thể che giấu sát khí nồng nặc trong đó.
- Cái gì giả?
Chu Hồng sợ hết hồn.
- Trong lòng ngươi biết, cái thật ở địa phương nào? Nếu không ta sẽ lăng trì ngươi, để cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Bóng đen lạnh lùng nói, thanh âm giống như Diêm La địa ngục, để cho người ta không rét mà run.
- Ta... Ta không biết... Ta chỉ có một quả này, không có cái thứ hai!
Tựa hồ Chu Hồng cũng không nghĩ tới Chức Cẩm Khấu trong tay là giả, con ngươi co rụt lại, vội vàng cầu xin tha thứ.
- Bớt nói nhảm đi, xem ra ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Đối với hắn nói, bóng đen nửa chữ cũng không tin, hừ lạnh một tiếng, Phán Quan Bút trong tay lăng không rạch một cái.
Tê!
Máu thịt tung tóe, một cánh tay của Chu Hồng bị Phán Quan Bút bổ xuống, phun ra máu tươi.
- A...
Đau đớn kịch liệt xâm nhập não hải, thân thể Chu Hồng nhoáng một cái:
- Ta thật không biết, thời điểm ta lấy được, chỉ có một quả này, không hề có cái thứ hai... nếu như đại nhân không tin, ta có thể phát Thiên Đạo thệ ngôn, thậm chí có thể rộng mở linh hồn để cho ngươi dò xét!
Thấy đối phương chấn nátt cánh tay của hắn, lộ ra sát cơ, Chu Hồng không dám kiên trì, vội vàng hét.
Trước hắn thề bảo vệ Chức Cẩm Khấu, là muốn mò một ít chỗ tốt, phát hiện vật này là giả, nội tâm lập tức tan vỡ, đã không còn ngạnh khí như trước.
Cái này cũng khó trách, hắn là thịt cá, đối phương là dao thớt, không nhượng bộ, chết cũng không biết chết thế nào.
- Để cho ta dò xét? Được!
Tinh thần của bóng đen lan tràn ra, dọc theo mi tâm của Chu Hồng tiến vào não hải, một lát sau, sắc mặt trầm xuống:
- Quả nhiên chỉ có một cái này, hừ, đã như vậy, giữ lại ngươi cũng không có ích gì, chết đi!
Hắn đã điều tra hoàn tin tức trong óc đối phương, biết trong tay đối phương chỉ có một quả Chức Cẩm Khấu, liền lòng sinh sát cơ, nâng Phán Quan Bút lên, điểm qua mi tâm của Chu Hồng.
Nếu như lần này điểm trúng, óc của người sau sẽ lập tức sụp đổ, trực tiếp tử vong.
Ông!
Đúng lúc này, một đạo kiếm mang đột nhiên sáng lên, ngay sau đó một bóng người từ ngoài tường bay tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.