Vô Tận Đan Điền

Chương 274: Nhân tâm không cổ




Đương nhiên, nếu nhân loại đạt được yêu đan của Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh sẽ đột phá, nếu sử dụng yêu hạch tấn cấp tương đương bị mất đi con đường tự chủ tấn cấp, còn muốn tấn cấp sẽ phải sử dụng yêu hạch, cường giả thiên tài không muốn sử dụng biện pháp này.
- Nếu như có thể đánh chết yêu nhân Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh tại Tử Quỳnh sơn mạch, đoạt yêu hạch của nó tới đây...
Nghĩ đến trong Tử Quỳnh sơn mạch có một con yêu nhân Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, nội tâm Nhiếp Vân ngứa ngáy khó nhịn, tuy hắn biết suy nghĩ này của mình quả thật là hoang đường viễn vông.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, đoạt thiên địa chi tạo hóa, có thể vận dụng lực lượng thiên địa, vận chuyển pháp lực, căn bản không phải cường giả Chí Tôn có thể chống cự, thực lực của mình hiện tại có thể vượt qua cường giả Chí Tôn đỉnh phong nhưng hắn không dám nói mình đánh chết siêu cấp cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh!
- Lực chiến đấu của các ngươi hiện tại không kém gì ta, Tử Đồng, Thiết Nham, hai người các ngươi tọa trấn hoàng thành, ta cùng Phong Lang Vương đi ra ngoài một chuyến!
Qua chừng một giờ sau, rốt cuộc ba yêu sủng cũng hoàn thành tấn cấp, khí tức của chúng sắc bén như bảo đao ra khỏi vỏ, Nhiếp Vân biết rõ sức chiến đấu của chúng tăng vọt về chất, chỉ sợ không kém gì mình bao nhiêu.
Nhớ tới chính mình tấn cấp vô cùng vất vả, so với chúng nó thì thú đáng giận hơn người.
- Vâng, chủ nhân!
Tử Đồng, Thiết Nham đồng thời ứng một tiếng, chúng vô cùng hăng hái.
- Ha ha!
Biết có chúng trấn thủ, đế quốc sẽ an toàn chưa từng có, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, hắn cỡi Phong Lang Vương sau đó bay về phía Thiết Nham dong binh đoàn.
Lúc trước từng đáp ứng giúp yêu sủng Đồng Tí Cự Viên của Thiết Lan tấn cấp, hắn vẫn không tìm ra biện pháp tốt, hiện tại hắn luyện chế Thoát Thai Tẩy Cốt Đan thành công, hiện tại nên hoàn thành lời hứa của bản thân.
- Đơn thương độc mã làm các đại thần tạo phản, Nhiếp Vân bệ hạ thật sự lợi hại!
- Ta còn nghe nói bệ hạ một người tiêu diệt Di Thiên Tông và thích khách công hội, thật sự quá đáng sợ!
- Đó là tự nhiên, bệ hạ chính là đệ nhất thiên tài của đế quốc chúng ta, tốc độ tấn cấp cực nhanh, khoáng tuyệt cổ kim, nghe nói có thể so sánh với một ít yêu nghiệt tuyệt đỉnh của Thần Thánh đế quốc đấy.
- Tốc đột tấn cấp của những yêu nghiệt tại Thần Thánh đế quốc mặc dù nhanh nhưng phách lực kém bệ hạ quá xa.
Cả Thần Phong thành đô không ngừng truyền tụng công tích của Nhiếp Vân, hiện tại hắn đã thành trụ cột tinh thần của cả đế quốc, là thần tượng sùng bái của nhiều thanh niên, thanh thế nhất thời nói một khôi hai.
- Ta từng tận mắt nhìn thấy Nhiếp Vân bệ hạ, hắn còn từng xuynh huynh gọi đệ với ta.
- Ngươi khoác lác rồi, xưng huynh gọi đệ với bệ hạ, ngươi tính là cái rễ hành gì?
- Không tin ngươi hỏi tiểu thư...
Trong Thiết Nham dong binh đoàn không ngừng nghị luận với nhau, trên mặt mỗi người mang theo thần thái hưng phấn khó nói thành lời.
- Thiết Nham đoàn trưởng ng khách khí, nếu năm đó không nhờ ngươi ra tay đánh lui yêu thú cấp bậc Khí Tông, chỉ sợ hiện tại ta đã sớm chết rồi, cũng sẽ không có Thần Phong thương hội tồn tại!
- Đúng vậy, thực lực Thiết Nham đoàn trưởng đã đạt tới đỉnh phong, một kiếm đãng cửu châu, tất cả si mi võng lượng không dám tới gần.
Trong đại điện dong binh có mấy trung niên ăn mặc quần áo quý giá, bọn họ ngồi lên ghế khách quý, lúc này tươi cười chúc mừng Thiết Nham đoàn trưởng.
- Ha ha, không dám nhận, đây là chuyện của nhiều năm trước, không đề cập tới cũng được!
Thiếu Nham phụ thân Thiết Lan vừa cười vừa nói.
- Thiết Nham đoàn trưởng có ân cứu mạng với chúng ta, sao có thể không đề cập tới, nếu không đề cập tới chẳng phải biến thành kẻ vong ân phụ nghĩa hay sao? Ha ha, đúng rồi, Thiết Nham đoàn trưởng, nghe nói con gái của ngươi Thiết Lan đã trở lại, chẳng biết có thể dẫn kiến cho ta một chút hay không?
Một trung niên nhân đứng dậy.
Trung niên nhân này chính là đại thương thành của Thần Phong đế quốc, hành trưởng Thần Phong thương hội, là một trong mấy đại lão giàu có của đế quốc.
- Nhiếp Đông hành trưởng khách khí, Thần Phong thương hội của ngươi bài danh hàng đầu ở đế đô, tiểu nữ cũng chỉ là dã nha đầu mà thôi, dẫn kiến thật sự không dám nhận!
Thiết Nham đoàn trưởng cười cười, trên mặt mang theo biểu lộ bất đắc dĩ.
- Hơn nữa thật sự có lỗi, tiểu nữ trời sinh tính bất hảo, hiện tại sớm không biết chạy đi nơi đâu, đợi nàng trở lại nhất định sẽ giới thiệu để các vị quen biết.
Thiết Nham đoàn trưởng ôm quyền cười nói.
- Thiết Nham đoàn trưởng quá khách khí, nếu như vậy chúng ta hôm khác lại tới.
Nhiếp Đông tươi cười đi ra ngoài, mấy người còn lại gật đầu, cũng theo sát rời đi theo hắn.
- Hừ! Một đám giả nhân giả nghĩa.
Những người này vừa rời đi, trong đại điện lại có tiếng hừ lạnh vang lên, thân ảnh nữ hài cao gầy đi tới.
Chính là Thiết Lan, xem ra nàng vẫn ở phía sau, căn bản không giống Thiết Nham đoàn trưởng nói không biết chạy đi nơi nào!
- Lan nhi không được vô lễ!
Nghe được con gái nói như thế, Thiết Nham quát lớn một câu, trên mặt mang theo thần thái bất đắc dĩ.
- Ta chỉ nói sự thật mà thôi.
- Những người này, cái gì Nhiếp Đông, Tào Đan, Trương Kiệt... Những kẻ này có thân phận địa vị cao hơn phụ thân, đoạn thời gian trước Thiết Nham dong binh đoàn chúng ta bị Lạc Ung dong binh đoàn áp chế không thấy bọn chúng đi ra, hiện tại Nhiếp Vân vừa lên làm hoàng đế thì bọn chúng lại tới, có ý gì đây? Còn không phải hy vọng có thể nhờ chúng ta nói tốt vài câu giúp bọn chúng?
Thiết Lan khinh thường, vẻ mặt mang theo khinh miệt.
Nàng có quan hệ cá nhân rất tốt với Nhiếp Vân bệ hạ, không biết ai truyền tin tức này ra ngoài, trong nháy mắt Thiết Nham dong binh đoàn biến thành tồn tại chạm tay có thể bỏng trong thành Thần Phong.
Vốn các đại nhân vật không vãng lai bao giờ, lúc này đều tới đây một lần, hận không thể dùng sức nịnh bợ!
- Đại ca, Nhiếp Vân thực lên làm hoàng đế? Ta tới hiện tại vẫn không dám tin tưởng đấy! Lần đầu tiên ta gặp hắn, còn tưởng rằng hắn chỉ là thiếu gia ăn chơi mê đảo nhan sắc của Thiết Lan mà thôi...
Thiết Long ngồi bên cạnh lên tiếng.
Nhớ tới vài tháng trước gặp qua thiếu niên trong núi, bộ dạng thiếu niên thẹn thùng, Thiết Long đã cảm thấy lòng đầy rung động, không thể tin được.
- Đừng nói ngươi không tin, ngay cả ta cũng không tin! Ta nhớ tới lần đầu tiên gặp hắn đã biết rõ hắn tiền đồ bất khả hạn lượng, cho dù thế nào cũng không nghĩ tới mới không qua bao lâu hắn đã thành hoàng đế đế quốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.