Vô Tận Đan Điền

Chương 227: Mười đại đan điền




- Hay là dùng Nguyên Tinh linh dịch, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn linh thạch!
Trong lòng vừa động, một giọt Nguyên Tinh linh dịch bay ra khỏi nạp vật đan điền.
Há mồm nuốt chửng, trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm nhận được cố nhiệt lưu quen thuộc xuất hiện.
Chỉ bất quá cỗ nhiệt lưu không giống như lúc trước khiến thân thể Nhiếp Vân khó chịu mà làm cho hắn thoải mái, chỉ phút chốc đã chảy vào khí hải, khiến độ dày chân khí gia tăng không ít.
- Ân? Một giọt không phản ứng?
Cảm nhận được điều này, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lấy ra thêm một giọt nuốt vào.
- Ân? Còn không được!
- Kém một chút…

- Kháo, đã là giọt thứ bảy…
Không lâu sau, Nhiếp Vân đã nuốt bảy giọt Nguyên Tinh linh dịch!
Nguyên bản khí hải đã bị trống trải, giờ phút này chân khí quay cuồng, khôi phục lại như ban đầu.
- Xem ra ta vẫn xem nhẹ dung lượng của khí hải, nguyên tưởng rằng hơn mười giọt linh dịch có thể giúp ta thăng cấp tới chí tôn sơ kỳ đỉnh, hiện tại xem ra cũng khó…
Chứng kiến thân thể biến hóa, Nhiếp Vân cười khổ.
- Nguyên bản cảm thấy có hơn ngàn viên linh thạch là một số của cải lớn, hiện tại dù hấp thu toàn bộ cũng chưa chắc đạt tới chí tôn đỉnh…
Chí tôn bình thường chỉ cần dùng mười viên linh thạch đã đạt tới chí tôn đỉnh, nhưng Nhiếp Vân cảm giác dù mình dùng hơn ngàn viên linh thạch cũng chưa chắc đạt tới.
Khí hải của hắn bị Vô Danh pháp quyết mở ra thật sự quá lớn, đã vượt ngoài sự tưởng tượng.
Dù hiện tại hắn có mười đan điền thì thế nào?
- Rõ ràng gia tăng thêm ba đan điền, nhưng làm cho tốc độ tu luyện của ta còn chậm hơn so với trước kia!
Hiểu được điều này, Nhiếp Vân làm sao có thể cao hứng.
- Có lợi có tệ, khí hải tăng lớn, số lượng chân khí tăng nhiều, khiến cho ta tích lũy càng thêm hùng hậu, sau này khi niết bàn xác suất thành công càng cao. Hơn nữa khí hải lớn chân khí càng nhiều, khi chiến đấu lực lượng vô cùng vô tận, dù là đối thủ đồng cấp thậm chí là siêu việt ta cũng bị chân khí của ta mài tới chết!
Nghĩ tới đây, trong lòng cũng không quá lo lắng, Nhiếp Vân chợt đứng lên.
Hôm nay là ngày Triệu Hưng Phổ Triệu gia cưới Lạc Khuynh Thành.
Chi nha!
Nhiếp Vân đẩy cửa đi ra, ánh nắng tươi sáng khiến hắn hoa mắt.
Suốt ba ngày không ăn uống hắn cũng không cảm thấy đói khát, ngược lại tinh thần dồi dào, toàn thân tràn đầy chiến lực!
Trong ba ngày này, Thiết Nham từng tới một lần, sau khi nói rõ tình báo mà Thiết Nham dong binh đoàn điều tra được, tuy không có tiến triển quá lớn, bởi vì theo tin tức sau khi đối phương bắt đi cha mẹ của Nhiếp Vân, lại không có bước động tác kế tiếp.
Nếu không có động tác kế tiếp, tỏ rõ cha mẹ hắn không gặp phải nguy hiểm.
Nhờ vậy hắn mới an tâm tu luyện, bằng không sao có thể tĩnh tâm bế quan suốt ba ngày.
- Triệu Hưng Phổ, Triệu gia…Ha ha, hôm nay là ngày ta làm khiếp sợ đế đô, làm cho thủ đô Thần Phong đế quốc run rẩy, ta muốn làm cho kẻ bắt thân nhân của ta biết Thiên Cơ kiếm nằm trong tay ta, có bản lĩnh thì tìm ta mà lấy!
Thần Phong thành vô cùng phồn hoa, dòng xe như nước, dòng người thoi đưa, cửa hàng san sát, hôm nay mọi người đều đang thảo luận một việc vui, chính là đại hôn của Triệu Hưng Phổ Triệu gia!
Nếu chỉ là con cháu gia đình bình thường kết hôn, cũng sẽ không náo nhiệt như thế, mấu chốt là Triệu Hưng Phổ rất có danh khí, khí tông ba mươi hai tuổi, huyết mạch hoàng tộc thượng phẩm, từng thi triển tài năng trong cuộc thi đấu, danh khí đã sắp tới gần đệ nhất thiên tài đế quốc Mạc Ngạn Thanh.
Danh khí của Triệu Hưng Phổ lớn thì cũng thôi, người gả cho hắn cũng không kém, đệ tử Bách Hoa tông chủ, mười bảy tuổi là binh giáp cảnh sơ kỳ, thực lực mạnh, mấu chốt là dung mạo khuynh quốc khuynh thành, phàm là ai gặp được cũng phải ngưỡng mộ.
Thiên tài xứng thiên tài, suất ca sánh mỹ nữ, trong lúc nhất thời hôn sự biến thành kim ngọc lương duyên, đẹp đôi thiên thành trong mắt mọi người.
- Ta nghe nói lần này đại hôn, Triệu gia lão tổ chẳng những đích thân tham dự, còn mời tam đại chí tôn cùng Bách Hoa tông chủ, Di Thiên tông chủ, sẽ tổ chức lễ mừng ở quảng trường trung tâm, đặc biệt náo nhiệt!
- Tam đại chí tôn, Bách Hoa tông chủ, Di Thiên tông chủ? Đây đều là cường giả chí tôn, địa vị còn tôn sùng hơn cả hoàng đế, bình thường không thể gặp được a!
- Phải đó, lần này nghe nói ai cũng có thể đi chúc mừng, phàm là đi qua, mặc kệ có thân phận gì đều nhận được ban thưởng!
- Mỗi người đều có thể đi chúc mừng? Còn có ban thưởng? Đế đô nhiều người như vậy, cần xài bao nhiêu tiền?
- Tiêu tiền? Ha ha, chẳng lẽ ngươi đã quên Triệu gia đang làm gì? Thần tài Thần Phong đế quốc, tiền còn nhiều hơn biển đâu. Chỉ nói xây dựng đài cao chuẩn bị hôn lễ, toàn bộ đều dùng bạch thiết kiêu trúc. Không có trăm vạn lượng bạc đừng mong làm được!
Quảng trường trung tâm Thần Phong thành, cũng được gọi là Thần Phong quảng trường, là địa phương mà hoàng thất chuyên dùng cử hành duyệt binh long trọng, mà bây giờ người người tấp nập, vây chật như nêm cối,vô số quan lại quyền quý đều hội tụ tham gia hôn lễ của Triệu Hưng Phổ.
Sưu!
Đột nhiên một bóng người bay tới, thẳng tắp rơi xuống đài cao giữa quảng trường.
- Có thể phi hành…đó là cường giả chí tôn!
- Là Triệu gia lão tổ Triệu Huân!
Chứng kiến thân ảnh kia, mọi người hưng phấn hô to.
- Hai mươi năm trước Triệu gia lão tổ đã đạt tới cấp bậc chí tôn, thực lực không tầm thường!
- Không tầm thường? Hẳn không tính đặc biệt lợi hại trong hàng ngũ chí tôn đi? Nghe nói lúc trước còn bị Mạc Ngạn Thanh đại nhân dùng một kiếm đánh bại!
- Bị Mạc Ngạn Thanh đại nhân đánh bại không có nghĩa hắn không lợi hại, mà là đại biểu Mạc Ngạn Thanh đại nhân lợi hại! Đế quốc đệ nhất thiên tài đương nhiên không nói chơi!
Mọi người khiếp sợ đồng thời không ngừng nghị luận cuộc đại chiến giữa Mạc Ngạn Thanh cùng Triệu Huân lão tổ.
- Nghe nói Mạc Ngạn Thanh đại nhân sau khi thành công,đã buông tha việc tu luyện đao pháp. Đổi lại tu luyện kiếm pháp, còn tự sáng chế ra chiêu thức, uy lực vô cùng! Một kiếm chém xuống nửa tường thành đều bị đánh đổ!
- Ai, hiện tại không biết Mạc Ngạn Thanh đại nhân đi đâu khổ tu, đã thật lâu không còn xuất hiện trong đế đô, ngươi nói lần này hôn lễ của Triệu Hưng Phổ hắn có xuất hiện hay không?
- Việc này…không biết! Ta đoán hẳn là sẽ tới, dù sao tuổi tác giữa Triệu Hưng Phổ cùng Mạc Ngạn Thanh đại nhân không hơn kém bao nhiêu, quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Sưu!
Mọi người còn đang thảo luận, hào quang chợt lóe trên không trung, lại một thân ảnh bay tới.
- Là Hoắc gia lão tổ Hoắc Cương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.