Vô Tận Đan Điền

Chương 2150: Trong bụng (2)




Một lát sau lực lượng tiêu tán, nhìn về trước mặt, vách tường trước mắt không tổn hao gì, một chút vết thương nhỏ cũng không có.
- Làm... Làm sao có thể?
Uy lực một kiếm vừa rồi, Huyền Thiền Vương cảm thấy cánh của mình ngăn cản cũng bị thương, vách tường trước mặt không có một vết ngấn, đúng là quá khoa trương.
- Xem ra là thật!
Một kiếm không thể phá vỡ vách tường, Nhiếp Vân không có uể oải chút nào, ngược lại có cảm giác xác định và thở dài.
- Đúng vậy, chỉ sợ chỉ có mai rùa của Cực Thiên Vương mới có năng lực phòng ngự như vậy.
Sắc mặt Huyền Thiền Vương khó coi.
Trải qua thí nghiệm, một người một ve rốt cục xác định cung điện trước kia cũng không phải hỗn độn thần binh biến thành, mà là mai rùa của Cực Thiên Vương!
Bản thể Cực Thiên Vương là Thôn Thiên Kim Quy, nơi cứng rắn nhất chính là mai rùa của nó, nó còn cường đại hơn cánh của Huyền Thiền Vương, nhất định có thể ngăn cản tuyệt mệnh chi khí.
Trước khi Thôn Thiên Kim Quy trực tiếp tiếp xúc tuyệt mệnh chi khí mà không tổn thương gì, làm người ta nghĩ lầm mai rùa trên người nó, nằm mơ cũng không nghĩ tới nó dùng mai rùa cường đại nhất của mình luyện thành cung điện, hơn nữa cư trú trong đó!
Nói cách khác, hai người bọn họ hiện tại không phải dang ở trong cung điện, mà là đang ở trong bụng của Thôn Thiên Kim Quy!
Mà những dây nhỏ này chính là dịch nhờn tiêu hóa của nó.
- Chúng ta làm sao bây giờ? Phòng ngự mai rùa của Thôn Thiên Kim Quy còn mạnh hơn ta quá nhiều, căn bản không phá được, chúng ta làm sao rời đi?
Suy nghĩ cẩn thận những việc này, Huyền Thiền Vương cảm thấy bận tâm.
Cho dù la ai bị nuốt vào trong bụng, chỉ sợ cũng không có cảm thụ tốt.
- Xem mai rùa cứng rắn như thế, chúng ta không thể phá hư, Thôn Thiên Kim Quy biết rõ chúng ta trong bụng nó cũng không thả chúng ta ra ngaoif.
- Cho nên... Nếu thật muốn ra ngoài chỉ có thể dựa vào người khác cứu ra mà thôi.
Cân nhắc một lúc, Nhiếp Vân lên tiếng.
Thôn Thiên Kim Quy được xưng là thôn thiên, trong bụng tự thành thế giới, muốn phá hư kết cấu trong cơ thể nó, làm cho đối phương thả bọn họ đi ra ngoài là ít có khả năng, biện pháp duy nhất chính là nội ứng ngoại hợp từ đó cứu bọn họ lao ra ngoài
- Cứu ra? Đám người Hùng Cổ, Cổ Tiêu đang ở cùng chúng ta, làm sao cứu?
Huyền Thiền Vương cười khổ.
Hùng Cổ, Cổ Tiêu đang ở trong thanh khư cổ huyệt, đi theo Nhiếp Vân vào nơi này, hiện tại cũng lâm vào nơi đây, không có khả năng cứu bọn họ, trông cậy vào những người khác là không có khả năng, tuy nó được xưng là “Vương” nhưng lại là người cô đơn.
- Cho dù đám người Hùng Cổ, Cổ Tiêu ở bên ngoài cũng không có khả năng cứu chúng ta, yên tâm đi, có những người khác động thủ!
Nhiếp Vân nhạt cười nhạt nói.
- Những người khác? Ai?
Huyền Thiền Vương mê hoặc.
- Chẳng lẽ ngươi quên Phục Giang vương tử bên ngoài sao?
Nhiếp Vân cười cười.
- Bọn chúng? Không phải bọn chúng đối địch với chúng ta sao? Biết rõ chúng ta bị nhốt, cao hứng cũng không kịp...
- Đối địch không giả, nhưng nếu như chúng ta ngụy trang thành Cửu Triêu, Hồ Vi, hơn nữa nói cho hắn biết, Hỗn Độn Vương Thạch đã tới tay thì kết quả thế nào?
Khóe miệng Nhiếp Vân nở nụ cười vui vẻ.
- Việc này...
Huyền Thiền Vương sững sờ, đôi mắt càng ngày càng sáng:
- Bọn chúng biết rõ tin tức này tất nhiên sẽ toàn lực công kích Cực Thiên Vương, cứu chúng ta ra ngoài!
- Không sai, đây chỉ là thứ nhất, ngươi còn muốn cái gì!
- Thứ nhất?
Huyền Thiền Vương vò đầu, trầm tư một lát, dường như nghĩ tới cái gì:
- Chúng ta phối hợp với nhau, tuy Cực Thiên Vương cường đại, nhất định sẽ bị trọng thương hoặc là bị đánh chết, nó tử vong, đám người Phục Giang vương tử chắc chắn không dễ chịu, tổn thất nghiêm trọng!
Huyền Thiền Vương càng nói càng hiểu ra, sắc mặt càng hưng phấn.
- Nếu bọn chúng tổn thất to lớn cứu chúng ta ra, lại không nghĩ rằng chúng ta là giả, một khi tiến hành đánh lén, tuyệt đối có thể một lần hành động đánh chết hai người, còn thừa một người sẽ đơn giản hơn nhiều!
- Hoàn toàn có thể đánh chết dễ dàng!
- Chính là như vậy!
Nhiếp Vân cười.
Chế định kế hoạch xong, Nhiếp Vân sử dụng một đạo ngụy trang chi khí đưa cho Huyền Thiền Vương, thân thể của hắn chấn động mạnh, xương cốt toàn thân bắt đầu phát sinh biến hóa, một lát sau hắn biến hóa giống Cửu Triêu như đúc.
Trong thời gian sử dụng Chủ Tể Phù Ấn thì trong cơ thể hình thành vòng tròn ba ngàn đại đạo, thậm chí có thể nắm giữ một ít năng lực ngụy trang nhưng dù sao không phải do mình lĩnh ngộ hoàn toàn.
Hắn ngụy trang như vậy, chỉ cần đối phương không có lĩnh ngộ thiên nhãn đại đạ sẽ rất khó nhìn ra, mặc dù lĩnh ngộ thiên nhãn, không vận chuyển cũng không có phát hiện, mà hắn chỉ cần thời gian rất ngắn là có thể đánh chết đám người Phục Giang!
- Đưa tin cho bọn chúng.
Biến hóa hoàn tất, hơi hành động nhẹ nhàng, trên tay Cửu Triêu lúc này xuất hiện ngọc phù truyền tin, tinh thần khẽ động, một sóng ý niệm truyền ra bên ngoài.
Tuy không thể phá không thoát ra khỏi mai rùa nhưng những ngọc phù truyền tin này là thứ Kiền Huyết vương triều đặc chế, có thể đưa tin trong loại địa phương như thập tuyệt cổ địa, càng đừng nói ở trong bụng Thôn Thiên Kim Quy.
Một đạo ý niệm truyền ra ngoài, một người một ve chờ một lát, chỉ chốc lát ngọc phù khẽ động, một tin tức truyền trở lại.
- Như thế nào?
Huyền Thiền Vương vội vàng nhìn qua.
- Phục Giang vương tử chắc chắn đang chiến đấu với Cực Thiên Vương, chúng ta chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi!
Sau khi xem tin tức xong, Nhiếp Vân lên tiếng.
Phục Giang vương tử không biết có người đi theo sau lưng Cửu Triêu vào trong cơ thể Cực Thiên Vương, càng không biết hai người bọn họ đã vẫn lạc đổi thành người khác, cho nên lúc đưa tin cũng không nghi ngờ.
Ầm ầm!
Chờ một lát, Nhiếp Vân đang định suy tính tình huống chiến đấu của hai bên để sớm chuẩn bị sẵn sàng, đột nhiên tâm thần khẽ động, mai rùa trước mặt chấn động một cái, một đạo lực lượng tàn sát bừa bãi xuất hiện và làm bọn họ bổ nhào xuống đất.
- Xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Huyền Thiền Vương trầm xuống.
Có thể làm cho bọn họ bổ nhào như thế, động tĩnh khẳng định thật lớn, sẽ không phải Cực Thiên Vương bị Phục Giang vương tử giết chứ?
Phục Giang thân là vương tử của Kiền Huyết vương triều, tài nguyên vô cùng, thủ đoạn khẳng định rất nhiều, tuy Cực Thiên Vương rất lợi hại, lại có tuyệt mệnh chi địa làm dựa vào nhưng Phục Giang động thủ chân chính khẳng định cũng có thể giết hắn.
- Ân? Không tốt, đi mau!
Nhiếp Vân cũng sửng sờ, thiên cơ đại đạo lưu chuyển trong mắt, không ngừng suy tính, đột nhiên biến sắc, Thiên Tâm Đằng đẩy một cái, ngay sau đó một người một
ve lui lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.