Vô Tận Đan Điền

Chương 2052: Đánh chết Kê Huyền (thượng) (1)




Nếu có thể mượn cái này tiêu trừ Tâm Ma, để cho thực lực càng tiến một bước, tuổi thọ tổn thất có lẽ còn có thể đền bù.
Chính bởi vì như thế, hắn không để ý hao tổn như vậy.
Hô!
Bạch quang biến mất, Kê Huyền nhẹ nhàng thở ra, vô luận thân thể hay thực lực, đều không có bị ảnh hưởng quá lớn.
- Rốt cục dám tiếp sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, ai mới thật sự là đệ nhất trong hàng đệ tử của Quy Khư Hải!
Kê Huyền gầm điên cuồng, sắc mặt dữ tợn.
- Ngươi khiêu chiến ta, là muốn nói cho ta biết cái này?
Thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân lắc đầu.
- Đúng vậy, ta sẽ cho ngươi biết, ta mới là cường giả chân chính, Quy Khư Hải vĩnh viễn chỉ có một Vương giả, cái kia chính là... Ta!
Kê Huyền khẽ nói.
- Ah, ta đã biết!
Nhiếp Vân thở dài một tiếng, đột nhiên tiến về phía trước một bước.
Hô!
Không có người thấy rõ tốc độ của hắn, thật giống như nháy mắt, không gian ở trước mặt hắn đã mất đi tác dụng.
BA~!
Kê Huyền còn không kịp phản ứng, đã cảm thấy trên mặt tê rần, một cái tát quất vào, năm dấu tay như in lên, hỏa hồng chướng mắt.
- Cái gì?
Toàn bộ Quy Khư Hải lập tức sôi trào.
Tất cả mọi người nghĩ tới cảnh tượng hai người đối chiến, thậm chí đến gần chín thành người, cho là Kê Huyền chiến thắng sẽ lớn hơn một chút, nhất là Hoa Dao, Thanh Mộ, hai người là đồng minh trung thực của Kê Huyền, theo các nàng, chỉ cần người trước xuất thủ, khẳng định sẽ thắng, dạy dỗ người mới tới một trận, sau đó đánh chết! Nằm mơ cũng không nghĩ tới lại xuất hiện kết quả này.
Một cái tát rút ở trên mặt, hơn nữa đánh ra hồng ấn, tuyệt đối là cố ý làm nhục!
Có thể tiện tay làm được loại trình độ này, thực lực của hai người nên chênh lệch bao nhiêu, mới có thể làm được như vậy?
Vốn theo các nàng, chỉ cần không có đột phá hai nghìn Đại Đạo, cho dù mạnh, cũng có hạn độ, mà Nhiếp Vân vừa ra tay, liền phá vỡ hạn độ này!
- Ta muốn giết ngươi...
Không cần nhìn, cũng biết tình huống trên mặt mình, sắc mặt Kê Huyền xám ngắt, cuồng bạo rống giận, một cái đại ấn màu vàng xuất hiện ở trong lòng bàn tay, lăng không ném đi, đài tỷ thí lập tức giống như bị cầm giữ.
- Là Quy Nguyên Kim Ấn! Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, dĩ vãng chiến đấu Kê Huyền sư huynh đều lưu ở cuối cùng, lần này chiêu thứ nhất liền lấy ra, xem ra có một trận đại chiến để coi rồi!
- Quy Nguyên Kim Ấn là bảo vật lấy được từ thượng cổ di tích, có tuyệt chiêu phối hợp, nghe nói chiêu lợi hại nhất gọi là Quy Nguyên Nhất Mạch, cho dù thiên phú như Kê Huyền sư huynh, tu luyện nhiều năm cũng không thành công, nhìn uy thế kia, chẳng lẽ chính là chiêu này? Hắn đã luyện thành?
- Nhất định là chiêu này, chiêu số còn không có hoàn toàn tạo thành, không gian liền bị ngưng đọng, một khi hoàn toàn thi triển ra, sợ là Kim Giáp Tướng cũng có thể ung dung đánh chết, thật quá mạnh mẽ!
- Chỉ là không biết chiêu số cuồng mãnh như vậy, Nhiếp Vân sư huynh ngăn cản như thế nào!
- Bị người tát một cái, đổi lại là ai, sợ rằng cũng sẽ phát điên, khó trách trực tiếp sử xuất tuyệt chiêu...
...
Quy Nguyên Kim Ấn của Kê Huyền ở Quy Khư Hải danh tiếng cực lớn, tất cả mọi người biết uy lực của Hỗn Độn thần binh đỉnh phong này, thấy hắn vừa xuất thủ liền thi triển ra, người người lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đang lúc mọi người giật mình, Nhiếp Vân động.
Bàn tay đưa về phía trước, một thanh trường kiếm xuất hiện.
Thanh kiếm này không có quang mang cùng uy áp quá mạnh mẻ, nhưng tất cả mọi người vừa nhìn liền biết, cũng là một thanh Hỗn Độn thần binh đỉnh phong.
Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, cho dù ở toàn bộ Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng cực kỳ thưa thớt, mỗi một chuôi uy lực vô cùng, khiếp sợ Chư Thiên, hai đệ tử hạch tâm tiện tay lấy ra, để cho tất cả mọi người cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Leng keng leng keng!
Trường kiếm và kim ấn đụng nhau, thân kiếm tựa như ẩn chứa ma lực, mang thao một vòng xoáy, mấy chiên liền hoàn toàn hóa giải lực lượng của Quy Nguyên Kim Ấn.
- Chết!
Khóe mắt Kê Huyền giật giật, trong tiếng cuồng bạo, lực lượng trên người như nước thủy triều tuôn ra, thời gian nháy con mắt liền bao trùm xuống, tạo thành một đạo kình khí đục ngầu, thẳng tắp bắn tới!
Đạo kình khí này vừa xuất hiện, liền mang theo lực lượng xé không gian, vạch ra một vết nứt đen nhánh.
- Thật là Quy Nguyên Nhất Mạch... Hắn thật luyện thành!
Thấy chiêu này, Hoa Dao, Thanh Mộ liếc mắt nhìn nhau, mỗi người đều kinh hãi.
Người khác không hiểu chiêu này nhiều, nhưng hai người bọn họ cùng Kê Huyền quan hệ không tệ, biết chiêu này đáng sợ cùng cường đại, vốn tưởng rằng tuyệt chiêu cường đại như vậy không thể nào luyện thành, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới, lại chính mắt nhìn thấy.
- Chiêu số rất tốt!
Bất quá, để cho bọn họ càng thêm khiếp sợ còn ở phía sau, đối mặt chiêu số phá vỡ không gian trước mắt, trên mặt Nhiếp Vân lại không có chút khiếp sợ nào, ngược lại mang theo nụ cười thản nhiên, ánh mắt nheo lại, trường kiếm trong tay rạch một cái.
Một đạo khí tức huyền ảo khó hiểu tản mát ra, tựa như trong thiên địa có vô số Đại Đạo đan vào, Quy Nguyên Nhất Mạch của Kê Huyền phối hợp Quy Nguyên Kim Ấn, gặp phải đạo kiếm khí kia, giống như trong nháy mắt rơi vào lưới cá, vô luận giãy giụa ra sao cũng khó tránh thoát.
- Cái này là đồ tốt, để lại cho ta a!
Ngăn trở công kích xong, thần sắc của Nhiếp Vân lạnh nhạt, đột nhiên đưa tay về phía trước, kim ấn tản mát ra uy lực cường đại, lại không có chút triệu chứng nào, đột ngột biến mất.
- Cái gì?
Da đầu của Kê Huyền nổ tung.
Hắn cảm thấy, mặc dù đối phương có thể tát mặt của hắn, cũng không phải thực lực chân chính mạnh, mà là thân pháp quỷ dị, âm thầm đánh lén, cho nên trực tiếp sử dụng Quy Nguyên Kim Ấn, tính toán mạt sát đối phương.
Nằm mơ cũng không nghĩ tới, đối phương cũng có Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, hơn nữa ung dung ngăn trở công kích toàn lực của hắn! Càng không nghĩ tới chính là, đối phương tiện tay trảo một cái, liền lấy đi Quy Nguyên Kim Ấn của hắn!
- Cái này không thể nào... Không thể nào!
Quy Nguyên Kim Ấn hắn đã hoàn toàn luyện hóa, phía trên có lạc linh hồn của hắn, cho dù bị bắt, bỏ vào nạp vật dung khí, cũng có thể cảm ứng được, hơn nữa hắn có năng lực để cho nó phá không mà ra, trở lại bên người.
Nhưng...
Đối phương nhẹ nhàng trảo một cái, hắn liền cảm thấy Quy Nguyên Kim Ấn và hắn không còn chút quan hệ, tựa như trong nháy mắt rơi vào một thời không khác, căn bản không cách nào liên lạc... Đây là thủ đoạn gì? Điều này sao có thể?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.