Vô Tận Đan Điền

Chương 2003: Nguyệt Trảm (Thượng)




Những ngày này không đi ra ngoài khiêu chiến, là vì chuyên chú dung hợp hai loại thiên phú Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư.
Tuy còn không có dung hợp thành công, nhưng cách thành công đã rất gần, chênh lệch chỉ là thời gian.
Ông!
Vừa cảm khái xong, Nhiếp Vân đang muốn tiếp tục nói chuyện với Nhiếp Đồng, đột nhiên hai người đồng thời lật tay, phù lục danh ngạch xuất hiện, phát ra hào quang.
Tiến vào Khánh Nguyên Các hơn nửa tháng, xem ra rốt cục bắt đầu khảo hạch chính thức rồi.
Chỉ thấy trên phù lục danh ngạch như trước có một hàng chữ.
- Nhanh chóng đến quảng trường trong Khánh Nguyên Các tập hợp, Quy Khư Hải khảo hạch chính thức bắt đầu!
Bọn hắn tới đây đã hơn nửa tháng, vốn cho rằng phải đợi một thời gian ngắn nữa, không nghĩ tới sắp mở màn rồi.
Hai huynh đệ gật gật đầu, thu thập thoáng một phát, ly khai tiểu viện đi đến quảng trường trong Khánh Nguyên Các.
Cái gọi là quảng trường trung tâm cũng không phải cái trước kia nhìn thấy, mà là ở trong Khánh Nguyên Các, bên cạnh một hồ nước cự đại.
Người khu Địa phẩm vốn đối với hai người cảm thấy sợ hãi, lúc này nhẹ nhàng thở ra, cả đám vui vẻ ra mặt, nhao nhao đi ra khu Địa phẩm.
Có bom hẹn giờ như hai người bọn họ, ai cũng không biết lúc nào bị khiêu chiến, chứng kiến thảm trạng của chủ nhân gian phòng số 95, đều lòng có ưu tư, sợ lúc chiến đấu bị một kiếm mất mạng.
Khảo hạch bắt đầu, năm khu Thiên Địa Nhân Long Thú, liền không có quan hệ gì tới bọn họ rồi, cũng không tồn tại khiêu chiến, toàn bộ trầm tĩnh lại.
Theo dòng người đi vào quảng trường Khánh Nguyên Các, tất cả khu vực hơn năm ngàn người chung một chỗ, người ta tấp nập, khắp nơi đều là đầu người.
- Nhìn, cái kia là Nhất Kiếm Phong Hầu...
- Thoạt nhìn tuổi không lớn lắm a...
- Cùng hắn chung một chỗ là ai?
- Ta cũng không biết, chưa bao giờ thấy qua...
Huynh đệ hai người vừa tiến vào đám người, lập tức gây ra bạo động.
Nhiếp Đồng từ khu Thú phẩm một đường đánh tới, danh khí thật lớn, tất cả mọi người chứng kiến dung mạo của hắn, đều nhao nhao tránh ra, sợ cùng gia hỏa khủng bố này song song.
Bất quá, khi mọi người thấy mãnh nhân như thế rõ ràng đi theo sau lưng một thiếu niên khác, đối với hắn cung kính có thừa. Tất cả đều sửng sốt, âm thầm phỏng đoán thân phận của Nhiếp Vân.
- Xem ra danh tiếng của ngươi không nhỏ a...
Thấy thái độ của mọi người, Nhiếp Vân mỉm cười lắc đầu.
Xem ra trong khoảng thời gian này đệ đệ làm ra động tĩnh rất lớn. Nếu không, cũng sẽ không khiến nhiều người kiêng kị như vậy rồi.
Là vàng thì đến chỗ nào cũng sẽ sáng, những lời này dùng ở trên người hắn thích hợp nhất, vốn hắn còn tưởng rằng đệ đệ sẽ nguy hiểm, cho đối phương một Chúa Tể ấn phù, hiện tại xem ra, hoàn toàn không cần.
- Tránh ra...
Thời điểm hai người đi về phía trước, một tiếng hét lớn vang lên, lập tức mấy người từ phía sau đi nhanh tới.
Ngăn cản ở phía trước, bị bọn hắn đẩy bổ nhào, nhưng không dám nửa câu nói nhảm, cử chỉ bá đạo hung hăng càn quấy, so sánh với hai người vừa rồi được đặc thù, thì cái gì cũng không tính.
- Đây là người nào? Sao bá đạo như vậy?
Chứng kiến đám người kia không kiêng nể gì như thế, nhìn ai không thuận mắt liền động thủ, trong đám người có người nổi lên nghi ngờ.
Đều là đến khảo hạch, những người này không khỏi cũng quá kiêu ngạo đi.
- Ngươi không biết, bọn họ là người khu Thiên phẩm...
- Khu Thiên phẩm? Cường giả lĩnh ngộ 1500 Đại Đạo?
- Khó trách kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn chính xác có vốn liếng hung hăng càn quấy...
Đám người vội giảm thấp thanh âm.
Nghe được khu Thiên phẩm, tất cả mọi người trước kia đối với cử động vô lễ của bọn họ còn có ý kiến đều im lặng, cả đám sắc mặt khó coi.
Khu Thiên phẩm, tất cả đều lĩnh ngộ vượt qua 1500 Đại Đạo, từng cái đều có được sức chiến đấu của Đồng Giáp Tướng. Mặc dù ở Càn Huyết đại lục cũng có thể tính toán nhất phương quan to, nhân vật như thế tới tham gia khảo hạch, ai dám động bọn hắn?
Nghe những lời này vào tai, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn mấy người kia.
Chỉ có chín cái, cũng không biết là khu Thiên phẩm không có ở đầy hay nguyên nhân gì khác, thực lực chín người này mỗi người đều không đơn giản, mặc dù yếu nhất, hắn cũng khó địch nổi.
Cường giả 1500 Đại Đạo, ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực là Đồng Giáp Tướng, cũng không phải nhân vật dễ sống chung.
- Ca ca, thực lực của người nọ thật mạnh...
Đột nhiên, thanh âm cccNhiếp Đồng truyền tới.
Theo ánh mắt của hắn nhìn sang, đúng lúc một trung niên nhân cũng nhìn qua, hai mắt hàn mang như băng, chiếu xạ mà đến, để cho người không tự chủ được lạnh run.
- Ít nhất có được 1600 Đại Đạo...
Nhiếp Vân rùng mình.
Tuy nhìn không thấu thực lực của đối phương, nhưng tuyệt đối trên 1600 Đại Đạo.
Ông trời là công bình, thực lực đạt tới 1500 trở lên, mỗi tu luyện nhiều một Đại Đạo, đều khó khăn trùng trùng điệp điệp, tương ứng, lĩnh ngộ nhiều một Đại Đạo, sức chiến đấu cũng sẽ có chênh lệch bản chất, 1600 Đại Đạo trở lên, loại thực lực này, cho dù ở trong hàng đệ tử chính thức của Quy Khư Hải, cũng có thể nổi tiếng rồi.
- Hắn gọi Nguyệt Trảm, nghe nói xếp hạng thứ hai khu Thiên phẩm, làm người hung ác, làm việc quả quyết!
Có người nhận ra.
- Thứ hai Khu Thiên phẩm?
Nhiếp Vân tắc luỡi.
Mặc dù hắn hiện tại cũng không dám xông Khu Thiên phẩm, có thể ở trong đó xếp đến vị trí thứ hai, thực lực tuyệt đối đáng sợ đến cực điểm.
Không nói cái khác, chỉ ánh mắt của đối phương nhìn qua, liền để cho hắn có loại cảm giác không thể chống cự.
- Nếu như dung hợp Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư, có thể cùng hắn chiến một trận...
Tuy hiện tại không phải đối thủ, nhưng một khi Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư dung hợp, Tam đại thiên phú bài danh Top 10 dung hợp, thực lực nhất định sẽ bạo tăng một mảng lớn, gặp đối phương cũng không sao cả rồi.
- Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư tương dung, nhanh nhất cũng phải nửa tháng thời gian...
Trải qua khoảng thời gian này không ngừng tu luyện, tuy rất cố gắng, nhưng muốn triệt để dung hợp hai đại thiên phú Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư, không có nửa tháng thời gian là căn bản không có khả năng hoàn thành.
Cũng không biết Quy Khư Hải khảo hạch cái gì, nửa tháng thời gian, có thể phát sinh rất nhiều sự tình rồi.
- Ca ca, đó là... đạo tặc trước kia trộm ngươi?
Ngay thời điểm Nhiếp Vân suy tính, bên tai truyền đến một thanh âm, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên người trung niên nhân Nguyệt Trảm chẳng biết lúc nào đứng một người, người này dung mạo bình thường, ném vào đám người tuyệt sẽ không hiển sơn lộ thủy, rất nhiều người nhìn lên một cái, sẽ quên mất, nhưng Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng là nhân vật bậc nào, chỉ thoáng một phát liền nhận ra được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.