Vô Tận Đan Điền

Chương 1966: Dung hợp thiên phú cổ quái (Hạ)




- Người sinh hoạt ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, lực áp bách không gian lớn, chỉ nói huyết mạch, bình thường nhất còn cao cấp hơn Tiểu Long, loại người này đặt ở Thiên Địa Lục Đạo, mỗi người đều có thể vượt cấp chiến đấu, loại tình huống này, ta còn có thể thắng được bọn hắn, chỉ sợ cũng không phải bởi vì lĩnh ngộ Đại Đạo gần phía trước đơn giản như vậy, mà cùng Đại Đạo dung hợp có quan hệ nhất định!
trong nội tâm Nhiếp Vân phỏng đoán.
Có được thiên phú Võ Đạo sư, hắn đối với thân thể nhìn rõ mọi việc, rất nhiều vấn đề đều có thể xem rõ ràng.
Người ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, bởi vì không gian áp lực lớn, mỗi người long tinh hổ mãnh, mặc dù bình thường nhất, thiên phú kém cỏi nhất, ném tới Thiên Địa Lục Đạo cũng cực kỳ cường đại, thật giống như ném người Linh giới tới Phù Thiên đại lục vậy! Cả hai bởi vì bản chất thế giới kết cấu bất đồng, cấp độ sinh mệnh cũng không giống nhau, không phải tu luyện có thể đền bù!
Mà loại tình huống này, hắn còn có thể vượt cấp chiến đấu, cũng không phải lĩnh ngộ Đại Đạo gần phía trước đơn giản như vậy, dung hợp Đại Đạo khẳng định cũng có một bộ phận tác dụng rất lớn.
- Phải hay không... thí nghiệm thoáng một phát là tốt rồi!
Hừ nhẹ một tiếng, tuy Nhiếp Vân đột phá nhưng cũng không sốt ruột xuất quan, mà lắng đọng tâm linh, tận khả năng dung hợp thiên phú.
Trước kia dung hợp thiên phú không có quá nhiều đầu mối, chỉ có thể dựa vào kỳ ngộ, trải qua ba vạn năm tu luyện, cùng với nghiên kinh nghiệm của vô số Khu Tu sư, cũng tìm được một ít quy luật.
Một trăm lẽ một đan điền đã dung hợp chậm rãi xoay tròn, tới gần một đan điền không dung hợp, cảm ứng đến lực lượng bài xích của song phương như thế nào, sau đó tìm kiếm điểm giống nhau.
Không biết qua bao lâu, lông mi nhảy dựng, đan điền này phát ra một tiếng nổ vang, tới dung hợp chung một chỗ.
Hô!
Cái đan điền này vừa dung hợp thành công, liền cảm thấy khí thế toàn thân thoáng một phát giảm xuống, thực lực đạt tới Tru Thiên cảnh trung kỳ, lần nữa ngã xuống, một lần nữa biến trở về Tru Thiên cảnh sơ kỳ.
- Ách? Cái này... như vậy cũng được?
Mở trừng hai mắt, con mắt của Nhiếp Vân trợn tròn.
Thật vất vả đột phá cảnh giới, rõ ràng nương theo dung hợp một đan điền mà rớt cấp, cái này cũng quá lừa người a!
Chẳng lẽ thời điểm ba trăm đan điền dung hợp thành một trăm, còn có thể quay trở lại Xích Thiên cảnh?
- Bất quá, tuy cấp bậc giảm xuống, nhưng thực lực lại mạnh hơn...
Cấp bậc giảm xuống, Nhiếp Vân lại phát hiện sức chiến đấu chẳng những không có yếu bớt, còn trở nên mạnh hơn!
- Được rồi, chỉ cần thực lực không giảm là được, kỳ thật như vậy cũng tốt, không cần ngụy trang, người khác cũng nhìn không ra sức chiến đấu chính thức! Có thể che dấu rất tốt!
Chỉ cần thực lực ở đó, cấp bậc thấp hay cao đều không trọng yếu, ngược lại có thể che dấu mình, giảm bớt không ít phiền toái.
Nghĩ thông suốt những cái này, Khí Hải của Nhiếp Vân nhẹ nhàng khẽ động, đan điền dung hợp tách ra.
Rầm ào ào!
Dung hợp đan điền vừa ra, lập tức cảm thấy khí thế trên người lần nữa bạo tăng, lại về Tru Thiên cảnh trung kỳ.
- Cái này... Không nghĩ tới Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cổ quái như thế, cấp bậc là điều kiện cứng nhắc, chỉ cần lĩnh ngộ số lượng Đại Đạo nhất định, có thể tùy thời đột phá, mà một khi dung hợp, liền sẽ ngã xuống lần nữa.
- Như vậy rất tốt, bình thường đan điền dung hợp chung một chỗ, có thể tê liệt địch nhân, một khi chiến đấu lập tức triển lộ thực lực, tuyệt đối có thể tạo thành hiệu quả không tưởng được!
Nhiếp Vân nở nụ cười, con mắt tỏa ánh sáng:
- Xem ra sau này mở ra đan điền hình thái thứ năm, đồng thời còn phải không ngừng dung hợp đan điền!
Tuy tách đan điền dung hợp, lập tức để cho cấp bậc tăng cao, nhưng sức chiến đấu không gia tăng, bất quá cho đối phương lực áp bách cùng lực trùng kích lại cực kỳ lớn, song phương giao chiến, từng ỗ thủng đều trí mạng, một khi tâm linh của đối phương xuất hiện kinh ngạc cùng chần chờ, tuyệt đối có thể Nhất Kích Tất Sát.
- Tốt rồi, tu luyện chấm dứt, nên đi ra a!
Đối với tu luyện về sau đã có phương hướng minh xác, Nhiếp Vân cười cười, đi ra ngoài tĩnh thất, kết thúc bế quan.
Vừa đi ra ngoài, Nhiếp Đồng cùng Tiểu Linh chạy tới đón chào.
- Ân?
Nhiếp Đồng vốn muốn hỏi thực lực của hắn tăng lên bao nhiêu, đột nhiên sững sờ, lộ ra vẻ khó mà tin được:
- Ca ca, ngươi không phải muốn đột phá Tru Thiên cảnh trung kỳ sao? Làm sao... Không có thành công?
Nếu như hiện tại Nhiếp Vân đột phá đến Tru Thiên cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong, hắn cũng không quá kỳ quái, nhưng tu vi không thay đổi chút nào, lại để cho hắn sờ không rõ đầu óc.
- Ta đã đột phá!
Nhiếp Vân không giải thích nhiều, chỉ ra phía ngoài:
- Đi, đi khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ, đi vào thế giới này trước phải dung nhập trong đó, lại làm tiếp ý định!
Thành công đột phá, đối mặt cường giả Tru Thiên cảnh đỉnh phong lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo, hắn cũng có lực đánh một trận, loại thực lực này, có thể khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ rồi.
- Được rồi!
Thấy hắn không nói, Nhiếp Đồng liền không hỏi, nhẹ gật đầu.
Nhìn hai người đối thoại ở trong mắt, Tiểu Linh có chút đứng không yên:
- Chủ nhân, khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ ít nhất có được thực lực Tru Thiên cảnh đỉnh phong, lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo, ngươi như vậy đi qua... có phải có chút quá lỗ mãng hay không?
Nói dễ nghe là lỗ mãng, khó nghe là không biết tự lượng sức mình.
Khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ vốn khó khăn, cửu tử nhất sinh, mặc dù lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo chính thức, cũng rất khó hoàn thành, hắn mới Tru Thiên cảnh sơ kỳ muốn khảo hạch... Tiểu Linh lắc đầu, cũng không cho rằng vị tân chủ nhân này có thể thành công!
- Lỗ mãng? Ca ca đã muốn làm, nhất định sẽ thành công, yên tâm đi!
Không giống hắn lo lắng, Nhiếp Đồng tràn đầy tin tưởng.
Từ khi ly khai Lạc Thủy thành, Nhiếp Vân sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, Nhiếp Đồng đã có sùng bái mù quáng.
- Cái này... Thật không biết tự tin của các ngươi ở nơi nào, minh bạch nói cho các ngươi biết, khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ cực kỳ khó, mặc dù là cường giả lĩnh ngộ năm trăm Đại Đạo, mỗi một trăm người khảo hạch, có thể thông qua một cái cũng không tệ rồi, ý của ta... Không phải là không tin chủ nhân, mà là chủ nhân hoàn toàn có thể đợi thực lực mạnh hơn chút ít nữa lại nói, không cần phải hiện tại liền thử...
Tiểu Linh vội vàng giải thích.
- Không cần chờ, trực tiếp đi khảo hạch a!
Đánh gãy Tiểu Linh lo lắng, Nhiếp Vân lơ đễnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.