Vô Tận Đan Điền

Chương 1884: Niết bàn lần thứ chín (Thượng) (2)




- Tháp chủ, nhanh niết bàn đi, chúng ta tiếp năng lượng cho ngươi.
Mấy Tiên Quân bị vây khốn là thành viên của Khu Tu Tháp, bọn họ hét to sau đó tụ tập năng lượng, hội tụ thành một đám năng lượng chui vào trong người Nhiếp Vân.
- Còn có ta!
Rầm rầm rầm oanh!
Trong chớp mắt hơn mười vị cường giả Tiên Quân tự bạo rót năng lượng vào trong cơ thể Nhiếp Vân.
Cô cô cô xì xào!
Liên tục đạt được lực lượng hơn mười vị Tiên Quân quán thâu, thân thể Nhiếp Vân được tiếp thêm năng lượng, các huyệt vị đang vui sướng phát ra tiếng minh hưởng cộng minh.
- Các vị, đa tạ!
Mang lực lượng trong cơ thể nổ tung và biến tu vi thành dòng nước quán thâu cho người khác tương đương tự sát!
Vì đánh chết Tu La Vương, những người này làm như vậy không chút do dự, đủ thấy sâu trong nội tâm quyết tâm cỡ nào.
Thở ra một hơi, nội tâm Nhiếp Vân vô cùng cảm động.
- Tháp chủ, Tư Dương ta đến!
- Tháp chủ, An Kình ta đến!
- Ta là Ma Long tử của Ma giới...
- Ta là Tiên Quân của Ma giới...
...
Tiếng nói vang vọng bên tai, mỗi cường giả Tiên Quân đều thề sống chết kiên định không hối hậ, không chút do dự mở rộng thể xác và tinh thần, từ đó quán thâu lực lượng trong cơ thể sau đó kêu to như khúc nhạc bi ai.
Nhìn xem những người này không ngừng xông tới, ánh mắt Nhiếp Vân ướt át đứng nguyên tại chỗ, hắn như tấm bia bất hủ.
Những lực lượng này là tâm huyết của vô số người, vô số người hi vọng, không thể có chút lãng phí!
Ta muốn đột phá!
Hắn không ngừng hô to trong nội tâm, Nhiếp Vân tập trung tinh thần, đầu óc không ngừng hò hét.
Ầm ầm!
Hắn đang dẫn động niết bàn lần thứ chín, từ đó tiến vào trạng thái niết bàn.
Vô số Tiên Quân thiêu đốt thân thể hình thành lực lượng khổng lồ trùng kích, rốt cuộc Nhiếp Vân đã tiến vào trạng thái niết bàn lần thứ chín.
- Bảo hộ!
Thấy Nhiếp Vân trực tiếp bất động tại chỗ, đám người Nhan Chi tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào Tu La Vương.
- Niết bàn! Ha ha, nếu như ta có thể để ngươi niết bàn thành công, ta sẽ không gọi là Tu La Vương!
Dường như Tu La Vương cũng biết sau khi Nhiếp Vân niết bàn thành công nhất định sẽ phi thường đáng sợ, gương mặt hắn âm trầm mang theo lãnh ý, hắn tiến về phía trước một bước, lúc này nắm tay đánh thẳng về phía trước.
Lòng bàn tay xuất hiện dòng lũ năng lượng giống như thiên thần phật, tràn ngập vô số ảo ảnh, lực lượng cường đại tới cực điểm từ trên không trung nện xuống, nó bao phủ toàn bộ thế giới vào bên trong.
Đạt tới Tru Thiên Cảnh cho nên Tu La Vương đáng sợ hơn trước rất nhiều, mọi cử động mang theo hương vị tru diệt Thiên Đạo, ngay cả thế giới thứ ba cũng lạnh run.
- Không được tổn thương ca ca ta!
Nhiếp Đồng ngăn cản.
Một lần nữa khôi phục thân thể, tuy không có âm tàn như Tu La Vương nhưng hắn bộc phát phong mang không cho phép ai khinh thường, hắn tiến về phía trước một bước, Tu La cốt kiếm xuất hiện trong tay và đâm về phía trước.
Hắn không chỉ chiếm thân thể Tu La Vương, hơn nữa còn chiếm cứ tất cả mọi thứ của Tu La Vương, tóm lại Tu La cốt kiếm lúc này nghe theo hắn triệu hoán, nó không nghe theo Tu La Vương mượn nhờ Hồn thạch đột phá.
Nhiếp Đồng xuất kiếm bình thản không có gì lạ, không có ảo diệu như Nhiếp Vân dùng Liên Nguyệt kiếm, nó lại mang theo sắc bén không giống bình thường, kiếm khí đâm ra hội tụ thành một điểm năng lượng bén nhọn và đâm thẳng về phía Tu La Vương.
- Đại Đạo Vô Cực, Thiên Đạo vô tình, Đạm Thai Lăng Nguyệt ta phát mệnh lệnh, thiên địa phải thay đổi vì ta, công!
Hai tay Đạm Thai Lăng Nguyệt kết xuất thủ ấn, đôi mi thanh tú cau lại nội tâm nói thầm, ngay sau đó một loạt chú ngữ rườm rà vang lên, rất nhiều ngôi sao trong thế giới thứ ba nghe được mệnh lệnh nên hội tụ thành một đồ án kỳ lạ, đột nhiên sinh ra hào quang màu vàng.
Nơi này không có Thiên Đạo, nàng sẽ diễn hóa Thiên Đạo, từ đó nơi này sẽ biến thành tân thế giới.
Hai đại cường giả Xích Thiên Cảnh liên thủ, thế giới thứ ba lập tức kích động, không gian vặn vẹo ngôi sao vỡ tung, trước kia có Tiên Quân chưa chết, lúc này không chịu nổi áp lực do giao phong sinh ra nên liên tục nổ tung hình thành năng lượng sau đó chui vào trong người Nhiếp Vân, dung nhập thân thể của hắn.
Lúc này Nhiếp Vân đang niết bàn giống như cái động không đáy, nhiều năng lượng hơn nữa cũng bị chê ít.
- Chỉ bằng vào các ngươi còn muốn ngăn cản ta?
Không nghĩ tới mấy người liên thủ lại có uy lực như thế, Tu La Vương cười lạnh một tiếng, lúc này hắn tiến lên phía trước một bước và đấm ra một quyền.
Bành!
Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng đồng thời lui về phía sau, sắc mặt đỏ rực.
Tuy thực lực của hai người nhìn như không kém nhưng trước mặt Tu La Vương thực lực Tru Thiên Cảnh vẫn còn chênh lệch quá lớn.
Cả hai căn bản không phải một cấp bậc!
- Nhan Chi, ngươi mang ca ca ta rời đi, tìm nơi mà Tu La Vương không phát hiện ra, chúng ta chết cũng không sao, chỉ cần ca ca có thể thuận lợi niết bàn, nhất định có thể báo thù cho chúng ta.
Biết rõ không thể nào là đối thủ của Tu La Vương hiện tại, Nhiếp Đồng quay đầu phân phó một tiếng.
- Tốt!
Nhan Chi cũng biết tính nghiêm trọng của vấn đề, hiện tại phần thắng duy nhất chính là Nhiếp Vân niết bàn lần thứ chín thành công, chỉ cần hoàn thành thì nhất định sẽ có sức đánh một trận với Tu La Vương, mà hiện tại cần phải làm chính là cam đoan hắn niết bàn thành công!
Bàn tay lớn bao phủ Nhiếp Vân, Nhan Chi quay người bỏ chạy.
- Hừ, muốn đi, ta nói rồi thế giới thứ ba là nơi táng thân của các ngươi, cũng đừng nghĩ đào tẩu!
Tu La Vương sẽ không để nàng được như nguyện, hắn hừ lạnh một tiếng sau đó vươn tay điểm một chỉ về phía trước.
Vèo!
Đầu ngón tay mang theo khí thế bay tới, trong nháy mắt lực lượng hung hãn như có mắt nhắm thẳng vào Nhan Chi.
Bành!
Linh hồn sư xếp thứ tám, cường giả Tiên Quân đỉnh phong lại không có chút năng lực phản kháng, nàng phun ra một ngụm máu tươi sau đó lăn lộn trong hư không.
- Nhan Chi!
Nhan Chi vừa té xuống, nàng bắt lấy Nhiếp Vân cũng rơi xuống, may mắn thế giới thứ ba không có không gian thời gian, bằng không chỉ cần té xuống đất sẽ làm Nhiếp Vân thức tỉnh ngay lập tức.
Thời điểm niết bàn cần yên tĩnh, không thể quấy nhiễu, bên ngoài xảy ra vấn đề gì đó ảnh hưởng sẽ làm cho Nhiếp Vân bị tẩu hỏa nhập ma.
Bàn tay bắt lấy, Đạm Thai Lăng Nguyệt đỡ Nhan Chi và Nhiếp Vân sau đó thở ra một hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.