Vô Tận Đan Điền

Chương 1820: Nhiếp Vân trọng thương




Nhìn uy lực của thước, một khi bị đánh trúng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Đi!
Chiêu này Nhiếp Vân căn bản ngăn không được, hai mắt nheo lại, thân thể nhoáng một cái, đột nhiên biến mất.
Thời khắc nguy cấp, hắn trực tiếp chui vào Bắc Đẩu tinh cung.
Ầm ầm!
Tinh Cung vừa xuất hiện ở bên ngoài, thước lập tức áp xuống, vô số trận pháp nghiền nát, bảy đại cung điện trong nháy mắt bị kích sụp năm sáu tòa.
Bắc Đẩu tinh cung chỉ là phủ đệ, không phải Tạo Hóa Tiên Khí phòng ngự, tuy tiến vào trong đó có thể ngăn cản một chút, nhưng dù sao không có mạnh như vậy, chỉ thoáng một phát, liền mười tổn bảy tám, không sai biệt lắm đã xong.
Bất quá, tuy Bắc Đẩu tinh cung bị hủy hoại, nhưng Nhiếp Vân lại không bị tổn thương quá lớn, tránh được một kiếp.
- Hắc hắc! Tới lượt ngươi rồi!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân chui vào Tinh Cung, thước của Khâu Thánh Tôn Giả nện ở trên Tinh Cung, lực lượng của Hỗn Độn kim lệnh vốn đang giam cầm Nhiếp Vân đột nhiên phát sinh biến hóa, hội tụ thành một bàn tay, hung hăng khắc ở trên ngực Khâu Thánh Tôn Giả.
Lúc này Khâu Thánh Tôn Giả đang toàn lực tiến công Nhiếp Vân, đúng là lực sau chưa tụ, hơn nữa không nghĩ tới Hỗn Độn kim lệnh âm hiểm như thế, trực tiếp đánh lén, dưới không hề phòng bị, cuồng phun một ngụm máu tươi, khung xương vỡ vụn thành phấn, cả người không tự chủ được bay rớt ra ngoài, mặt như giấy trắng.
- Ngươi...
Ổn định thân hình, Khâu Thánh Tôn Giả tức giận đến sắp bạo tẩu.
Hắn nằm mộng cũng không nghĩ đến Hỗn Độn kim lệnh sẽ vào lúc này ra tay với hắn, lần này biến cố thật sự quá nhanh, nhanh đến ngay cả hắn cũng không thể tin được.
- Muốn luyện hóa ta, các ngươi đều phải chết!
Không để ý tới hắn gào thét, Hỗn Độn kim lệnh cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên một đạo âm tàn.
Xem ra hắn đang chờ song phương Nhiếp Vân lưỡng bại câu thương, thừa cơ kiếm tiện nghi.
- Hô!
Nhiếp Vân từ trong Tinh Cung xuất hiện, thấy được một màn này, hiển nhiên cũng bị mưu trí của Hỗn Độn kim lệnh dọa.
- Trước giải quyết ngươi!
Thấy hắn xuất hiện, Hỗn Độn kim lệnh một tiếng thét dài, mạnh mẽ về phía trước lao đến, nắm đấm nắm chặt, oanh kích mà ra.
Lần này đối diện Nhiếp Vân, tốc độ cực nhanh, mặc dù thời kỳ toàn thịnh hắn cũng phòng ngự không được, lúc này càng khó có thể trốn tránh.
- PHỐC!
Nhiếp Vân lần nữa cuồng phun máu tươi, xương ngực lõm vào ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, hô hấp như có như không, xem ra, ở dưới một quyền này, tánh mạng của hắn bị oanh kích không sai biệt lắm, tùy thời có thể chết đi.
- Nhiếp Vân...
- Lão đại...
Tiểu Long cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại biến cố này, đồng thời biến sắc, nhảy ra vòng chiến, vọt tới Nhiếp Vân.
- Đến ngươi rồi!
Không để ý tới hai người tiến lên, Hỗn Độn kim lệnh một chiêu đánh Nhiếp Vân trọng thương, thân thể ngoáng một cái, thời gian nháy con mắt đi tới trước mặt Khâu Thánh Tôn Giả, một chưởng nghiền áp đến.
Động tác liên tiếp, ngay cả nửa cái hô hấp cũng không tới, Khâu Thánh Tôn Giả trọng thương, căn bản không có cách nào trốn tránh, trước mặt lạnh lẽo, liền bị bao phủ ở bên trong.
- Ha ha, thủ đoạn thật là lợi hại, để cho bọn hắn tự giết lẫn nhau, sau đó ngư ông đắc lợi, vốn là mưu kế hay, đáng tiếc gặp phải ta!
Ngay ở nguy cơ trước mắt, một tiếng cười nhàn nhạt đột nhiên vang lên, một bóng người chậm rãi từ bên ngoài vách ngăn đi tới.
Tu La Vương rốt cục xuất hiện!
Lúc này Tu La Vương giống như trước kia bái kiến, trên mặt vui vẻ ấm áp, thoạt nhìn như nam hài nhà bên, không có chút sát khí nào, thậm chí toàn thân tinh khí nội liễm, giống như bình thường.
Nhưng tất cả mọi người biết rõ hắn không phải người bình thường, là một đại năng chỉ cần nguyện ý, toàn bộ thế giới có thể bị lật tung.
Trước kia tất cả mọi người cho rằng hắn bị trọng thương, không biết đi đâu chữa thương, hiện tại xem ra, nào có loại tình huống đó, thậm chí để cho người cảm thấy tu vi chẳng những không giảm thấp, thậm chí còn gia tăng lên một ít.
- Tu La Vương!
Sắc mặt Hỗn Độn kim lệnh xiết chặt, lui về phía sau hai bước.
Xem ra đối với hung nhân khiếp sợ Chư Thiên này, hắn cũng sớm có nghe thấy.
- Đúng vậy, là ta!
Tu La Vương cười cười, nhẹ nhàng trảo một cái, liền đoạt Khâu Thánh Tôn Giả từ trong tay Hỗn Độn kim lệnh qua.
- Nhiếp Vân, chúng ta lại gặp mặt, không nghĩ tới nhanh như vậy a!
Cứu bọn người Khâu Thánh Tôn Giả xong, Tu La Vương nhìn về phía Nhiếp Vân trọng thương, nhẹ nhàng cười cười.
- Tốt rồi, ngươi cũng không cần giả bộ, cố ý giả bộ như bị thương không phải là muốn ta đi ra sao? Hiện tại giả bộ nữa, cũng không có ý nghĩa gì!
Nghe được hắn nói, bọn người Đạm Đài Lăng Nguyệt không khỏi sững sờ, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân, quả nhiên thấy hắn đứng dậy, mặt mỉm cười, nào có bộ dạng bị thương.
- Ha ha, bị Tu La Vương nhìn thấu, thật sự không có ý tứ!
Thân thể nhoáng một cái, Nhiếp Vân bay lên.
Vừa rồi tuy hắn trúng Khâu Thánh Tôn Giả một kích, nhưng có được Mộc Sinh chi khí, rất nhanh liền khôi phục như lúc ban đầu, cũng không ảnh hưởng lực lượng, biết rõ Tu La Vương có khả năng giấu ở chung quanh, cố ý mượn cơ hội giả bộ như trọng thương, kích thích Hỗn Độn kim lệnh đánh lén Khâu Thánh Tôn Giả, quả nhiên đưa đối phương tới.
Chỉ là không nghĩ tới con mắt của đối phương độc ác như thế, ngay cả Hỗn Độn kim lệnh cũng không nhìn ra sơ hở, ngược lại cho hắn nhìn ra cổ quái.
- Ta và ngươi giao thủ nhiều lần như vậy, nếu như ngươi dễ dàng bị đánh chết, cũng không phải ca ca ta rồi!
Tu La Vương cười khẽ.
Hắn cũng không nhìn ra thương thế của Nhiếp Vân là giả, nhưng hắn biết rõ đối phương khẳng định không có dễ dàng bị đánh tổn thương như vậy, nếu đơn giản như thế, cũng sẽ không đánh mình chạy khắp lục giới.
- Ca ca? Ngươi là ca ca của Tu La Vương?
Nghe được hai người xưng hô cùng với ngữ khí nói chuyện, Hỗn Độn kim lệnh lộ ra cảnh giác, vội vàng lui về phía sau.
- Ha ha, tuy ta không muốn thừa nhận, nhưng thật sự hắn là ca ca của ta! Không thể giả được!
Nhiếp Vân vẫn chưa trả lời, Tu La Vương nở nụ cười, tay khẽ vẫy.
- Hỗn Độn kim lệnh là thẻ đánh bạc duy nhất mà Thượng Thiên lưu cho thế giới này đối kháng Tu La nhất tộc ta, các ngươi biết rõ vì sao có thẻ đánh bạc này, nhưng nhiều Kỷ Nguyên như vậy, lại không có người thắng được ta sao?
Nghe nói như thế, bọn người Nhiếp Vân sững sờ.
Không sai, đã có Hỗn Độn kim lệnh, chỉ cần luyện hóa có thể chiến với Tu La Vương một trận, vì sao nhiều Kỷ Nguyên như vậy, không có người nào thành công? Chỉ có Tiểu Long thành công một lần, kết quả còn là đồng quy vu tận?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.