Vô Tận Đan Điền

Chương 1818: Huyết Độn thuật




Ông!
Một cổ rét lạnh siêu việt cực hạn từ mũi thước truyền tới, toàn thân Khâu Thánh Tôn Giả không khỏi run lên, cánh tay đông cứng.
Lần này Nhiếp Vân vận dụng thiên phú Hàn Băng sư đạt tới hình thái thứ năm, mặc dù thực lực của hắn siêu nhiên, đột nhiên tập kích cũng có chút không kịp phản ứng.
Bất quá, Khâu Thánh Tôn Giả không hổ là nhân vật cường đại đứng đầu Thiên Địa lục đạo nhiều năm, cánh tay đông cứng chỉ là chuyện trong nháy mắt, lập tức có một cổ sóng nhiệt dọc theo bả vai vọt xuống, hóa giải Hàn Băng.
Cổ sóng nhiệt này không phải nhiệt khí, mà là tinh khí thần toàn thân hắn hội tụ thành, mang theo khí tức bổn mạng, sau khi bài trừ Hàn Băng, dọc theo thước tiếp tục hướng trước, đâm thẳng Nhiếp Vân.
Hai người vừa ra tay liền thi triển ra sát chiêu cường đại nhất, vô cùng hung hiểm.
- Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có bản lãnh gì!
Đối mặt đối thủ cường đại, Nhiếp Vân cũng không bối rối, ngược lại mang theo hưng phấn đậm đặc, không đoạt công cũng không liều lĩnh, hai tay múa giống như trường tiên, trong cương có nhu, trong nhu có cương!
Thân thể Xích Thiên cảnh, dựa theo phương thức bình thường, hẳn là lợi dụng công kích cương mãnh nhất đối chiến, hiện tại hắn lại mượn lực dùng sức, cương tính nội liễm, để cho Khâu Thánh Tôn Giả phiền muộn nói không nên lời.
Khâu Thánh Tôn Giả từng quan sát qua Nhiếp Vân cùng Tu La Vương chiến đấu, vô cùng cương mãnh, khí phách vô song, cơ hồ dùng lực lượng cương tính đến cực hạn, chính bởi vì như thế, hắn sớm chuẩn bị xong phương pháp đối kháng, cho dù không thể chiến thắng, tự bảo vệ mình là không có vấn đề.
Thế nhưng mà không nghĩ tới khi chiến đấu, lại hoàn toàn không phải chuyện này!
Thiếu niên ở trước mắt quyền pháp hay thay đổi, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản không tin tưởng đây là cùng một người.
Hơn nữa, cùng Nhiếp Vân đối chiến, lòng bàn tay của hắn ẩn ẩn mang theo một cổ hấp lực cường đại, hơi không cẩn thận Tiên lực trong cơ thể sẽ bị thôn phệ, để cho Khâu Thánh Tôn Giả càng đánh càng cảm thấy phiền muộn.
- Thiên phú Nguyên Khí sư!
Lúc này, hắn rốt cục biết thiếu niên trước mắt còn có thiên phú đặc thù xếp hạng thứ chín.
Cái thiên phú này ở trong Top 10, thoạt nhìn sắp sau cùng, nhưng tác dụng to lớn, so với Thiên Quân sư của hắn còn muốn hơn vài phần, nhất là lúc chiến đấu không ngừng hấp thu lực lượng giao chiến, để cho người không thể không phòng, vừa phân thần, sức chiến đấu vốn có thể phát huy mười thành, tối đa chỉ phát huy chín thành.
Hơn nữa, đối phương hấp thu lực lượng, càng ngày càng mạnh, hắn bị hấp thu càng ngày càng yếu, kia cường này yếu, thắng bại đã là sự tình sớm muộn.
- Không được, không thể tiếp tục như vậy nữa!
Minh bạch điểm ấy, trong mắt Khâu Thánh Tôn Giả hiện lên một đạo tàn nhẫn.
Tiếp tục nữa phải thua không thể nghi ngờ, không bằng mau chóng giải quyết.
Ầm ầm!
Nương theo động tác của hắn, trong cơ thể mạnh mẽ thiêu đốt ra một cổ lực lượng cường đại, như một thứ gì đó lập tức bỏ niêm phong, trên thước có ánh sáng màu đỏ kích xạ, hình thành vô số dây nhỏ, bao phủ Nhiếp Vân ở bên trong.
- Muốn thi triển thủ đoạn mạnh nhất sao? Chờ đã lâu!
Thấy bộ dáng của đối phương, Nhiếp Vân cười ha ha.
Vừa rồi cố ý sửa cương mãnh thành nhu hòa chính là vì bức đối phương dùng thủ đoạn mạnh nhất ra, chỉ không nghĩ tới Khâu Thánh Tôn Giả quyết đoán như thế, biết rõ bằng vào loại chiến đấu này phải thua không thể nghi ngờ, lập tức chuyển biến phương thức chiến đấu.
Khó trách có thể trở thành thế giới Chi Chủ, chỉ nhìn phần quả quyết này, cũng không phải là người bình thường có thể so sánh.
- Phá...
Tay phải đưa về phía trước, đầu ngón tay bắn ra khí tiễn, mỗi một đạo đều mang theo uy lực thiết cát không gian, hội tụ chung một chỗ, hình thành một trận pháp nho nhỏ.
Trận pháp xoay chuyển ở trên không trung, cùng ánh sáng màu đỏ của Khâu Thánh Tôn Giả va chạm, đột nhiên nổ tung.
Oanh!
Bạo tạc nổ tung khuếch tán, lực lượng cuồng mãnh cuốn động, lập tức nuốt hết Khâu Thánh Tôn Giả.
Đầu ngón tay hội tụ khí tiễn, ngưng tụ thành trận pháp, cũng không phải chiêu số Nhiếp Vân vừa mới sáng chế, mà là một loại Nguyên Khí Đạn hình thái đặc thù.
Trên đường đến Đạo giới, Nhiếp Vân một mực cân nhắc như thế nào thuấn phát Nguyên Khí Đạn.
Uy lực của Nguyên Khí Đạn rất lớn, nhưng áp súc cần thời gian dài, hơn nữa ở trong quá trình áp súc ảnh hưởng sức chiến đấu, nếu như không thể vượt qua khuyết điểm này, tuyệt chiêu kia tối đa trở thành át chủ bài, ở trong quá trình chiến đấu muốn thi triển ra là cực kỳ khó!
Đoạn đường này suy tư, tuy không có để cho hắn nghiên cứu ra phương pháp thuấn phát Nguyên Khí Đạn, lại có tiến triển nhất định.
Trước hội tụ năm đạo kiếm khí, lợi dụng thiên phú Thiên Thủ sư dựa theo phương pháp áp súc Nguyên Khí Đạn dung hợp chung một chỗ, loại kiếm khí áp súc này, gặp được công kích sẽ bạo tạc nổ tung, tuy xa xa không bằng Nguyên Khí Đạn, nhưng không thể khinh thường, so với Lôi Đình Cửu Châu là không kém chút nào!
Quả nhiên, bạo tạc nổ tung cực lớn, Khâu Thánh Tôn Giả lập tức bị lực lượng cuồng mãnh nuốt hết, mắt thấy sẽ bị triệt để vây quanh.
- Đi!
Biết rõ một khi bị vây quanh, mặc dù không chết, trọng thương là tránh không được, đồng tử của Khâu Thánh Tôn Giả co rụt lại, không kịp ngẫm nghĩ nữa, thân thể lập tức hóa thành huyết sắc trốn thoát.
- Huyết Độn thuật?
Nhiếp Vân sợ hãi thán phục, nhịn không được lắc đầu thầm hô đáng tiếc.
Huyết Độn thuật là cường giả ở dưới tình huống nguy cấp thiêu đốt máu huyết thi triển độn thuật, có thể lập tức bộc phát ra tốc độ vượt xa bình thường, chỉ có điều, loại độn thuật này đối với thân thể tiêu hao thật lớn, không thể đơn giản thi triển.
Tinh huyết của thân thể con người có hạn, thi triển một giọt liền ít đi một giọt, không phải bất đắc dĩ, tuyệt không người từ bỏ sử dụng, xem ra lần này Khâu Thánh Tôn Giả cũng là bị ép, không chút do dự thi triển ra.
Cùng cường giả đối chiến, tuyệt chiêu dùng một lần có lẽ có thể tạo được hiệu quả, lần thứ hai đối phương đã có phòng bị còn muốn phát ra hiệu quả, hiển nhiên không có khả năng!
Nhất là loại đại năng như Khâu Thánh Tôn Giả, lần thứ nhất xuất kỳ bất ý có thể làm cho hắn vận dụng Huyết Độn thuật, đã rất không dễ dàng, lần thứ hai khẳng định có phòng bị, gây chuyện không tốt còn sẽ lâm vào tuyệt chiêu của đối phương, chính bởi vì như thế, Nhiếp Vân mới cảm giác đáng tiếc.
- Quả nhiên là trò giỏi hơn thầy thắng vu lam! Giao thủ bất quá mười chiêu liền làm cho ta thi triển Huyết Độn thuật, Nhiếp Vân, xem ra ta tận lực đánh giá cao, vẫn là xem thường ngươi!
Chạy ra vòng vây, Khâu Thánh Tôn Giả nhổ ra một ngụm trọc khí, trên mặt không
có thất bại uể oải, ngược lại trong đôi mắt mang theo kinh ngạc, chiến ý càng đậm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.