Vô Tận Đan Điền

Chương 1721: Thế giới hàn băng (2)




- Cẩn thận môt ít, ta nghe nói tại đây chẳng những hàn khí bức người, còn có thủ hộ thần thú, loại thần thú này có thực lực cấp bậcTiên Quân, hơn nữa có thể khống chế hàn khí, cho dù ta cũng không nhất định là đối thủ của nó.
Đi một hồi Tư Dương trưởng lão nhớ tới cái gì đó và lên tiếng nhắc nhở.
- Thủ hộ thần thú?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hắn không rõ lắm về tin tức của thế giới trong hỗn độn.
- Đúng thế, trong hỗn độn chẳng những có vô số kỳ quái đặc thù, bảo vật hiếm lạ, còn có một ít thần thú sinh tồn, những thần thú này do thiên địa sinh ra, huyết mạch cường đại, vừa ra đời đã có thực lực cường đại, mượn nhờ hoàn cảnh thiên địa có thể đột phá tới cấp bậc Tiên Quân, thực lực của chúng cuối cùng sẽ như thế, không cách nào nữa tinh tiến nữa, dù là như thế,da dày thịt béo, giết không chết, mài bất diệt, phi thường đáng sợ!
- Năm đó ta gặp được một đầu, thiếu chút nữa không thể trở về.
Tư Dương trưởng lão chậm rãi lên tiếng.
- Còn có loại vật này? Chẳng lẽ cấp bậc huyết mạch của chúng cao hơn Ngũ Trảo Long Hoàng?
Nhiếp Vân kỳ quái.
Theo hắn biết huyết mạch cấp bậc cao nhất thiên địa lục đạo chính là Ngũ Trảo Long Hoàng và U Minh Hoàng Vương, Tu La Vương là từ hỗn độn tiến vào Linh giới, không liệt kê vào trong đó.
Tính mạng có huyết mạch cường đại như thế, thành tựu Tiên Quân đều phi thường phiền toái, chẳng lẽ những hỗn độn thần thú này có huyết mạch cường đại hơn?
- Huyết mạch kém Ngũ Trảo Long Hoàng nhưng kém không nhiều, thiên phú như thế cộng thêm nhiều kỳ bảo trong hỗn độn, thực lực đạt tới Tiên Quân cảnh rất bình thường!
- Đương nhiên chúng ta cũng không cần sợ hãi, ta chỉ lo lắng có thần thú như vậy, tình huống chân thật không rõ ràng.
Tư Dương trưởng lão nói.
- Mặc kệ có hay không vẫn phải cẩn thận mới tốt...
Nhiếp Vân gật đầu.
Hắn không hiểu nhiều về hỗn độn, không nghĩ tới thế giới hỗn độn chân chính lớn như thế, hơn nữa phức tạp hơn nhiều.
- Nhìn kìa, phía trước có dấu vết người qua lại.
Ba người bay về phía trước cả buổi, đột nhiên Quỳnh Nhai trưởng lão chỉ một ngón tay về phía trước.
Nàng thuận tay chỉ một hướng, chỉ thấy nơi đó hàn băng đầy đất và có dấu vết hỏa diễm.
Xem ra nơi này có người tới, bởi vì hàn khí quá lạnh còn đốt lửa, tuy ngọn lửa này cũng không phải củi thiêu đốt sinh ra, hoàn toàn là do tiên lực áp súc sinh ra, chính bởi vì như thế hàn băng chung quanh hòa tan nhiều như vậy, từ đó lộ ra dấu vết rõ ràng.
- Có thể tạo ra hỏa diễm lớn như thế tại nơi này, chỉ sợ thực lực của người này cũng đạt tới cảnh giới Tiên Quân!
Tư Dương trưởng lão nhìn một hồi, cau mày lên tiếng.
- Người này cũng không phải diễm hỏa sư nhưng thiêu đốt ra hỏa diễm như vậy, tuy không biết dùng thủ đoạn gì nhưng thực lực không thấp.
Nhiếp Vân cũng có phán đoán, ánh mắt ngưng trọng.
Thực lực của hắn tuy mạnh nhưng biết đạo lý núi cao còn có núi cao hơn, sẽ không mù quáng tự đại.
- Nhìn những dấu vết này, có lẽ người này rời đi không lâu, chúng ta nhanh lên, đừng để hắn thu được Hàn Quang mẫu kiếm.
Quỳnh Nhai nhìn theo dấu vết hỏa diễm và nói.
Những dấu vết này lưu lại thời gian không dài, xem ra người này rời đi chưa lâu, nếu như tăng thêm tốc độ có thể đuổi theo.
- Ân!
Cho dù đối phương là Tiên Quân cũng không có gì, ba người bọn họ cũng không dễ chọc, lần này mục đích tới đây là Hàn Băng mẫu kiếm, không thể để bảo bối rơi vào trong tay của kẻ khác.
Ngón tay điểm lên Hàn Quang Kiếm, trường kiếm lơ lửng trên không và cảm ứng, hắn cảm ứng trong nội tâm và bay đi.
- Theo sau!
Hô nhỏ một tiếng, Nhiếp Vân bay theo.
Càng bay về phía trước càng cảm thấy hoang vu, hàn khí cũng càng nồng đậm, Nhiếp Vân có kinh nghiệm hàn tuyết trì lần trước, chút hàn khí này ảnh hưởng tới hắn không lớn, những người khác không được, lông mi của Quỳnh Nhai trưởng lão và Tư Dương trưởng lão biến thành màu trắng, hai người không ngừng run rẩy.
Nhất là Quỳnh Nhai trưởng lão, gương mặt biến thành màu xanh, xem ra nếu tiếp tục tiến lên sẽ chết cóng.
Cho diễm hỏa chi khí cũng không kiên trì nổi, nơi này thật sự đáng sợ.
- Hai người nên ở lại đây đi, tự ta đi vào trong.
Nhiếp Vân lắc đầu nói.
- Được rồi, ngươi phải cẩn thận, nếu không được thì đừng cậy mạnh.
Quỳnh Nhai trưởng lão bàn giao một câu.
- Tốt!
Nhiếp Vân gật đầu, hắn cũng không nhìn hai người và bay thẳng về phía trước.
Lại phi hành suốt nửa ngày, khắp nơi đều là hàn băng, băng hàn chi khí đậm đặc làm Nhiếp Vân cảm thấy băng hàn thấu xương, thân thể cũng run rẩy.
- Hàn Băng chi khí vận chuyển!
Hàn băng đan điền trong người xoay tròn, hàn ý nhẹ không ít, Nhiếp Vân lần nữa đi theo Hàn Quang Kiếm sau lưng về phía trước cấp tốc bay vút.
Từ trình độ rét lạnh nơi đây đã vượt qua thế giới dưới vòng xoáy tuyết lôi trì, tuy còn kém những khối thủy tinh chứa khoáng thạch đặc thù nhưng người bình thường cũng khó có thể tiến vào.
- Ân? Đó là cái gì?
Lại phi hành một hồi, đột nhiên trước mặt xuất hiện ao nước không lớn.
Ao nước này sinh ra khói trắng, hàn khí nồng hậu dày đặc phát ra từ bên trong, xem ra có phần tương tự vòng xoáy tuyết lôi trì.
- Chẳng lẽ đây là... Cái gọi là mẫu kiếm?
Đột nhiên đôi mắt Nhiếp Vân nhìn vào ao nước, trong đó một thanh trường kiếm lơ lửng bê trong, chỉ lộ ra chuôi kiếm không lớn.
Thanh kiếm mộc mạc không ánh sáng, nhìn không ra cái gì nhưng Nhiếp Vân biết rõ có thể bảo trì hình thái không thay đổi tại nơi này, cấp bậc, tuyệt đối đạt tới tạo hóa tiên khí!
- Hảo kiếm, xem ra cấp bậc không thể thấp hơn Bắc Đẩu kiếm.
Thiên phú thâu thiên sư xem một vòng, phát hiện mẫu kiếm bắn hào quang bắn ra bốn phía, hào quang của nó không thấp hơn Bắc Đẩu kiếm, hắn hưng phấn rống to một tiếng sau đó bay thẳng về phía trước.
Hắn xuất hiện trước thanh kiếm, bàn tay khẽ động cầm lấy chuôi kiếm.
Ầm ầm!
Bàn tay còn chưa chạm vào chuôi kiếm, cảm giác rét lạnh thấu xương bao phủ tâm thần làm cho cánh tay Nhiếp Vân sinh ra hàn băng rậm rạp.
- Tạo hóa chi hỏa thiêu đốt!
Hai hàng lông mày dựng thẳng, diễm hỏa đan điền của Nhiếp Vân không ngừng xoay tròn, hỏa diễm nóng rực thiêu đốt hừng hực.
Thiên phú diễm hỏa đạt tới hình thái thứ tư toàn lực vận chuyển có hiệu quả không yếu, thân thể đông cứng bắt đầu hòa tan.
- Thiên phú thâu thiên sư, trộm đi!
Nhiếp Vân biết rõ tình huống lạnh như băng, căn bản không có khả năng lấy đi,, tinh thần khẽ động, hắn vận chuyển thiên phú thâu thiên sư.
Hô!
Diệu thủ không không, mẫu kiếm lắc lư một lúc sau đó trường kiếm biến mất, bị hắn trực tiếp thu vào nạp vật đan điền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.