Vô Tận Đan Điền

Chương 1683: Đánh tiến Đạm Đài gia (2)




Thiên phú Lôi Điện sư của Nhiếp Vân đạt tới hình thái thứ năm, đã có thể khống chế thiên kiếp, đối với loại Lôi Điện này là không thèm để ý, lăng không bay đi.
- Nguyệt Nhi, ta tới đón ngươi, cùng ta rời đi!
Thanh âm sáng sủa còn khủng bố hơn Lôi Đình, mang theo áp lực khiếp sợ vạn giới, ầm ầm bắn ra.
- Người nào? Dám giương oai ở Đạm Đài gia tộc, muốn chết!
- Trọng địa của Đạm Đài gia tộc, người tự ý gia nhập chết!
Ầm ầm!
Thời gian nháy con mắt, bóng người liên tiếp xuất hiện ở trên không trung.
Những bóng người này mỗi người râu tóc trắng noãn, xem xét liền biết là trưởng lão của Đạm Đài gia tộc.
- Ta đến tìm Đạm Đài Lăng Nguyệt, muốn tiếp nàng ly khai, nói cho ta biết nàng ở địa phương nào, ta có thể không động thủ!
Nhìn quanh một vòng, cũng không phát hiện tung tích của Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng, thanh âm lạnh như băng, mặt như Ma Thần.
Ngay cả gia tộc lão tổ của bọn họ cũng bị mình đánh cho nửa chết nửa sống, những người này căn bản không để vào mắt.
- Đạm Đài Lăng Nguyệt là công chúa của gia tộc chúng ta, ngươi tính toán ngon vậy sao, dám tới tìm nàng!
- Có thể không động thủ? Khẩu khí thật lớn, ngươi biết đang nói chuyện với ai sao? Nơi này là Đạm Đài gia tộc, đứng đầu Linh giới thập đại gia tộc, nếu không muốn chết, lập tức quỳ xuống, thừa nhận sai lầm!
- Không biết sống chết, chạy đến Đạm Đài gia tộc quấy rối, quả thực không muốn sống nữa...
...
Lời nói của Nhiếp Vân phảng phất như nước rơi vào chảo dầu sôi, lập tức khiến cho nổ vang.
Trong mắt bọn hắn, Đạm Đài gia tộc chí cao vô thượng, được vạn người kính ngưỡng, mà thiếu niên này rõ ràng dám hung hăng càn quấy như thế, quả thực không muốn sống nữa.
- Ngu muội giống như Đạm Đài Sang Vũ, cút ngay!
Thấy không có người trả lời, sắc mặt của Nhiếp Vân trầm xuống.
Những thứ này bản thân có tính ưu việt quá mạnh mẽ, đã như vậy, ta liền bài trừ tính ưu việt của các ngươi!
Ngón tay điểm về phía trước, một thủ ấn khổng lồ mạnh mẽ xuất hiện ở trên không trung, ầm ầm áp xuống dưới.
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Vô số trưởng lão, đệ tử ở trước mặt cổ lực lượng này không có chút phản kháng nào, đồng loạt nằm sấp xuống đất.
- Nói, Đạm Đài Lăng Nguyệt ở địa phương nào!
Một chiêu trấn áp tất cả mọi người, Nhiếp Vân khẽ nói.
Những người này bất quá là Vương Tiên, Thánh Tiên thậm chí còn có Kim Tiên, đối với thực lực của hắn bây giờ mà nói, cái gì cũng không tính, nếu như không phải nể tình Đạm Đài Lăng Nguyệt, hắn tuyệt đối sẽ huyết tẩy cả gia tộc, chó gà không tha!
- Đạm Đài Lăng Nguyệt bị tộc trưởng giam ở Thiên Đạo Sơn, không có thủ lệnh của gia chủ, căn bản mở không ra...
Đối phương thoáng một phát trấn áp nhiều người như vậy, mọi người rốt cục minh bạch thiếu niên trước mắt đáng sợ, một trưởng lão giãy dụa rống lên.
Có thể có loại thực lực này, chỉ sợ đã là cường giả Tiên Quân, không phải bọn hắn có thể chống cự.
- Thiên Đạo Sơn?
Nhiếp Vân nhướng mày, ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên thấy phía trước có một ngọn núi cao vút trong mây, đứng sửng ở trước mặt, xuyên thẳng Lôi Đình, phảng phất như cùng trời xanh dung hợp chung một chỗ.
Ầm ầm!
Thẳng tắp bay về phía Thiên Đạo Sơn.
.............................................
Thiên Đạo Sơn, địa phương năm đó Đạm Đài gia tộc đệ nhất lão tổ tìm hiểu Thiên Đạo, sau khi thành công, dùng đại thủ pháp giam cầm chỗ này, trở thành thánh địa vô thượng của Đạm Đài gia tộc.
Lúc này ở trên núi, một thiếu nữ lẳng lặng ngồi ở trước bàn, hai mắt ngốc trệ vô thần nhìn tràng cảnh trước mắt cách đó không xa.
- Tiểu thư, lại nghĩ tới Nhiếp Vân thiếu gia sao? Yên tâm đi, hắn người hiền có trời giúp, khẳng định không có chuyện gì đâu!
Một tiểu cô nương đi tới, thấy bộ dạng của thiếu nữ liền cười an ủi.
Tỳ nữ của Đạm Đài Lăng Nguyệt… Cưu Nghiên!
Mà thiếu nữ ngây người đúng là Thiên Đạo sư Đạm Đài Lăng Nguyệt mà Nhiếp Vân ngày ngày tưởng niệm.
- Không biết phụ thân sẽ đưa ra yêu cầu như thế nào, có khó khăn không, nguy hiểm lớn không...
Trong đôi mắt đẹp của Đạm Đài Lăng Nguyệt hiện lên sầu bi nhàn nhạt.
Tuy nàng là Thiên Đạo sư, khống chế sự tình chư thiên, nhưng bị nhốt ở chỗ này, tương đương với ngăn cách Linh giới, không cách nào biết rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Yên tâm đi tiểu thư, ngươi không phải để cho Liên Thủy lặng lẽ đi tìm hiểu sao? Nên sắp trở về rồi, nhất định có thể mang đến tin tức hữu dụng!
Cưu Nghiên thấy nữ hài lo lắng như thế, nhếch miệng nói.
Kỳ thật nàng không nhìn ra vị Nhiếp Vân thiếu gia kia có điểm nào đáng giá tiểu thư như vậy.
Nói dung mạo, anh tuấn hơn hắn nhiều lắm, nói chuyên tình, vừa tới Linh giới liền cùng với nhiều nữ hài có quan hệ mập mờ... Nói thực lực, chỉ có Tiên Thể cảnh, ách... Hiện tại nên tăng trưởng một chút, nhưng so sánh với tiểu thư thân là Thiên Đạo sư, chênh lệch không phải nhỏ tí tẹo.
Thật không biết tiểu thư coi trọng hắn điểm nào!
- Ta biết ý nghĩ của ngươi, ngươi đây là không có người mình yêu, một khi có, cho dù hắn lại nghèo, lại yếu, ở trong lòng ngươi cũng là hoàn mỹ nhất...
Tựa hồ nhìn thấu cách nghĩ của Cưu Nghiên, Đạm Đài Lăng Nguyệt lắc đầu nói.
- Đã biết, những lời này tiểu thư nói cả mấy trăm lần rồi...
Nghe được tiểu thư nói, Cưu Nghiên xoa xoa đầu.
Nàng và tiểu thư từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ giống như tỷ muội, không hề giống chủ tớ khác, địa vị khác biệt, quy củ sâm nghiêm.
- Tiểu thư, ta thăm dò được tin tức rồi...
Cưu Nghiên vừa nói dứt lời, đột nhiên nghe được một thanh âm vang lên, bên ngoài phong ấn Thiên Đạo Sơn có một thanh âm lo lắng truyền đến.
Đúng là nha hoàn khác của Đạm Đài Lăng Nguyệt, Liên Thủy!
Nàng phụ trách ra tìm hiểu tin tức đổ ước của Nhiếp Vân cùng tộc trưởng Đạm Đài Sang Vũ, hiện tại vừa trở về.
Thiên Đạo Sơn phong ấn là Đạm Đài gia tộc đệ nhất lão tổ lưu lại, trong này lại có vô số cường giả tiến hành gia trì, không thể phá vỡ, ngăn cách Thiên Đạo, tuy Đạm Đài Lăng Nguyệt thân là Thiên Đạo sư, nhưng bị giam ở bên trong, cũng không cách nào đi ra, tối đa chỉ có thể cùng người khác tiến hành trao đổi!
Liên Thủy là nha hoàn trung thành nhất, nhưng không có bị nhốt vào, lúc này mới có cơ hội tìm hiểu tin tức đổ ước của Nhiếp Vân cùng phụ thân nàng.
- Như thế nào? Cha ta không có khó xử Nhiếp Vân chứ!
Thấy nàng tới, Đạm Đài Lăng Nguyệt vội vàng đứng lên, vẻ mặt gấp gáp hỏi.
Hiện tại nàng lo lắng nhất chính là phụ thân khó xử Nhiếp Vân, để cho hắn đi làm một ít chuyện cửu tử nhất sinh, cực kỳ nguy hiểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.