Vô Tận Đan Điền

Chương 1517: Phân tán đào tẩu (1)




- Chuyện này...
Không nghĩ tới khối huyết nhục tanh hôi lại có hiệu quả như thế, hai người Chí Liễu, Tiếu Đằng đều chấn động không thôi.
- Tốt, tốt! Công hiệu thật là lợi hại!
Độc Cô Tiếu ăn xong khối huyết nhục, hai hàng long mày nhướng lên, miệng nở nụ cười.
Xem ra hắn cũng cảm nhận được đặc thù của khối huyết nuhjc này.
- Đầu yêu thú này sinh trưởng ở chỗ này, máu tươi của bản thân nó đã thích ứng với trọng lực gấp mười lần, nuốt máu tươi của nó nuốt là có thể thay đổi lưu thông máu trong người. Lại khiến cho người ta thích ứng với hoàn cảnh ở nơi này!
Nhiếp Vân thuận miệng giải thích một câu.
Đối với lý giải về thân thể, tu luyện. Trong nhóm người này, tuyệt đối không có một người nào có thể vượt được hắn, hiệu quả ăn vào khối huyết nhục kia đương nhiên hắn còn biết nhiều hơn những người khác.
- Nhiếp Vân đúng không? Đưa mấy khối còn lại cho ta!
Nhìn thấy biến hóa của mấy người, đám người Tống Ngọc rốt cuộc cũng biết khối huyết nhục tanh hôi kia là đồ tốt, Hiên Viên Triêu Tinh tiến về phía trước một bước, miệng lạnh lùng quát.
- Cho ngươi?
Thấy vừa rồi cho mà đối phương không muốn, hiện tại lại còn, khóe miệng Nhiếp Vân nhếch lên.
- Đúng vậy, Hiên Viên công tử muốn đồ của ngươ là vinh hạnh cho ngươi, ngoan ngoãn lấy ra, ba người chúng ta còn chưa có phục dụng a!
Tống Ngọc thấy hắn do dự cho nên có chút không kiên nhẫn, miệng quát lớn.
- Vừa rồi cho các ngươi các ngươi lại không muốn. Ha ha, ngại quá, khối huyết nhục này ta còn chưa có phục dụng nha!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tay đưa lên, nuốt xuống khối huyết nhục còn lại.
Linh Tê Luyện Thể Quyết tầng thứ bảy đại thành, loại này huyết nhục cấp bậc thấp như vậy đối với hắn mà nói đã không có tác dụng gì. Bất quá, hắn ghét nhất là loại vẻ mặt vênh mặt hất hàm sai khiến. Nếu như nhẹ nhàng hỏi hắn thì cũng không đi, không lễ phép như vậy, còn muốn đồ của hắn? Không có cửa đâu.
- Ngươi... Ngươi muốn chết!
Hiên Viên Triêu Tinh không nghĩ tới Nhiếp Vân lại dám làm như vậy, hắn tức giận tới mức sắc mặt tái nhợt, bàn tay tạo thành trảo đánh tới.
Hắn thân là đệ tử thập đại gia tộc, gần đây muốn thứ gì là có thứ đó. Chưa từng bị đãi ngộ như vậy, dưới tình huống nổi giận, tiên lực gào thét, bầu trời lập tức xuất hiện một bàn tay cực lớn.
- Nguy rồi!
Thấy một màn như vậy, Độc Cô Tiếu biến sắc.
Hiên Viên Triêu Tinh này thật sự là thành sự thì ít mà bại sự thì nhiều a!
Nơi đây là Hắc Uyên giới, lãnh địa của Kim Thân Ma tộc, không sử dụng tiên lực, che đậy khí tức linh hồn thì còn có thể tránh thoát nhất thời. Một khi làm như vậy hiển nhiên đã sử dụng lực lượng, nhất định sẽ nhanh chóng bị phát hiện.
- Đồ đần, dừng tay cho ta!
Hiểu rõ điểm ấy, ngón tay Độc Cô Tiếu bắn ra một đạo quang mang, lập tức áp chế chưởng ấn của Hiên Viên Triêu Tinh xuống, đồng thời đánh tới một quyền.
Phanh!
Hiên Viên Triêu Tinh không hề phòng bị lập tức trúng chiêu, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài, đầu đâm vào trên mặt đá.
- Các ngươi...
Hiên Viên Triêu Tinh nằm mơ cũng không ngờ tới Độc Cô Tiếu lại đột nhiên ra tay, hắn càng là nổi giận, tức giận đến mức lên tiếng rống to.
- Không muốn chết, thì câm miệng cho ta!
Sắc mặt Độc Cô Tiếu trầm xuống, một cỗ giết ý đậm đặc từ trên người hắn bắn ra.
Sưu sưu sưu!
Thanh âm của hắn vừa dứt thì trên không trung đã vang lên một đám thanh âm sắc bén, mọi người lập tức cảm thấy mặt đất run rẩy một hồi, dường như có người lao đến.
- Có người từ ngoài đến, đừng để cho bọn hắn chạy thoát!
Một tiếng gào thét vang vọng, thanh âm chấn động cửu thiên.
Những lời này dùng ngôn ngữ Ma tộc vang vọng, Nhiếp Vân có thiên phú Thiên nhĩ sư, nghe được không ngờ.
Tuy rằng mọi người không biết đối phương nói cái gì, nhưng mà cũng biết một chuyện... Bọn hắn đã bị phát hiện!
- Trốn!
Mọi người đều biết rõ lúc này không có cách nào ẩn giấu được nữa, tất cả đều biến sắc không thôi. Tiên lực trong cơ thể vận chuyển, bay thẳng về phía trước.
Đã bị phát hiện, như vậy có che dấu tiên lực thì cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
- Dám đến Hắc Uyên giới, tất cả các ngươi đều phải chết!
- Là tu sĩ nhân loại, hơn nữa còn là cường giả Kim Tiên cảnh, ngàn vạn không thể để cho bọn hắn chạy thoát...
- Đây chính là vật đại bổ, giết!
Mọi người vừa mới dùng tiên lực thì lập tức giống như đèn sang trong đêm tối vậy, không thể nào tiếp tục che dấu được nữa. Từng tiếng gào thét vang vọng, vô số bóng đen từ đằng xa bắng thẳng đến.
Những bong đen này dường như cũng không có ma lực, cả một đám chỉ bằng vào lực lượng thân thể chạy đến. Quay đầu nhìn thoáng qua, Nhiếp Vân không khỏi líu lưỡi một phen.
Những người này thân thể mạnh mẽ, có thể so với Tiên Khí thượng phẩm, mỗi một lần nhảy lên đều có vài chục dặm, tốc độ cực nhanh, không ngờ lại không kém hơn bao nhiêu so với bọn hắn phi hành.
Tu luyện thân thể, Nhiếp Vân biết rõ thân thể như vậy cường đại. Những ma nhân đuổi theo mọi người này cho dù kém hắn, thế nhưng cũng không kém nhiều.
- Đi mau!
Những người khác cũng phát hiện đám Ma nhân này cường hãn, cả đám mặt vàng như nghệ, nhanh chóng chạy về phía trước.
- Chạy đi đâu!
Ầm ầm!
Đột nhiên có một tiếng hừ lạnh vang lên, một thủ ấn cực lớn từ trên trời giáng xuống.
Thủ ấn này không có ma lực, là lực lượng thân thể đơn thuần đánh ra, khiến cho không khí bị đàn áp, vừa mới xuất hiện đã giống như bình chướng cực lớn, đất rung núi chuyển, lực lượng vô cùng.
Cường giả Kim Tiên trong Kim Thân Ma tộc xuất thủ!
- Thân thể Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ bát trọng...
Đồng tử Nhiếp Vân co rút lại.
Đây là lực lượng và hiệu quả mà khi thân thể tu luyện tới đệ bát trọng của Linh Tê Luyện Thể Quyết mới có thể tạo ra được!
- Hừ! Phá cho ta!
Độc Cô Tiếu đứng đầu nhìn thấy chưởng ấn bay tới, trong mắt hiện vẻ lạnh lẽo, bàn tay vung một cái, thương ảnh lập loè, trường thương hóa thành quang mang đi ngang qua thiên cổ, như một dải lụa vọt tới.
Đạo quang mang này ở trên không trung mang theo khí thế vô địch, hung hãn, trước nay chưa từng có, không thành công thì cũng thành nhân.
- Đây là ý cảnh của Vô Địch gia tộc? Quá cường đại!
Lúc này Nhiếp Vân mới chính thức lần thứ nhất nhìn thấy Độc Cô Tiếu ra tay trên ý nghĩa.
Không hổ là người Vô Địch gia tộc, quả nhiên lợi hại!
Cái gọi là cường đại cũng không phải chỉ nói tới chiêu số của hắn cao sâu bao nhiêu, huyền diệu thế nào. Mà là loại ý cảnh trước nay chưa từng có này, đập nồi dìm thuyền, là tinh thần cho dù đối phương có cường đại tới đâu thì cũng không có chút sợ hãi nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.