Vô Tận Đan Điền

Chương 124: Trị liệu sư




Một gia tộc muốn trở thành đại gia tộc thực sự, cũng không phải xuất hiện một cường giả là có thể giải quyết được. Quan trọng nhất phải có nội tình, nói chính xác ra là phải có đủ tâm pháp, đủ vũ kỹ, đủ người.
- Mấy phần vũ kỹ Hầu tộc mà thôi, không ngờ lại từ chối? Đã như vậy ta lại mời yêu sủng của sư phụ ra...
Thấy bọn hắn do dự, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, quay người, làm bộ như định gọi Tiểu hổ lần nữa.
- Cho, chúng ta cho.
Gia quy cho dù có nghiêm tới đâu cũng kém cái mạng nhỏ của mình a.
- nếu như ta đoán không sai, địa vị của các ngươi trong gia tộc cũng không phải quá cao, không có tư cách học tập vũ kỹ hạch tâm a. Đã hông có tư cách học thì cho dù lấy ra cũng chỉ là võ học thấp kém. Loại võ học này trong đại gia tộc bình thường đều là vật phẩm trao đổi cho gia tộc khác. Cho dù có lấy ra chắc có lẽ cũng không bị gia tộc làm khó.
Nhiếp Vân thấy hai người nguyện ý lấy ra vũ kỹ, hắn không muốn làm chuyện thành ra lớn cho nên mới nói một câu.
Thứ mà gia tộc giữ bí mật, trân quý nhất cũng chỉ là võ học hạch tâm. Về phần những võ học bàng chi kia thậm chí ngay cả bên ngoài cũng có bán. Giữ bí mật cũng không đủ công phu. Cũng bởi vì như vậy cho nên thứ này ở trong các đại gia tộc chỉ là thứ giao lưu mà thôi. Có đôi khi sẽ lấy võ học không tính là hạch tâm ra để trao đổi với mọi người. Như vậy vừa có thể câu thông cảm tình gia tộc, thứ hai cũng làm cho gia tộc khác nhìn thấy nội tình hùng hậu của gia tộc mình.
- Gia tộc có thể trao đổi cũng chỉ là gia tộc ngang nhau, mà Nhiếp gia các ngươi...
Nhiếp Vân nói những lời này, thân là đệ tử đại tộc mọi người đều biết rõ. Thế nhưng gia tộc trao đổi võ học cũng đều là trao đổi giữa các gia tộc ngang hàng. Nhiếp gia bất quá chỉ là tiểu gia tộc ở thành nhỏ xa xôi, ngay cả thân phận quý tộc cũng không có, trao đổi với bọn hắn... Truyền tới gia tộc chẳng phải là lừa mình dối người hay sao?
- Ha ha, Nhiếp gia chúng ta thì sao chứ? Nhiếp gia chúng ta có thể rất nhanh trở thành gia tộc Vương phẩm. Phụ thân, người thể hiện thực lực của người ra cho bọn hắn nhìn xem.
Nhiếp Vân sớm biết đối phương sẽ nói vậy cho nên cười nhạt một tiếng.
- Được.
Nhiếp Khiếu Thiên hiểu ý nhi tử, hắn gật đầu, thực lực Khí Tông trong nháy mắt không hề giữ lại, được phóng ra.
- Khí.. Tông. Không ngờ ngươi là Khí Tông?
Hai người La Vũ sụp đổ.
Nhi tử là đồ đệ Chí tôn, cho dù không có đạt tới cấp bậc Khí Tông nhưng lại có được thực lực Khí Tông, như vậy cũng thôi đi. Đầu hổ thú là yêu sủng của Chí tôn, thực lực Khí Tông đỉnh phong, cũng thôi đi. Thế nhưng tộc trưởng này... Sao cũng là Khí Tông chứ? Không phải vận khí chúng ta tốt như vậy, gặp phải ổ Khí Tông đó chứ?
Bọn hắn vốn tưởng rằng tộc trưởng gia tộc ở nơi nhỏ bé này tối đa cũng chỉ là Binh Giáp cảnh, dù thế nào cũng không ngờ tới lại có cường giả Khí Tông cảnh.
Khí Tông cảnh đã có thể xin thân phận Vương tộc, chỉ cần thành công là Thần Phong đế quốc sẽ chủ động đưa tới vũ kỹ Vương tộc. Tính toán ra thực sự có tư cách trao đổi với gia tộc bọn hắn.
- Ta chỉ biết hai bộ vũ kỹ Hầu tộc, một thượng phẩm một hạ phẩm. La Thần cũng chỉ biết hai bộ, hiện tại sẽ ghi cho ngươi..
Sau khi hiểu rõ những điều này, hai người La Vũ đành phải tự nhận bản thân không may. Vốn bọn hắn định vơ vét tài sản phủ thành chủ một phen, ngẫm lại thành chủ thân là quý tộc, một khi náo loạn lớn sẽ không có lợi với bọn hắn. Như vậy bọn hắn mới tùy tiện chọn một gia tộc, thế nhưng không ngờ gia tộc mà bọn hắn tùy tiện chọn này lại là tồn tại kinh khủng nhất trong Lạc Thủy Thành.
Sau khi giao vũ kỹ mà bọn chúng viết cho phụ thân, lại bảo người bỏ vào kho vũ kỹ gia tộc, lúc này Nhiếp Vân mới tìm người chuyên môn trị thương, muốn trị liệu thương thế cho bọn hắn.
- Trị thương thì không cần, La Thần là Trị liệu sư, để cho hắn giúp ta trị thương, khôi phục sẽ nhanh hơn.
La Vũ ngăn cản người nọ tới xem xét mà đưa tay về phía La Thần.
Ông.
Trên người La Thần đột nhiên toát ra một tầng sương mù màu trắng, dưới sương mù bao phủ, miệng vết thương của La Vũ dần dần khép lại, xương cốt đứt gãy cũng có xu thế khôi phục. Hiệu quả chữa thương không ngờ lại mạnh hơn mấy lần bất luận một đan dược chữa thương nào.
- Trị Liệu sư? Không tệ, không tệ.
Nhì thấy La Thần thực sự là Trị Liệu sư, hai mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Trị Liệu sư kiếp trước hắn chỉ nghe nói mà chưa từng thấy qua. Nghe nói trong tiểu tổ thám hiểm có một gã Trị Liệu sư, tương đương với có thêm mấy tính mạng. Loại người này ở bất kỳ nơi nào đều là tồn tại cực kỳ trân quý, địa vị thậm chí còn không thấp hơn Luyện đan sư.
Không ngờ tới hai huynh đệ này một là Truy Tung sư, một là Trị Liệu sư, hai thể chất đặc thù mà ở gia tộc lại không có địa vị cao. Thực sự không biết đệ tử hạch tâm trong gia tộc bọn hắn có thể chất gì a.
Khó trách La gia có thể trở thành một trong ba đại gia tộc mạnh nhất Thần Phong đế quốc, kéo dài mà không suy. Hậu bối có thiên phú mạnh quả thực rất nhiều.
- Trị liệu chi khí của Trị Liệu sư là thứ lần đầu tiên ta gặp, không biết có thể để ta cảm thụ một chút hay không?
Trong lòng thầm cảm khái một tiếng, Nhiếp Vân đột nhiên nhớ tới một chuyện rồi hưng phấn nói một tiếng.
- Đương nhiên là có thể.
La Thần khẽ vươn tay kéo dài sương mù màu trắng ra.
Nhiếp Vân chỉ thấy mình đụng vào sương mù màu trắng một cái, hắn lập tức cảm nhận được khí tức sinh khí ẩn chứa bên trong. Một lát sau, hắn quay đầu nhìn về phía La Vũ, nói:
- La Vũ huynh, nghe nói ngươi là truy tung sư, có thể đem Truy tung chi khí của ngươi để ta cảm nhận một chút hay không?
- Ta đúng là Truy tung sư, thế nhưng... làm sao ngươi biết?
La Vũ dùng vẻ mặt kỳ quái hỏi.
Ách.
Nghe đối phương nói như vậy lúc này Nhiếp Vân mới nhớ ra, La Vũ hôm nya mới nhìn thấy, hắn căn bản không có thi triển thiên phú Truy Tung sư trước mặt mình, có lẽ hắn không nên nhìn ra được mới đúng. Ngược lại còn một câu nói trắng ra thân phận truy tung sư của La Vũ, như vậy chẳng khác nào bảo hắn nhìn thấy hai người này vào hai ngày trước hay sao?
Tuy nhiên Nhiếp Vân là ai chứ? Là lão ngoan đồng sống mấy trăm năm, tuy rằng xấu hổ nhưng vẫn nhanh chóng trợn mắt nói dối:
- Là sư phụ nói cho ta, bằng không ta cũng không biết mấy ngày trước các người gặp sư phụ ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.