Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 2: Đồng cư




Cổ Diêu suy nghĩ một chút nếu mà nói như ở bên ngoài thì đi đi lại lại hơi có phiền phức, gật đầu nói :”Thôi thì ở trong học việc luôn cũng hay”
Giao tiền ở ký túc xá xong, Cổ Diêu rời khỏi chỗ báo danh.
Thần thánh học việc có ba phân khu, trong đó khu phía đông là nơi trú trọ của học viên bình thường nơi bắt đầu sinh hoạt của đại đa số học sinh, tây khu là nơi học sinh ưu tú trú ngụ, còn trung tâm là nơi để dạy học , diện tích cũng là lớn nhât chiếm 80% toàn bộ diện tích của học viện, nơi mà chiến sĩ thí luyện trận thì cỡ cái trấn nhỏ.
Cổ Diêu vào theo lối thí luyện tất nhiên cũng là học sinh bình thường.
Mang theo bản đồ có khi báo danh , tìm thấy đông khu, mua vài món đồ cùng với mấy bộ quần áo trong cửa hàng nội địa của học viện.
Nam nữ không cho ở chung, cho nên túc xá phân ra hai khu theo giới tính.
Đưa Hàn Đan đến cửa của khu nữ sinh, Cổ Diêu nói :”Đan Đan, đại lục lớn như vậy tạm thời chúng ta không thể tìm thấy cha mẹ của muội tạm thời ở chổ này có được không?”
Bây giờ Hàn Đan luôn nghe lời cổ Diêu, gật đầu thuận ý nói :”Cổ Diêu ca ca , muội nghe huynh.”
“Cuộc sống trong học viện có thể khắc khổ cho dù là giặt quần áo hay sửa sang đồ vật quét dọn gì gì nữa cũng không ai giúp chỉ có thể dựa vào chính mình , đạo sư cũng rất hà khắc có thể chịu ủy khuất, muội nhất định phải cố mà chịu đựng, cố gắng học tập có biết hay không ? Nếu chúng ta có thể trở thành đệ tử ưu tú của học viện, nổi danh khắp đại lục, nói không chừng cha mẹ của muội nghe được tên chúng ta đi tới học viện tìm muội đó.” Cổ Diêu khi nói những lời này đều là lời nói dối, Hàn Phu nhân đã chết dưới tay tên bóng lẻo cái kia rồi còn Hàn Đại hộ chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Nhưng mà đối với một cô nương đang ở tuổi thành niên mà biết song thân của mình đã mất thì quả thật là đả kích quá lớn, Cổ Diêu chính mình đã trải qua cái loại trải nghiệm thống khổ này rồi, Hắn từ nhỏ đã là kẻ kiên cường, dù song thân không còn , dù sống chật vật, nhưng vẫn là sống, còn Hàn Đan thì sao, từ nhỏ tới lớn cứ như con chim non nấp dưới cành bảo vệ của của bố mẹ, vô cùng ỷ lại bọn họ, nếu biết sự thật thì không thể nào chịu đựng nổi.
Bởi vì hắn chấp nhận nói dối vì Hàn Đan mà tạo ra hi vọng, cũng muốn nàng hi vọng chuyển thành động lực, từ thần thánh học viện mà học được tất cả bản lãnh chân thực trên tạp địch đại lục, dù sao hắn cũng không thể ở bên hàn Đan cả đời được, không phải hắn không muốn mà chính xác là không thể, là một đạo tặc luôn mạo hiểm tính mạng thì hắn phải luôn chuẩn bị tâm lý đối diện tử thần.
Hàn Đan quả nhiên tin là thật vô thức gật đầu :”Cổ Diêu ca ca, ta nhất định phải cố gắng.”
Cổ Diêu thấy được vẻ mặt kiên định trên khuông mặt còn đầy ngây thơ thì rất là vui mừng, càng là người đan thuần khi đã đặt quyết tâm thì quyết tâm ấy so với ai càng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn rất hi vọng Hàn Đan có thể thông qua kiểm tra mấy tháng sau có thể ở lại tu luyện trong học viện, cho dù 1 ngày nào nàng biết cha mẹ mình tao ngộ bất hạnh hay là chính mình có không còn trên đời thì nàng cũng có năng lực sinh tồn độc lập. Đây là dụng tâm của Cổ Diêu, cũng là mục đích chính của hắn khi hắn đến thần thánh học viện.
Chia tay Hàn Đan xong, hắn tiện chân bước tới phân khu của nam sinh.
Khu nam và khu nữ cách nhau không quá xa, chỉ đi với tốc độ bình thường thì mất khoảng 20 phút , được Tiêu Dao Đan cải tạo cơ thể còn có sự giảng dạy mấy tháng nay của Philip, Cổ diêu có chút căn bản của võ giả, hắn triển khai Tiêu Dao du, không bao lâu đã tới túc xá của mình.
Mở cửa ra, mắt của Cổ Diêu sáng ngời.
Thần thánh học viện cũng không có bóc lột dã man lắm, dù 80 thủy tinh tệ cho phí dừng chân có hơi cao nhưng mà cũng có giá trị.
So với túc xá bình thường tòa biệt thự này tốt hơn nhiều. Xây dựng bằng từ thạch thanh sảng minh tinh, có thể thành chuyên bình thường, cái bàn cửa sổ trong phòng đều do tài liệu thượng đẳng lam mộc làm nên, nhìn thì cũng rất là đẹp, mà lam mộc này đúng là hàng xịn, không biết đã trải qua bao nhiều đời học sinh xài mà nhìn cứ như mới. Hơn nữa mấy món đồ trong nhà này không phải là làm thô mà đều trải qua điêu khắc cẩn thận, tay nghề của công tượng cũng không tệ, bàn lam gỗ hiện ra thị trường, chắc giá không dưới 3 thủy tinh tệ.
Mà càng nổi bật là trên bồn hoa của cửa sô có trồng “Tứ Quý Như Xuân” là loại hoa mà cả 4 mùa đều nở rộ, có 1 đóa hoa trắng như sữa đang nở rộ trên đó, tỏa ra mùi thơm thanh thoát tự nhiên làm cho gian phòng mất đi vẻ cứng ngắc mà thoang thoảng thêm hương đồng quê, công bằng mà nói thì chỗ tạm nghĩ này không rất xa hoa nhưng làm người ta dễ chịu vô cùng.
Cổ Diêu đi quanh biệt thự 1 vòng, trừ bỏ đại sảnh và ba gian phòng ngủ, còn có trang bị thiết bị cách âm là phòng tu luyện giải quyết vấn đề tu luyện và tự khảo võ công của thí sinh.
Túc xá bình thường có thể nói chính là 8 người ở, mà gian biệt thự này, theo số phòng tắm xem ra còn hai vị xá hữu, nhưng mà họ chưa đến.
Chuẩn bị vật chất song thì cũng đã tới đêm, Cổ Diêu 1 thân toàn mồ hôi lập tức tìm quần áo đi tắm.
Đi tới hậu viện, mắt Cổ diêu sáng ngời xém chút là hoan hô ra tiếng vì nơi này có một nhà tắm suối nước nóng có diện tích khoảng 30 mét vuông.
Phải biết đây là sự hưởng thụ độc quyền của nhà giàu cao cấp, tất nhiên không phải nơi nào cũng có sẵn ôn tuyền, ôn tuyền thông thường chỉ dùng tinh hạch năng lượng và các loại ma pháp đun nóng mô phỏng do đó ôn tuyền đó chỉ là nước nóng bình thường mà thôi.
Bất quá ôn tuyền chỗ này có chút kì quái, dưới thánh vực cũng không có nguồn dung nham núi lửa, nhưng mà hết chỗ này tới chỗ khác dưới nước đều có nhiệt, ẩn chức lực lượng thần kỳ khổng lồ, có thể khu trừ bệnh tật, cũng là một loại thần tích.
Vô luận như thế nào thì nó cũng mang tới cho dân cứ thánh vực phương tiện lớn, không cần hao phí năng lượng của tinh hạch nhiều ít gì cả mà cũng có thể sử dụng ôn tuyền thiên nhiên.
Nhảy vào nước nóng , cảm giác dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể.
Cổ Diêu nhảy vào hồ nước, không cần tắm trong thùng nước thật là thoải mái, có thể tự do mà cử động tay chân, không nhịn nổi Cổ Diêu làm tư thế bơi chó cực kỳ khó coi bơi vài thước. Cổ Diêu cảm khái trong lòng, người có tiền thật là tốt, cuộc sống thật là pớ phẹc <@perfect>.
Bơi trong ao tắm gần 1 tiếng, Cổ diêu thần thanh khí sảng đứng lên.
Quay về đại thính, hắn phát hiện có thêm 1 người, vị bạn cùng phòng thứ nhất tới rồi.
Vị bạn cùng phòng mới gặp này làm Cổ diêu khá kinh hoảng, Cổ diêu càng hoảng sợ, vì người này nhìn rất là thô, là loại hình đại hán bưu hình điển hình.
Còn thô hơn cả tuần thú sư Lôi Mông của Dạ Lang dong binh đoàn, cũng không to bằng hắn, không lưng hùm vai gấu như hắn, nhưng giống như 1 pho thiết giáp, một thân y phục bó sát người, làm các múi thịt nổi cao, cánh tay to cỡ cỡ bắp đùi cổ xa, đúng là mặt hổ lưng hùm. <@có tập thể hình không nhẩy :1 (16):>
Kháo, chắc sau này cuộc sống dựa vào hắn sao!
Cổ diêu âm thầm thè lưỡi. Cái tên như dã nhân, như là 1 người chưa phát triển hoàn thiện này không biết hắn bao nhiêu tuổi rùi nhỉ, theo như thần thánh học viện qui định phải dưới hai mươi, nhưng mà nhìn hắn không có cửa nào dưới 30 tuổi.
Nhìn thấy Cổ diêu rồi đại hán bước tới mấy bước trước mặt hắn, lại gần mới phát hiện hắn còn khổng lồ hơn trong tưởng tượng nhiều, hắn cao hơn Cổ Diêu hai cái đầu, còn thể tích thì căn bản không cần nói, không cách gì so sánh.
Đôi mắt to như chuông nhìn qua người Cổ Diêu 1 vòng, đại hán mở miệng nói, tiếng như là hồng chung:”Ha ha, huynh đệ là bạn cùng phòng của ta phải không?”
Mặc dù vóc người kinh dị nhưng à giọng điệu hắn rất hào sảng, xem ra sống gần hắn rất dễ, mà còn vì có chút tình cảm với Lôi Mông nên hắn rất có hảo cảm với người này, gật dầu nói :”Đúng vậy.”
Đại hán ha ha cười nói :”Như vậy là mấy năm tiếp theo chúng ta sống chung rồi.”
Cổ Diêu toát mồ hôi hột :”Nói cùng chung 1 ký túc xá nghe hay hơn không?”
Sống chung mà dùng cho hai tên nam nhân thật là làm người ta nổi da gà.
Đại hán gãi gãi đầu :”Có gì khác sao ? Bất quá cứ như ngươi nói đi.’
Cổ Diêu không nói gì, xem ra người này là tứ chi phát triển đâu óc thiểu năng, Lôi Mông như vậy, tên này cũng như vậy.
Đại hán rất nhiệt tình giới thiệu mình trước :”Ta là hạ hầu Cẩn, bằng hữu tên gì vậy?”
Cổ Diêu rất là kinh ngạc, Hạ hầu cẩn cái tên này hắn không nhận ra, nhưng mà “Hạ Hầu” hai chữ này như sấm bên tay.
Đại lục bát đại cổ tộc, gia tộc Hạ Hầu là 1 trong số đó, ngoài ra không có ai có can đảm lấy họ đó.
=====
Trưa này nếu rãnh thì sẽ tranh thủ làm thêm một chương nữa không thì tối nay mới có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.