Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 14: Hành thi tẩu thịt




Philip đã rời đi hơn một tháng mà ngày khai mạc của kỳ thi đấu thì đang đến gần.
Trong năm nhất, hai mươi học viên được chọn để thi đấu vốn có xu thế là yếu nhất, bởi vì bọn họ phải đối mặt chính là các đệ tử ưu tú, vốn là các học viên đắc ý của học viện khác tiến vào học, hoặc là hậu duệ của các vũ giả có tiếng, các danh môn vọng tộc, giữa bọn họ và các học viên bình thường có một khoảng trống khó có thể vượt qua được.
Được may mắn chọn làm người đại diện thi đấu, Cổ Diêu cũng không có hy vọng xa vời là có thể vượt qua được những người như thế, chỉ hy vọng là có thể chống đỡ được vài trận, đừng có bị bại thảm hại mà thôi.
Cũng không phải là Cổ Diêu tự phỉ bạc mình, không có ý chí cầu tiến, mà là hắn vốn biết rõ bản thân mình, với thực lực bây giờ của hắn so với các học viên trong ưu tú ban còn có một khoảng cách không nhỏ.
Bởi vậy trong khoảng thời gian này, Cổ Diêu cũng không có buông lỏng khóa trình hằng ngày, mà là tiếp tục khổ tu.
Sau khi được lựa chọn là người thi đấu thì mấy vị đạo sư cũng bắt đầu chú ý coi trọng Cổ Diêu, sau đó bọn họ kinh ngạc phát hiện, vị đệ tử này quả thật là người có thiên phú, trụ cột vững chắc, thể chất thượng giai, thiên tư thông tuệ, ở phương diện sử dụng lực lượng thì còn linh hoạt hơn cả các học viên ưu tú.
Căn cứ theo kinh nghiệm thì học viên này rất có tiềm lực trở thành một cao thủ, điều cần duy nhất chính là thời gian mà thôi. Chỉ cần cho hắn thời gian thì nhất định hắn sẽ trở thành niềm tự hào của ban chín.
Ngoại trừ có thể sớm thực chiến ma luyện, thì những học viên được quyền tham dự thi đấu cũng có điều kiện luyện tập tốt hơn hẳn các học viên khác, vốn chỉ có học viên năm hai trở lên và học viên ưu tú mới có thể vào trọng lực thất, cơ quan phòng, thiết bị huấn luyện cao cấp, đối chiến với khôi lỗi.
Nhật trình của Cổ Diêu lại có thay đổi, mỗi ngày hắn khảm bổ trở về với khởi điểm ban đầu là chỉ có 5000 lần, không phải hắn lười biếng mà là hắn đã thay đổi chỗ luyện, đó chính là trọng lực thất của thần thánh học viện.
ở bên trong trọng lực thất thì trọng lực của tất cả sự vật đều tăng lên năm lần, nếu như một người nặng 100 cân thì sẽ thành 500 cân, thanh đao huấn luyện chỉ có sáu cân giờ cũng biến thành 30 cân, nên mỗi lần khảm bổ này so với bình thường thì phải chịu áp lực gấp năm lần
Ngoại trừ luyện tập căn bản ra thì Cổ Diêu còn phải giữ lại khí thực để đến cơ quan phòng để luyện tập phòng ngự và né tránh, cuối cùng phải đến khôi lỗi phòng để luyện tập thực chiến.
Cuộc sống hiện nay so với trước kia còn khổ cực hơn nhưng lại làm cho Cổ Diêu có cảm giác phong phú hơn, hắn cũng chính là người duy nhất trong ban vào trọng lực thất năm lần luyện tập, ngay cả người đứng đầu kỳ kiểm tra cuối kỳ là Khắc Lai Tư Đặc cũng chỉ vào trọng lực thất bốn lần mà thôi.
Nếu như là đổi thành người khác với quá trình khổ luyện như vậy thì nói không chừng hai ba ngày đã suy sụp rồi, chỉ có với Tiêu Dao Vô Cực Đan tẩy lễ, thân thể mới có cơ năng khác hẳn người bình thường, có thể khôi phục nhanh chóng nên Cổ Diêu mới có thể trụ được, nhưng với cường độ huấn luyện như thế thì cũng làm cho hắn có cảm giác ăn không tiêu.
Cổ Diêu cơ hồ là tận dụng mọi thời gian để huấn luyện ngoại trừ lúc ăn và nghỉ ngơi, lúc ăn cơm đến hết bát mà vẫn không biết, nhưng sau đó lại phát hiện ra là không biết ăn trúng cái gì liên lập tức chạy vào nhà xí, ngồi chồm hổm suốt mấy canh giờ đến nỗi đôi chân tê dại. <@Thế mà cũng tả được >
Loại trạng thái dị thường, tinh thần và thể xác vô cùng mệt nhọc ngày rất nhanh bị Hạ Hầu Cẩn phát hiện, hết sức lo lắng, mỗi lần Cổ Diêu đi tắm thì khoảng vài phút là hắn đến xem xét sợ rằng hắn sẽ bị chết ngộp trong ao, mà Tạp La lại càng khẳng định suy nghĩa của mình chính là Cổ Diêu có dấu hiệu điên cuồng.
Loại tình huống này kéo dài đến trước ngày thi đấu khoảng mười ngày, tình hình không những không cải thiện mà còn tệ hơn.
Vì để cho các học viên có thể chuẩn bị tốt cho kỳ thi đấu nên chương trình học trong học viện đã chấm dứt, để cho học viên có nhiều thời gian chuẩn bị hơn.
Sáng sớm sau khi Cổ Diêu ăn xong bữa sáng do Hạ Hầu Cẩn đem về thì đi huấn luyện như bình thường.
Nhìn thấy Cổ Diêu cứ đâm đầu đi về phía trước Hạ Hầu Cẩn hét lớn:”Lão nhị, cẩn thận phía trước, phía trước!”
Nhưng đã muộn, “Bịch”, đầu của Cổ Diêu thân mật tiếp xúc với đại thụ, mà hắn thì giống như là không biết cũng không cảm thấy đau, khom người tiếp tục đi đến trước, chẳng khác gì một cục thịt di động, sau đó không bao lâu thì lại nghe được một thanh âm “Bịch”.
Hạ Hầu Cẩn thấy thế thì chỉ còn biết lấy hai tay bưng đầu, Tạp La thì le lưỡi:”Ta còn tưởng rằng chỉ có kim thuật sư mới thường xuyên tiếp xúc thân mật với các đại thụ thôi, nhưng ta đã sai rồi, tần suất của lão nhị cao hơn so với ta nhiều lắm, quả là ấn tượng, bội phục, bội phục!”
Hạ Hầu Cẩn thở dài nói:”Lão nhị này, rốt cục là có chuyện gì vậy? Cho dù có đạt được tư cách tham gia thi đấu thì cũng không cần phải thành như thế chứ?”
Tạp La mập mờ cười:”Hắc, ta đã sớm nói qua là hắn thích nữ hoàng điều điều mà, ngươi không tin, nhưng bây giờ đã chứng minh là ta phỏng đoán hoàn toàn chính xác!”
Hạ Hầu Cẩn gật đầu nói:”Bắt đầu từ hôm nay, ta tin!”
Bây giờ Cổ Diêu cơ hồ có thể ngủ bất cứ lúc nào, cho dù có là đang đi trên sân huấn luyện.

Nhưng lần này khi Cổ Diêu đến sân huấn luyện liền tỉnh ngay, cắt đứt sự nghỉ ngơi của hắn chính là tiểu đệ đệ.
Cho dù có vô tri vô giác thế nào thì Cổ Diêu cũng không thể mất đi phản ứng sinh lý cơ bản được, hơn nữa đột nhiên lại mắc tiểu mãnh liệt, bọng đái tựa hồ như là có thể bạo liệt bất cứ lúc nào vậy, hên là hắn vừa đến gần nhà vệ sinh công cộng, vì vậy liền lập tức chạy lại.
Xem xét dấu hiệu nam nữ trên tường rõ ràng, Cổ Diêu liền nhanh chóng chạy vào, tìm một ví trí tốt sau đó không đợi được nữa mà liền móc tiểu JJ ra, chuẩn bị hoàn toàn giải thoát.
Nhưng kỳ quái, cho dù mắc tiểu mãnh liệt nhưng không cách nào phóng ra được, Cổ Diêu cấp bách đến nỗi thân đầy mồ hôi.
Mà lúc này, trong phòng vệ sinh đột nhiên có tiếng thét chói tai vang lên.
Thét chói tai? Chỉ có nữ nhân mới có tiếng thét the thé như thế.
Cổ Diêu sợ đến thiếu chút nữa xĩu, nhà vệ sinh nam sao lại có nữ nhân?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.