Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 13: Giám định khốn long




Khốn Long quả là một vật cổ quái, khi Cổ Diêu thi triển Minh Vương Trảm thì không có vũ khí nào có thể chịu nổi uy lực của nó mà đã bị hủy khi chưa súc lực xong, chỉ có mỗi Khốn Long là hoàn toàn không bị gì, điều này khiến cho Cổ Diêu cảm thấy rất là khó hiểu, hôm nay có được một chuyên gia giám định vũ khí thì không thể không đem ra hỏi được.
" Đây là cái gì, hỏa côn?" Phản ứng của Ba Khắc Lợi hoàn toàn giống với Cổ Diêu và những người khi lần đầu chứng kiến nó, mà quả thật thì nó cũng giống hỏa côn thật, vừa đen vừa cũ, không có mũi nhọn, vì thế nơi thích hợp nhất dành cho nó chính là nhà bếp.
Cổ Diêu vuốt vuốt mũi:" Ta nghĩ không phải thế, ít nhất thì nó không phải là thanh hỏa côn bình thường, hắc!"
Đương nhiên, một thanh hỏa côn bình thường thì làm sao có thể chịu nổi cự áp của Minh Vương Trảm chứ.
Ba Khắc Lợi quan sát nó, rồi tán đồng:" Đúng vậy, quả là có chút cong, nhưng là độ cong của nó quá ít, cũng không thể nói nó là đao được, vì độ cong của nó không có lợi cho việc bổ ra."
Hắn dùng tay cầm lấy Khốn Long để cảm nhận, có cảm giác tự thạch phi thạch, cũng không phải là kim loại, từ từ nói:" Chất liệu này quả thật là kỳ quái, ta chưa từng nhìn thấy qua lần nào."
Nói đến đây thì Ba Khắc Lợi chợt hưng phấn hẳn lên, dùng một nguyên liệu không biết đến để tạo ra một loại vũ khí, việc này đối với các ải nhân thiết tượng thì vô cùng hấp dẫn.
" Được rồi, ta sẽ tìm hiểu kỹ càng về nó."
Ba Khắc Lợi nói xong thì trong tay cũng xuất hiện một màng kim quang, làn kim quang đó rất là mềm mại, giống như là chất lỏng, từ từ rơi vào Khốn Long, sau đó thì thẩm thấu vào.
Đây chính là năng lực đặc biệt của ải nhân - Nguyên Tố Tham Trắc, bọn họ có thể đưa năng lực của bản thân truyền vào trong vật chất để thăm dò tính chất của nó khả năng này có thể giúp cho các ải nhân biết rõ được tỉ lệ nguyên tố của vật phẩm dùng cho việc rèn, chế tạo trang bị, chính nhờ vào khả năng này mà khiến cho khả năng chú tạo của ải nhân vang danh.
<@Tham Trắc: thăm dò>
Nhưng thật đang tiếc là đòn sát thủ này đã mất đi hiệu nghiệm, chất lỏng màu vàng chỉ thấm vào hai ba giọt thì không thấm vào nữa mà chỉ dính vào bề mặt.
Ba Khắc Lợi thấy thế thì càng kinh ngạc:" Kết cấu rất là tinh vi, rất là chắc chắn, xem ra nó rất là cứng rắn. Nhưng mà nó lại hoàn toàn trái ngược với trọng lượng của nó. Điều này quả thật là không có khả năng!"
Cổ Diêu tuy không thể nghe được các thuật ngữ nhưng hắn có thể khẳng định được, Khốn Long quả thật là rất đặc biệt, ngay cả ải nhân thiết tượng cũng gặp khó khăn với nó.
Lúc này Ba Khắc Lợi không chỉ là hứng thú nữa mà là muốn hoàn toàn hiểu rõ Khốn Long.
"Diêu Cổ, ta nghĩ rằng cần phải mang nó về, dùng thêm dụng cụ mới có thể giám định nó được, không biết như thế được không?"
Cổ Diêu cười nói:" Đương nhiên là có thể. Làm phiền ngài rồi."
" Đừng có khách khí." Ba Khắc Lợi cười nói:" Ta còn sợ như thế thì lại không tiện cho huynh đệ, nếu như không thể giám định được nó thì chắc đêm nay ta không thể ngủ được!"
Ngoại trừ thiên phú trời cho ra thì sự chuyên chú của các ải nhân thiết tượng cũng góp phần vào thành công của họ, đây cũng giống như là một môn nghệ thuật vậy, giống như là điêu khắc hay hội họa. Có nhiều người rất là đam mê, và Ba Khắc Lợi cũng chính là một trong số đó.
Lúc này thì tiếng nhạc đột nhiên vang lên cao, các Tinh Linh thì cũng đứng dậy đi thành đôi tiến lại gần đống lửa. Đi đến giữa để bắt đầu khiêu vũ, đây cũng chính là tiết mục không thể thiếu của vũ hội - Khiêu Vũ Tập Thể.
Tinh Linh thì trời sinh có khiếu khiêu vũ. Bọn họ có vóc dáng uyển chuyển, động tác thanh nhã, bọn họ bước theo tiết tấu, phối hợp với từng bộ vị trên toàn thân, khiến cho người khác bị hấp dẫn.
Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai Nhi lại không biết từ đâu chui ra, chạy đến trước mặt Cổ Diêu:" Ca ca, chúng ta khiêu vũ nha?"
" Ặc! Khiêu vũ?" Cổ Diêu vội lắc đầu:" Ta không được đâu, hai muội tìm Ba Khắc Lợi đại thúc đi."
Cái này cũng không phải là từ chối, nói đến khiêu vũ thì Cổ Diêu chẳng khác nào 'Supper Chicken', chưa từng học qua. Nếu như ra đó nhảy chẳng khác nào ra làm trò, nhiều khi còn khiến cho người khác cười đến rụng cả răng, biết thân biết phận là tốt nhất.
Tạp Lạc Nhi reo lên:" Không được, Ba Khắc Lợi đại thúc luyện tập mấy chục năm rồi mà vẫn không được!"
Khắc Lai Nhi nói:" Đó là do đại thúc thường xuyên giẫm lên chân của người khác!"
" Này này này, hai tiểu quỷ kia, nói xấu gì đại thúc đó hả!"
Ba Khắc Lợi rất là bất mãn, nhưng mà cũng phải công nhận rằng ải nhân quả thật là không giỏi về vũ đạo, vóc người của bọn họ chính là nhược điểm trí mạng, bất kể là luyện tập thế nào đi chăng nữa thì động tác cũng không có đẹp như các Tinh Linh được.
Cũng may cho là lúc này sự hứng thú của hắn hoàn toàn tập trung vào Khốn Long, không để ý đến hai tỷ muội, nếu không thì chắc lúc này hắn đã phải chịu đả kích rồi.
Hắn mỉm cười nhìn Cổ Diêu nói:" Khả năng khiêu vũ của Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai Nhi rất nổi tiếng trong bộ lạc đấy, nhưng ánh mắt của hai nàng cũng rất cao đó, cho đên bây giờ vẫn là hai tỉ muội cùng nhảy cả, chưa từng mời người khác đó, Diêu Cổ, ngươi quả thật là may mắn, ha ha ha ..."
Tạp Lạc Nhi vội nói:" Ca ca không phải là người ngoài, ca ca là ân nhân cứu mạng của tụi con mà!"
Khắc Lai Nhi cũng nói thêm:" Đi nào, ca ca, dễ lắm, bọn muội sẽ dạy ca ca nhảy."
Hai tỷ muội không đợi Cổ Diêu lên tiếng đã kéo Cổ Diêu vào sân, tất cả các tổ khác đều là một cặp cả chỉ có ba người Cổ Diêu là đặc biệt nhất, gồm cả ba người, nhưng mà vấn đề này cũng không có là gì, Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai Nhi hỗ trợ cho Cổ Diêu, chỉ dẫn cho hắn từng động tác, hai ỷ muôi xuyên hoa dẫn điệp, đứng hai bên của hắn bắt đầu nhảy.
Lúc đầu Cổ Diêu còn cảm thấy có chút khó khăn, nhưng rồi từ từ cũng thả lỏng.
Khi tu luyện Quỷ Bộ thì hắn phải học qua các động tác có thể nói là vô cùng biến thái, so với vũ đạo thì xem ra điều này vô cùng đơn giản.
Hầu như là không cần tốn chút sức nào, Cổ Diêu đã có thể nắm được động tác và âm luật, có thể phối hợp ăn ý với hai tỷ muội Tạp Lạc Nhi và khắc lai nhi. Hoàn toàn không giống như người vừa mới bắt đầu học nữa, mà giống như người có kinh nghiệm lão luyện, thậm chí là không thua kém hai tỷ muội.
Nhạc khúc vừa kết thúc thì hai tỷ muội thở ra một hơi thật đã, Tạp Lạc Nhi nói:" Ca ca còn nói là không biết khiêu vũ sao, xem ra còn hơn cả bọn muội nữa!"
Khắc Lai Nhi nói:" Đúng đó, ca ca khiêm nhường quá rồi đó!"
Trở lại chỗ ngồi thì thấy Đông Phương Lộ đang ngồi một mình, có chút tích mịch, Cổ Diêu trêu nàng:" Tam tiểu thư, không có ai mời khiêu vũ sao?"
Đông Phương Lộ cười nhạt nói:" Hứ, có ít nhất là mười nam Tinh Linh đến mười ta!"
Nàng không phải là thổi phồng, mặc dù sau khi cải trang thì nàng không xinh đẹp như trước nhưng dung mạo vẫn rất là thanh tú, hơn nữa nàng lại là người đánh chết một tên Hấp Huyết Quỷ, cho nên không ít nam Tinh Linh đến mời nàng khiêu vũ.
Cổ Diêu cười nói:" Vậy tại sao lại cự tuyệt thế?"
Đông Phương Lộ hừ lạnh:" Không cần ngươi xen vào, bổn tiểu thư không có hứng thú với việc nhảy múa."
" Ta nghĩ chắc là cô nhảy không đẹp, nói cũng đúng, người như cô mà nhảy đẹp mới là lạ!"
" Hứ, ngươi mới nhảy xấu đó!" Đông phương lộ nhíu mài lại.
Lúc này tiếng nhạc lại vang lên. Cổ Diêu vươn tay ra:" Không có cách nào khác, đừng nó mạnh miệng nữa, nào, ta dạy cho cô nhảy."
Vừa rồi có thể học được vũ điệu của Tinh Linh nhanh như thế Cổ Diêu cũng có chút đắc ý, tự biên tự diễn.
" Có quỷ mới cần ngươi dạy!" Đông phương lộ liếc hắn một cái, nhưng cũng đưa tay ra cho hắn nắm. -.-'
Tiến vào sân. Hai người khiêu vũ theo điệu của các quý tộc ở tạp địch đại lục, Đông Phương Lộ xuất thân từ một trong bát đại cổ tộc, từ nhỏ đã được các vũ sư chuyên nghiệp chỉ dạy, nhưng sau này Đông Phương gia tộc phát hiện ra, muốn cho Đông Phương Lộ khiêu vũ là một việc cơ hồ là không có khả năng làm được, hơn nữa nàng cũng không thích cùng nam nhân ôm ôm nhảy nhảy.
Cũng may là nàng vẫn còn nhớ một ít động tác cơ bản nên có thể nhảy được, nhưng người chủ đạo nhanh chóng chuyển thành Cổ Diêu. Người luyện thành Quỷ Bộ thì muốn tập khiêu vũ quả thật là rất dễ dàng, Cổ Diêu nhanh chóng nắm được các tinh túy của khiêu vũ. Cổ Diêu nhanh chóng bắt đầu di chuyển dễ dàng hơn. Sau đó thì ngày càng thuần thục, rồi dần dần chiếm thế chủ đạo của Đông Phương Lộ.
Động tác của hắn lấy cơ sở là Quỷ Bộ. Quỷ dị khoa trương, có thể xuất hiện ở bất kỳ phương vị nào, ẩn chứa cảm giác yêu dị nói không nên lời, tao nhã nhưng lại cũng rất cuồng dã, tinh tế rồi lại bạo dạn, bình ổn rồi lại kỳ dị, hai phong cách hoàn toàn khác biệt, nhưng nó lại hợp lại cùng nhau. Khiến cho những người khó tính nhất cũng không thể chê được.
Ba Tinh Linh cất cao giọng hát của mình lên. Bên trong sân đột nhiên xuất hiện một khoảng trống, các nàng tạm thời không dùng đến vũ điệu của mình nữa mà bắt đầu theo phong cách mới. Bọn họ không ngờ rằng hai nhân loại này còn có vũ điệu hay như thế, nếu như bọn họ biết được Cổ Diêu chỉ là người mới lần đầu khiêu vũ thì nhất định sẽ cười đến trời long đất lở.
Khi âm thanh cuối cùng của điệu nhạc vang lên cũng là lúc Đông Phương Lộ thuận thế nghiêng người ngã xuống hợp với mặt đất một góc bốn mươi lăm độ, còn cổ tay của Cổ Diêu cũng ôm ngang cổ của nàng, đó là một tư thế rất là mập mờ nhưng lại cũng rất là kích thích, và đồng thời cũng làm cho điệu nhảy trở nên vô cùng hoàn mỹ.
Cổ Diêu không thể không thừa nhận được rằng vũ đạo quả thật là có một mỵ lực không thể nào tả được bằng lời, thông qua ngôn ngữ của cơ thể, tâm tình của hai người có thể dễ dàng trao đổi với nhau.
Đông Phương Lộ cũng hoàn toàn hòa vào vũ điệu, sau khi tiếng nhạc dừng hẳn gần mười giây hai người mới có ý thức nhìn lại tư thế của mình.
Vội vàng nghiêng đầu rời khỏi cánh tay của Cổ Diêu, mặt của Đông Phương Lộ ửng hồng:" Uy, lưu manh, còn không mau đỡ ta đững lên!"
Cổ Diêu cũng cà lăm:" A, đư.. được!"
Sau khi rời khỏi lồng ngực của Cổ Diêu thì Đông Phương Lộ lập tức đi về chỗ ngồi.
Ay da, động tác vừa rồi có vẻ hơi quá rồi, nàng có giận mình không ta?
Cổ Diêu trong lòng có chút lo lắng, nhưng đột nhiên nhớ đến vòng eo co dãn đầy sức sống của Đông Phương Lộ thì lại nóng lên.
Trở lại chỗ ngồi, thì thấy hai đôi tay nhỏ của Tạp Lạc Nhi và Khắc Lai Nhi cũng đỏ lên vì vỗ tay, hưng phấn hỏi:" Ca ca, ca ca và tỷ tỷ nhảy thật là đẹp, đó là điệu gì thế?"
Thực ra vừa rồi vốn không phải là vũ điệu giao tiếp bình thường, Cổ Diêu do tâm tình hưng phấn nên vận dụng thêm Quỷ Bộ vào vài nhịp, cho nên vũ điệu có thêm và phần vững vàng, nhưng lại cũng có thêm chút tình cảm mãnh liệt.
Suy nghĩ một chút, Cổ Diêu mới nói tên vũ điệu:" Đó là Vũ Điệu Diêu Lộ!"
Hai tỷ muội đều kinh ngạc:" Vũ Điệu Diêu Lộ?"
Đông Phương Lộ đang ngồi một bên không lên tiếng cũng quay sang nhìn hắn, bởi vì tên của vũ điệu này chính là dùng tên của nàng và hắn hợp lại.
Lúc này bọn họ cũng không nghĩ đến, và cũng không biết rằng, sau này Diêu Lộ vũ đã nổi tiếng khắp Tinh Linh tộc và còn truyền khắp cả Ma Giới, hơn nữa còn rất được yêu thích.
Tạp Lạc Nhi vội nói:" Ca ca, dạy cho muội có được không?"
Cổ Diêu cảm thấy khó nói:" Ắch, cái này."
Khắc Lai Nhi thì ôm lấy cánh tay của Đông Phương Lộ:" Đúng đó, tỷ tỷ, bọn muội rất muốn học, ca ca và tỷ tỷ dạy cho muội đi!"
Đông Phương Lộ liếc sang Cổ Diêu một cái, không nói gì.
Tạp Lạc Nhi thấy thế thì nói:" Mẫu thân có nói, nếu như hỏi người khác một vấn đề gì mà không có trả lời thì đó chính là mặc nhận!"
Khắc Lai Nhi nói:" Nếu nói thế thì xem như ca ca và tỷ tỷ đã đồng ý rồi, chúng ta bắt đầu học từ ngày mai nha."
không chờ cho hai người lên tiếng thì hai nàng đã lập tức tung tăng đi mất.
Cổ Diêu nhìn bóng lưng của hai nàng mà cười khổ, hai tiểu Tinh Linh này thật là, nhưng mà nếu như cự tuyệt hai thiếu nữ đơn thuần như thế thì quả thật cũng khó.
Dù sao thì thời gian ước định với Thuần Vu Tuyền cùng còn khá lâu, thế thì ở lại đây vài ngày cũng không sao.
Đúng rồi, cùng Đông Phương Lộ dạy cho hai nàng vũ điệu này, như thế chẳng phải là lại có thể chiếm cái mà chiếm tiện nghi của nàng nữa sao?
Ặc, không được, không được, Đông Phương Lộ chính là bạn tốt nhất của Đoan Mộc Tình.
Không biết tại sao, mấy ngày gần đây trong đầu của Cổ Diêu chút vài ý nghĩ kỳ quái, điều này khiến cho hắn có chút phiền não.
Vũ hội vẫn tiếp tục rất là cuồng nhiệt, mãi cho đến tận nửa đêm mới chấm dứt, rượu của ải nhân quả nhiên là mạnh, Cổ Diêu được Ba Khắc Lỗ và các Tinh Linh tộc mời uống không ít, hắn cũng không biết làm sao hắn trở lại được nơi nghỉ của mình, nhưng sáng sớm hắn đã bị đánh thức bởi một tiếng ồn.
Việc này quả thật là không hợp phong cách viếng thăm của Ba Khắc Lợi, hai mắt của hắn đầy tơ máu, xem ra đêm qua hắn không được ngon giấc, thực ra thì đêm qua hắn thức cả đêm để nghiên cứu Khốn Long.
Cổ Diêu cũng rất là bội phục tửu lượng của hắn, ải nhân này tối qua cũng uống không ít rượu nhưng lai cứ như là không có uống vậy, hơn nữa hắn còn nói, nếu như không phải vì có việc thì hắn còn uống nhiều hơn nữa.
Vẫn còn sớm thế này mà hắn đến đây làm gì nhỉ?
Đúng rồi, là chuyện Khốn Long!
Cổ Diêu lập tức nhớ đến chuyện hôm qua hắn đưa Khốn Long cho ba khắc lơi mang về giám định, xem ra hắn đã thức suốt đêm vì việc này.
Ba Khắc Lợi rất là hỉ hửng, xem ra là đã có kết quả rồi, nếu không thì hắn cũng không chạy đến đây sớm thế này. Quả nhiên đúng như Cổ Diêu dự đoán, Ba Khắc Lợi vừa đến trước của là đã lên tiếng:" Diêu Cổ, ta đã biết nó là gì rồi!"
Cổ Diêu đang ngáp dài, nghe thế thì tinh thần thanh tỉnh hẳn, cảm giác váng đầu do rượu cũng biến mất:" Thật sao, nó là gì thế?"
Ánh mắt của Ba Khắc Lợi có chút kỳ quái:" Nói ra chắc ngươi không tin, đây chính là một cái chìa khóa!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.