Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 28:






Chỉ trong thời gian tám năm ngắn ngủ, tập đoàn giải trí Thịnh Hải đã trở thành con rồng đầu đàn trong ngành công nghiệp giải trí và điện ảnh.
Tập đoàn Thịnh Hải là công ty mà bất cứ người nào làm về điện ảnh và truyền hình cũng muốn gia nhập, nếu Nguyễn Tri Hạ thật sự muốn trở thành biên kịch nổi tiếng thì nhất định phải gửi hồ sơ xin việc tới Thịnh Hải.
Khi Thời Dũng hiểu được ý tứ trong lời nói Tư Mộ Hàn, vuốt cằm một cái rồi nói: “Giờ em đi làm ngay.


Nguyễn Tri Hạ gần như đã gửi hồ sơ xin việc cho tất cả các công ty điện ảnh truyền hình ở thành phố Hà Dương này.
Nhưng mà cô lại cố tình bỏ qua tập đoàn truyền thông Thịnh Hải.
Về phần nguyên nhân?
Bởi vì tập đoàn truyền thông Thịnh Hải là đối thủ với công ty mà Thẩm Lệ ký hợp đồng.
Hơn nữa, chắc chắn là cô cũng không được tuyển dụng.
Trong lúc ngồi chờ phỏng vấn, cô muốn giải quyết chuyện mà Nguyễn Hương Thảo gây ra trước
Cô chuẩn bị một lúc rồi bấm số gọi cho Nguyễn Hương Thảo.
“Chuyện gì, nói đi.
” Nguyễn Hương Thảo vẫn là giọng điệu kiêu ngạo đó.

Nguyễn Tri Hạ bóp mũi, giọng mũi giống như là đang khóc vậy: “Chị, em xin lỗi chị, chị đừng giận em, chúng ta gặp mặt nhau được không? Chị đừng làm khó mẹ em.

“Cô gọi tôi đến là tôi đến sao, cô cho rằng cô là ai.

Nguyễn Tri Hạ hiểu rõ Nguyễn Hương Thảo, cô nhẹ giọng ngập ngừng nói: “Xin chị đấy.

“Nói to lên, không nghe thấy.

“Em xin chị đấy…”
“Được thôi.

Nguyễn Tri Hạ đặt điện thoại xuống, trong mắt hoàn toàn là sự lạnh lùng.
Nguyễn Hương Thảo, chắc hẳn lúc này cô đang rất đắc ý nhỉ?
Nhưng rất nhanh thôi, cô sẽ không thể đắc ý như vậy được nữa rồi.
Trước đó ngoại trừ số điện thoại của mấy người đăng bài.
Thẩm Lệ còn cho cô cả số điện thoại của mấy tên phóng viên nữa.

Tin tức cô “cướp” chồng chưa cưới của Nguyễn Hương Thảo còn rất nổi, giờ chỉ cần một tay săn ảnh nữa thôi.
Cô chọn lấy một số điện thoại trong só phóng viên đó, gửi địa chỉ và thời gian rồi ra ngoài tới chỗ hẹn.
Nguyễn Tri Hạ vừa ra khỏi cửa, Thời Dũng liền đi vào phòng làm việc báo cho Tư Mộ Hàn: “Cô chủ ra ngoài rồi.

Tư Mộ Hàn ngẩng đầu nhìn cậu ta, trong đôi mắt lạnh lùng thể hiện rõ: “Liên quan gì đến tôi?”
Tuy rằng đã quen nhìn ánh mắt lạnh lùng của Tư Mộ Hàn rồi nhưng Thời Dũng vẫn sợ hãi nuốt nước bọt.
“Tôi đoán rằng chuyện bà chủ ra ngoài có liên quan tới Nguyễn Hương Thảo.
” Cậu ta có chút tò mò không biết bà chủ muốn xử lý Nguyễn Hương Thảo như thế nào, cậu ta tin chắc rằng ông chủ cũng giống như cậu ta vậy.
Ai ngờ, Tư Mộ Hàn chỉ thản nhiên thốt ra một tiếng: “Ồ.

Thời Dũng mơ hồ, chẳng lẽ cậu ta đoán sai rồi sao?
Ngay sau đó, Tư Mộ Hàn đứng dậy, cầm áo khoác ra ngoài: “Lâu rồi chưa gặp anh cả, tôi đi tìm anh ấy ăn bữa cơm.

Thời Dũng: “…”
Nếu cậu ta nhớ không nhầm, người anh họ đang ở nước ngoài còn chưa về.
Cậu chủ nên tìm cái cớ giống một chút chứ…
Cho dù Tư Mộ Hàn có lấy cớ vụng về thế nào, Thời Dũng cũng không dám vạch trần anh.

Tư Mộ Hàn lái xe đi theo Nguyễn Tri Hạ tới một nhà hàng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.